Tác giả kịch bản: Phạm Văn Hải
1. NHÀ THẮNG - NỘI - ĐÊM
DV: THẮNG, ÚT LÀNH, ÔNG SÁU, BÀ THẮM
BUỔI TỐI.
Vợ chồng ông Sáu, Thắng và út Lành ngồi quanh bộ bàn ghế giữa
nhà. Không khí gia đình trầm lắng, nặng nề. Út Lành co người, ngồi im lặng. Ông
Sáu lên giọng trầm, buồn.
ÔNG SÁU
-
Chỉ có ăn và học thôi mà thi cao đẳng cũng không
đậu, bay đúng là đồ ăn hại.
BÀ THẮM
GIỌNG BUỒN, TRÁCH
-
Nhà mình nghèo thiệt nhưng cũng không để bay phải
thiếu thốn, cực nhọc. Cũng lo cho bay sang
tận Vũng Tàu ôn thi mà thi không đậu.
Giờ bay tính sao?
Út Lành vẫn nín thinh, cắn móng tay. Thắng đành lên tiếng.
THẮNG
-
Thôi ba má, đừng la Út nữa. Đằng nào thì nó cũng
trượt rồi. Kiếm việc chi đó cho nó làm rồi sang năm thi tiếp.
ÔNG SÁU
-
Lười biếng và hậu đậu như nó thì làm được việc
gì?
ÚT LÀNH
GIỜ MỚI CÃI
-
Con sẽ đi làm ở Vũng Tàu, con nhờ bạn chị Ngọc
xin việc làm rồi. Sang năm con sẽ thi lại.
BÀ THẮM
LO NGẠI
-
Bay tính đi làm ở Vũng Tàu hả? Sao không kiếm
việc làm ở nhà nè. Thằng Tư coi có việc gì thì cho nó đi làm.
THẮNG
-
Để con nói với thằng Tòan cho nó ra nhà hàng làm
lễ tân.
ÚT LÀNH
( CÃI )
-
Em không làm việc ở nhà mô. Bạn chị Ngọc hứa tìm
việc cho em ở Vũng Tàu rồi. Làm việc bên đó để sang năm ôn thi tiện hơn.
ÔNG SÁU
CHÁN NẢN
-
Thôi, thằng Tư nói chuyện với cái Ngọc coi sao.
Tụi bay tính sao thì tính, tao già rồi, vừa dốt vừa nghèo, nuôi bay tới đây là
quá sức rồi.
BÀ THẮM
LO LẮNG
-
Hay là con Út cứ ở nhà, đi làm xa chi cho cực.
Trước nuôi nó, giờ cũng nuôi nó thì có sao đâu?
THẮNG
Bình tĩnh
-
Ba má cứ để tôi tính. Tôi sẽ nói chuyện với
thằng Tòan và cái Ngọc rồi sẽ quyết định.
-
Út cũng lớn rồi, không đi học thì phải đi làm
thôi.
ÚT LÀNH
ƯƠNG BƯỚNG
Em sẽ đi làm ở Vũng Tàu
mà. Ở bển dễ kiếm việc làm và lương cũng cao hơn. Chị Ngọc quen nhiều đại gia ở
Vũng Tàu, tìm việc làm dễ thôi mà.
BÀ THẮM
CHÉP MIỆNG, BUÔNG XUÔI
-
Bay lớn rồi, 2 anh em bay bàn tính với nhau vậy.
Làm gì thì làm nhưng phải lo sang năm thi lại.
THẮNG
-
Được rồi, cứ để tôi tính.
Ông Sáu đứng dậy bỏ ra ngoài. 3 mẹ con ngồi im lặng không ai
nhìn ai…
2. NHÀ HÀNG CỦA TÒAN – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, TÒAN ,
NV
BUỔI CHIỀU
Tòan đang ngồi nói chuyện với nhân viên thì Thắng từ ngoài cửa
đi vô, nhìn thấy Tòan, đi thẳng tới, chào hỏi 2 người.
THẮNG
-
Xin chào.
-
Hôm nay quán đông khách không?
TÒAN
-
Trưa nay cũng khá đông. Ngồi chơi mày, mày uống
gì?
Thắng ngồi xuống ghế. Người nhân viên đứng dậy lễ phép chào
Thắng rồi đi vô bếp.
THẮNG
-
Cho tao ly trà đá thôi. Mày rảnh không?
TÒAN
HỎI LẠI
-
Có việc gì không?
THẮNG
-
Có chút việc tao muốn hỏi mày.
TÒAN
DỄ DÃI
-
Chuyện gì vậy? Nói đại đi mày?
THẮNG
-
Con Út thi rớt cao đẳng rồi. Giờ phải kiếm việc
cho nó làm. Mày coi ở đây có việc gì cho nó làm không?
TÒAN
-
Nó rớt rồi hả? Tội nghiệp. Nhà hàng của tao nhân
sự ổn hết rồi. Nhưng tao có thể sắp xếp cho nó làm lễ tân và chăm sóc khách
hàng. Nói thiệt với mày, ra đây làm là phải nghiêm túc, tao sẽ giao nó cho quản
lý huấn luyện.
THẮNG
GẬT ĐẦU
-
Tao hiểu mà. Đã đi làm là phải nghiêm túc, không
anh em chi ráo chọi. Mày cứ giao nó cho quản lý. Làm không được thì cho nghỉ
việc ngay.
TÒAN
-
Mày đi làm nhiều nên mày biết mà. Nhưng mày phải
nói trước cho nó hiểu.
THẮNG
-
Tao sẽ nói với Út. Nhưng nó lại muốn sang Vũng
Tàu làm việc đó. Từ ngày sang Vũng Tàu ôn thi nó đã đổi khác rồi mày ạ.
TÒAN
AM HIỂU
-
Nó cũng lớn rồi mà. Bên đó cũng có cái Tuyền,
cái Ngọc rồi. Tụi nó cứ lớn lên là đòi đi hết.
THẮNG
( BUỒN )
-
Chỉ có tao và mày là ở nhà thôi, làng ngày càng
vắng thanh niên, chỉ tòan người già và trẻ con. Buồn thật.
TÒAN
XUA TAY
-
Kệ cha tụi nó. Tao và mày ở nhà làm vua 1 cõi,
kém gì ai nào. Mày ở lại chơi, chiều ông Năm ra đàn cho khách nghe đó. Để tao
đt cho ông Ba ra nữa, mấy thầy trò mình nhậu 1 bữa chơi nghe mày.
THẮNG
HÀO HỨNG
-
Ok, ok. Dạo này ai cũng bận nên mấy thầy trò mình
ít gặp nhau. Để chút nữa tao vô đón ông Ba cho.
TÒAN
-
Phải đó, nếu mày rảnh thì vô đón nha.
THẮNG
-
Còn sớm mà.
-
Nhỏ bồ
mày đâu sao gần đây không thấy?
TÒAN
-
Tao bồ bịch chơi cho vui thôi, nó cứ nhõng nhẽo,
đòi hỏi linh tinh nên tao chán, cho de rồi. Loại gái đó tao cua đâu chả được.
THẮNG
-
Mày đúng là Tòan thiếu gia máu gái, thay bồ như
thay áo vậy.
TÒAN
-
Ka ka ka ! Vì tao chưa tìm được em nào như là
Mai Mai của mày.
THẮNG
Đỏ mặt, lúng túng.
-
Mày… mày cứ nói nhăng. Ai bảo Mai Mai là… của
tao? Thôi, tao đi đón thày ba đây.
Không đợi Tòan trả lời, Thắng đứng dậy, nhanh nhẹn đi ra ngoài.
3. NHÀ TÒAN – NỘI - NGÀY
DV: BA TOÀN, ÔNG SÁU
BUỔI SÁNG
Trong phòng khách Ba Toàn đang ngồi uống trà coi ti vi thì ông
Sáu bước vào. Nét mặt ông Sáu không được vui.
ÔNG SÁU
-
Chào anh. Anh khỏe không?
BA TÒAN
ĐỨNG DẬY, BẮT TAY ÔNG SÁU
-
Chào anh. Tôi khỏe. Anh ngồi chơi.
2 người ngồi xuống, ba Tòan rót nước mời ông Sáu.
ÔNG SÁU
-
Anh ở nhà 1 mình sao? Chỉ và thằng Tòan đâu?
BA TÒAN
-
Tôi ngủ dậy thì má con bả đi rồi. Chắc bả đi thu
mua cá, còn thằng Tòan ra nhà hàng.
ÔNG SÁU
-
Anh chị giỏi làm ăn thiệt, tôi phục anh chị đó.
Nay thằng Tòan lại biết kinh doanh nhà hàng, đúng là “ Con nhà công không giống
lông cũng giống cánh”.
BA TÒAN
KHIÊM TỐN
-
Giỏi gì đâu anh. Cứ làm việc riết rồi quen thôi.
Thằng Thắng nhà anh mới là giỏi đó.
ÔNG SÁU
LẮC ĐẦU
-
Nó chỉ giỏi lo chuyện thiên hạ thôi, chứ việc
nhà nó có lo được bao nhiêu. Tôi đang rầu thúi ruột chuyện nhà tôi nè.
BA TÒAN
ĐANG CẦM LY NƯỚC VỘI ĐẶT
XUỐNG BÀN
-
Có chuyện gì thế anh?
ÔNG SÁU
MẶT BUỒN BUỒN
-
Con Út trượt cao đẳng rồi, thiệt phí công, phí
tiền tôi lo cho nó.
BA TÒAN
VỘI AN ỦI
-
Học tài thi phận mà anh, thì thằng Tòan nhà tôi
đó, nó muốn gì được nấy mà thi vẫn trượt.
ÔNG SÁU
-
Nhà anh còn có con Hai vô đại học, đã thành cô
giáo rồi. Nhà tôi có tới 4 đứa con mà không được đứa nào vô đại học. Tôi tủi
quá thôi.
BA TOÀN
-
Con người ta có số cả đó anh, không vô đại học
thì ở nhà đi làm, có sao đâu.
ÔNG SÁU
( than )
-
Tôi vay tiền của anh lo cho con Út sang Vũng Tàu
ôn thi, tiền thì sài hết mà thi lại trượt. Uổng công quá anh ơi.
BA TÒAN
-
Thôi mà anh, nếu anh muốn thì sang năm cho nó
thi lại.
ÔNG SÁU
LẮC ĐẦU
-
Tôi đâu có tiền để cho nó ôn thi nữa. Thôi, để
nó đi làm kiếm sống vậy. Tôi nói thiệt với anh là tôi chưa có tiền để trả cho
anh nè.
BA TÒAN
THÔNG CẢM
-
Nếu anh có thì trả, không có thì thôi, coi như
tôi cho con Út. Anh đừng lo chi cho mệt.
ÔNG SÁU
LẮC ĐẦU
-
Không được. Thà nó thi đậu cho cam, đằng này
trượt thẳng cẳng rồi. Tôi nợ anh thì tôi phải trả, nếu không có tiền trả thì
anh cho tôi đi theo tàu đánh cá nha? Chuyến tới anh cho tôi đi biển nha?
BA TÒAN
SUY NGHĨ
-
Trước đây anh là người đi biển giỏi nhất làng,
có anh trên tàu thì còn gì bằng. Nhưng anh để tôi sắp xếp công việc đã. Có gì
tôi sẽ báo cho anh.
ÔNG SÁU
KHẢNG KHÁI
-
Tôi không có tiền trả cho anh, tôi khó chịu lắm.
Anh cứ cho tôi đi biển, tiền công bao nhiêu cũng được, anh cứ trừ dần vào nợ.
Anh giúp tôi nhé?
BA TÒAN
THÔNG CẢM
-
Anh đừng nặng nề như thế, có mấy triệu thôi mà.
Để tôi thu xếp coi anh lên làm ở tàu nào.
ÔNG SÁU
VUI MỪNG, ĐƯA TAY BẮT TAY BA TÒAN
-
Cám ơn anh. Tàu nào cũng được. Nói thiệt, tôi
nhớ tàu, nhớ biển quá anh ơi.
Mặt ông rạng rỡ, vui mừng.
4. NHÀ THẮNG- NGOẠI - NGÀY
DV: THẮNG, ÚT LÀNH, BÀ THẮM, ÔNG SÁU
Thắng đứng ở ngoài sân, ăn mặc chỉnh tề. Anh đang kiểm tra xe,
buộc 1 túi du lịch lớn lên sau xe. Ông Sáu ngồi ở đầu hè, nhìn bâng quơ ra
ngoài. Anh nhìn vô nhà nói to.
THẮNG
-
Xong chưa? Lẹ lên Út, tối anh còn phải đi làm
đó.
Bà Thắm và út Lành từ trong nhà đi ra. Tay Út sách 1 túi lớn. Bà
Thắm lo lắng căn dặn Út.
BÀ THẮM
-
Vũng Tàu phức tạp lắm nghe Út, đi làm xong thì
về nhà thôi, đừng có đi chơi ghen. Có khó khăn gì thì đt về cho má, có cần gì
thì hỏi chị Tuyền nha.
ÚT
LÀU BÀU
-
Con biết rồi, má cứ nói hoài. Người ta lớn rồi
chứ bộ.
BÀ THẮM
-
Xin chị, chị mà lớn thì tôi đã được nhờ rồi. Nhớ
nghe lời má đi con.
ÔNG SÁU
Đứng dậy, đi tới cất giọng nghiêm
khắc.
-
Bay sang bển thì phải nhớ sống và làm việc cho
đàng hoàng. Nhà mình nghèo nhưng phải trong sạch.
Ông xuống giọng tình cảm.
-
Chịu khó làm việc rồi học thêm để ôn thi nghen
con.
THẮNG
VỚI ÚT
-
Ba má nói Út phải nghe. Ở bên đó phải nghe lời
chị Tuyền và chị Ngọc. Nếu làm chuyện sai trái thì coi chừng anh đó.
ÚT
SỢ ANH TƯ
-
Em biết rồi, ba má và anh Tư khỏi lo.
BÀ THẮM
VẪN KHÔNG YÊN TÂM
-
Cẩn thận nha Út. Sao bay cứ thích đi xa chứ? Ở
nhà với ba má, với anh có phải hơn không?
THẮNG
VỚI MÁ
-
Nó lớn thì nó phải đi làm, đi học, sao ở mãi với
má được. Thôi, tụi con đi đây.
Với Út
-
Đi thôi
Út.
Thắng lên xe, nổ máy chờ.
ÚT LÀNH
-
Con đi nghen
ba má. Sang bển con sẽ đt về.
Út Lành leo lên xe, ngồi sau anh tư.
THẮNG
-
Tụi con đi nghen ba má. Tối con đi làm luôn, đêm
không về.
ÔNG BÀ SÁU
-
Tụi bay đi đường cẩn thận nha.
Thắng rồ ga cho xe chạy ra cổng. Ông bà Sáu nhìn theo bùi ngùi.
5. NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI – NGÀY
DV: MM, ÚT TUẤN, BÀ LAN, ÔNG THÀNH
BUỔI TỐI
Cả nhà Mai Mai ngồi chơi trong phòng khách, coi ti vi. Mọi người
ăn trái cây, uống nước. Ông Thành nhìn
Mai Mai hỏi.
ÔNG THÀNH
-
Sắp tới ngày nhập trường rồi, con tính bữa nào
lên Sài Gòn?
MAI MAI
NHÌN BA
-
Mốt lên nha Ba, lên sớm để con còn mua thêm ít
đồ và sách vở.
ÚT TUẤN
CHEN NGANG
-
Chị Hai cho Út đi Sài Gòn với nha, Út đang nghỉ hè thì phải
được đi chơi chứ.
ÔNG THÀNH
-
Được rồi. Ba sẽ đưa chị Hai lên Sài Gòn nhập
trường, ba sẽ cho Út theo lên Sài Gòn chơi.
ÚT TUẤN
REO TO
-
Hoan hô ba. Được đi chơi rồi. Ba đưa con vô Đầm
Sen nghen ba?
Bà Lan nãy giờ ngồi coi ti vi, liền tham gia.
BÀ LAN
CƯỜI VUI
-
Cả nhà đi SG vui ha? Giao nhà cho tôi coi ha?
Chị Hai lên Sài Gòn, vui chốn phồn hoa rồi lại quên má Lan thôi.
Mai Mai đi tới xà vào lòng má, nhỏng nhẽo.
MAI MAI
-
Phải xa má, xa nhà con đang rầu muốn chết nè.
Nếu không phải đi học thì con chẳng muốn đi đâu hết má.
ÔNG THÀNH
Với Mai Mai
-
Ba đã nói chuyện với 1 người bạn của ba ở Sài
Gòn, bác ấy có 1 khách sạn trên đường Hai Bà Trưng, gần trường con học. Ba sẽ
thuê phòng cho con ở đó.
BÀ LAN
TRÊU MAI MAI
-
Chị Hai sướng nha, đi học mà được ở khách sạn,
chắc là hối lộ cho ba Thành quà gì rồi phải không?
MAI MAI
CƯỜI, TRÊU LẠI MÁ
-
Hi hi! Ba Thành thuê khách sạn nhưng má Lan lại
phải trả tiền thuê khách sạn. Không biết công của ai nhiều hơn ai đây má?
ÚT TUẤN
CHEN NGANG
-
Chị Hai được ở khách sạn, thế lên Sài Gòn con sẽ
ở Caravell nha ba.
Cả nhà cười ồ vui vẻ.
6. CAFÉ SÂN VƯỜN XÓM CHÀI – NGOẠI – NGÀY
DV: TÒAN, THẮNG, CÔ BÉ LINH, BÉ PV, QC
Qúan café nằm trong 1 xóm chài nhỏ, gần biển. Quán đơn sơ, bình
dân chỉ có 2 cô gái đang làm việc và lác đác mấy người khách. 1 trong 2 cô gái
còn rất trẻ, khoảng 16-17 tuổi, khá xinh đẹp, căng tròn nhựa sống.
Tòan chở Thắng chạy tới cổng quán, dừng xe nhìn vô, chạy vô, để
xe, tắt máy, đi vô. 2 người chọn 1 bàn khuất đi tới ngồi xuống. Cô bé xinh đẹp
đi tới, niềm nở nhưng e sợ khi nhìn Thắng.
CÔ BÉ
-
Em chào 2 anh. 2 anh uống gì ạ?
TÒAN- THẮNG
-
Café đá.
-
Café đá và 1 gói 3 số.
CÔ BÉ
-
Dạ, 2 anh chờ cho chút ạ.
Nói xong cô bé quay đi. Tòan nhìn theo, nháy mắt cười nói với
Thắng.
TÒAN
-
Con bé ngon quá.
THẮNG
-
Mày coi chừng, nó còn con nít mà.
TÒAN
-
Con nít gì hả ông ngố? Tụi nó bây giờ yêu đương
sớm lắm, nó có bồ rồi đó.
THẮNG
THÁCH THỨC
-
Tao đố mày biết được nó có bồ chưa đó, đố mày
xác minh được lý lịch của nó đó. Mà nè, không được làm bậy nghe, nó còn con nít
đó.
TÒAN
CƯỜI HỀ HỀ
-
Mày thách tao thì mày thua chắc, không có đứa
con gái nào là đối thủ của tao cả. Tao muốn gì là tụi nó sẽ phun ra hết. Tao
cưa đổ nó cho mày coi.
THẮNG
( KHÍCH )
-
Thôi đi ông, sạo hoài. Để coi mày sẽ biết gì về
con nhỏ, mày sẽ có bao nhiêu tình địch? phải nói thật với tao đó.
TÒAN
GẬT ĐẦU
-
Được, 10 chai ken nhé. Tòan Thiếu Gia mà không
chinh phục được con nhỏ nhà quê này thì không xứng danh bạn hiệp sĩ..
Cô bé bưng khay trên có 2 ly café và gói 3 số tới để lên bàn.
CÔ BÉ
-
Em mời 2 anh.
Cô bé tính quay đi thì Tòan đưa tay ngăn lại.
TÒAN
-
Em dễ thương quá ta, ngồi đây chơi với anh chút
nha?
CÔ BÉ
-
Em còn phải làm việc mà anh.
TÒAN
NHÌN QUANH
-
Quán vắng mà, cứ ngồi đây với anh, có việc thì
để con nhỏ kia làm.
CÔ BÉ
-
Em ngồi chơi sợ bà chủ la đó.
TÒAN
BÚNG TAY ,
KÉO GHẾ MỜI
-
Chuyện nhỏ, anh sẽ nói bà chủ không la em. Bọn
anh là người quen của bả đó. Ngồi xuống đây đi em.
Cô bé e thẹn ngồi xuống.
THẮNG
-
Em tên chi?
CÔ BÉ LINH
-
Dạ, em tên Linh. Có phải anh là anh Thắng Hiệp
Sĩ không ạ?
TÒAN
CHEN NGANG
-
Ha ha ! Nhỏ cũng biết anh Thắng hiệp sĩ, thế có
biết anh Tòan thiếu gia này không?
CÔ BÉ lINH
THẬT THÀ
-
Em không biết.
THẮNG
UỐNG CAFÉ
-
Tôi có việc phải đi chút, ông ngồi chơi đợi tôi
nha. Nhớ việc cá độ đó.
TÒAN
Nhìn cô bé
-
Ok, chuyện nhỏ như con thỏ. Tôi thắng chắc rồi.
Thắng cười, đứng dậy đi ra ngoài cổng.
7. CỬA HÀNG NỘI THẤT – NGOẠI/ NỘI – NGÀY
DV: NGỌC, ÚT LÀNH ,
NAM GIANG, BÀ
QUẢN LÝ, NV
* Cửa hàng nằm ở mặt tiền đường lớn tại trung tâm thành phố. Cửa
hàng khá lớn chuyên bán các loại đồ trang trí nội thất cao cấp. Quản lý là 1
phụ nữ lớn tuổi rất duyên dáng và cởi mở.
Buổi sáng chiếc xe hơi của Nam Giang từ từ chạy tới và dừng
lại trước cửa hàng. Cửa xe mở, từ trong xe Nam Giang, Linh Ngọc và út Lành bước
ra. Nam
Giang dẫn 2 cô gái vào cửa hàng gặp cô quản lý.
* NỘI. Cô quản lý đi ra tiếp khách.
-
Chào chị Hồng. Chị khỏe không? Hàng bán được
không chị?
BÀ quẢN LÝ
-
Chào anh Nam Giang. Mời anh và 2 em vào
chơi. Cũng bán lai rai thôi anh ạ.
LINH NGỌC- ÚT LÀNH
-
Em chào chị.
-
Cháu chào cô.
Mọi người đi vô bàn, ngồi xuống. Bà Hồng gọi cô gái bán hàng lấy
nước mời mọi người uống.
CHỈ 2 CÔ GÁI GUỚI THIỆU
-
Đây là Linh Ngọc- bạn gái của tôi. Còn đây là út
Lành- em của Linh Ngọc.
Với 2 cô gái
-
Đây là chị Hồng- trợ lý của anh Lâm bạn anh, là
quản lý cửa hàng này.
Mọi người nhìn nhau, gật đầu chào vui vẻ.
BÀ qUẢN LÝ
-
Anh Lâm mới điện thoại cho tôi nói là có anh đưa
nhân viên mới tới thử việc bán hàng.
CHỈ ÚT LÀNH
-
Là cô bé này nè. Mới tốt nghiệp PTTH, rớt đại
học nên muốn đi làm để có tiền sang năm ôn thi tiếp.
Anh đưa bao hồ sơ
-
Đây là hồ
sơ xin việc của út Lành.
BÀ qUẢN LÝ
-
Đã có anh bảo lãnh và ông chủ đã đồng ý thì tôi
đâu dám trái lệnh.
Với út Lành
-
Bao giờ
em có thể đi làm.
ÚT LÀNH
LÍ NHÍ
-
Dạ, thưa cô. Mai cháu đi làm có được không ạ?
BÀ QUẢN LÝ
-
Được chứ.
7h30 sáng mai cháu tới đây gặp cô nhé. Cháu phải làm thử việc 15 ngày, thời
gian thử việc chỉ hưởng 50% lương. Sau 15 ngày ông chủ sẽ quyết định ký hay
không ký hợp đồng lao động với cháu. Ý cháu thế nào?
ÚT LÀNH
NHÌN LINH NGỌC
-
Dạ, cháu…cháu…
LINH NGỌC
TIẾP LỜI
-
Thưa chị, như thế cũng được ạ. Sáng mai em sẽ
đưa út Lành tới đây gặp chị.
BÀ QỦAN LÝ
HÀI LÒNG, NHÌN ÚT LÀNH
-
Tốt rồi. Tôi sẽ chực tiếp hướng dẫn cháu làm
việc, còn làm được hay không là do khả năng của cháu.
Nói đỡ út Lành
-
Em nó còn khờ lắm, đây là lần đầu tiên sống xa
nhà đó chị. Mọi việc mong chị giúp cho.
BÀ QUẢN LÝ
-
Đây là trách nhiệm của tôi, anh yên tâm. Công
việc không nặng nhọc nhưng đòi hỏi sự khéo léo, cẩn thận và nhiệt tình. Phải cố
gắng thì mới có thể làm tốt được.
ÚT LÀNH
-
Dạ, cháu sẽ cố gắng ạ. Cô cứ dạy cho cháu làm ạ.
BÀ QUẢN LÝ
MỈM CƯỜI
-
Tốt lắm. Nhìn cháu cũng xinh đẹp và dễ thương,
chắc cháu làm được thôi.
-
Cám ơn chị. Xin phép chị bọn tôi về, sáng mai út
Lành sẽ tới làm việc.
Mọi người đứng dậy.
LINH NGỌC- ÚT LÀNH
-
Chào chị em về.
-
Cháu chào cô ạ.
BÀ QUẢN LÝ
NIỀM NỞ
-
Chào anh Nam Giang.
-
Chào các
em.
Mọi người chia tay vui vẻ.
8. CAFÉ SÂN VƯỜN XÓM CHÀI
– NGOẠI/NỘI – ĐÊM
DV: LONG, ĐÀN EM, BÉ LINH, LÊ HÙNG, QC
BUỔI TỐI
* Long và 1 gã đàn em
chạy xe máy tới quán, dừng xe, tắt máy rồi vô quán. Nhìn thấy cô bé, Long vẫy
tay rồi tới ngồi ở 1 bàn khuất bên trong.( CÓ THỂ BỎ CẢNH NGOẠI )
* Lát sau cô bé Linh đi tới, Long nói nhỏ với cô bé.
LONG
-
Em lấy cho anh 2 ly café đá và 1 gói 3 số, mang
tới rồi ngồi chơi luôn với anh nha.
LINH
-
Dạ, anh đợi em tí nhá.
Long và tên đệ tử ngồi chờ. Lát sau Linh mang café và thuốc lá
tới, để lên bàn.
LONG
Kéo ghế bên cạnh
-
Em ngồi xuống đây. Tối nay em chỉ ngồi chơi với
anh thôi, không phải làm chi hết. Anh bao em rồi nha.
LINH
CƯỜI VÔ TƯ, NGỒI XUỐNG
-
Ok, miễn là anh chi đẹp cho em và bà chủ.
LONG
BÚNG TAY
-
Chuyện nhỏ. Khách ở đây có đông không em?
LINH
-
Vắng lắm anh à, chỉ có thứ 7 và chủ nhật thì mới
đông vui chút thôi.
LONG
-
Khách ít thì lương tụi em cũng ít lắm, đúng
không? Người đẹp như em sao không kiếm chỗ khác lương cao mà làm?
LINH
-
Làm ở đâu? Làm việc gì thì có lương cao hả anh?
LONG
-
Lên Bà Rịa, sang Vũng Tàu hay lên Sài Gòn đó. Em
có thể làm lễ tân, bán mỹ phẩm trong siêu thị lương cũng được 4-5 triệu 1
tháng.
LINH
-
Thiệt hả anh? Sao nhiều thế? Ở đây lương em có 1
triệu à.
LONG
-
Trẻ đẹp như em mà gặp đại gia thì 1 tháng có 10
triệu dễ như chơi, lại còn được bao ăn ở ngon lành nữa đó.
Long hất hàm nhìn thằng đàn em, tên này liền cầm ly café đi ra
bàn gần cổng ngồi.
LINH
-
Ôi trời! Những 10 triệu lận? cả nhà em 6-7 người
mà cả tháng không có được 4-5 triệu. Anh có nói thiệt không đó? Anh giúp em
nha?
LONG
-
Cùng quê với nhau anh sạo em làm gì? Anh đã đưa
mấy đứa con gái ở làng anh lên Sài Gòn, có mấy năm mà tụi nó mua được xe SH,
còn gửi về cho nhà mấy chục triệu lận.
LINH
THÍCH THÚ
-
Nghe anh nói mà mê, anh giúp em nhá. Cho em sang
Vũng Tàu thôi, lên Sài Gòn thì xa quá. Mà không biết ba má có cho em đi không
nữa.
LONG
THUYẾT PHỤC
-
Đi làm ăn mà, em lớn rồi, phải tự suy nghĩ, tự
quyết định thôi. Bây giờ đi thì được, sợ sau này hết cơ hội đó.
LINH
IM LẶNG 1 CHÚT RỒI DỨT
KHÓAT
-
Em sẽ đi. Anh giúp em nhá. Ba má em cũng chẳng
quan tâm đến em đâu. Họ đi làm tối ngày, ba nhậu về là lăn ra ngủ, đâu có biết
tụi em khổ như thế nào đâu.
LONG
NÓI NHỎ
-
Đợt này ở bển nhận ít người lắm, em đừng nói
chuyện này cho ai biết nha. Tụi nó mà biết thì sẽ kéo nhau sang đó trước, em
sang trễ sẽ hết việc làm đó.
LINH
NGHIÊM TÚC
-
Em biết rồi, em sẽ không cho ai biết hết.
LONG
MÓC TÚI LẤY TIỀN
-
Ok, anh phải đi công việc rồi. Nè, anh trả tiền
café, anh bo cho em một trăm ngàn. Sang bển có nhiều tiền rồi thì nhớ trả công
cho anh nha.
LINH
THÍCH TRÍ CƯỜI TÍT CẢ MẮT
-
Hi hi. Em mà có nhiều tiền thì anh muốn gì em
cũng chiều hết. Hi hi.
LONG
ĐỨNG DẬY
-
Ok. Anh đi nha. Khi nào đi anh sẽ đt cho em rồi
cho người đi ôto tới đón em.
LINH
-
Em chào anh.
Có 1 người dân chài ngồi ở bàn dưới gốc cây uống café, kín đáo
quan sát Long và cô bé.
9. BÃI SAU VŨNG TÀU – NGOẠI – NGÀY
DV: BAN, TUYỀN ,
QC
Buổi chiều mát. Gió to, sóng lớn nên ít người tắm, bãi biển khá
vắng người. Ban và Tuyền trong bộ đồ bơi tay trong tay đi dạo chơi gần mép
nước.
BAN
-
Sóng lớn quá. Em có muốn bơi không? Em có sợ
không?
TUYỀN
-
Mình giỡn sóng gần bờ thôi nha.. Sóng to quá,
bơi ra xa nguy hiểm lắm.
BAN
CẦM TAY
TUYỀN
-
Ok, nào, ra vờn sóng đi em.
2 người chạy ra biển, đến khi nước đến thắt lưng thì dừng lại.
Từng con sóng bạc đầu xô vào người họ khiến họ ngã nhào. Ban được thể lao tới
ôm Tuyền vào lòng.
BAN
-
Em có sao không?
TUYỀN
ÔM LẤY BAN
-
Em không sao.
1 con sóng bạc đầu khác xô vào họ làm cả 2 lại té nhào, sóng đẩy
họ vào gần bờ. 2 người vui sướng nô đùa cùng sóng. Ban chạy, Tuyền đuổi theo.
Lát sau Tuyền hổn hển nói với Ban.
TUYỀN
-
Anh ơi! Em mệt rồi. Vô bãi cát ngồi nghỉ nha?
BAN
-
Ừ, vô nghỉ đi em.
2 người tung tăng chạy vô bờ, ngồi xuống bãi cát thở rốc.
BAN
VỪA THỞ VỪA NÓI
-
Để anh xây cho em 1 cái lâu đài nhé, anh sẽ đưa
em vào thế giới thần tiên.
TUYỀN
-
Em cũng xây nữa. Nào, thi nhé, thi coi ai xây to
và đẹp hơn.
BAN
-
Ok, ai thắng thì sẽ được gì nào?
TUYỀN
-
1 chầu kem ý. Ai thua thì phải khao.
BAN
-
Đống ý.
Cả 2 vội vã moi cát xây lâu đài. Lát sau 2 tòa lâu đài kỳ lạ đã
hiện ra trước mắt họ. Ban xây to và đẹp hơn, anh nhìn tòa lâu đài của Tuyền,
nhìn Tuyền rồi cố ý nhường. Anh moi sâu cát dưới chân tòa lâu đài của mình
khiến nó đổ xập. Anh la to.
BAN
-
Ôi, đổ rồi, xập mất rồi, tiếc quá.
TUYỀN
VÔ TƯ REO
-
A, em thắng rồi. Anh coi, tòa lâu đài của em có
đẹp không?
BAN
( NỊNH )
-
Ôi, đẹp quá. Anh thua rồi, em khéo tay quá.
TUYỀN
CƯỜI SƯỚNG
-
Em được 1 chầu kem rồi nhé. Thôi, mình đi tắm
nước ngọt nha anh. Tắm xong rồi đi ăn kem nha.
BAN
CHIỀU TUYỀN
-
Tuân lệnh, kẻ chiến bại này vui lòng phục vụ cô
chủ.
2 người đứng dậy, Tuyền luyến tiếc nhìn tòa lâu đài cát rồi theo
Ban đi lên bờ biển.
10. NHÀ THẮNG – NỘI – ĐÊM
DV: THẮNG, ÔNG SÁU, BÀ THĂM
BUỔI TỐI.
Vợ chồng ông Sáu và Thắng ngồi coi ti vi. Tất cả im lặng coi.
Lát sau ông Sáu nhìn 2 má con Thắng vẻ đắn đo, ngập ngừng ông đứng dậy đi tới
tắt ti vi. Bà Thắm ngạc nhiên hỏi.
BÀ THẮM
-
Sao thế? Ông không coi thì để má con tôi coi,
sao lại tắt.
ÔNG SÁU
-
Tôi có chuyện này muốn nói chuyện với má con bà.
Thắng im lặng nhì ba. Bà Thắm hỏi.
BÀ THẮM
-
Có chuyện chi mà ông khó nói thế? Đừng hù tôi
nha.
ÔNG SÁU
NGỒI XUỐNG, GIỌNG CHẬM
RÃI
-
Gần đây tôi đi câu được ít cá quá, ở nhà nhậu
hoài vừa tốn tiền, vừa mệt người. Tôi nhớ biển lắm, tôi tính theo tàu nhà thằng
Tòan đi đánh cá 1 chuyến cho đã ghiền.
BÀ THẮM
NGẠC NHIÊN, LO LẮNG
-
Sao? Ông tính đi biển hả? Ông quyên lời ông nội
rồi hả?
ÔNG SÁU
TRẦM GIỌNG
-
Tôi không quên. Tôi đâu có theo nghề đánh cá,
tôi chỉ đi 1 chuyến cho đã nhớ biển, kiếm ít tiền thôi mà.
BÀ THẮM
-
Ông bỏ nghề lâu rồi, giờ có làm được không?
ÔNG SÁU
CƯỜI
-
Cái bà này, đúng là đàn bà. Quên sao được mà
quên, ai mà không biết tôi và thằng Thắng vẫn là người bơi giỏi của làng Chài
này.
THẮNG
IM LẶNG NGHE, GIỜ MỚI NÓI
-
Ba nhớ biển thì cứ đi 1 chuyến cho đã nhớ. Ông
nội sẽ không trách ba đâu, nếu có thời gian rảnh con cũng muốn đi 1 chuyến coi
sao.
BÀ THẮM
LẮC ĐẦU
-
Tôi bó tay với ba con ông rồi. Đúng là ba nào
con nấy.
ÔNG SAU
VUI
-
Thì nó không phải là con của tôi thì là con của
ai? Bà tưởng ai cũng có thể đẻ ra thằng hiệp sĩ hả?
THẮNG
LO XA
-
Ba giờ cũng yếu rồi, không còn sung sức như tụi
con, cho nên khi ra biển nhớ mang phao nha. Mang phao bơi chậm nhưng an toàn.
ÔNG SÁU
GẬT ĐẦU CHO YÊN LÒNG VỢ
CON
-
Được rồi, chuyện đó bay khỏi lo. Tôi đi chuyến
này sẽ có cá to mang về cho má con bà ăn mệt nghỉ.
Bà Thắm im lặng nhìn chồng. Đã lâu rồi bà mới lại thấy ông Sáu
vui như bữa nay.
11. KHÁCH SẠN THIÊN THANH
( SG ) – NGOẠI/NỘI – NGÀY
DV: MM
* NGOẠI
Khách sạn khá sang trọng, ở mặt tiền đường HBT quận 3 tại 1 khu
phố sầm uất. Gần chiều, 1 chiếc taxi chạy tới cửa KS rồi dừng lại. Của mở Mai
Mai từ trong xe bước ra, tay ôm 1 chiếc cặp sang trọng. Cô nhẹ nhàng đi thẳng
vô cửa, anh bảo vệ lịch sự chào cô và mở rộng cánh cửa để cho cô vào.
* NỘI
1 căn phòng không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, có cả bàn học và
máy vi tính. Mai Mai để chiếc cặp lên bàn rồi nằm xuống giường nghỉ. Cô tiện
tay lấy điều khiển mở máy lạnh, điều chỉnh nhiệt độ rồi lại lấy điều khiển mở
ti vi coi. 1 lát sau cô ngồi dậy, tắt ti vi rồi đi tới bàn học bốc đt bàn, bấm
số, đưa ống nghe lên tai. Có tín hiệu.
MAI MAI
-
A lô, má hả má? Con nè, con mới đi phố Sài Gòn
về nè.
BÀ LAN ( OFF )
-
Con khỏe không? Chuyện ăn ở sao rồi?
MAI MAI
-
Ổn hết rồi má, con mua đủ hết đồ rồi, chỉ tiếc
là không được tự nấu ăn trong phòng thôi.
BÀ LAN ( OFF )
-
Thế con tính ăn uống ở đâu?
MAI MAI
-
Thì con đặt ăn ở khách sạn, khi nào rảnh thì có
thể mua đồ về nấu ăn ở bếp của khách sạn. Sau này đi học thì ăn trưa ở trường
vậy.
BÀ LAN ( OFF )
-
Thế cũng được con à. Bữa nào nhập trường?
MAI MAI
Ngồi xuống ghế
-
3 ngày nữa lận. Mai con đi mua thêm ít sách vở
và đồ dùng học tập, mốt mua mấy bộ đồ thời trang nữa là xong má à.
BÀ LAN ( OFF )
-
Ừ, con cứ mua sắm cho đầy đủ nha, hết tiền thì
báo, má sẽ chuyển thêm vô tài khoản cho con.
MAI MAI
-
Tiền còn nhiều má à, con có sài gì nhiều đâu.
Mới xa nhà có mấy ngày mà con nhớ nhà muốn chết nè.
Thôi con cúp máy nha, con phải tắm rồi xuống nhà hàng ăn cơm
nè. Con chào má.
BÀ LAN OFF
-
Chào con gái.
12. PHÒNG BẢO VỆ - NỘI – NGÀY
DV: THẮNG, GĐ
BUỔI CHIỀU. Thắng đang ngồi trực ở phòng. Trên bàn có đtdđ, sổ công tác và 1 cuốn sách QUẢN TRỊ KINH
DOANH. Thắng ngồi tư lự, anh lấy cuốn sách giở ra đọc. Lát sau có tiếng gõ cửa.
Thắng ngẩng đầu nói to.
THẮNG
-
Mời vào.
Cửa mở, giám đốc xuất hiện, ông đi vào cười vui vẻ.
GIÁM ĐỐC
-
Chào hiệp sĩ. Ngồi 1 mình có buồn không?
THẮNG
ĐỨNG DẬY
-
Cháu chào chú, chú ngồi chơi ạ. Được gặp chú lúc
nào cháu cũng vui ạ.
GIÁM ĐỐC
TỰ KÉO GHẾ NGỒI
-
Thiệt hả? Thế mà mọi người cứ nói tôi khó tính
và nguyên tắc lắm.
THẮNG
-
Chú chỉ khó tính trong công việc thôi. Mà có khó
thì bọn cháu mới tiến bộ được. Cháu còn phải học tập ở chú nhiều lắm.
GIÁM ĐÔC
NHÌN CUỐN SÁCH
-
Cháu cũng đọc sách này à? Cháu có thích kinh
doanh không?
THẮNG
RỤT RÈ
-
Dạ, cháu…cháu chưa biết gì về kinh doanh cả chú
à. Cháu mới đọc thử thôi, mà khó hiểu quá chú ơi.
GIÁM ĐỐC
( CƯỜI )
-
Không có gì dễ dàng cả cháu à, cũng như luyện võ
vậy, phải học mới biết.
THẮNG
-
Cháu hiểu. Cháu sẽ đọc, sẽ tự học, có gì không
hiểu chú chỉ dạy thêm cho cháu nha.
GIÁM ĐỐC
ÂN CẦN
-
Cháu cứ đọc đi, có gì không hiểu thì cứ hỏi chú.
Sau này chú sẽ sắp sếp cho cháu đi học đại học tại chức.
THẮNG
VUI MỪNG
-
Tốt quá, cháu cảm ơn chú.
GIÁM ĐỐC
-
Thôi chú về phòng làm việc, cần gì thì cứ hỏi
chú nhé.
Nói xong ông đứng dậy quay ra. Thắng đứng dậy chào.
THẮNG
-
Dạ. Cháu chào chú.
13. CỬA HÀNG NỘI THẤT – NỘI - NGÀY
DV: ÚT LÀNH, BÀ QL, ÔNG LÂM ,
NV
BUỔI SÁNG
Bà quản lý, út Lành và 1 cô nhân viên nữa đang làm việc. Út Lành
xinh đẹp, nhí nhảnh, tươi vui đi ra, đi vào vừa làm việc vừa nói chuyện với bà
quản lý. Thỉnh thoảng có khách tới cửa hàng hỏi mua đồ, những khách là đàn ông
đều quan tâm chú ý tới út Lành.
Ngoài cửa có 1 chiếc xe hơi sang trọng đi tới, đỗ lại. 1 người
đàn ông khoảng 40 tuổi, dáng trung bình, chững trạc đàng hoàng bước vào. Bà
quản lý đi ra đón.
QUẢN LÝ
-
Chào anh. Anh xuống khi nào?
Bà nói to với út Lành
-
Ông chủ xuống nè, mấy đứa lấy nước mời ông chủ
nghe.
ÔNG CHỦ
-
Chào chị. Tôi từ Sài Gòn chạy thẳng xuống đây.
Công việc tốt không?
QUẢN LÝ
-
Công việc vẫn bình thường anh à. Mời anh vô
trong ngồi nghỉ.
2 người đi vô bàn, kéo ghế ngồi. Út Lành mang ly nước lọc đi
tới.
ÚT LÀNH
-
Cháu chào chú. Mời chú uống nước ạ.
Ông chủ ngước lên nhìn út Lành, ông thoáng giật mình rồi chăm
chú nhìn út Lành.
ÔNG CHỦ
-
Cô bé này là…?
Bà quản lý vội giới thiệu.
QUẢN LÝ
-
Đây là cô nhân viên mới đó anh, người mà anh Nam
Giang giới thiệu đó.
ÔNG CHỦ
-
À, thì ra là cô bé này.
Ông hỏi út Lành
-
Em tên
gì?
ÚT LÀNH
LÚNG TÚNG
-
Dạ, cháu…cháu tên là Lành ạ, cháu là út Lành ạ.
ÔNG CHỦ
-
Em nhiêu tuổi rồi?
ÚT LÀNH
RỤT RÈ
-
Dạ, em…cháu 18 tuổi ạ.
ÔNG CHỦ
CƯỜI, VUI VẺ
-
Em đẹp lắm. Tôi đã nghe anh Nam Giang giới thiệu
rồi, nhưng nhìn em thấy đẹp hơn nhiều.
Út Lành mắc cỡ, cô vội chống chế rồi chạy đi.
ÚT LÀNH
-
Dạ, cháu phải đi làm việc. Cháu chào chú.
QUẢN LÝ
-
Con bé xinh đẹp, dễ thương lắm, nó hồn nhiên và
vui vẻ. Mới làm việc mà đã được khách hàng quý mến rồi.
ÔNG CHỦ
-
Chị phải trông chừng chúng nó nhé. Nào, chị đưa
sổ bán hàng và sổ kế tóan để tôi kiểm tra.
Bà quản lý lấy sổ sách và máy tính để lên bàn. 2 người chăm chú
làm việc.
14. NHÀ THẮNG – NGOẠI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN
BUỔI CHIỀU MÁT.
Thắng đang làm vườn. Con vàng đang chạy loanh quanh bỗng đứng
lại, vểnh tai nhìn ra cổng rồi xủa gâu gâu chạy ra. Tòan đi xe máy tới, thấy
cổng mở nên chạy thẳng vào sân. Con vàng chạy tới vẫy đuôi quấn quýt. Thắng đi
tới gốc cây, kêu to.
THẮNG
-
Toàn ơi, ra ngoài này cho mát.
Toàn thủng thẳng đi tới chỗ Thắng đang ngồi dưới gốc cây.
TÒAN
-
Tối nay mày rảnh không? Đi chơi tennis với tao.
THẮNG
CHỈ GHẾ NHỰA BÊN CẠNH
-
Ngồi đây mày. Tối nay tao phải đi làm rồi. Mày
không coi quán sao?
TÒAN
NGỒI XUỐNG GHẾ
-
Qúan đã có quản lý coi rồi, với lại má tao cũng
thường ở ngoài quán, còn có cả ông Năm chơi đàn ở đó nên tụi nhân viên làm việc
tốt lắm.
THẮNG
-
Tốt rồi, mày đi chơi tennis cho khỏe. Dạo này
chắc mày lên tay lắm hả?
TÒAN
CƯỜI
-
Ha ha ! Về võ thuật và đàn bầu thì tao thua mày,
còn về tennis và đàn bà thì mày thua tao chắc rồi.
Nghe Toàn nhắc tới đàn bà Thắng liền có cớ hỏi Tòan về bé Linh.
THẮNG
VẺ TÌNH CỜ
-
Mày thì lúc nào cũng đàn bà. À, mày có ghé bé
Linh không? Con bé sao rồi?
TÒAN
VÔ TƯ
-
Chiều qua tao có ghé nó uống café. Con nhỏ ngon
thật, nhưng thấy nó mới 16 tuổi và rất ngây thơ nên tao không nỡ tà lưa. Tính
đợi nó lớn lên, ai dè mai nó đi Vũng Tàu
làm việc mất rồi, tiếc quá.
THẮNG
Quan tâm, gợi chuyện
-
Nó quen ai ở Vũng Tàu mà đi? Nó còn con nít thì
làm sao sang bển làm việc?
TÒAN
VẪN VÔ TƯ
-
Tao đâu có biết. Bữa qua tao kêu nó tới bàn ngồi
tám cho đỡ buồn thì nó nói nó sẽ nghỉ việc ở đó, sang Vũng Tàu làm việc để có
nhiều tiền hơn. Mai sẽ có người quen tới quán đưa nó đi. Nó còn chào tao để mai
đi mà.
THẮNG
GẶNG HỎI
-
Mày có biết người quen nó là ai không?
TÒAN
Vẫn vô tư
-
Tao không hỏi nó nên không biết. Uống xong ly
café là tao dọt về liền à. Thôi mày không đi thì tao về thay đồ ra sân đây. Bữa
khác rảnh ra chơi nha?
THẮNG
-
Ừ, mày đi đi. Tao cũng phải đi làm rồi. Chào
nhá.
TÒAN
-
Tao đi nha. Tao sẽ rủ người đẹp ra sân.
Tòan đi vô sân, Thắng
ngồi nhìn theo mỉm cười.
THẮNG
-
Đúng là đồ thiếu gia máu gái.
15. BẮT TỘI PHẠM - NGOẠI - NGÀY
DV: THẮNG, LÊ HÙNG, LONG, BÉ LINH, CSHS, ĐÀN EM THANH SÓI, TỘI
PHẠM
* VƯỜN CÂY VEN ĐƯỜNG
SÁNG SỚM. Tại 1 gốc cây
trong góc vườn gần làng Chài, Thắng trong bộ quần áo nông dân và 2 người dân
chài khoảng gần 40 tuổi đứng hút thuốc. 1 trong 2 người dân chài là Lê Hùng cải
trang và người kia cũng là cảnh sát hình sự.
LÊ HÙNG
NÓI NHỎ NHƯNG RÕ
-
Thông tin của Thắng và của trinh sát khớp nhau.
Tôi khẳng định, hôm nay bọn tên Long sẽ đưa bé Linh đi. Khả năng bọn chúng có 2
đứa đi 2 xe máy hoặc 1 xe ôto có lẽ là taxi. Chúng ta cải trang chia nhau phục
ở gần quán, hễ thấy bọn nó đưa bé Linh đi là xông ra bắt. Các cậu có ý kiến gì
không?
THẮNG
-
Nhất trí với anh. Chúng ta phục bắt chúng thôi.
LÊ HÙNG
-
Tôi sẽ ở khu ngã 3 ra đường lớn, cậu Hồng ở
đường hẻm, Thắng ở gần quán. Thông báo tình hình qua đt và chờ lệnh tôi.
THẮNG- HỒNG
-
Rõ!
-
Tuân
lệnh!
Mọi người quan sát rồi ra khỏi vườn.
* NGÃ BA ĐƯỜNG - NGOẠI
Lê Hùng vai vác 1 cái quốc đứng ở gần khu vườn phì phèo thuốc
lá, mắt quan sát dọc con đường lớn. Từ phía Ba Rịa có 1 chiếc xe máy chạy tới
ngã 3 thì dừng lại. Trên xe là 1 thanh niên to khỏe, mặt mang khẩu trang kín
mít, đeo kính dâm. Hắn nhìn quanh 1 vòng rồi rồ ga chạy vô đường hẻm dẫn tới
quán café. Lê Hùng vội lấy đt ra bấm, gọi cho đồng đội.
LÊ HÙNG
-
Alo, Thắng nè! Có kẻ khả nghi đi vô quán. Em kín
đáo tiếp cận nhé.
1 lát sau từ phía biển có
1 xe taxi 7 chỗ chạy tới ngã 3 thì chạy chậm lại, xe chạy tiếp khoảng 200m thì
đứng lại. Trên xe ngoài tài xế còn có 1 nam thanh niên (LONG) và 2 cô gái trẻ.
Lê Hùng lại lấy đt ra gọi.
-
Alo, Hồng hả? Có 1 xe taxi đậu cách ngã ba 200m
về phía làng Chài, ngoài tài xế còn có 1 thanh niên khả năng là tội phạm, trên
xe có 2 cô gái trẻ khả năng là nạn nhân. Tôi và cậu sẽ bắt bọn này, Thắng sẽ
bắt tên đón bé Linh. Rõ chưa?
Anh cúp đt, rồi lại bấm và đưa lên tai nghe.
-
Thắng nè. Ngoài đường có 2 tên đi xe taxi, trên
xe có 2 cô gái là nạn nhân. Bọn anh sẽ bắt giữ bọn này. Em bắt tên đón bé Linh
nhé, cứ để hắn trở bé Linh ra khỏi quán rồi hãy bắt quả tang. Em phải cẩn thận,
không được chủ quan.
Lê Hùng tắt đt, kín đáo kiểm tra khẩu súng ngắn trong thắt lưng.
* CON ĐƯỜNG NHỎ GẦN QUÁN CAFE
Thắng đội 1 cái nón lá rách che gần kín mặt đứng trong mảnh vườn
hoang. Con đường vắng người. Anh chăm chú nhìn về quán café. Từ trong quán
người thanh niên khi nãy dắc xe máy đi ra, theo sau là bé Linh mang 1 bọc
nilon. Hắn ngồi lên xe, mang khẩu trang, đeo kính. Bé Linh leo lên ngồi sau xe.
Xe nổ máy từ từ chạy ra đường lớn. Thắng liền đi ra đón đầu, đợi xe chạy tới
gần anh liền nhảy ra giang 2 tay chặn xe, miệng la to.
THẮNG
-
Đứng lại ! anh kia, dừng xe lại.
Tên thanh niên lái xe thoáng giật mình, hắn biết là có động nên
lao xe thẳng vào Thắng. Thắng lạng người tránh nhưng vẫn kịp đạp chân vào bánh
xe, Thắng ngã lăn xuống đường. Chiếc xe máy loạng choạng lao vô bụi cây, bé
Linh ngã sang 1 bên. Tên thanh niên xuống xe tính kéo xe lùi lại thì thấy Thắng
đã đứng dậy, hắn liền bỏ xe, dùng tay phải rút dao găm ra đối phó với Thắng.
Thắng chỉ có tay không nên thận trọng chiến đấu. Cả 2 im lặng đánh nhau. Bé
Linh đã đứng dậy được và nhận ra Thắng nhưng không hiểu vì sao mà 2 người lại
đánh nhau, cô bé chỉ tròn mắt nhìn trận chiến. Mấy phút sau Thắng mới đánh rơi được
con dao khỏi tay tên tội phạm. Hắn liền bỏ chạy, Thắng đuổi theo và chỉ dăm
bước chân anh đã nắm được cánh tay tên tội phạm. Thắng kéo mạnh, ngáng chân
khiến hắn té xuống ven đường. Anh chồm tới khóa tay hắn ra sau lưng. Hắn đau
quá kêu ôi ối.
TỘI PHẠM
-
Đau quá, thả tao ra.
THẮNG
-
Anh đã bị bắt. Nếu chống cự nữa tôi sẽ hạ độc
thủ.
Nói xong anh lấy trong túi quần ra 1 sợi dây trói tay tên tội
phạm ra sau lưng. Bé Linh chạy đến lo lắng hỏi.
LINH
-
Anh Thắng! Có chuyện gì vậy? Thế này là thế nào
hả anh Thắng?
Ngoài đường Hùng và Hồng cũng đã còng tay 2 tên tội phạm, 1
trong 2 tên chính là Long. Tài xế có vẻ vô tội, 2 cô gái ngồi trên xe đang khóc
thút thít…Thắng dắt xe máy, dẫn tên tội phạm và bé Linh tới xe taxi.
Xa xa có 1 thanh niên
ngồi trên xe máy lặng lẽ quan
sát, miệng lẩm bẩm.
THANH NIÊN
-
Thắng! Lại là mày. Hừ, thằng hiệp sĩ khốn kiếp.
Hắn nổ máy, rồ ga chạy về phía Bà Rịa.
16. NHÀ TÒAN – NGOẠI – NGÀY
BUỔI CHIỀU.
DV: THẮNG, TOÀN, 2 ÔNG GIÀ
Ông Ba đang dạy Thắng luyện võ dưới gốc cây, ông Năm dạy Tòan chơi
đàn bầu ở bộ bàn đá. Lát sau ông Ba dừng lại nói với Thắng.
ÔNG BA
-
Khá lắm, con tiến bộ rất nhanh. Thôi, nghỉ uống
nước nhé.
Ông nói to
-
Nghỉ uống
nước anh Năm ơi.
Ông Năm nhìn ông Ba nói to.
ÔNG NĂM
-
Anh mệt rồi sao? Nghỉ thì nghỉ.
Với Tòan
-
Nghỉ thôi
cháu, dọn bàn uống nước nhé.
TÒAN
-
Dạ, cháu cũng mỏi tay rồi.
Tòan cất đàn sang 1 bên, lấy ca nước rót ra 4 ly. Ông Ba và
Thắng đi tới, ngồi xuống ghế. Mọi người ngồi uống nước, ông Năm nhìn Thắng hỏi.
ÔNG NĂM
-
Hôm rồi cháu lại bắt tội phạm hả? Kể cho ông
nghe coi.
THẮNG
-
Dạ. Chuyện nhỏ thôi ông Năm. Có mấy tên tội phạm
lừa phỉnh, dụ dỗ con gái vùng mình đưa lên Sài Gòn bán dâm cho đại gia, trong
đó có cả trẻ em vị thành niên. Cảnh sát hình sự theo giõi và tổ chức bắt quả
tang, cháu chỉ tham gia bắt được 1 tên thôi ạ.
ÔNG BA
-
Con giỏi lắm. Bắt được 1 tên tội phạm là đỡ cho
dân lành nhiều nỗi lo. Hừ, sao bọn tội phạm kéo về vùng mình nhiều thế chứ?
TÒAN
Trả lời thay Thắng
-
Tại vùng mình du lịch đang phát triển mà ông Ba.
ÔNG NĂM
-
Mấy tháng trước thằng Thắng đã bắt được băng cờ
bạc, nay lại bắt được bọn tổ chức mại dâm. Hừ, vẫn còn bọn cướp giật và trộm
cắp nữa chứ.
Với ông Ba
-
Tệ nạn
ngày càng gia tăng ông ạ.
THẮNG
-
Bên công an nói mấy nhóm tội phạm này đều làm
việc cho 1 băng đảng lớn ở Sài Gòn. Cầm đầu là 1 ông TRÙM rất có thế lực nhưng
ẩn danh. Ngay cả mấy tên cầm đầu ở vùng mình cũng không biết mặt. Nghe tụi
giang hồ đồn thổi thì tên Trùm có võ công cái thế, uy danh rất lớn, thủ đoạn
hiểm độc và tàn bạo. Tổ chức của hắn có
chân rết ở nhiều tỉnh, thành khác nhau. Chúng còn cho vay nặng lãi khiến bao
người mất nhà, mất xe nữa.
ÔNG NĂM
Ngán ngẩm
-
Chà, bọn này lộng hành ghê ta.
ÔNG BA
HỎI THẮNG
-
Cháu có biết tên Trùm người như thế nào? Bao
nhiêu tuổi không?
THẮNG
-
Cháu không biết. Để cháu hỏi mấy anh công an coi
sao.
TÒAN
GÓP CHUYỆN
-
Cháu còn nghe kể về 1 tên tướng cướp ở mấy tỉnh
Cao Nguyên có biệt danh là “ Bảy Chột”. Gần đây hắn tổ chức cướp mấy sạp vàng
lớn trị giá tới mấy tỷ lận. Mới đây hắn còn cướp đồ của 1 băng cướp khác và
đánh tụi kia trọng thương mấy thằng. Công an đang truy bắt hắn mà chưa tìm ra
manh mối.
Ông Ba thoáng giật mình khi nghe đến tên “ Bảy Chột” và hỏi lại
Tòan.
ÔNG BA
-
Cháu nói hắn có biệt danh là “ Bảy Chột” hả? Có
chắc không?
THẮNG
KHẲNG ĐỊNH
-
Tòan nói đúng đó ông Ba, cháu cũng nghe nói về
tên này. Ông biết hắn sao?
ÔNG BA
-
Chưa thể nói được. Phải biết hắn bao nhiêu tuổi?
Người ngợm thế nào? Ông quy ẩn lâu rồi nên chuyện giang hồ gần đây ông không
biết.
THẮNG
-
Để cháu tìm hiểu coi sao. Nếu có thông tin về
tụi nó cháu sẽ nói cho ông biết.
ÔNG BA
GẬT ĐẦU
-
Ừ, nếu là bọn có tuổi đời trên 45 thì may ra ông
biết đó.
ÔNG NĂM
-
Nói chuyện giang hồ nghe ớn thấy mồ. Chuyện đó
để công an sử lý nhé. Bây giờ thằng Thắng đàn cho ông nghe bản “ Lý ngựa ô”
nhé. Thằng Tòan ra kia tập võ với ông Ba đi.
ÔNG BA
( CƯỜI )
-
Khà khà! Ông mà không nghe thằng Thắng đàn thì
chắc đêm nay không ngủ được. Nè Tòan! Ra kia tập “ Thái Cực Quyền” cho ông coi
nào.
Ông Năm vênh mặt với ông Ba, tính nói gì đó, lại thôi. Mấy thầy
trò lại mải mê luyện võ, tập đàn.
17. CAFÉ SÂN VƯỜN – NỘI - NGÀY
DV: THANH SÓI, ĐÀN EM
Thanh đại ca và 1 tên đàn em đang ngồi uống càfe, hút thuốc lá
trong 1 góc khuất. Mặt hắn cau có, bực tức.
THANH SÓI
-
Mẹ kiếp. Thằng Đức và Thằng Long không nghe lời
tao nên bị tôm hết rồi. Chết mẹ tụi nó đi. Tao đã nói bọn hình sự ở đây rất khó
chơi, thằng Thắng rất lợi hại, thế mà
tụi nó cứ ra vẻ là dân Sài Gòn, còn coi thường tao nữa. Ha ha! Cuối cùng thì
địa bàn này lại vẫn là của tao.
ĐÀN EM
( nịnh )
-
Công nhận đại ca cao tay thiệt. Lùi 1 bước tiến
lên mấy bước. Bây giờ anh lại là đại ca của vùng này. Nhưng …tụi thằng Long
khai ra thì sao hả đại ca?
THANH SÓI
CƯỜI NHAM HIỂM
-
Tụi nó không dám khai đâu. Phạm luật của ông
Trùm là mất mạng, còn nằm khám mấy năm thì sẽ được chu cấp. Với lại cũng không
có bằng chứng là tao tham gia, vì tao chỉ hiến kế và môi giới thôi. Tụi nó ăn
dày, ôm trọn gói nên mới lãnh đủ.
ĐÀN EM
Khâm phục
-
Đại ca khôn thiệt. Tiền vẫn được hưởng mà lại
tránh được tội. Phen này ông Trùm chắc chắn sẽ trọng dụng anh.
THANH SÓI
Lên giọng
-
Vùng này ngoài tao ra thì còn ai nữa. Nghe đây,
lệnh của ông Trùm là ám binh- bất động. Tụi bay phải về ổ đợi thời, trái lệnh,
tao sẽ nghiêm trị. Mai tao lên Sài Gòn trình báo với tổ chức. Mày ở lại thay
tao nắm tình hình.
ĐÀN EM
-
Tuân lệnh đại ca. Nhưng…đại ca, thế bao giờ bọn
mình mới xử được thằng Thắng? Chẳng lẽ cứ ôm hận, để nó ngăn chặn đường làm ăn
của mình?
THANH SÓI
Hằn học
- Hừ, số thằng Thắng cao thật, 4 thằng phục kích mà vẫn không
hạ được nó. Món nợ này nhất định phải thanh tóan, ông Trùm chưa xuống lệnh
nhưng cơ hội đến là tao ra tay liền.
2 đứa đảo mắt quan sát xung quanh rồi rít thuốc lá liên tục.
18. CAFÉ SÀI GÒN – NỘI – NGÀY
DV: MM, KIÊN , QC
Trong 1 góc yên tĩnh Kiên và
Mai Mai đang ngồi đối diện nói chuyện. Trước mặt Mai Mai là chiếc latop, Mai
Mai vừa nói chuyện vừa coi gì đó trong vi tính.
MAI MAI
-
Anh Kiên đi Sài Gòn công tác thường xuyên thế?
KIÊN
-
Văn phòng trên này cũng muốn mời anh về làm
việc, nhưng anh chưa lên được vì ở Vũng Tàu chưa có người để thay anh.
MAI MAI
-
Anh Kiên học giỏi thì làm việc chắc cũng giỏi
rồi.
Cô
giỡn.
-
Nhanh lên
sếp để sau này em còn nhờ anh xin việc làm nha.
KIÊN
Kiêu hãnh nhìn Mai Mai.
-
Chuyện nhỏ mà. Anh cũng quen biết nhiều sếp lớn,
sau này em ra trường anh sẽ xin cho em về làm trong ngành dầu khí.
Anh đưa tay về chiếc
latop.
-
Em sống
và học trên này thế nào? Đưa anh mượn latop chút nha, anh cho em coi cái này
hay lắm.
MAI MAI
-
Cũng bình thường anh à.
Cô nhấp chuột thóat khỏi yahoomail của mình rồi
đưa máy cho Kiên.
-
Ở Sài Gòn
khiến người ta phải năng động hơn và cơ hội lập nghiệp tốt hơn. Em cũng có tham
gia 1 số phong trào của đòan trường, vui
lắm.
KIÊN
ĐỠ LATOP, NHÌN MAI MAI KHÔNG HÀI LÒNG
-
Em tham gia mấy chuyện đó làm gì cho mệt người.
Ngoài học thì em nên tham gia các lớp học nữ công gia chánh ở nhà văn hóa phụ
nữ sẽ tốt hơn.
Anh
điều chỉnh vi tính, vừa nói.
-
Sau này anh lên Sài Gòn làm việc, anh sẽ đưa em
đi chơi golf, chơi danesport, tới các phòng trà coi ca nhạc mới phù hợp với
đẳng cấp của chúng mình.
Mai Mai nhìn Kiên hơi ngạc
nhiên, cô đã phát hiện ra ở anh có 1 con người khác.
MAI MAI
-
Đẳng cấp là sao hả anh? Em thấy mình cũng bình
thường mà. Các phong trào sinh viên cũng vui lắm mà.
Kiên
bỗng thấy trên màn hình nền của latop có ảnh của 1 cậu thanh niên rất đẹp trai
( Thắng lúc chưa bị nạn ). Mắt Kiên tối lại, môi mím chặt, anh đóan là hình của
Thắng nhưng cố gắng bình tĩnh. Tuy nhiên giọng nói đã run run, khó chịu.
KIÊN
-
Trong xã hội có nhiều tầng lớp khác nhau, chúng
ta là những người có học thức, gia đình danh giá và giàu có. Chúng ta không thể
hòa đồng với tầng lớp bình dân được.
MAI MAI
Nhìn
thấy sự khó chịu của Kiên, hơi bối rối.
-
Nhưng…nhưng em thấy có những người nghèo, ít học…
nhưng lại có hành vi cao thượng và rất đại lượng.
KIÊN
CƯỜI MỈA
-
Có phải em nói tới anh chàng Hiệp Sĩ làng Chài?
MAI MAI
Ngạc nhiên
-
Anh Kiên cũng biết ảnh sao? Ảnh là ân nhân của
gia đình em đó. Không có ảnh thì em và ba em đã không còn được sống đến ngày
hôn nay anh à.
KIÊN
-
Đó chỉ là việc làm theo phản xạ của lương tâm
những người có sức khỏe. Nếu lúc đó có anh ở đó thì anh cũng sẽ hành động như
anh ta.
MAI MAI
-
Vậy thì anh Kiên cũng làm hiệp sĩ được rổi.
KIÊN
Kiêu
ngạo.
-
Không! Việc của anh là dùng trí tuệ để làm ra
của cải vật chất cho xã hội, cho tòan dân chứ không chỉ bó hẹp trong phạm vi
giúp đỡ 1 vài người.
MAI MAI
-
Anh Kiên nói y như thầy giáo dạy môn Kinh tế-
chính trị vậy.
KIÊN
KIÊU HÃNH
-
Anh cũng rất giỏi khoa học xã hội. Trong xã hội
có nhiều giai cấp, nhiều tầng lớp khác nhau, không thể có xã hội hòa đồng. Cho
nên mình phải biết mình thuộc tầng lớp nào em à.
MAI MAI
TRÁNH CÁI NHÌN CỦA KIÊN
-
Việc này em chưa biết, em chưa nghĩ tới.
KIÊN
VẪN NHÌN MAI MAI, VẺ HỜN
GHEN
-
Giữa em và anh dân chài đó có khoảng cách rất
lớn. Em là cô gái trí thức, gia đình doanh nhân thuộc tầng lớp thượng lưu, còn
cậu ta là gã nhà quê chỉ làm bảo vệ quèn thuộc giới bình dân. Khoảng cách đó sẽ
không thể san lấp được.
MAI MAI
NHÌN KIÊN HƠI KHÓ CHỊU
-
Anh Kiên không nên nói thế. Em biết anh giỏi hơi
em nhiều, nhưng anh không hiểu anh Thắng bằng em đâu. Anh Thắng là 1 người tốt,
văn võ song tòan, là 1 hiệp sĩ rất cao thượng.
Kiên
nhìn Mai Mai vẻ khó hiểu và khó chịu.
HẾT
TẬP 24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét