1. Nhà ThẮng – NgoẠi – Ngày
Gần trưa, Út Lành đang vo gạo nấu cơm, Tuyền đang rửa rau thì
Toàn và Linh Ngọc chạy xe đến. Cổng mở nên họ chạy xe vào sân, tắt máy, dựng
xe. Con vàng chạy tới bên Tòan vẫy đuôi quấn quýt.
TÒAN
Bà Tuyền cũng ở đây hả? Thắng dậy chưa?
TUYỀN
Ông bà có chuyện gì mà hớt hải vậy? Ảnh đang
ngủ.
LINH NGỌC
Với Tuyền
Có chuyện vui cho bà nè.
TUYỀN
Chuyện gì thế?
LINH NGỌC
Khoan đã, tôi chưa cho bà biết vội. Gọi anh
Thắng dậy đã.
Toàn đi vô nhà đánh thức Thắng. Tiếng trong nhà vọng ra
TOÀN off
Dậy đi mày, có chuyện vui nè.
THẮNG off
NGÁP NGỦ
Làm gì sớm vậy? Để tao ngủ.
TÒAN off
Dậy đi. Lúc khác ngủ, có chuyện vui mà.
THẮNG off
MIỄN CƯỠNG
Được rồi! Đợi tao đánh răng rửa mặt đã.
Lát sau Toàn, Thắng từ trong nhà đi ra.
LINH NGỌC
Chào anh Thắng, anh dậy trễ quá ha?
TUYỀN
Anh Thắng đêm qua trực hả
anh?
THẮNG
Tôi
làm ca đêm mà. Có chuyện gì vậy?
TÒAN
Tao
báo cho mày một tin vui nè. Tao trượt đại học rồi.
THẮNG- TUYỀN
Hả?
sao ông biết?
TÒAN
Có giấy báo rồi. Tôi với Ngọc đi lên trường,
gặp nhân viên bưu địên là người quen biết
nên lấy kết quả cho Tuyền luôn.
TUYỀN
Đâu? Đâu? Đưa tôi coi!
Toàn đưa cho Tuyền kết quả báo thi Đại học. Tuyền đọc rồi nhảy
lên vui sướng:
TUYỀN
Tôi đậu cao đẳng du lịch rồi! Má
ơi, con đậu vô cao
đẳng rồi.
THẮNG
Vui mừng.
Chúc mừng Tuyền nha! Còn Ngọc thì sao?
LINH NGỌC
TRÊU THẮNG
Em
trượt Đại học rồi.
THẮNG- TUYỀN
Trượt? Thật sao?
LINH NGỌC
NHẤP NHẲNG
Trượt
Đại học, nhưng đậu cao đẳng du lịch.
TUYỀN
VUI MỪNG
Ồ, Chúc mừng Ngọc.
THẮNG
Chúc mừng Ngọc. Chúc mừng 2 bạn. Ồ, vui quá.
TÒAN
Bữa
nay 2 bà phải khao tụi tôi đó nha.
Với Út Lành
Út khỏi
phải nấu cơm nữa. Đi quán liên hoan với tụi anh.
ÚT LÀNH
VUI MỪNG
Hay
quá! Đi nhà hàng thôi, út không phải nấu cơm rồi. Vui quá.
Bỗng nó sực nhớ ra, liền kêu to.
út lành
Anh Tư! Anh có điện hoa nè.
THẮNG
Điện
hoa? Có lộn không đó?
ÚT LÀNH
Của anh Tư thiệt mà. Nhân viên mang đến tận
nhà. Hỏi rõ nhà anh Thắng Hiệp Sĩ.
THẮNG
Ai
gửi?
ÚT LÀNH
Không biết. Không có tên và địa chỉ người
gửi?
Thắng nhận bông hoa từ tay út. Anh không hiểu.
THẮNG
Kỳ lạ.
Có lộn không ta? Ai gửi cho tôi?
TÒAN
Gửi hoa hồng thì chắc là con gái rồi. Thằng
này kín tiếng ghê. Ai đó? Khai ra?
THẮNG
Cười khổ, bối rối.
Tao
có biết gì đâu. Chắc lộn quá.
ÚT LÀNH
Không lộn đâu. Trong trường, trong làng có nhiều chị mê anh Tư lắm. Tụi
con gai lớp em cũng có đứa mê anh Tư đến mất ăn, mất ngủ đó.
THẮNG
Nạt Út
Mày chỉ nói bậy, chỉ được cái ăn nói lung
tung.
Út Lành cụt hứng nhưng vẫn cố cãi.
ÚT LÀNH
Bậy mô mà bậy. Người ta nói thiệt mà.
TÒAN
Khỏi cãi nữa. Đi
ăn thôi, tôi đói hung rồi. Ai tặng cũng được, miễn là gái đẹp.
Cả bọn cười ồ, kéo nhau leo lên xe máy. Toàn đèo Thắng. Linh
Ngọc chở ba chạy ra cổng.
2. Nhà Ông Thành – NỘi – Ngày
Phòng khách: Ông Thành đang nói chuyện ĐT với một người đàn ông
là cán bộ dưới quyền.
ÔNG THÀNH
Anh cho triển khai ngay kế hoạch. Anh phải
trực tiếp điều hành và chịu trách nhiệm với tôi. Có khó khăn gì thì báo ngay
cho tôi biết.
giỌng ĐÀN ÔNG off
Rõ. Thưa anh.
ÔNG THÀNH
Tốt! Anh làm việc đi
nhé.
ĐÀN ÔNG off
Lễ phép
Em chào anh!
Ông Thành gật đầu, cúp đt. Lại có chuông đt, ông Thành lấy điện
thoại ra coi số, bấm rồi đưa lên tai nghe.
ÔNG THÀNH
Em hả? Xong việc chưa? Về ăn cơm nha?
TIẾNG BÀ LAN (off)
Xong
rồi! Em về ngay.
Ông Thành lại chăm chú đọc 1 bản tài liệu. Lát sau bà Lan tay ôm
1 chồng tài liệu bước vào.
BÀ LAN
Các con về chưa anh?
ÔNG THÀNH
Chưa. Nhưng sắp về thôi. Cậu Tám đi đón rồi.
Công việc tốt hả em?
BÀ LAN
Dạ,
ổn hết anh à. Em kiểm tra sổ sách rồi. Mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch.
ÔNG THÀNH
Tốt lắm.
Ông nói tốt lắm, nhưng mặt ông có vẻ ưu tư. Bà Lan nhận thấy
ngay nên quan tâm.
BÀ LAN
Có
chuyện gì hở anh?
ÔNG THÀNH
Anh
vẫn băn khoăn về việc của Thắng. Bọn mình bận quá nên chưa đi thăm cậu ấy.
Người ta cứu mình những hai mạng người…
BÀ LAN
Nhưng cả em và anh đi thăm rồi mà không gặp
cậu ta. Bây giờ công việc nhiều quá. Bữa nào đi nũa hả anh?
ÔNG THÀNH
Anh
và em đều bận. Hay là em chuẩn bị chút quà. Cho Chú Tám chở bé Mai đi.
BA LAN
Cũng được anh à! Con bé cũng khéo léo lắm,
nó có vẻ ngưỡng mộ và thích cậu Thắng.
ÔNG THÀNH
Được
rồi! Sáng mai bé Mai sẽ đi thăm Thắng. Em dặn con thật kĩ cách cư xử nha.
BÀ LAN
Dạ. Anh yên tâm.
3. CÔNG TY DU LỊCH – NGOẠI - ĐÊM
Bãi biển.
Đêm nhiều sao. Gió thổi nhẹ, sóng vỗ rì rào. Thắng đi tuần tra
trong khu vực, anh quan sát kỹ xung quanh coi có kẻ gian đột nhập không. Có lúc
anh đứng lại nhìn ra biển, nét mặt buồn buồn. Lát sau anh lại đi tuần, nói nhỏ
tự động viên mình.
THẮNG
Mình còn khỏe mạnh, có gia đình, có nhà cửa,
có việc làm. Hòan cảnh của mình còn tốt hơn nhiều người khác. Xấu thì đã xao?
Bị sẹo thì đã sao?
Anh thấy lòng phấn chấn, chân bước nhanh hơn.
Trời đẹp thế này, biển đẹp thế này, sao ta
phải buồn.
Anh đứng lại ngắm biển, cảm khóai anh đọc to.
Ta phóng tầm mắt
Quan sát địa hình
Bất chợt giật mình
Sao rơi
đầy sóng.
4. Nhà ThẮng – NgoẠi / NỘi – Ngày
* NGOẠI
Buổi sáng khoảng 9h. Tuyền và Út Lành đang nô đùa ngoài vườn.
Lát sau 2 cô tới đứng dưới gốc cây trong vườn nói chuyện.
TUYỀN
Căn dặn
Sắp
vô năm học mới rồi. Chị sẽ sang Vũng Tàu học và ở nội trú. Chắc ít về nhà. Em ở
nhà nhớ chăm sóc anh Thắng nhá. Ảnh mặc cảm mặt có sẹo nên không muốn đi chơi.
Em nên ở nhà nhiều hơn với ảnh nghen.
ÚT LÀNH
GIỌNG NGOAN
Dạ.
Em thương anh Tư lắmchị ơi! Từ ngày bị nạn tới giờ, đi làm xong là ảnh chỉ ở
nhà ngủ và luyện võ, tập đàn thôi. Ngoài anh Toàn và hai chị, ảnh không muốn
quan hệ với ai hết. Sao thế chị?
TUYỀN
Vì
trước đây ảnh đẹp trai. Bây giờ phải mang vết sẹo xấu xí, đáng sợ ngay trên mặt.
ÚT LÀNH
Ảnh là ân nhân của Mai Mai. Sao ảnh không
cho Mai Mai gặp ảnh. Tội nghiệp nhỏ Mai, tới thăm ân nhân mấy lần mà không được
gặp.
Đúng lúc đó 1 chiếc xe hơi đen bóng từ từ chạy tới cổng nhà
Thắng rồi dừng lại. Con chó vàng chạy ra sủa gâu gâu. Mai Mai từ trên xe bước
xuống. Út Lành nhìn ra thấy Mai Mai. Cô lúng túng.
ÚT LÀNH
Mai
Mai tới chị Tuyền ơi! anh Thắng không muốn gặp cổ. Làm sao bây giờ hả chị?
TUYỀN
NHÌN RA CỔNG
Để chị ra gặp Mai Mai. Chị sẽ giữ chân cổ.
Em vô báo cho anh Thắng biết là Mai Mai đến để ảnh quyết định gặp hay không
gặp.
Út Lành liền đi vô nhà, Tuyền đi ra cổng gặp Mai Mai. Cô la con
vàng và thoáng ghen tị vì thấy Mai Mai rất đẹp:
TUYỀN
Nói thầm.
Cô bé đẹp quá.
La con chó.
Vàng,
vô nhà.
Với Mai Mai
Em
tìm ai?
MAI MAI
Chào chị em là Mai Mai. Em đến tìm anh
Thắng.
TUYỀN
Chào Mai Mai! Chị có nghe anh Thắng và Út
Lành nói về em. Anh Thắng không có nhà. Em có vô nhà chơi không?
Mai Mai chần chừ 1 thoáng rồi quyết định dứt khoát.
MAI MAI
Chị cho em vô nhà đợi anh Thắng về nhá?
TUYỀN
Miễn cưỡng
Em vô chơi đi.
Tuyền dẫn Mai Mai ra gốc cây nơi có cái võng, lấy cái ghế nhựa
đặt xuống mời Mai Mai ngồi.
TUYỀN
Em
ngồi chơi cho mát. Để chị báo Út Lành ra gặp em. Em đợi chút nhá.
MAI MAI
Mừng rỡ
Út
Lành ở nhà hả chị. May quá.
Tuyền đi vào nhà.
* NHÀ THẮNG – NỘI
Phòng khách: Thắng và Út Lành đang thì thầm, thấy Tuyền vào
Thắng gật đầu chào rồi vẫy tay ra hiệu cho Tuyền lại gần, nói rất nhỏ.
THẮNG
Anh vô phòng trong nghỉ. Bọn em cứ tiếp Mai
Mai bình thường. Nói với cô bé là anh không có nhà. Gợi ý cho cô bé về sớm nhá.
Nói xong Thắng đi vô trong phòng trong đóng cửa lại Tuyền và Út
Lành nhìn nhau gật đầu rồi đi ra.
Þ NHÀ THẮNG – NGOẠI
Út Lành ra khỏi nhà chạy tới gặp Mai Mai.
ÚT LÀNH
Chào
Mai Mai! Bạn khỏe không?
MAI MAI
MỪNG RỠ
Chào Út Lành? Gặp Út Mai mừng quá. Út khỏe
không? Anh Thắng khỏe không?
Hai cô bé tíu tít hỏi chuyện nhau. Tuyền đứng nhìn Mai Mai trong
lòng cảm thấy lo lắng.
TUYỀN
Tiếng lòng
“Mai Mai đẹp quá, dễ thương quá. Khó có
người con trai nào mà không siêu lòng trước cổ. Mình là con gái còn thấy cô ấy
đẹp nữa là.”
Trong lòng Tuyền đã có ý ghen tỵ. Cô lớn tiếng nói với Mai Mai
TUYỀN
Mai
Mai nè, anh Thắng đi làm tối mới về. Mai Mai có đợi được không?
Mai Mai suy nghĩ một chút rồi trả lời.
MAI MAI
Dạ em
chơi một chút rồi về thôi ạ. Nhờ chị và Út Lành nói dùm với anh Thắng là có em
tới thăm. Ba má em gửi lời hỏi thăm anh ấy ạ!
Cô đưa túi quà
Ba má Mai có chút quà biếu 2 bác và anh Thắng đây . ÚT nhận giúm Mai
nhé.
TUYỀN
Ừ.
Chị sẽ chuyển lời em cho ảnh. Chị với ảnh chơi thân với nhau từ nhỏ đó.
ÚT LÀNH
Nhận quà
Cám ơn Mai Mai, cám ơn cô chú nhé.
Mai Mai nhìn Tuyền thoáng bối rối. Tuy còn bé nhưng Mai Mai cảm
nhận được tình cảm của Tuyền dành cho Thắng. Trong lòng Mai Mai đã có chút hờn
ghen.
MAI MAI
Em
cám ơn chị!
Với Út Lành
Bữa
nào rảnh Út lên nhà Mai chơi nha. Út cứ điện thoại báo cho Mai biết, Mai sẽ cho
chú Tám tài xế xuống đón Út.
ÚT LÀNH
Cám ơn Mai. Nhất định Út sẽ lên chơi với
Mai.
MAI MAI
Thôi Mai về nghen. Lần sau Mai sẽ xuống nữa,
Út nói với anh Thắng là Mai sẽ còn xuống thăm ảnh nhé.
Với Tuyền
Em chào chị !
Tuyền và Út Lành tiễn Mai Mai ra cổng. Chú tài xế mở sẵn cửa sau
xe cho Mai Mai vô rồi đóng cửa xe. Chú trở về chỗ ngồi, đóng cửa từ từ cho xe
chạy đi.
* TRONG XE
Xe chạy ra tới đầu làng chài Mai Mai nói với chú tài xế
MAI MAI
Chú Tám! Tới công ty du lịch nhá.
CHÚ TÁM
Ngạc nhiên
Công ty Du Lịch nào hở cô Hai?
MAI MAI
Nơi anh Thắng làm việc đó.
Chú tài xế gật đầu, đạp ga. Chiếc xe lao nhanh về phía trước.
5. Công ty Du LỊch – NỘi - Ngày
Phòng giám đốc.
Giám đốc đang làm việc
trên máy vi tính. Có tiếng gõ cửa, ông dừng việc nói to ra.
GIÁM ĐỐC
Mời
vào.
Cửa mở Mai Mai xuất hiện.
MAI MAI
Cháu chào chú!
GIÁM ĐỐC
Vui, cười.
Chào Mai Mai. Vô ngồi chơi cháu. Cơn gió nào đưa cháu đến
đây thế?
Mai Mai tới ghế ngồi xuống.
MAI MAI
Cháu đi chơi nên tiện đường ghé thăm chú đó.
Ông GĐ đứng dậy đi tới bộ
xa long ngồi xuống đối diện với Mai Mai.
GIÁM ĐỐC
Cháu khỏe không? Ba Má cháu có khỏe không?
MAI MAI
Cám ơn chú! Ba Má cháu khỏe. Cháu khỏe
ạ.
GIÁM ĐỐC
Cháu đến thăm chú rồi còn có việc gì nữa không?
MAI MAI
Bối rối.
Dạ
trước là cháu tới thăm và cám ơn chú. Sau là…dạ…cháu muốn nhờ chú...Xin chú cho
cháu gặp anh Thắng ạ.
Gíam đốc thoáng bối rối. Ông nhớ lời Thắng yêu cầu với mọi người:
GIÁM ĐỐC
NGHĨ THẦM
“ Thắng nói là nó
không muốn gặp bất cứ cô gái nào, trừ khi có công việc yêu cầu.”
Ông trả lời Mai Mai.
GIÁM ĐỐC
Tiếc
quá! Bữa nay cậu Thắng không đi làm cháu ạ
MAI MAI
NGẠC NHIÊN
Sao
vậy chú? Lúc nãy cháu tới nhà anh Thắng, người nhà ảnh nói là ảnh đi làm
mà.
Gíám đốc đã hiểu ra sự
việc nên lựa lời an ủi Mai Mai
GIÁM ĐỐC
Lẽ ra
cậu ấy phải tới làm việc. Nhưng cậu ta điện thoại xin phép nghỉ vì có công việc
đột xuất. Cháu cứ ở lại chơi. Trưa ăn cơm với chú rồi hãy về.
MAI MAI
Buồn, bật khóc
Hu
hu! Tại sao lại thế! Tại sao cháu đi đâu cũng không gặp ảnh? Ảnh là ân nhân cứu
mạng cháu kia mà. Tại sao số cháu sui vậy? Hu hu!
Ông giám đốc nhìn Mai Mai vẻ thông cảm và tội nghiệp. Ông đã
hiểu phần nào tình cảm của Mai Mai giành cho Thắng. Ông lựa lời an ủi.
GIÁM ĐÔC
Bình tĩnh đi cháu. Rồi cháu sẽ gặp cậu Thắng
thôi. Tại cậu ấy không có điện thoại. Nhiều lúc chú cũng muốn mà không gặp được
cậu ấy đó.
Lát sau Mai Mai nín
khóc, cô lấy khăn lau nước mắt, bình tĩnh lai. Cô tâm sự.
MAI MAI
Chú à! Số cháu và anh Thắng sao đó, khó hiểu
lắm. Đã 3-4 lần cháu tới thăm mà vẫn không gặp ảnh. Sao vậy kà? Ảnh là ân nhân
của cháu, của ba cháu kia mà?
6. Quán càfê BiỂn – NỘi/NgoẠi -
Ngày
* NỘI. Buổi
chiều.
Quán vẫn bình thường như
mọi ngày. Toàn, Linh Ngọc, Giáng Hương đang ngồi uống càfê. Trên bàn có mấy ly
nước uống dở.
TÒAN
Với Linh Ngọc
Bà
điện thoại cho anh Lý coi ảnh đi tới đâu rồi?
Linh Ngọc lấy điện thoại
bấm số rồi áp tai nghe.
LINH NGỌC
A lô!
Anh Lý hả? Tụi em đang đợi anh ở càfê Biển nè. (…)
Sao?
Anh bận rồi hả?( …)
Em
hổng chịu đâu. Anh không tới là em nghỉ chơi anh luôn.
TIẾNG LÝ OFF
Chiều nay anh bận họp đột xuất. Anh sẽ chịu phạt vậy. Tối nay anh sẽ
sang đón tụi em đi bar chơi nha.
LINH NGỌC
Anh hứa đó nha. Tối nay anh không sang là em
nghỉ chơi với anh luôn. Em nói thiệt đó. ( … )
Ok! Bye anh! Dạ tối nha.
Với Toàn, Hương
Chiều
nay ảnh bận rồi. Nhưng ảnh hẹn tối sẽ sang đón tụi mình đi bar chơi. Ok không?
Toàn
Ok, thế bây giờ tụi mình đi đâu? Làm gì?
GIÁNG HƯƠNG
Thì ngồi đây chơi, chút nữa đi ăn tối. Ăn
xong đợi anh Lý đi bar.
Toàn, Ngọc nhìn nhau gật đầu.
Đúng lúc đó 3 dân chơi thành phố ( xuống xe Everreets), khệnh
khạng đi vô. Nhìn thấy quán ít khách nhưng lại thấy một cậu nhóc ngồi với hai
cô gái đẹp. Cả đám nhìn nhau rồi tới thẳng bàn bên cạnh ngồi xuống. Họ kêu nước
uống, nhưng mắt cứ liếc nhìn sang phía hai cô gái xinh đẹp. Giáng Hương thỉnh
thoảng cũng đánh mắt đưa tình. Toàn nhìn thấy 3 thanh niên ngỗ ngáo cũng hơi
ngán nhưng cậy gần nhà lại sĩ diện với hai người đẹp nên cậu khinh khỉnh nhìn
trả khi có ánh mắt đánh sang đe dọa. 1 dân chơi
bỗng đứng dậy đi sang bàn Toàn:
DÂN CHƠI 1
Chào ông bạn! Chào hai người đẹp! Tụi mình
làm quen nha?
Hai cô gái nhìn nhau rồi nhìn Toàn. Toàn lắc đầu
TÒAN
Xin
lỗi, tụi tôi bận rồi.
DÂN CHƠI 1
Ông bạn đào hoa thế. Một mình mà có hai em. Còn bọn này 3 đứa đang cô đơn.
TÒAN
Nếu các ông muốn thì thiếu gì? Tới mấy quán
bia ôm hoặc karaoke đó. Tha hồ chọn.
DÂN CHƠI 1
Loại đó bọn này không chơi. Phải là hàng
sạch như mấy em này nè.
Linh Ngọc nghe nói liền
phản ứng gay gắt.
LINH NGỌC
Ông anh nói gì thế? Ông coi tụi tôi là loại
người gì? Đừng có xúc phạm nghen?
Bàn bên cạnh có tiếng cười ồ, bàn tán.
DÂN CHƠI 2
Cô em nóng tính quá. Nhưng phải
công nhận là hai em
rất đẹp. Bọn mình làm quen nhá. Bọn anh ở trên thành phố xuống đây du lịch…
TOàN
Cắt ngang
Xin lỗi, tôi nói rồi. Bọn tôi bận.
DÂN CHơI 2
Ông
bạn nhỏ khó tính ha. Ông còn nhỏ quá, đề hai người đẹp quyết định nhé?
TÒAN
Cáu
Tôi nói rồi. Đừng làm phiền nha.
Nhóm dân chơi thấy Toàn cáu thì có vẻ thích thú, muốn chọc thêm.
đẠI CA
VỚI BẠN
Mày làm chú em cáu rồi. Coi
chừng bị ăn đòn trẻ con đó.
TÒAN
Hừ, cứ cho là trẻ con đi, nhưng cứ đụng vào thử coi?
ĐẠI CA
Thằng nhỏ cũng phách lối dữ. Thôi hai cô em, đi chơi với tụi anh. Bọn em
muốn gì tụi anh cũng chiều.
GIÁNG HƯƠNG
Các anh mất lịch sự quá
Với Toàn
Bọn mình đi ăn cơm thôi.
TÒAN
Ngang bướng
Không
đi đâu hết. Cứ ở đây coi làm gì nhau.
Nhóm dân chơi cười ồ, đứng dậy kéo nhau sang bàn Toàn, kẻ đứng
người ngồi, tên đại ca ngồi xuống bên cạnh Linh Ngọc tỏ vẻ lịch sự.
ĐẠI CA
Trước lạ sau quen thôi. Các em đừng ngại.
Bọn anh là dân thành phố, biết chơi đẹp mà.
LINH NGỌC
Các anh bất lịch sự quá. Toàn ơi! Ta đi khỏi
đây thôi.
Linh Ngọc định đứng dậy nhưng tên đại ca đã nắm tay cô giữ lại.
Toàn cũng tính đứng dậy thì đã bị tên dân chơi 1 đứng ở phía sau giữ vai đè
xuống
ĐẠI CA
Thôi nào! Ta nói chuyện nhé. Nếu hai em đồng
ý đi chơi với anh đêm nay, các em muốn bao nhiêu anh cũng chiều.
TÒAN
Cáu
Thằng chó! Mày sẽ hết đời thôi con ạ. Dám
đụng vào dân làng Chài hả?
Giáng Hương cũng muốn đứng dậy thì đã bị tên dân chơi 2 bước tới
phía sau lấy tay đè vai ép cô xuống ghế, hắn còn lợi dụng vuốt má cô. Hai bên cãi nhau qua lại. Nhóm thanh niên cười khoái trá.
Đúng lúc đó có tiếng nói
đanh, chắc, khỏe vang lên.
THẮNG
Các anh làm trò gì đó?
Cả bọn giật mình quay lại nhìn. Toàn mừng rơn khi nhìn thấy
Thắng và 1 anh dân phòng.
TÒAN
Thắng ơi! Cứu tụi tao với! Đập chết tụi nó
đi.
DÂN PHÒNG
Các anh thả họ ra. Giữa ban ngày mà các anh
dám giở trò đồi bại hả?
DÂN CHƠI 1
Tụi bay là thằng nào? Bọn tao đang làm quen
với hai người đẹp, mắc mớ chi đến tụi bay.
THẮNG
Tôi cảnh cáo các anh. Đây là các bạn tôi.
Hãy thả họ ra và đi khỏi đây.
Nhóm dân chơi thấy Thắng còn trẻ, nhưng cao lớn, trên mặt có vết
sẹo to lớn cũng hơi gớm. Tên dân chơi 1 liền hỏi.
DÂN CHƠI 1
Ông bạn ở băng nào thế?
THẮNG
Tôi là dân Làng Chài.
DÂN CHƠI 1
Vết sẹo trên mặt ông bị dính loại đòn gì mà
ghê thế.
THẮNG
Đi
bắt cá rồi bị té ghềnh đá thôi.
DÂN CHƠI 2
Thế mà tôi cứ nghĩ là ông mang chiến tích
anh hùng chi đó .
DÂN PHÒNG
Yêu cầu các anh thả người ra rồi đi khỏi
đây. Nếu không chúng tôi sẽ giao các anh cho công an đó.
DÂN CHƠI 1
Dọa tụi này sao? Có đủ sức không?
Lợi dụng lúc tên dân chơi sơ hở, Toàn thoát ra được chạy lai chỗ
Thắng. Tên dân chơi đuổi theo nắm được
tóc Toàn. Đúng lúc đó một bàn tay cứng như sắt nắm lấy cổ tay hắn bóp mạnh. Hắn
đau quá phải thả tóc Toàn ra, nhưng tay kia hắn đấm vô mặt Thắng. Anh nghiêng
đầu tránh được cú đấm đồng thời lên gối thúc vô bụng hắn. Hự! Hắn nằm vật ôm
bụng.
Bọn dân chơi còn lại
liền thả hai cô gái, đứng dậy thủ thế. Thắng đứng đối diện với bọn chúng. Anh
hỏi
THẮNG
- Các anh muốn hòa hay chiến?
Tên đại ca nhìn Thắng, gật, gật đầu.
ĐẠI CA
Mày cũng khá đó. Để tao chơi với mày mấy
chiêu.
Tên đàn em lập tức dọn bàn ghế làm một khoảng trống. Tên đại ca bước
ra vẫy tay ra hiệu cho Thắng. Anh từ từ đi ra khoảng trống. Lợi dụng lúc Thắng chưa
kịp thủ thế tên đại ca đã nhảy đến tấn công cả bằng quyền và cước. Đã phòng bị
nên Thắng né tránh được cà hai đòn của hắn. Đánh hụt nhưng hắn phản xạ rất
nhanh, liên tiếp ra đòn tấn công. Thắng phải né, đỡ, gạt liên tục. Đợi hắn sơ
hở, anh tung một cú đấm vào giữa mặt mắt. Tên đại ca nhóm dân chơi té nhào.
Thắng bồi thêm 1 cú đá vô bụng hắn. Máu từ mồm, mũi hắn chảy ra đầm đìa. Tên
còn lại định xông vào đánh Thắng thì bị anh dân phòng dùng gậy khống chế. Thắng gằn
giọng.
THẮNG
Chúng tôi sẽ bắt giữ các anh giao cho công
an. Nếu ai chống cự thì đừng trách tôi nặng tay.
Thắng và dân phòng trói,
giải tụi du đãng đi. Tòan và 2 cô gái ở lại, bàn tán xôn xao. Tòan và Linh Ngọc
có vẻ hãnh diện về Thắng.
7 . Quán nhẬu bình dân làng Chài – NỘi - Ngày
Buổi sáng.
Bà Thắm đang lúi húi quét dọn. Ông chủ cúi lom khom dọn đồ thực
phẩm.
ÔNG CHỦ
Thân mật
Bữa qua cậu Thắng lại đánh du đãng hả chị Sáu?
Bà Thắm đang làm việc nghe nói Thắng đánh nhau liền giật mình.
BÀ THẮM
Ông nói sao? Thằng Thắng lại đánh nhau?
ông chỦ
Không
phải đánh nhau mà là đánh, bắt du đãng. Tụi du đãng vô quán quậy, bắt gái vùng
mình. Chủ quán điện thoại báo dân phòng, dân phòng kêu cậu Thắng tới giúp. Cậu
Thắng đánh gục cả 3 tên rồi bắt cả bọn giao cho công an khu vực.
ÔNG HÀI LÒNG
Cũng may làng Chài là có cậu Thắng nên các
băng nhóm trộm, cướp, du đãng sợ uy không dám lộng hành.
BÀ THẮM
Lo lắng
Trời! Sao nó cứ hay can thiệp vào chuyện
thiên hạ. Bị thương dập mặt rồi mà không biết lo thân.
ÔNG CHỦ
Vì cậu ta sinh ra để làm hiệp sĩ mà. Chị
thật có phước mới có đứa con như thế. Người như cậu Thắng bây giờ hiếm lắm.
Ông khen Thắng, cười
vui vẻ. Bà Thắm cũng tươi tỉnh.
8. VưỜn cây ven biỂn – NgoẠi - Ngày
Buổi chiều bình thường như mọi ngày.
Hai ông già đang ngồi
chơi cờ tướng, nói chuyện vui vẻ.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Ông nghe tin chưa? Bữa qua thằng Thắng lại
đánh, bắt 3 têm du đãng rồi giao cho
công an xử lý đó.
ÔNG BA NGHỆ
BÌNH THẢN
Vậy hả? Chuyện nhỏ thôi mà.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Nhỏ sao? Thằng Thắng mà không tới kịp thì
tụi du đãng đã bắt thằng Toàn và nhỏ Ngọc mang đi rồi đó.
ÔNG BA NGHỆ
NGẨNG ĐẦU
Có chuyện đó sao? Bọn nào mà lộng hành dữ
ha? Không coi phép nước ra gì hết.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Tình
hình càng ngày càng rối ren. Làng Chài đúng là không còn yên tĩnh nữa rồi. Nè
ông! Có lẽ tụi mình phải tìm chỗ khác thay chỗ này thôi?
ÔNG BA NGHỆ
Tôi cũng nghĩ thế. Chỗ này bây giờ không còn
yên tĩnh nữa. Nhưng đi đâu hả ông?
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Thì mình nói cho tụi nhỏ đi tìm coi sao.
Càng khuất, càng yên tĩnh càng tốt.
Ông Ba Nghệ gật đầu.
Lúc đó điện thoại của ông Năm reo chuông
Ông Năm móc điện thoại
đưa lên tai nghe.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
A lô! ( …)
Toàn hả cháu? Ông đang ở vườn cây nè.
TIẾNG TÒAN OFF
Ông
đợi tí, cháu chạy đến liền.
Ông Năm cúp máy nói với ông Ba.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Thằng Toàn đang tới. Nó có việc chi đó cần
hỏi. À, ông nhớ giao việc cho nó nghen.
Hai ông lại tiếp tục ván cờ dang dở. Lát sau Toàn phóng xe máy
chạy tới. Cậu dụng xe.
TÒAN
Cháu
chào hai ông. Thằng Thắng chưa tới hả hai ông?
Hai ông già gật đầu.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Bữa
nay nó không ra được. Cháu tìm ta có việc gì không?
TÒAN
Ở nhà thằng Thắng phải tập bằng cây đàn tự
chế. Cháu muốn mua tặng Thắng một cây đàn bầu mới. Nhưng cháu không biết chọn
cây nào tốt. Cháu nhờ ông đi chọn giúp cháu được không ạ?
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Vui vẻ
Được,
được chứ. Bao giờ đi.
TOÀN
Sáng mai được không ông?
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Được. Sáng mai nhé.
ÔNG BA NGHỆ
VỚI TÒAN
Ông có việc này muốn nhờ cháu luôn.
TÒAN
Dạ,
ông cứ nói, cháu sẽ làm ngay.
ÔNG BA NGHỆ
Chỗ này đã đông người qua lại, không còn
thích hợp để luyện võ, học đàn. Cháu tìm xem có chỗ nào yên tĩnh, vắng vẻ để
cho hai ông và Thắng chuyển đến nhé!
TÒAN
Dạ!
Để cháu và Thắng tìm và báo cho hai ông biết. Cháu có việc phải đi ngay bây
giờ. Cháu chào 2 ông.
2 ÔNG GIÀ
Chào cháu.
9. Nhà Linh NgỌc – NỘi – Ngày
Phòng khách.
Khá rộng, sang trọng, đầy
đủ tiện nghi. Nhóm bạn thân và mấy người bạn: Linh Ngọc, Tuyền, Thắng, Toàn và
Lý, Giáng Hương đang ngồi quanh bộ bàn ghế gỗ. Trên bàn có trái cây, bánh kẹo,
nước ngọt. Cả nhóm đang nói chuyện sôi nổi, vui vẻ. Má Ngọc từ dưới bếp đi lên
MÁ NGỌC
SỞI LỞI
Các cháu cứ vui chơi thoải mái, cô và chị
giúp việc đang làm đồ ăn. Hôm nay cô sẽ vui với các cháu một bữa.
TÒAN
Hôm nay cô vui quá nha. Tiệc mừng cô con gái
rượu đi học có khác. Cháu chúc mừng cô.
Chúc Linh Ngọc đi học giỏi, tiến bộ.
Cả nhóm vỗ tay.
MÁ NGỌC
Các
cháu ngồi chơi, cô vào bếp nha.
Nói xong bà đi vô bếp.
TÒAN
Còn bà Tuyền thì bữa nào liên hoan chia tay?
TUYỀN
Để mấy ngày nữa. 1 tuần nữa Tuyền mới nhâp
trường mà.
THẮNG ( BUỒN )
Nhóm
mình có chuyện ngược đời đó. Con gái thì thoát ly, con trai ở nhà coi nhà.
TUYỀN
An ủi Thắng
Chỉ là tạm thời thôi. Năm tới anh Thắng sẽ
ôn thi, nhất định anh sẽ đậu vào Đại Học.
THẮNG
Mình sẽ khhông đi đâu hết. Mình tính xin ba
Toàn cho đi biển.
LINH NGỌC
XUA TAY
Thôi thôi! Bữa nay nói chuyện vui đi. Chuyện
công việc để sau. Mấy bữa nữa là tôi đi Vũng Tàu học rồi đó.
LÝ
Sau này các bạn sang Vũng Tàu thăm Ngọc thì
điện thoại cho anh nghen. Anh sẽ chở các bạn đi chơi.
GIÁNG HƯƠNG
Anh Lý coi ở Vũng Tàu có việc gì làm không?
Xin cho em làm với.
Toàn nhìn Giáng Hương
vẻ khó chịu.
TÒAN
Sao Hương hỏi thế? Em không thích đi làm mà?
GIÁNG HƯƠNG
Nhưng ở nhà chơi mãi cũng chán.
LÝ
Để anh coi sao. Nếu có việc gì thích hợp anh sẽ báo.
LINH NGỌC
Giờ hát karaoke nghen? Ca cho đói bụng chút nữa ăn mới ngon.
CẢ BỌN
HƯỞNG ỨNG
OK!
Ok, ca nào.
Đồng ý! Ca thi coi ai
cao điểm nha?
10. Nhà ThẮng – NgoẠi – Ngày
Buổi sáng, bình thường như mọi ngày.
Ông bà Sáu đi làm. Thắng ngủ trong nhà. Út Lành nằm võng một
mình hát nghêu ngao. Con vàng đang đuổi gà ngoài vườn. Có tiếng xe ô tô dừng
ngoài cổng, con vàng chạy ra sủa, nhưng nó thấy người quen nên chỉ đứng ở sân
nhìn ra.
Út Lành đứng dậy đi
nhanh ra cổng, vui mừng.
ÚT LÀNH
Mai
Mai!
MAI MAI
VUI VẺ
Chào Út Lành! Út khỏe không?
ÚT LÀNH
Út
khỏe. Ủa? Mai đi một mình hả?
MAI MAI
- Ừ, có chú tài xế chở đi. Hai bác, anh Thắng có nhà không Út?
Út Lành thoáng giật
mình, cô thầm nghĩ.
ÚT LÀNH
Tiếng lòng off
Sao đây? Anh Thắng đang ngủ trong nhà. Nếu
Mai Mai đòi vô nhà thì mình biết tính sao đây?
Tuy vậy Út Lành vẫn phải
nói sạo.
ÚT LÀNH
Ba má đi làm . Anh Thắng đi chơi với anh Toàn
rồi. Út ở nhà có 1 mình thôi, đang buồi né.
Rồi Út nhanh trí
À Mai nè, Út với Mai Mai ra cà phê Biển nhá.
Ở nhà chẳng có gì chơi, cũng buồn lắm.
MAI MAI
Phải đó. Út dẫn Mai ra biển chơi đi. Mai Mai
có chuyện muốn nói với Út đó.
ÚT LÀNH
Vui mừng
Ok! Tới biển luôn. Nào, đi thôi.
11. BỜ BiỂn – NGOẠI – Ngày
2 cô bé ra bờ biển. Biển đẹp, vắng, êm đềm. 2 cô bé chạy nhảy,
đuổi bắt nhau tung tăng. Mai Mai lấy đt ra chụp ảnh. 2 đứa thay nhau chụp ảnh,
đủ các kiểu. Cười nói, la hét, đuổi nhau rất vô tư. Chơi chán, thấm mệt 2 đứa vô
ngồi dưới gốc cây nghỉ.
ÚT LÀNH
Bữa sau Mai Mai xuống vào buổi chiều, đợi tắt nắng bọn mình bơi
nha.
MAI MAI
Ok, chắc út bơi giỏi lắm ha?
ÚT LÀNH
Út bơi bình thường thôi. Chỉ có anh Tư là bơi giỏi nhất đó.
Nhắc tới Thắng, Mai Mai
mắt nhìn xa xăm ra biển, giọng buồn buồn.
MAI MAI
Út
nè! Anh Thắng là ân nhân của Mai và của cả gia đình Mai. Mai rất kính trọng anh
Thắng. Nhưng không biết sao Mai Mai lại vô duyên như vậy. Tới thăm hoài mà vẫn
không gặp được ân nhân. Út có thể giúp Mai gặp anh Thắng được không?
ÚT LÀNH
NÓI TRÁNH
Anh Tư sinh hoạt thất thường lắm, không có
giờ giấc cố định. Có lẽ do ảnh là hiệp sĩ nên hành tung phải bí ẩn.
MAI MAI
Vậy
sao? Có cách gì để gặp đượ ảnh không?
ÚT LÀNH
Để
Út nói chuyện với ảnh trước đã. Nếu ảnh rảnh Út sẽ điện thoại cho Mai Mai
nghen.
MAI MAI
Vui mừng
Ừ !
Út nhớ nghen. Nói với ảnh cho Mai Mai một cái hẹn. Có hẹn là Mai sẽ đến liền.
ÚT LÀNH
Ok,
Út sẽ nói với anh Tư. Nếu ảnh hẹn gặp Mai Mai thì Út sẽ đt cho Mai Mai xuống
gặp ảnh nha.
MAI MAI
SỐT RUỘT
Cám ơn út. Nhanh nhanh nghen Út. Sắp đến năm
học mới rồi. Tụi mình còn phải đi học nữa.
ÚT LÀNH
Ừ
hen, nhanh thiệt. Sắp phải đi học rồi. Mai Mai học giỏi chắc sau này sẽ đi du
học?
MAI MAI
Không đâu! Mai Mai khhông muốn đi xa.
ÚT LÀNH
Út thì muốn được đi xa, lên Sài Gòn nè hay
là đi xuất cảnh mới thiệt đã.
MAI MAI
Vậy Út ráng học giỏi để đi du học.
ÚT LÀNH
LẮC ĐẦU
Út
không đi du học được đâu, Út học dở lắm. Nhưng ở làng mình có mấy chị lấy chồng
Việt Kiều đã được xuất cảnh đi Mỹ nè, Canada nè. Về quê là họ mặc đồ
thiệt đẹp, thiệt mô đéc…
Út Lành nhìn ra biển,
cặp mắt mơ màng như đang mơ tới tận chân trời mới.
12. Nhà Toàn – NỘi – Ngày
Phòng khách nhà Toàn.
Toàn và ba má đang ngồi
ở phòng khách. Không khí nặng nề, ba má Toàn không vui. Toàn ngồi im lặng.
BA TÒAN
Không vô được Đại Học. Hừ, bay chỉ ham chơi
bời. Hừ, bay thật vô dụng, phải chấm dứt ngay. Mai tao cho bay đi biển.
MÁ TÒAN
Từ từ đã ông. Năm nay không đậu thì sang năm
thi lại, hay cũng có thể làm việc khác mà, nó yếu như thế sao có thể đi biển
được.
BA TÒAN
Tại bà chiều nó quá mà. Con hư tại mẹ. Không
đi biển thì nó biết làm gì?
MÁ TÒAN
Thì
để cho nó phụ giúp tôi thu mua cá cũng được.
BA TÒAN
Bà nghĩ việc đó dễ lắm sao? Phải thức khuya dậy sớm, phải biết quan hệ,
giao tiếp. Rồi còn phải làm sổ, tính
tiền…Nó làm được sao?
MÁ TÒAN
Bênh con
Thì từ từ tôi dạy nó. Dù sao nó cũng tốt
nghiệp phổ thông rồi. Nó còn học cao hơn cả tôi và ông đó.
BA TÒAN
Lắc đầu chán nản.
Tôi bó tay với má con bà
Toàn im lặng mãi bây
giờ mới cãi.
TÒAN
Vô Đại học thì có gì hay đâu.
Nhiều đứa học xong đại học mà vẫn thất nghiệp đó Ba.
BA TÒAN
Cáu
Vì đó
là những đứa ăn hại. Bọn nó cũng như bay đó. Coi gương chị Hai bay nè, là con
gái sao học giỏi như thế? Nó là cô giáo
rồi đó.
MÁ TÒAN
Thì ông hãy cứ từ từ dạy con. Ông nóng thì
được gì chứ.
BA TÒAN
Thì bà cứ từ từ mà dạy nó. Đúng là con hư
tại mẹ. Thôi, tôi có việc phải đi làm rồi.
Nói xong ông đứng dậy,
bực bội đi ra cửa.
13. Bãi đá ngoài BiỂn – NgoẠi –
Ngày
Ông Sáu Cao đang câu cá.
Khá lâu mà không thấy cá cắn câu. Ông nói chuyện 1 mình.
ÔNG SÁU CAO
Cá càng ngày càng ít, càng nhỏ đi . Có
lẽ mình phải bỏ nghề.
Lát sau
Bỏ nghề câu cá thì mình biết làm gì để sống?
LÁT SAU TỰ TRẢ LỜI
- Thì đi làm
bảo vệ cho mấy công ty du lịch.
TỰ PHẢN ĐỐI
Khó
lắm ông ơi. Mình già rồi. Họ chỉ tuyển bọn trai trẻ, khỏe mạnh thôi à.
ÔNG THAN
- Thời buổi khó khăn quá. Biết làm gì kiếm ra tiền hả
trời? Mấy đứa nhỏ ngày càng lớn, nhu cầu chi sài càng nhiều hơn.
Lát sau ông câu được con cá nhỏ, ông buồn.
Cá
nhỏ quá, chẳng bỏ công mắc mồi.
Ông Sáu Cao buồn buồn. Cá lại cắn câu, ông giật mạnh
cần câu, kéo cá lên bờ. Vẫn là một con cá nhỏ.
ÔNG SÁU CAO
Biển kiệt rồi. Biển không nuôi được mình nữa
rồi.
14.
Nhà ThẮng – NgoẠi – Ngày
Buổi chiều, Thắng ngồi ở gốc cây xoài, anh bồn chồn tư lự. Ngồi
1 chút lại đứng lên, đi đi, lại lại, thỉnh thoảng mắt lại nhìn ra cổng. Bên
cạnh gốc cây là hai chiếc ghế nhựa. Út Lành đứng ngoài cổng đợi.
Lát sau chiếc xe hơi đen bóng từ từ đi tới rồi dừng
lại. Cửa xe mở, Mai Mai xuống xe, đẹp lộng lẫy. Cô có vẻ lúng túng.
ÚT LÀNH
Mai
Mai!
MAI MAI
Mừng
Út
Lành!
Út Lành đón bạn, cầm tay Mai Mai.
ÚT LÀNH
Vô đây. Anh Tư đang đợi Mai ở ngoài vườn. Để
Út dẫn Mai Mai ra nha.
Mai Mai lúng túng, ngập ngừng.
MAI MAI
Anh Thắng khỏe không Út?
ÚT LÀNH
Ảnh khỏe. Có gì mà Mai sợ thế?
MAI MAI
Không có gì đâu. Tại lâu rồi không gặp ảnh nên Mai không biết nói gì với
ảnh cả.
ÚT LÀNH
Thì cứ nói gì mà Mai Mai muốn nói. Ảnh hiền
khô à, nào để út dẫn Mai ra gặp ảnh
Út Lành cầm tay dẫn Mai Mai ra gặp Thắng.
Thắng vẫn ngồi nghiêng bất động, quay nửa mặt trái
vào bên trong. Út Lành và Mai Mai đi tới.
ÚT LÀNH
Anh Tư! Mai Mai tới thăm anh nè.
Mai Mai lúng túng, cô đứng lặng một lát rồi chào
khẽ.
MAI MAI
Anh, Anh Thắng!
Thắng vẫn ngồi im bất động.
ÚT LÀNH
Thôi hai người nói chuyện nhá. Út vô nhà có
chút việc.
Út Lành quay đi. Thắng vẫn ngồi im lặng, mặt anh tái
đi, tay nắm chặt nhưng vẫn run run.
Mai Mai vẫn đứng, mặt cô đỏ ửng, ngập ngừng như muốn
nói gì đó rồi lại thôi. Một lát Thắng lên tiếng nhưng vẫn ngồi yên không nhúc
nhích.
THẮNG
Chào Mai Mai. Mai gặp tôi có việc gì không?
MAI MAI
Dạ!
Em…em…
THẮNG
Mai
Mai ngồi chơi đi.
Mai Mai ngập ngừng ngồi xuống ghế. Cả hai đều lúng
túng không biết nói gì. Thắng đưa mắt nhìn lên cành cây như muốn tìm gì đó. Mai
Mai thì cúi mặt, mắt nhìn xuống đất. Mãi sau Mai Mai mới cất giọng run run.
MAI MAI
Anh Thắng khỏe không?
THẮNG
Anh… Tôi kkỏe.
Rồi cả hai lại im lặng. Thời gian chầm chậm trôi. Cả
hai ngập ngừng nhưng không nói nên lời. Tay
trái Mai Mai nắm hết ngón tay phải, rồi tay phải lại nắm hết mấy ngón tay trái.
Rồi cố gắng lắm mới lên tiếng.
MAI MAI
Vết
thương anh Thắng còn đau không?
THẮNG
Tôi khỏi lâu rồi, hết đau rồi.
Cả hai lại im lặng, không biết nói gì. Mãi sau Mai
Mai lại hỏi.
MAI MAI
Anh
Thắng, anh… anh, vết thương của anh sao rồi? Mai Mai có thể xem
qua được không ạ?
Thắng gập ngừng, ngần
ngại. Bỗng mặt anh đanh lại, mắt lộ ra vẻ kiên quyết, dứt khoát. Người anh
cứng, ngồi thẳng lại.
THẮNG
Có gì đâu, nhưng sợ rằng Mai Mai sẽ sốc đó.
Thắng từ từ quay người lại, anh nghiêng nửa mặt trái
về phía Mai Mai, mắt nhìn thẳng vào mặt cô không còn e ngại nữa. Mai Mai vẫn
run run, mặt cô vẫn cuối thấp, mắt nhìn xuống đất. Cô chầm chậm lấy hết can
đảm, ngẩng mặt lên để nhìn vào mặt anh…Nhìn thấy vết sẹo, nửa khuôn mặt ghê sợ
của Thắng, Mai Mai kinh hoàng, mặt tái mét, miệng há ra, mắt mở to bất động. Cô
kêu lên được 2 tiếng.
MAI MAI
Anh…
anh !
Cô vừa sợ hãi, vừa đau sót, nước mắt chào ra. Cô đưa
2 tay lên ôm mặt rồi gục đầu xuống. Người bất động.
Thắng nhìn Mai Mai, anh khẽ lắc đầu, thở dài đứng
dậy. Anh đi vô sân nhìn thấy út Lành kêu.
THẮNG
Út nè ! Ra vườn chơi với Mai Mai kìa.
15. NHÀ TOÀN – NỘI – NGÀY
PHÒNG KHÁCH.
Má Tòan đang ngồi nói chuyện với anh hai Sóng ở bộ
ghế sa lon.
MÁ TOÀN
Cháu đi làm ăn xa có khá không mà sao ít về
nhà?
HAI SÓNG
Làm công nhân xây dựng cực lắm cô à. Công
việc lại không thường xuyên, có khi cả tuần cứ ngồi chơi đợi việc.
MÁ TÒAN
Sao cháu không tìm việc khác?
HAI SÓNG
Cháu thất học, không có chuyên môn thì tìm được việc gì hả cô? Chỉ biết
bán sức lao động thôi. Có nghề đánh cá thì nhà lại không có ghe. Số nhà cháu tàn rồi. Cả nhà hy vọng vào thằng Thắng thì nó lại bị
tai nạn.
Má Tòan ngồi im lặng, nhìn hai Sóng vẻ ái ngại.
MÁ TÒAN
Nếu tàu ông nội cháu không gặp bão, nếu ông
không mất thì nhà cháu bây giờ có lẽ cũng khá giả lắm. Thôi, cũng là số phận
cháu ạ. Thằng Thắng bị tai nạn, nhưng nó nổi danh là hiệp sĩ, nó có việc làm, nó
sẽ thành công cháu ạ.
HAI SÓNG
Nó còn chưa tốt nghiệp phổ thông, cũng chỉ
làm được bảo vệ mà thôi.
Anh chuyển sang chuyện khác
Chú đi tàu khi nào về hả cô? Cháu muốn gặp
chú có chút việc.
MÁ TOÀN
Ổng mới điện thoại nói khỏang 5 ngày nữa sẽ
về. Cháu muốn gặp ổng có việc chi không?
HAI SÓNG
Dạ, cháu nói 1 mình cô biết thôi nha. Cháu
muốn đi biển. Khi nào chú về thì cô nói giúp cháu. Chú xắp sếp cho cháu 1 chân
đi biển đánh cá nha cô?
MÁ TÒAN
Ừ, để ổng về cô sẽ nói. Nhưng ba má tụi bay
không muốn cho tụi bay đi biển mà. Lỡ họ không đông ý thì sao?
HAI SÓNG
Đói thì đầu gối phải bò thôi cô. Nếu không
đi biển thì cháu đành bỏ nhà đi làm công nhân xây dựng thôi.
Đt trong túi hai Sóng reo, anh lấy ra nghe.
A lô! Tao nè.( … ) Đi nhậu hả? Ok, Ở đâu?(
…) Tao tới liền.
Với má Toàn
Cháu
phải đi chút việc. Cô nhớ nói với chú giúp cháu nghen. Cháu chào cô.
Hai Sóng đứng dậy đi ra. Má Tòan nhìn theo lắc đầu.
16. QUÁN CAFÉ SÂN VƯỜN – NGOẠI – ĐÊM
Quán nhỏ, lọai của gia đình, chủ nhà vừa ở vừa mở quán.
Trong 1 góc tối út Lành đang ngồi chung 1 ghế đôi
với Dũng.
DŨNG
Anh muốn gặp em hoài nhưng ba em và Thắng không
cho. Nhớ em muốn chết.
ÚT LÀNH
Tại em còn đang đi học. Em phải nói dối má
là sang nhỏ bạn hỏi bài mới được đi đó. Bữa nay mình về sớm nghen.
DŨNG
Sao em nói về chi vậy? Mình mới ngồi được
chút xíu à. 10 h anh đưa em về là được. Ok?
Út Lành khẽ gật đầu, Dũng đưa tay ôm vai út Lành kéo
lại gần mình.
DŨNG
Anh muốn em nhanh học xong phổ thông để bọn
mình công khai quan hệ. Anh yêu em thật lòng. Anh đang làm 1 phi vụ kinh doanh
lớn, sau này sẽ có tiền mua nhà riêng, mua xe xịn cho em.
ÚT LÀNH
Thiệt không đó? Hay là sau này anh có tiền
anh lại bỏ em đi theo đứa khác?
DŨNG
Anh thề là chỉ yêu 1 mình em thôi, anh sẽ
cưới em làm vợ…
Dũng vừa nói vừa ôm lấy út Lành. Hôn lên má cô. Anh
định hôn môi thì út Lành đẩy anh ra.
ÚT LÀNH
Đừng anh, người ta thấy kìa. Anh Tư mà biết
thì ảnh đánh em chết đó.
Nghe nói tới Thắng thì Dũng hốt hoảng đưa mắt nhìn
xung quanh. Không thấy Thắng nên anh ta mới yên tâm ôm út Lành.
DŨNG
Ảnh không biết đâu. Lần sau bọn mình đi Bà
Rịa chơi nhá. Lên đó xa sẽ không ai nhìn thấy, bọn mình tha hồ vui chơi.
ÚT LÀNH
Anh mua cho em chiếc đt di động nhá? Tụi bạn
em đứa nào cũng có, chỉ mình em là không có thôi.
DŨNG
Đt di động chỉ là chuyện nhỏ, anh còn tính
mua cả xe máy cho em nữa kìa. Nhưng phải đợi em tốt nghiệp phổ thông đã. Mua
bây giờ lỡ anh Tư biết thì sao?
Nghe nói
tới anh Tư thì út Lành không dám đòi mua đt nữa.
17.
BỜ BIỂN CÔNG TY
DU LỊCH – NGỌAI- ngày
Bác TP và Thắng đi ra phía biển. Ngoài đó giám đốc công ty đang
đợi. Giám đốc mặc bộ đồ trắng sang trọng và thanh lịch, đang dạo quanh, quan
sát bờ biển. Nhìn thấy giám đốc, bác TP và Thắng đi tới.
TRƯỞNG PHÒNG- THẮNG
Chào anh. Tôi xin gặp anh ít phút có chút
việc.
Chào chú.
Giám đốc đưa tay bắt tay trưởng phòng và Thắng vui vẻ.
GIÁM ĐỐC
Chào anh. Chào cháu. Có việc gì thì anh cứ
nói. Bọn mình vừa đi dạo vừa nói chuyện nhé.
TRƯỞNG PHÒNG
Vâng. Đi dạo ven biển thì quá tuyệt vời rồi.
Thưa anh! Tôi và Thắng mới kiểm tra khu vực
bên ngoài công ty. Ngoài đó đã có nhiều hàng quán tư nhân mở ra. Sau này khách
đông sẽ có nhiều phức tạp anh ạ.
GIÁM ĐỐC
Tôi hiểu. Anh đi gặp công an khu vực nắm
thêm tình hình nhé.
TRƯỞNG PHÒNG
Vâng. Có lẽ phải tuyển thêm 1 bảo vệ tăng
cường vòng ngoài anh ạ.
GIÁM ĐỐC
Tùy anh, nếu anh thấy cần thiết. Anh cứ
tuyển, khi nào ký hợp đồng, thử việc thì
tôi sẽ kiểm tra cả người và hồ sơ .
TRƯỞNG PHÒNG
Nhìn Thắng
Còn việc này tôi xin báo cáo với anh, việc
này liên quan tới 2 cậu Bảo và Thắng.
GIÁM ĐỐC
Nhìn Thắng
Có chuyện gì với ông tướng này thế?
TRƯỞNG PHÒNG
Thưa anh! Tụi nó thỉnh thoảng cũng ra tay
hành hiệp, chúng bắt cướp, đánh du đãng. Về bản chất việc làm thì tốt, nhưng về
nguyên tắc, pháp lý thì chưa ổn.
GIÁM ĐỐC
SUY NGHĨ nói với Thắng.
Nếu các cháu thấy sự bất bình mà ra tay can
thiệp thì cần làm. Còn tự tìm đến để hành hiệp là có dấu hiệu vi phạm nguyên
tắc rồi. Từ nay cháu không được tự ý hành hiệp nữa nghe chưa.
THẮNG
Cháu hiểu rồi ạ.
GIÁM ĐỐC
Với TP
Anh nên dạy bảo thêm cho chúng hiểu về
nghiệp vụ bảo vệ và ý thức về luật pháp.
TRƯỞNG PHÒNG
Vâng. Cám ơn anh. Bọn tôi sẽ rút kinh nghiệm.
Thôi chào anh chúng tôi về phòng làm việc
THẮNG
Cháu chào chú.
GIÁM ĐỐC
Bắt tay trưởng phòng và
Thắng.
Chào anh. Chào cháu.
HẾT TẬP 11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét