Trang

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Kịch bản HIỆP SĨ GIỮA ĐỜI THƯỜNG Tập 5


Tác giả kịch bản: Phạm Văn Hải


1. NHÀ THẮNG – NỘI – NGÀY
DV: BÀ THẮM, ÚT LÀNH, TOÀN, TUYỀN
Buổi chiều, trời mưa mới tạnh, mát mẻ.
Bà Thắm nằm nghỉ ở phòng trong. Bà ốm hơn, mệt mỏi, tiều tụy. Trên đầu giường có chai dầu gió và mấy lọ thuốc.
Út Lành ngồi ở phòng ngòai coi tivi
BÀ THẮM
 MỆT MỎI, HỎI NHỎ
-Út à, ba bay có nhà hôn ? Thằng Tư đi đâu ?
ÚT LÀNH
Quay vô phòng trong nói to.
-Ba đi câu rồi má. Anh Tư mới đi làm. Má uống nước nghen má.
BÀ THẮM
-Bay lấy cho má miếng xòai, đắng miệng quá.
Lúc đó ngòai cổng có tiếng xe máy, tiếng con vàng kêu ăng ẳng, tiếng Tòan oang oang.
TÒAN
-Có ai ở nhà không ? Sao vắng tanh thế này ?
Không đợi ai trả lời, ra mời. Tòan đi thẳng vô nhà, tay mang 1 giỏ đồ ăn và trái cây. Tuyền lặng lẽ theo sau.
TÒAN
-Bác Sáu khỏe chưa ? Bác bịnh gì thế ?
ÚT LÀNH
-Em chào anh Tòan, chị Tuyền. Dạ má em bị đau đầu, chưa khỏi.
Tuyền đi vô, tới ngồi xuống cạnh giường cầm tay bà Thắm.
TUYỀN
-Bác, bác đau ở đâu ? Để cháu xoa bóp cho bác nha.
BÀ THẮM
 CỐ MỈM CƯỜI
-Các cháu sang chơi, bác không sao, đau đầu chút thôi.
TUYỀN
-Tòan mua nhiều đồ ăn ngon lắm, cháu lấy cho bác ăn nghen.
BÀ THẮM
-Cháu ngồi chơi, bác không muốn ăn, đắng miệng khó nuốt lắm.
Ở phòng ngòai Tòan nói chuyện với út Lành.
TÒAN
-Thằng Thắng lại đi làm hả út ? Chị Ngọc tới thăm bác Sáu chưa ?
ÚT LÀNH
-Bữa nay ảnh làm ca chiều. Chưa thấy chỉ tới. Sao anh không rủ chị Ngọc đi cùng ?
TÒAN
-Tại trái đường thôi.
  Với bà Thắm
- Bác cứ nghỉ ờ nhà. Nếu chưa khỏi thì cháu và Thắng sẽ đưa bác lên bệnh viện thị xã.
BÀ THẮM
-Bác không đi bệnh viện mô. Ở nhà thôi, có chết cũng được chết ở nhà mình.
TÒAN- TUYỀN
-Bác cứ nói gở. Bác còn trẻ, khỏe lắm.
TÒAN
  Chọc Tuyền
-Tôi đi công chuyện chút. Bà ở đây chăm sóc má chồng nghen, tối tôi quay lại.
Không đợi ai trả lời, cậu ra khỏi nhà, lên xe rồ máy phóng đi.

2. LỚP HỌC CỦA THẮNG – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, CÔ GIÁO CN, LỚP TRƯỞNG, HS
Giờ sinh họat lớp cuối tuần. Có cả cô giáo chủ nhiệm tới dự. Bạn lớp trưởng đang tổng kết những ưu, khuyết điểm của lớp.
LỚP TRƯỞNG
-Tuần qua lớp ta đạt thành tích khá tốt. Các bài kiểm tra đều đạt điểm từ trung bình trở lên, nhiều bài đạt điểm khá, giỏi.
CẢ LỚP
 Vỗ tay
-Hoan hô !
LỚP TRƯỞNG
-Nhưng tôi phê bình bạn Tòan. Bạn Tòan đi trễ 1 lần, 2 lần không làm bài tập ở nhà. Đề nghị bạn Tòan đứng dậy kiểm điểm trước lớp.
TÒAN
 Đứng dậy
-Tôi đi trễ có mấy phút hà. Không làm bài tập là do bữa đó tôi … tôi phải đi làm đêm.
CẢ LỚP
  CƯỜI Ồ
-Hô hô hô! Hi hi hi!
HỌC SINH 1
-Bạn Tòan đi làm đêm ở quán Bar.
HỌC SINH 2
-Tôi thấy bạn Tòan đi làm đêm ở nhà hàng với mấy người đẹp.
TÒAN
 CỐ LÝ SỰ
-Mấy bữa đó sóng to, gió lớn tôi…tôi  phải ra biển… kiển tra tàu cá
CẢ LỚP
  LẠI CƯỜI Ồ
-Ha ha, Hô hô ! Hi hi !
LỚP TRƯỞNG
-Đề nghị các bạn trật tự. Không cần giải thích nữa, bạn Tòan sẽ bị kỷ luật, bị phạt làm chực nhật lớp 1 ngày vào thứ 2 tuần tới. Bạn thư ký ghi vào sổ lớp nha.
TÒAN
 Lẩm bẩm
-Con nhỏ này dám chơi mình.
  Nói to
- Kỷ luật khác được không ? Ví như,.. như… phạt tiền làm từ thiện nha ?
 CẢ LỚP
 LẠI CƯỜI Ồ
-Ha ha ! Hô hô ! Hi hi !
LỚP TRƯỞNG
-Các bạn trật tự.
- Em mời cô chủ nhiệm lớp có ý kiến ạ !
Cô chủ nhiệm đứng dậy trước cả lớp, giọng cô nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc, có sức thuyết phục. Cả lớp im lặng lắng nghe.
CÔ CHỦ NHIỆM
-Các em đã có nhiều tiến bộ trong học tập. Sẽ rất tốt cho kỳ thi tốt nghiệp sắp tới. Riêng bạn Tòan cần phải cố gắng sửa chữa khuyết điểm. Cô biểu dương cả lớp, biểu dương bạn lớp trưởng.
CẢ LỚP
  VỖ TAY
-Hoan hô !Hoan hô!
CÔ CHỦ NHIỆM
-Các em phải tập trung cho việc ôn thi. Nếu có khó khăn gì thì phản ánh cho cô biết.
3. NHÀ ÔNG NĂM ĐB – NGOẠI – NGÀY
DV: ÔNG, BÀ NĂM
Khỏang 3h chiều. Trời mưa. ( có thể quay k cần mưa, thì phải sửa thoại )
Bà Năm ngồi coi tivi trong nhà. Ông Năm đứng ở ngòai hiên nhìn trời mưa vẻ sốt ruột.
ÔNG NĂM ĐB
-Chà, mưa to dữ, lại dai nữa. Bao giờ thì ông mới tạnh hả ông trời ?
Bà NĂM
 Nói vọng ra
-Trời mưa cho mát, ông vô trong nhà ngồi coi tivi nè. Đứng chi ngòai đó cho ướt người.
ÔNG NĂM ĐB
 Quay đầu nói vô
-Bà lại muốn tôi ngồi gần bà hả? Đang ban ngày nha, tôi còn phải giữ sức đấu khẩu với Ba Nghệ nữa nha.
Bà NĂM
-Ông quỷ hà. Càng già càng mất nết, chọc người ta hòai. Coi bộ ông mê anh Ba Nghệ hơn tôi rồi. Tối nay tôi cho ông ăn cơm sống luôn.
ÔNG NĂM ĐB
-Ha ha ! Cho tôi xin, tôi xin bà. Nhà này bà là số 1, nhất bà nhì mới là tôi.
Bà NĂM
-Ông có hẹn với anh Ba rồi hả ? Thì đợi tạnh mưa hãy đi, có gì mà ông đứng ngóng.
ÔNG NĂM ĐB
-Tôi hẹn ảnh ra biển, nhưng mưa to quá. Không biết lúc nào mới tạnh đây. Gần đây thằng Thắng bận ôn thi nên tụi tôi cũng ít gặp nhau.
Bà NĂM
-Hay là ông đt cho ảnh tạnh mưa thì tới đây, tôi làm chút mồi cho các ông lai rai, tha hồ mà chơi cờ, đấu khẩu.
ÔNG NĂM ĐB
-Bà cũng biết chiều tôi quá ha. Để tôi đt cho ảnh coi sao đã.
Ông Năm móc túi lấy đt ra đt cho ông Ba Nghệ.

4. QUÁN CAFÉ BIỂN – NỘI – NGÀY

DV: TÒAN, NGỌC, TÙNG
Chiều. Trời mưa mới tạnh, quán vắng khách. Ling Ngọc ngồi mội mình ở bàn giữa, trên bàn có 1 ly cam vắt đã uống được 1 nửa. Cô đứng dậy đi đi lại lại rồi lấy đt ra bấm số.
LINH NGỌC
-A lô ! Ông có tới không ? Ông tới đâu rồi ? Lẹ lẹ lên nha.
TIẾNG tòan OFF
-Sắp tơi rồi, đợi xíu nha. Có khách nữa đó.
LINH NGỌC
  CÚP ĐT, LẨM BẨM
-Có khách ? Lại cua em nào nữa đây.
Một lát sau có 2 thanh niên chạy 2 xe máy tới. Họ gửi xe đi vô quán, quần áo bị ướt nước mưa. Đó là Tòan và anh thanh niên tên Tùng.
TÒAN
-Bà đang chửi tôi hả ? Tại mưa to quá nên phải ghé tránh mưa. Bà coi tôi đưa ai tới nè ?
TÙNG
-Chào Linh Ngọc ! Em khỏe không ? Ồ, bữa nay em đẹp quá.
LINH NGỌC
  SƯỚNG ĐỎ MẶT
-Chào anh Tùng ! Dạ em khỏe, anh cứ chọc quê chứ em xấu thấy mồ.
TÙNG
-Em tới lâu chưa ? Thiệt ngại quá đã để em phải chờ.
TÒAN
-Khách sáo quá, ngồi xuống đã nè.  Ê phục vụ.
Họ ngồi xuống, lấy menu chọn đồ uống, phục vụ quay đi.
TÒAN
 NHÌN NGỌC
-Bà mặc đồ đẹp quá ta. Sao khô nguyên vậy ?
LINH NGỌC
-Trời mưa nên tôi đi taxi. Chút ông đưa tôi về nha.
TÙNG
-Chuyện nhỏ mà. Ngồi chơi đã. Anh sẽ đưa em về.
LINH NGỌC
 Vơi Tùng
-Cám ơn anh.
  Với Tòan
- Hồi này mấy người bỏ rơi tôi à nghen
TÒAN
-Làm gì có. Tổ tôi bận ôn thi, thằng Thắng cũng đi làm suốt, có khi nào rảnh mô.
-À , mà sao bà không tới thăm má Thắng, bác bịnh đang nằm nhà.
LINH NGỌC
-Tại tôi không biết đi với ai, chút nữa ông chở tôi tới thăm bác nha. Ông cũng tiến bộ quá hen, đã đi học nhóm rồi đó.
TÙNG
-Bọn em ráng vô đại học, có tương lai hơn. Cứ như anh đây chỉ đi làm thuê, chán lắm.
LINH NGỌC
-Anh Tùng làm gì, ở đân anh ?
TÙNG
-Anh phụ bán đồ điện tử cho người quen ở Bà Rịa. Anh đang tính đi học công nghệ thông tin.
LINH NGỌC
-Trễ rồi. Tòan chở tôi tới thăm má anh Thắng nhá ?
 Với Tùng
- Anh Tùng có đi với tụi em không ?
TÙNG
-Các bạn đi đi, tôi đi theo không tiện. Hẹn gặp lại nhé.
Họ kêu tính tiền, rồi chia tay.

5. NHÀ ÔNG NĂM ĐB – NGOẠI – NGÀY
DV: ÔNG, BÀ NĂM, ÔNG BA
Chiều. Sau cơn mưa, trời mát.
 2 ông già ngồi nhâm nhi ly trà ở bộ bàn đá ngoài góc sân. Trong bếp bà Năm đang lúi húi làm đồ nhậu.
ÔNG NĂM ĐB
  Ngân nga
-Ta  muốn càn khôn là bình rượu.
Ta  biến trái đất thành dĩa mồi.
Ông rót trà ra ly, đưa lên mời ông Ba Nghệ, hắng giọng đọc tiếp
Hôm nay ta  có người tri kỷ.
San rượu nhâm trà say chút chơi.
ÔNG BA NGHỆ
 GẬT GÙ
-Hay ! Hay tuyệt. Đây mới đúng là ông Năm Đàn  Bầu. Đúng là xuất khẩu thành thơ.
ÔNG NĂM ĐB
-Không dám, không phải thơ của tôi, tôi cảm khoái đọc chơi thôi. Uống trà đi anh Ba. Trà Thái chính hiệu đó. Bữa trước thằng con mang về biếu tôi đó.
ÔNG BA NGHỆ
  Nhâm nhi
-Đúng là trà ngon.
ÔNG NĂM ĐB
-Thì trà ngon phải có bạn hiền. Ở nhà một mình tôi đâu có uống.
Đúng lúc đó, bà Năm bưng cái mâm gỗ, trên có  bình rượu, 2 cái ly nhỏ và mấy món đồ nhậu nhẹ đi tới.
BÀ NĂM
-Để tôi dọn đồ nhậu mời anh Ba uống chơi.
  Với chồng
-Ông dọn giúp tôi bộ đồ trà sang bên.
Ông Năm giúp vợ, để rượu và đồ nhậu lên bàn.
ÔNG NĂM ĐB
-Bà vô lấy thêm cái lý ngồi chơi với anh Ba cho vui.
BÀ NĂM
-Thôi, ông và anh Ba uống đi. Tôi vô mở tivi coi  phim..
ÔNG BA NGHỆ
-Cám ơn chị Năm nghen. Bữa nào rảnh, tôi mời anh chị sang nhà tôi chơi, bà xã nhà tôi cũng biết làm món ăn độc đáo lắm.
Với ông Năm
- Nào mời anh Năm. Ồ, rượu ngon quá.

6. NHÀ THẮNG – NỘI – ĐÊM
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, ÚT LÀNH, BÀ THẮM
Tối nay Thắng đã thuyết phục đựơc Toàn tới nhà học nhóm. Bà Thắm nghỉ ở phòng trong. Bà đã khỏe, ăn đã thấy ngon và đã đi lại đựơc. Thắng dọn bộ bàn ghế nhựa ra góc nhà, mở đèn sáng, đặt quạt máy cạnh bàn đợi các bạn tới ôn thi. Cũng lúc đó ngoài cổng có tiếng xe máy, tiếng con vàng, tiếng Toàn, Tuyền  ở ngòai sân.
TOÀN- TUYỀN
-Thắng đâu?
- Thắng ơi Thắng, tụi này tới ôn thi nè.
THẮNG
Nói vọng ra
-Hai bạn vô nhà đi, tôi kê bàn xong rồi.
Toàn và Tuyền vô nhà. Tuyền đi thẳng vô phòng trong thăm bà Thắm.
TUYỀN
-Bác khỏe hẳn chưa bác Sáu? Mai bác sang nhà cháu chơi không?
BÀ THẮM
-Bác khỏe rồi, nằm nghỉ chút thôi. Cháu ra ngoài học bài với các bạn đị. Khỏe hẳn bác sẽ sang chơi.
Tuyền gật đầu chào bà Thắm rồi quay lưng đi ra ngoài. Cô cùng với Thắng và Toàn, lấy sách vở ra ôn tập.
                                      THẮNG
-Bọn mình bắt đầu học nha. Tuyền lấy đề cương cho Tòan đọc trước đi.
TOÀN
-Sao tôi đọc mà chẳng hiểu gì cả. Bà giải thích cho tôi hiểu đi Tuyền.
TUYỀN
-Ông phải đọc thật kỹ đề bài, nếu không hiểu thì hãy hỏi. Nào ông đọc lại đề đi.
Toàn đọc lại đầu bài,  suy nghĩ một chút rồi gật gù.
TOÀN
-A, tôi hiểu rồi.
Ba người  chăm chú học bài, thỉnh thoảng Toàn lại đưa ra câu hỏi, Thắng và Tuyền thay nhau giải thích cho cậu hiểu.
Ngoài cổng có tiếng chó kêu, tiếng út Lành lanh lảnh.
ÚT LÀNH
-A, có xe của anh Toàn.
  Kêu to
- Anh Toàn tới chơi hả? Có mang cho Út cái gì không?
TOÀN
-Út đi chơi về hả? Bọn anh đang ôn thi. Có bọc trái cây ở ngoài xe, Út lấy cho bác Sáu và bọn anh ăn luôn.
ÚT LÀNH
-Dạ ! Để  em lấy mang vô liền. Anh Toàn tâm lý thiệt. Không biết có chị mô cưa đựơc anh chưa?
THẮNG
-Con nhỏ lanh chanh, có im đi cho bọn anh học không?
Út Lành mang trái cây vô để lên bàn học, lườm anh Tư rồi bỏ sang phòng của má.

7. LỚP HỌC – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, CÔ CN, LỚP HỌC
Sáng. Vào tiết học toán của cô chủ nhiệm. Cả lớp đã ngồi vào vị trí, cô chủ nhiệm xách cặp bước vào phòng. Tất cả đứng dậy chào.
Cô giáo đi vào lớp, đứng nhìn xuống lớp học, gật đầu hài lòng.
CÔ GIÁO
-Các em ngồi xuống.
Cả lớp ngồi xuống. Cô giáo đi tới để cặp lên bàn giáo viên rồi ngồi xuống hỏi.
CÔ GIÁO
-Các em đã làm bài tập về nhà hết chưa? Cô sẽ kiểm tra 15 phút.
Cô giáo nhìn xuống lớp.
CÔ GIÁO
-Có em nào xung phong lên bảng  làm bài tập không ?
Một số bạn dơ tay lên. Cô giáo đảo mắt nhìn tất cả các em học sinh rồi bất ngờ chỉ định.
CÔ GIÁO
-Toàn. Em lên bảng làm bài tập số 3 đi.
Toàn vui vẻ mang vở đi lên bảng. Cậu để vở trên bàn cô giáo rồi nhanh tay viết bài giải lên bảng. Cả lớp xì xào nhìn lên. Chỉ 5 phút sau, Toàn đã làm xong bài tập trên bảng.
TOÀN
-Thưa cô em  làm xong rồi ạ.
Toàn đi về chỗ ngồi, im lặng. Cô giáo nhìn lên bảng rồi nhìn xuống các em học sinh.
CÔ GIÁO
-Ai có ý kiến về bài giải của bạn Toàn không?
Các bạn học sinh xì xào với nhau.
CÔ GIÁO
-Bạn Toàn giải rất tốt, nhưng cách này chưa hay lắm. Có em nào có cách giải khác không?
Cả lớp im lặng không có ai xung phong.
CÔ GIÁO
-Thôi, giải cách này cũng đựơc. Cô cho bạn Toàn điểm 8. Cô biểu dương Tòan đã có nhiều tiến bộ.
Cả lớp vỗ tay hoan hô vì lần đầu tiên Toàn được điểm 8 môn toán.
CẢ LỚP
-Hoan hô bạn Toàn.

8.      Quán nhẬU – NỘI – NGÀY
DV: THANH SÓI, ANH HAI SG
Quán vắng. Thanh ngồi nhậu với 1 người thanh niên lạ khoảng ngoài 30 tuổi, cao to, khuôn mặt bặm trợn, hung dữ. Trên bàn có mấy dĩa mồi và 1 chai rượu trắng.
THANH SÓI
-Phải đánh gục thằng Thắng anh Hai à, nếu không em phải bỏ đất này thôi. Mất uy thế thì không làm ăn được.
ANH HAI
-Thằng nhỏ đó mà tụi bay không xử được, để tao phải ra tay sao?
THANH SÓI
Rót rượu đầy 2 ly.
-Tụi em không phải đối thủ của nó nên mới nhờ tới anh Hai. Anh là cao thủ khét tiếng Sài Gòn, với bản lãnh của anh thì 5-10 chiêu là anh đánh gục nó thôi. Sau đó em sẽ đánh hôi cho nó tiêu đời luôn.
ANH HAI
Nâng ly uống cạn.
-Mày tính khi nào đánh, đánh như thế nào? Mày tính chi anh bao nhiêu?
THANH SÓI
Cũng nâng ly uống cạn.
-Em biết rõ lịch sinh hoạt của nó. Em và anh chặn đường đánh nó ban ngày để cho mọi người biết là em đánh gục nó. Em xin gửi anh 5 chai. Bữa nay em đưa trước cho anh 2 chai, còn 3 chai đánh nó xong em sẽ đưa hết cho anh.
Thanh lại rót rượu ra 2 ly, nâng 1 ly mời tên Hai. 2 đứa cụng ly uống cạn rồi đặt ly xuống bàn.
ANH HAI
-Ok, coi như xong. Tao sẽ đánh gục nó, sau đó cho mày đánh trả thù. Đánh nhanh rồi dọt lẹ kẻo tụi cớm kéo đến thì rách việc đó.
2 đứa nây ly, cụng ly rồi uống cạn.
THANH SÓI
-Cám ơn đại ca. Đánh gục thằng Thắng, em mới lấy lại uy thế để làm ăn. Ha ha ha ! Phen này tụi đàn em sẽ phục em sát đất, em sẽ lấy uy của anh trị tụi nó. Làm ăn được em sẽ không quên công của anh, em sẽ hậu tạ.
9.      CÔNG TY DU LỊCH –  NỘI – ĐÊM
DV: THẮNG, BẢO, TP BV
Tại phòng bảo vệ
Có bác trưởng phòng, Thắng và Bảo. Ba người đang uống trà đợi giao ca. Thắng nhìn bác bảo vệ nói.
THẮNG
-Bác ơi, cháu có chuyện này muốn nói với bác.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Ừ, cháu cứ nói đi.
THẮNG
-Chỉ còn gần tháng nữa thôi là cháu phải thi tốt nghiệp. Nên cháu muốn nhờ bác báo cáo lên giám đốc cho cháu đựơc nghỉ làm để đi thi.
Bác trưởng phòng hơi buồn, nhưng rồi vui trở lại.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Thật tiếc quá. Cháu làm việc rất tốt, nhưng nếu cháu bận học thì không ai  nỡ làm khó cháu đâu.
BẢO
-Thắng làm việc rất hiệu quả. Bắt 1 lúc cả 2 tên trộm. Nhưng việc học vẫn quan trọng hơn.
Bác trưởng phòng gật đầu suy nghĩ.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Thôi đựơc rồi, để bác báo cáo với ban giám đốc. Nhưng cháu vẫn phải làm đơn xin nghỉ nhé. Giờ  cháu ra trực đi.
Thắng vui vẻ gật đầu.
THẮNG
-Cháu cám ơn bác. Cháu sẽ viết đơn đưa cho bác.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Khi nào có quyết định chính thức của giám đốc thì cháu mới được nghỉ nhé.
THẮNG
-Dạ, cháu hiểu.
Bác trưởng phòng nói xong thì lấy sổ ra ghi chép. Bảo lúc này cũng chào bác và bắt tay Thắng rồi đi ra khỏi phòng.

10. Công ty du lịch– NGOẠI – ĐÊM
DV: THẮNG, GĐ
BỜ BIỂN
Thắng đang trong ca trực, anh dạo đi dạo lại trong khu vực bờ biển của công ty quản lý. Sóng biển vỗ ầm ầm vào các vách đá… Thắng ngồi xuống,  buồn buồn, mắt cậu nhìn ra biển trầm ngâm. Thắng tự nhủ với lòng.
THẮNG
-Mình phải cố gắng học, phải thi vào đại học. Mình không đựơc nản chí dù có xảy ra bất cứ chuyện gì.
Thắng như được an ủi phần nào khi tự nhủ với lòng mình như vậy. Sóng biển vẫn vỗ mạnh ì ầm.
Đúng lúc đó giám đốc đi tới. Ông mặc quần âu, áo thun trông rất trẻ, khỏe.
GIÁM ĐỐC
-Thắng hả? Có mệt không? Buồn ngủ chưa?
THẮNG
-Chào chú. Chú chưa ngủ sao?
GIÁM ĐỐC
  Vui vẻ
-Chú phải làm việc, bắt trước phương pháp của cháu nên ra đây cho khỏi buồn ngủ đó.
THẮNG
CƯỜI
-Hi hi !Thế chú định luyện võ, tắm hay làm thơ ạ?
GIÁM ĐỐC
 CƯỜI
-Hì hì! Chắc chú làm thơ thôi. Thắng nè! Cháu đã nhận tiền thưởng vụ bắt trộm chưa? Còn cháu thì vẫn phải đi làm bình thường nhé, công ty đang thiếu người mà.
THẮNG
VUI
-Cháu cám ơn chú, cháu nhận rồi ạ.  Dạ, cháu sẽ đi làm đến ngày cuối cùng ạ.
GIÁM ĐỐC
-Tốt, cháu làm việc nhé. Khuya quá rồi, chú đi ngủ đây.
THẮNG
-Chào chú. Chúc chú ngủ ngon ạ.
Giám đốc quay lưng đi vào nhà.

11. QUÁN CÀ PHÊ BIỂN – NGOẠI – NGÀY
DV: THẮNG, ÚT LÀNH, DŨNG
Út Lành vui vẻ cùng với 1 thanh niên lớn tuổi hơn đi vào quán cà phê. Lúc này trên con đường nhỏ Thắng đang đạp xe đạp.  Khi đi ngang qua cổng quán cà phê Biển thì bất ngờ  cậu nhìn thấy út Lành cùng với anh thanh niên ở trong quán. Thắng vẻ tức giận, cậu dừng xe lại trước cổng quán cà phê,  đứng nhìn hồi lâu, tay bóp chặt thắng xe… Một lát sau Thắng lên xe đạp mạnh trên con đường hướng về nhà.

12. NHÀ THẮNG – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, ÚT LÀNH, BÀ THẮM
Thắng ngồi ở bàn vẻ sốt ruột, cậu đứng dậy ngó ra ngoài cửa, rồi lại ngồi vào bàn rót trà uống. Cậu tức tối cầm ly trà lên uống một hơi rồi dằn mạnh xuống bàn. Lúc này bà Thắm đi ra nhìn Thắng.
BÀ THẮM
-Con Út nó chưa về hả Thắng?
Thắng im lặng chưa biết nói gì với bà Thắm.
BÀ THẮM
-Má đang hỏi con đó.
Thắng giật mình quay lại nói với bà Thắm.
THẮNG
-Dạ, chắc là hôm nay nó về trễ.
Bà Thắm nghe xong, quay lưng đi xuống bếp dọn cơm ra bàn. Từ trên nhà Thắng nhìn xuống phía bếp thấy bà Thắm đang dọn cơm, cậu nhanh nhẹn đi xuống phụ mẹ.
* TẠI BÀN ĂN: Cái bàn gỗ cũ kỹ, trên bàn một nồi cơm điện cũ, một vài cái chén, một dĩa rau muống luộc, một tô canh bí và 1 dĩa cá kho. Bà Thắm  đi ra ngoài ngóng.
THẮNG
-Thôi má ăn cơm đi, Út nó về ăn sau. Hơi đâu mà đợi nó.
BÀ THẮM
-Học gì mà giờ này chưa về? Sáng nó có ăn cái gì đâu.
THẮNG
-Thôi má, hơi đâu mà lo cho nó. Chắc là nó đi chơi với thằng nào rồi.
Bà Thắm bất ngờ quay lại nhìn Thắng.
BÀ THẮM
-Cái gì? Nó đi chơi với thằng nào hả?
Thắng lỡ lời, anh nhăn  mặt cố trấn an bà Thắm.
THẮNG
-Đâu có, con nói là nó đi chơi với bọn cùng lớp nên về trễ đó mà.
Cùng lúc đó, út Lành tung tăng chạy từ ngoài cổng vào nhà. Cô bé vừa hát nghêu ngao mấy câu hát gì đó rồi đi lại bàn học vứt cái cặp trên bàn. Cô bé chạy nhanh xuống bếp.
ÚT LÀNH
-Má ! Anh Tư ! Có gì ăn chưa má. Con đói bụng quá à.
Út Lành chạy lại bàn ngồi xuống, nhanh tay cầm lấy cái chén bới cơm. Cô bé ăn cơm vội vã, ngon lành. Bà Thắm ngồi nhìn út Lành rồi cười mỉm lắc đầu. Thắng không ăn ngồi nhìn út Lành.
ÚT LÀNH
-Ủa, sao anh Tư không ăn đi? Bộ cơm không ngon  nên Tư không muốn ăn hay sao?
THẮNG
-Út ăn đi, từ từ rồi anh ăn.
BÀ THẮM
-Có chuyện gì hả con?
THẮNG
-À, không có gì đâu má. Tại cũng còn mấy ngày nữa là thì tốt nghiệp rồi nên con hơi lo.
ÚT LÀNH
-Anh Tư học giỏi mà lo cái gì.
Bà Thắm nhìn Thắng vẻ cảm thông, bà gắp khúc cá bỏ lên chén cho Thắng rồi nói.
BÀ THẮM
-Thôi con ăn đi. Rồi mọi thứ sẽ  đâu vào đó. Con cứ an tâm  tập trung vào thi đi, còn những chuyện khác  để tính sau.
Thắng cuời nhẹ vẻ  khổ tâm, cậu bưng chén cơm lên chậm chậm ăn.
* TẠI BÀN HỌC: Sau khi ăn cơm xong, Thắng lên ngồi vào bàn học. Cậu đang ngồi tập trung suy nghĩ. Út Lành đi nhẹ lại sau lưng rồi bất ngờ  hù  Thắng.
ÚT LÀNH
-Hù!
Thắng vẫn ngồi im lặng, không giật mình.
ÚT LÀNH
-Sao anh Tư không giật mình ? Làm út mất cả hứng.
Út lành nói xong quay lưng bỏ đi thì Thắng gọi lại.
THẮNG
-Út!
Út Lành dừng lại, cô bé quay mặt lại.
ÚT LÀNH
-Anh Tư gọi Út hả?
THẮNG
-Lại đây.
Út Lành đi lại dứng gần Thắng.
THẮNG
-Hôm nay Út đi chơi với đứa nào đó ?
Bị bất ngờ, cô bé  tìm cách chối quanh.
ÚT LÀNH
-Đâu có. Đâu có đi chơi với ai đâu.
THẮNG
-Chối hay quá hen. Nói mau.
Út Lành im lặng.
THẮNG
-Anh đang hỏi Út đó. Mấy đứa đó không tốt đâu, Út không được giao du với tụi nó.
ÚT LÀNH
-Chỉ là uống cà phê thôi mà.
Thắng đập mạnh tay xuống bàn.
THẮNG
-Cà phê…cà phê thôi hả ? Anh nói là Út không nên tiếp xúc với tụi nó, không được đi lông bông nữa, hiểu chưa?
Út Lành hỏang sợ, gật, gật đầu mếu máo khóc. Thắng trấn an.
THẮNG
-Út cũng lớn rồi. Là con gái thì phải biết giữ gìn. Nhà mình nghèo, ba cực khổ đi câu từng con cá, má thì nhặt thuê từng cọng rau để có tiền cho anh em mình ăn học. Vậy thì Út phải cố gắng mà học đi chứ.
Út Lành ngồi cúi mặt xuống, nước mắt lăn nhẹ hai bên gò má.
THẮNG
-Anh chỉ lo cho Út thôi. Thời buổi bây giờ nếu không lo học thì chỉ biết hốt cát mà ăn thôi Út à. Ba má  kỳ vọng vào 2 anh em mình, vậy thì mình không thể làm cho ba má thất vọng. Thôi Tư chỉ nhắc nhở Út thôi. Từ nay phải nghe lời anh Tư, nếu không anh Tư nghỉ chơi với út luôn.
ÚT LÀNH
-Dạ !
Út Lành lủi thủi đi xuống bếp. Thắng nhìn theo rồi quay lại nhìn vào cuốn vở để trên bàn. Cậu thở dài mệt mỏi.

13. NHÀ THẮNG – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, NGỌC
Sáng. Thắng, Tuyền đang ngồi ở bàn học. Có tiếng xe máy ngoài sân, tiếng chó kêu, tiếng máy nổ tắt thì Toàn đi vào nhà. Tòan vui vẻ.
TOÀN
-Xin chào ông, bà!
TUYỀN
-Sao lâu vậy thiếu gia?
TOÀN
-À, bận tí công chuyện.
THẮNG
-Mày mà cũng có công chuyện bận hả?
Mọi người cười.
TOÀN
-Sao lại không? Không bận thì làm sao có người đẹp này chứ?
Tuyền và Thắng bất ngờ nhìn Toàn.
TUYỀN
-Người đẹp? Thôi chỗ này không phải là chỗ dành cho thiếu gia hẹn hò yêu đương.
TOÀN
-Nào mời người đẹp ra đối ứng….
Linh Ngọc, mang chiếc cặp màu đen bước vào. Thắng và Tuyền bất ngờ nhìn Linh Ngọc.
TUYỀN
-Linh Ngọc?
Linh Ngọc cười mỉm.
LINH NGỌC
-Cho tôi gia nhập nhóm ôn thi với nha?
Thắng vui vẻ.
THẮNG
-Ok. Vậy là từ nay nhóm mình lại đông đủ rồi.  Vui quá. Thôi chúng ta  ôn bài đi.
Mọi người ngồi vào bàn, thích thú lật sách vở ra ôn bài. Thỉnh thoảng Linh Ngọc lén liếc Thắng. Tuyền cũng nhìn thấy Linh Ngọc nhìn trộm Thắng.
LINH NGỌC
-Anh Thắng qua đây giải thích cho Ngọc đề văn  này đi.
Thắng đứng dậy đi vòng qua, lại gần Linh Ngọc.
THẮNG
-Ngọc nói bài nào?
LINH NGỌC
-Bài này nè. Phân tích ý nghĩa và bình giảng đoạn thơ sau đây …trích trong bài thơ “ Từ Ấy” của Tố Hữu.
THẮNG
-Đọc kỹ lại đề bài, suy nghĩ rồi nói.
- Yêu cầu của đề bài là vừa phải phân tích ý nghĩa trước rồi sau đó mới bình và giảng đọan thơ này. Trước hết Ngọc phải đọc thuộc đoạn thơ, hiểu rõ nội dung đoạn thơ đã. Rồi sau đó mới làm theo yêu cầu của đề bài.
Thắng và Linh Ngọc thân mật bên nhau, khiến cho Tuyền có vẻ buồn. Tuyền liếc mắt nhìn Thắng và Ngọc rồi buồn bã lật đi lật lại cuốn tập. Toàn nhìn Tuyền biết ý nên nhanh nhẹn.
TOÀN
-Thôi nghỉ giải lao tí đã. Học trên trường có giải lao, thì học ở đây cũng phải giải lao chứ? À, Toàn có ý này hay lắm nè. Chiều nay mình không đi uống cà phê nữa mà mình ra biển tắm đi. Ở sát ngay biển, ngay khu du lịch mà lâu rồi không có dịp ra biển tắm.
TUYỀN
HƯỞNG ỨNG
-Ý hay đó. Tắm biển giúp cho chúng ta bớt căng thẳng hơn sau những giờ học.
14. BÃI BIỂN – NGOẠI – NGÀY/CHIỀU
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, NGỌC
Biển đẹp, gió thổi nhẹ, sóng êm.  Bãi biển vắng người, chỉ có mấy ngư dân đang dọn dẹp và chuẩn bị lưới để ra khơi.
Thắng, Toàn, Linh Ngọc và Tuyền tung tăng trên bãi biển. Ánh bình minh cũng sắp khuất dần sau chân núi.
LINH NGỌC
-Đã lâu rồi không có đựơc cảm giác như bây giờ.
Toàn cười đắc chí.
TOÀN
-Chỉ có Toàn thiếu gia mới nghĩ ra cách này thôi. Ước gì giờ này có người đẹp Giáng Hương của mình ở đây nhỉ.
LINH NGỌC
-Có 2 người đẹp đây rồi cần gì phải mơ mộng  đâu nữa chứ?
Mọi người cười vui vẻ.
THẮNG
-Thôi,  tắm nha?
Mọi người cầm tay nhau dàn thành một hàng ngang chạy ra biển. Sóng vỗ, thỉnh thoảng làm cho mọi người tách xa nhau ra rồi lại xích lại gần nhau. Toàn, Thắng khoát nước vào Tuyền và Linh Ngọc, 2 cô gái cười ré lên. Cứ thế 4 người , 2 nam, 2 nữa vui đùa thoải mái bên nhau. Một lát sau, cả 4 người mệt mỏi lên nằm dài trên bãi cát, mắt nhìn lên bầu trời.
TOÀN
Nói to
-Ê, chỉ còn mấy ngày nữa là chúng mình sẽ phải từ biệt thời áo trắng rồi. Buồn quá đi ha?
TUYỀN
Nói to
-Biết là buồn, nhưng mỗi người có một tương lai và một lý tuởng khác nhau. Xa nhau nhưng vẫn mãi nhớ về nhau mà.
-Ê, các bạn có thể nói lên uớc mơ của mình sau này không?.
Toàn cười nhanh miệng.
TOÀN
-Ước mơ hả? Toàn thiếu gia này chỉ có một ước mơ nho nhỏ thôi.
TUYỀN
-Nho nhỏ là gì?
TOÀN
-Là đựơc làm bộ trưởng bộ ngoại giao.
Mọi người đồng thanh, ngạc nhiên.
MỌI NGUỜI
-Trời!
-Mơ chi dữ vậy?
TOÀN
-Bất ngờ hả? Ước mơ mà. Ai cũng có quyền ước mơ, bởi nó có tốn kém hay mất mát gì đâu.
THẮNG
-Nhưng ước mơ phải thực tế với chính mình tí chứ?
TOÀN
-Mấy bạn nghĩ mình không làm bộ trưởng đựơc hay sao?
TUYỀN
 Lý sự
-Làm bộ trưởng bộ ngoại giao phải hội tụ nhiều yêu tố lắm, không thể kể ra hết được, nhưng đại khái thì Toàn chỉ làm được bộ trưởng bộ ăn chơi thôi. Hi hi !
TOÀN
-Thế  Tuyền mơ làm gì?
TUYỀN
-Tuyền hả? Ước mơ của Tuyền cũng nho nhỏ thôi, thi vô trường du lịch, làm Kế toán trong 1 công ty du lịch gần nhà.
TOÀN
-Ôi, bình thường quá. Làm Kế toán có gì hay ho chứ, khô khan và nguy hiểm lắm. Còn Linh Ngọc thì sao?
LINH NGỌC
  Ngập ngừng
-Ngọc thích đi du kịch. Có thể Ngọc sẽ làm quản lý du lịch …gì gì đó.
TOÀN
-Còn ngài HIỆP SĨ? Hay là chỉ làm HIỆP SĨ thôi?
THẮNG
-Hiệp sĩ gì tao chứ. Có chút võ nghệ, thấy chuyện bất bình thì phải ra tay hành hiệp thôi. Mình cũng chưa quyết định, đến đâu tính tới đó. Nhưng mình thích làm nhà báo- báo công an để vừa viết bài, vừa điều tra án.
TÒAN
NGHIÊM TÚC
-Mày có khiếu văn thơ lại là đệ tử của ông Năm, ông Ba thì làm nhà báo công an được rồi.
 Với Tuyền, Ngọc
-Hai bà nên học ngành du lịch, sau này sẽ được làm việc gần nhà. Vùng mình bây giờ đầy rẫy khu du lịch kìa.
Mọi người im lặng  suy nghĩ, sóng vỗ vào làm ướt mấy bàn chân của họ.
Linh Ngọc nhìn lên bầu trời nói.
LINH NGỌC
-Sau này dù có bất cứ chuyện gì thì chúng mình không đựơc quên nhau nhé, đúng không anh Thắng.
TUYỀN
 CHỌC
-Sao lại hỏi có mỗi mình anh Thắng? Phải hỏi chung hết chứ.
Mọi người cười, Linh Ngọc mắc cỡ, cô đứng dậy bỏ đi nhanh ra biển. Mọi người nhìn Linh Ngọc rồi nhìn nhau cười. Tất cả đứng dậy, tung tăng chạy theo Linh Ngọc.
Thắng chạy vượt lên rồi bỗng dừng lại, mấy đứa đứng lại theo. Thắng đứng nhìn ra biển, cả bọn nhìn ra theo. Cậu lất tay đưa lên miệng làm loa, hét thật to.

                                      THẮNG

-Hỡi trái đất hãy dừng quay lại
Sóng dài ơi chớ vội xô bờ
Con chim nhỏ đậu nhé đừng bay
Để ta ở lại mãi nơi này !

15. SÂN TRƯỜNG – NGỌAI- NGÀY
DV: TOÀN, NGỌC, THẮNG, NHÓM 10 HS NAM NỮ
* Giờ ra chơi. Sân trường tràn ngập học sinh. Tiếng cười đùa, tiếng la hét ing ỏi. Tòan long nhong 1 mình, tính sang lớp Linh Ngọc chơi. Thấy bóng Linh Ngọc xa xa cậu liền chạy tới. Lúc đó Linh Ngọc đang cùng mấy người bạn cả nam lẫn nữ cùng lớp đứng, ngồi ở ghế đá dưới bóng cây phượng. Thắng định kêu tên Linh Ngọc thì có 2 nam sinh lớp 12D bước nhanh qua mặt cậu tới gần Linh Ngọc trước.
NAM SINH 1
-Linh Ngọc ! Linh Ngọc ! Chào người đẹp.
NHÓM NAM LỚP NGỌC
 ỒN ÀO
-Ở đây nhiều người, không chỉ có mình Ngọc thôi nha.
NAM SINH 2
-Tụi tôi chào Linh Ngọc, mắc mớ chi đến các ông?
NAM 1 LỚP NGỌC
-Ông nói chi kỳ cục, tụi tôi đang chơi chung, nếu lịch sự thì ông phải chào tất cả chứ.
Ông hỏi Ngọc có chưyện chi không?
NAM SINH 1
-Đó là chuyện của tôi, ông hỏi làm chi ?
NAM SINH 2
-Rách việc quá đi.
  Tới gần Linh Ngọc
-Linh Ngọc, đi chơi với tụi mình nha ?
LING NGỌC
-Xin lỗi mấy bạn nha, Ngọc không đi được, để bữa khác nha.
NAM SINH 2
 Tới kéo tay Ngọc
-Đi đi Ngọc, có chuyện này vui lắm.
LINH NGỌC
-Đừng mà, bỏ tay tôi ra, bạn kỳ quá.
Tòan nhìn thấy hết, cậu khó chịu đi tới trước mặt nam sinh 2
TÒAN
-Nè ông bạn ! Bất lịch sự quá, bỏ tay cô ấy ra.
NAM SINH 2
  QUÊ QUÊ
-Tôi có làm gì đâu, chỉ muốn rủ Ngọc đi chơi thôi mà. Mắc mớ chi tới ông chứ ?
TÒAN
 KIÊU HÃNH
-Ai cũng biết Ngọc là bạn thân của Tòan Thiếu Gia này. Không ai được thất lễ với cô ấy. Ông hiểu chưa ?
NAM SINH 2
CÁU
-Mày nói y như mày là chồng của Ngọc vậy ? Tinh tướng quá đó.
NAM SINH 1
-Với tụi này thì Tòan Thiếu Gia không có ý nghĩa gì hết.
TÒAN
-Tụi bay muốn gây sự hả? Muối ăn đòn hả?
Nam sinh 1 tới nắm lấy cổ áo Tòan. Mọi người xô vào can ngăn. Tòan nhanh tay đấm 1 đấm vô ngực đối thủ. Tình hình hết sức lộn xộn. Linh Ngọc thấy thế sợ Tòan bị đánh nên bỏ chạy đi tìm Thắng. 2 nam lớp 12 D muốn xông vào đánh Tòan, nhưng bị mọi người ngăn cản. Tuy vậy họ vẫn không chịu bỏ cuộc.
NAM SINH 2
-Tòan ! Mày có dám ra đánh tay đôi với tao không ?
TÒAN
-Tao chấp cả tụi mày luôn.
Lúc đó Ngọc và Thắng chạy đến. Ngọc vừa hổn hển vừa giải thích cho Thắng hiểu. Nhưng khi nhìn thấy cảnh trước mắt thì Thắng hiểu ngay mọi chuyện.
THẮNG
-Tất cả dừng lại. Im lặng !
Tiếng của Thắng sang sảng do cậu đã luyện khí công nên làm cho cả bọn giật cả mình.
THẮNG
-Ai muốn đánh nhau thì đánh với tôi nè.
Tất cả im lặng nhìn nhau, chỉ có Tòan được thể lấn tới
TÒAN
-Ê tụi bay ? Sao câm lặng cả rồi ? Muốn đánh nhau nữa không ? Nào! Nhào vô, Nhào Vô!
THẮNG
VỚI TÒAN
-Cả ông nữa cũng im đi cho tôi nhờ.
  Với nhóm kia
- Các ông thích đánh nhau hả ? Đánh tôi nè. Bây giờ tôi đứng để cho mỗi ông đấm 1 phát, nếu tôi mà kêu đau hoặc té thì coi như các ông thắng.
Tòan cụt hứng. 2 nam lớp 12 D nín thinh, nhìn nhau. Đám con gái xì xồ bàn tán.
THẮNG
-Là bạn học cùng trường sao cứ phải đánh nhau ?
NHÓM NAM SINH
-Anh Thắng ! Tụi em xin lỗi. Bọn em chỉ đùa một tí cho vui thôi mà.
- Xin lỗi các bạn. Xí xóa nha. Kẻng vô lớp rồi kìa.
-Thôi chào anh Thắng, chào các bạn nha.
Cả bọn kéo nhau chạy về lớp. Lũ con gái có mặt ở đó, reo to.
LŨ CON GÁI
-Hoan hô anh Thắng!
- Đúng là anh Thắng Hiệp Sĩ.
16. CÔNG TY DU LỊCH – NỘI – ĐÊM
DV: THẮNG, TP BV
PHÒNG BẢO VỆ
 Bác Truởng phòng đang kiểm tra sổ giao ca. Thắng ăn mặc đồng phục chỉnh tề bước vào.
THẮNG
-Cháu chào bác! Cháu tới nhận ca trực ạ.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Khá lắm, cháu rất đúng giờ. Đêm nay cháu vẫn trực ở vị trí cũ, nhưng ngày mai có một chút thay đổi.
THẮNG
-Có gì vậy bác?
 BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Mấy hôm nay gió lớn, sóng to. Để đảm bảo an toàn cho khách tắm biển, giám đốc yêu cầu phòng bảo vệ cử một người bơi giỏi, vừa làm bảo vệ kiêm cứu hộ ở khu vực bãi tắm. Bác thấy cháu là người thích hợp nhất.
THẮNG
-Cháu đồng ý. Nhưng bác ơi, cháu chỉ làm có mấy ngày nữa thôi à, giám đốc đã đồng ý cho cháu nghỉ việc rồi mà?
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
-Bác hiểu, còn làm việc ở công ty ngày nào thì cháu còn là nhân viên của bác. Cháu phải làm việc tốt cho đến ngày cuối cùng nhé.
THẮNG
-Dạ vâng!

17. NHÀ THẮNG – NGỌAI - NGÀY
DV: ÔNG SÁU, BÀ THẮM, ÚT LÀNH, DŨNG
Buổi chiều. Khỏang 4-5h. Ông Sáu đang sọan đồ để đi câu ở ngòai sân, ông kiểm tra mấy cái cần câu, ống mồi, giỏ đựng cá. Con vàng chạy loanh quanh ngòai vườn, sủa ông ổng. Bà Thắm từ trong bếp đi ra đưa cho ông 1 túi nilon.
BÀ THẮM
-Tôi chuẩn bị cho ông bánh mỳ, nước và trái cây để ông mang theo ăn, uống. Ông nên về sớm, hồi này hay có mưa đêm đó.
ÔNG SÁU CAO
-Bà chu đáo quá, thì tôi cũng phải câu được đủ cá thì mới về chứ. Bà với sắp nhỏ cứ nghỉ trước đi.
BÀ THẮM
-Nhưng ông về trễ cơm canh nguội hết, khó ăn lắm. Tôi đợi còn hâm lại cho ông dễ ăn.
ÔNG SÁU CAO
-Bà còn bệnh, cứ nghỉ trước. Tôi về tự biết xuống bếp ăn cơm. Bà nhớ đừng cho thằng Thắng học khuya quá, nó mà đổ bệnh thì nguy to. Sắp thi rồi.
BÀ THĂM
-Ai mà nói được nó. Có bữa nó học khuya rồi ngủ gục luông trên bàn. Thiệt tội.
ÔNG SÁU CAO
-Thôi tôi đi đây. Con út mới đó mà đã đi chơi đâu rồi.
Ông Sáu mang đồ, đạp xe ra cổng. Bà Thắm còn lại 1 mình, bà ngồi trên chiếc ghế nhựa ở đầu nhà suy nghĩ mông lung. Bà đứng dậy lấy rổ ra vườn hái rau, con vàng chạy tới giỡn với bà. Một lát sau con vàng nghếch đầu nhìn rồi chạy ra cổng sủa gâu gâu. Nó phát hiện ra cô chủ nhỏ.
ÚT LÀNH
LA CON CHÓ
-Mi là bẩn hết quần tau rồi, con quỷ.
  Nhìn quanh rồi kêu to
- Má, má ơi !
Tiếng bà Thắm ở ngòai vườn.
BÀ THẮM
-Út về rồi hả ? Má đang hái rau, giúp má cắm nồi cơm nhen.
ÚT LÀNH
-Dạ. Con kho thịt luôn  nghen má.
* Út Lành vô bếp nấu cơm. Ngòai cổng có tiếng con vàng sủa gâu, gâu. Út Lành chạy ra coi. Một thanh niên khỏang ngòai 22 tuổi, ăn mặc bảnh bao chạy xe máy tới, dừng ngòai cổng. Nhìn thấy út Lành thì mừng rỡ kêu to.
THANH NIÊN
-Út Lành, út Lành ơi !
Anh ta không dám vào sân vì sợ con vàng. Út Lành đi ra chào.
ÚT LÀNH
-Chào anh Dũng, anh đi mô mà nghé đây ?
Dũng
-Anh có công việc gần đây, tiện thể nghé thăm em. Hai bác và anh Tư có nhà không em ?
ÚT LÀNH
-Ba em đi câu, anh Tư đi làm, má đang hái rau ngòai vườn đó. Anh vô nhà chơi.
Dũng
 NGẦN NGẠI
-Ừ, … hay là anh chở út Lành đi café nhé, đi xíu rồi về liền.
ÚT LÀNH
-Đi café hả anh, nhưng em đang nấu cơm. Mà em phải hỏi má em đã nha.
Lúc đó bà Thắm bưng rổ rau vô sân, thấy anh thanh niên, bà Thắm hỏi ngay.
BÀ THẮM
-Ai đó ? Cậu tới tìm thằng Tư hả ? Nó đi làm rồi. Cậu vô nhà chơi.
DŨNG
 Lo lắng
-Chào bác. Dạ, cám ơn bác. Dạ, để bữa nào Thắng ở nhà cháu sẽ vô chơi. Giờ cháu phải đi có việc ạ. Cháu chào bác.
  Với út Lành
- Anh đi nhá, bữa khác gặp lại.
ÚT LÀNH
  KHÓ HIỂU
-Ơ, anh đi hả ? Vâng, em chào anh.

Hai má con vô bếp nấu cơm.

18. LÀNG CHÀI – NGOẠI – NGÀY
bUỔI CHIỀU.
DV: THẮNG, THANH SÓI, A HAI SG
* Trên con đường  vắng vẻ, Thắng đạp xe đi nhanh, tới đoạn có nhiều cây cối um tùm thì từ phía sau có 1 chiếc xe máy vọt tới, chặn đầu xe cậu. Trên xe là 2 thanh niên cao lớn mang khẩu trang che mặt. Thắng dừng xe, nhìn 2 thanh niên cảnh giác.
THẮNG
-Các anh là ai? Muốn gì?
2 thanh niên dựng xe bên đường. Tên Thanh gỡ khẩu trang, nhìn Thắng.
THANH SÓI
-Tao nè! Mày còn nhớ chứ? Bữa nay tao sẽ thanh tóan sòng phẳng món nợ với mày.
Thắng nhìn 2 tên du đãng, cậu gật đầu hiểu ra tất cả. Thắng dựng xe ven đuờng, cảnh giác đề phòng.
THẮNG
-Tao hiểu rồi, tao biết là mày sẽ tìm tao trả thù. Tụi bay thích chơi thế nào?
THANH SÓI
-Chơi tới bến. Lần này tao sẽ cho mày bò xuống, cạp đất. Tao đánh mày què giò luôn.
THẮNG
Nhìn Thanh và tên kia.
-Chưa chắc. Tụi bay thích đánh tay đôi hay cả 2 đứa mày cùng vô?
Tên Hai nãy giờ im lặng liền lên tiếng.
HAI
-Thằng nhỏ phách lối. Để anh dạy mày 1 bài học cho mày biết thế nào là anh Hai Sài Gòn.
* Cả 3 đi ra bãi cỏ ven đường, lúc này vẫn vắng bóng người. Thắng và tên Hai đứng đối diện, thủ thế. Tên Thanh đứng ngoài lấy đt, mở camera quay. Thắng và tên Hai lao vào nhau, ra đòn, đấm đá quyết liệt. Tên Hai trúng 1 đấm vô ngực, Thắng dính 1 cú đá hết tầm vào mạng sườn. Tên Hai đau quá gầm lên.
HAI
Thằng nhỏ khá lắm. Mày coi đây.
Hắn xoạc 2 chân, dang rộng 2 tay theo thế “ đại bàng chảo mã” tung người lên cao, vung chân đá vào ngực Thắng. Thắng nghiêng mình né được cú đá, tên Hai hạ người xuống, tay trái che ngực, tay phải dùng thế “ cương đao phạt mộc” chém vô đầu Thắng. Thắng không kịp né nên đưa thiết quyền phải lên đỡ rồi nắm được cổ tay phải của Hai. Thắng bóp mạnh, vặn chéo tay Hai. Hai đau quá kêu rên.
HAI
-Ối, đau quá, đau quá. Thả tao ra.
Hắn bất ngờ xoay người chém tay trái vô mặt Thắng. Thắng ngửa người né được. Nhân cơ hội đó tên Hai rút được tay về.
Tên Thanh đứng ngoài quay camera bằng đt, thấy tên Hai yếu thế liền cất đt rồi nhảy vô trợ chiến. Thắng trong thế 1 mình trọi 2 cao thủ nên cậu thận trọng, sẵn sàng dùng tuyệt chiêu. Trận đấu lại sảy ra hết sức căng thẳng, cuối cùng cả 2 tên Thanh và Hai bị đánh ngã lăn ra đất. Thắng cũng bị thương mấy chỗ ở lưng và cánh tay làm áo bị rách. Thắng đá bồi cho tên Hai 1 cú vào bụng khiến hắn ôm bụng rên la. Cậu tới nắm lấy tóc tên Thanh kéo lên rồi cho hắn 1 cái tát nảy lửa. Đau quá tên Thanh kêu van.
THANH SÓI
-Đau quá, đừng đánh tôi nữa. Tôi thua rồi, tha cho tôi đi Thắng ơi.
Thắng đẩy hắn ngã lăn ra đất, chỉ tay vô mặt hắn gằn giọng.
THẮNG
-Tao tha cho mày lần cuối với điều kiện mày phải biến khỏi đất này. Nếu mày còn ở lại đây thì tao sẽ truy tìm và bẻ giò mày. Nhớ đó ! Giờ thì biến đi.
2 tên du đãng lồm cồm đứng dậy, đau đớn, nhăn nhó dìu nhau ra xe. Chúng lên xe chạy đi mà không dám nhìn lại. Thắng đứng xoa xoa mấy vết thương ở tay, chân, nhìn mấy chỗ áo rách, lẩm bẩm tiếc rẻ.
THẮNG
-Thế là rách toi chiếc áo rồi, tiền đâu mà mua áo mới. Lại trễ giờ làm nữa, trưởng phòng sẽ phê bình mình mất thôi. Tới công ty mình phải nói dối là bị té xe vậy.
 19. CÔNG TY DU LỊCH - NGỌAI - NGÀY
DV: THẮNG, TP BV
Buổi chiều. Khỏang 3- 4h.
Thắng đang chực bảo vệ ngoài bờ biển thì bác Trưởng phòng đi tới.
TRỬỞNG PHÒNG
-Nè Thắng, có việc gấp nè.
THẮNG
-Chào bác! Có việc gì thế a?
TRƯỞNG PHÒNG
-Có một nhóm khách của công ty muốn tắm gần bãi đá, chỗ đó biển đẹp nhưng nguy hiểm nên Hướng dẫn viên yêu cầu có người ra trực cứu hộ. Bác sẽ chực ở đây. Cháu qua phòng lấy đồ cứ hộ, lấy xe máy chạy nhanh ra đó nghen.
THẮNG
-Dạ, cháu đi liền. Chào bác.
Nói xong Thắng đi về phía văn phòng.

20. BÃI BIỂN ( gần bãi đá)– NGOẠI - NGÀY
DV: THẮNG,  BÀ LAN, QC
Chiều mát. Trời nắng nhẹ, nhưng gió khá to, những con sóng lớn bạc đầu vỗ ì ầm vào bờ cát. Chỉ có một số ít du khách ra tắm biển, họ đều ở trong bờ nghịch cát. Có vài người ôm phao tắm ở vùng nước nông. Thắng  trực cứu hộ. Cậu mặc quần shot, áo thun, cổ đeo còi, tay mang ống nhòm. Cậu đứng trên bờ quan sát bãi tắm. Thấy không có gì khác thường nên cậu đi lòng vòng quanh bãi tắm. Thắng nói chuyện một mình.
THẮNG
-Chỉ 2 ngày nữa là mình nghỉ làm việc ở đây, mới đó mà đã 2 năm rồi. Nhanh quá. Không biết mình có thi vô được đại học không ? Nếu đậu đại học thì tốt, nếu không đậu thì mình sẽ xin vô làm việc ở công ty luôn…
Cậu suy nghĩ miên man, thỉnh thỏang lại nhìn ra biển, chân cậu bước về cuối bãi tắm. Bỗng lúc đó có tiếng một phụ nữ kêu thất thanh.
PHỤ NỮ
-Cứu ! Cứu ! Cứu con tôi với !
Có nhiều tiếng người khác phụ họa theo.
NHIỀU NGƯỜI
-Có người chết đuối, cứu ! Cứu!
-Cấp cứu !
Theo phản xạ, Thắng chạy nhanh đến chỗ có tiếng kêu, tay cầm còi đưa lên miệng thổi “toe, toe” báo động.



                                      HẾT TẬP 5


          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét