Trang

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Kịch bản HIỆP SĨ GIỮA ĐỜI THƯỜNG Tập 10

Tác giả kịch bản: Phạm Văn Hải
           
1. Công ty Du LỊch – NỘi - Đêm
Phòng bảo vệ.
Bác trưởng phòng và Bảo đang ngồi nói chuyện thì Thắng ăn mặc chỉnh tề mở cửa bước vào.
THẮNG
Chào bác! Chào anh!
Bảo cười gật đầu, bác trưởng phòng vui vẻ, tỏ ý hài lòng.
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
 Khá lắm! Rất đúng giờ. Vẫn phong độ.
BẢO
Chào em! Ngồi xuống đây Thắng.
THẮNG
 NGỒI XUỐNG, HỎI TRƯỞNG PHÒNG
 Đêm nay cháu trực ở đâu ạ?
BÁC TRƯỞNG PHÒNG
Cháu vẫn trực ở khu vực ngoài bờ biển vì khu đó kẻ gian dễ đột nhập nhất.
THẮNG
Cháu hiểu.
Với Bảo
 Sao anh Bảo chưa về?
BẢO
Anh ở lại để chút nữa ra đó luyện võ với em.
THẮNG
 Hay quá! Đã lâu rồi em không tập. Thích quá, mình ra đó đi anh ơi.
Hai người chào bác trưởng phòng đi ra.
THẮNG- BẢO
Chào bác. Chào bác cháu đi làm.
TRƯỞNG PHÒNG
Chào các cháu.
2.   Công Ty Du Lịch – Ngoi - Đêm.
Khu vực bờ biển. Biển đêm thăm thẳm, sóng vỗ rì rào, gió Nam thổi nhẹ. Trời không trăng nhưng đầy sao. Bảo và Thắng đi tuần tra 1 vòng sau đó dừng lại dưới bóng điện.
BẢO
Nào bây giờ em biểu diễn 1 bài quyền cho anh coi nào?
Thắng gật đầu, anh hít hơi thở sâu, từ từ thở ra, lấy thế rồi bắt đầu luyện. Từng động tác chậm, nhẹ nhàng, dứt khoát nhưng hơi thiếu sức mạnh. Lát sau đi xong bài quyền, Thắng thở mạnh rồi ngồi xuống bờ cát.
THẮNG
Đã lâu không luyện nên em thấy mình mất sức quá. Em yếu đi nhiều anh Bảo à.
BẢO
 Tại em mới bị thương nặng, chưa hồi phục hết công lực. Văn ôn-võ luyện mà. Em nghỉ đi, lát nữa bọn mình giao đấu nhé.
Hai anh em chú tâm luyện võ. Sợ Thắng mệt nên anh Bảo về sớm hơn dự định.
BẢO
Thôi! Bữa nay tập thế thôi. Mốt ta lại luyện tiếp. Anh về nha.
THẮNG
Anh Bảo về kẻo trễ.
Sau khi Bảo về, còn lại 1 mình Thắng tiếp tục đi tuần tra. Anh dừng lại ở khu vực biển, nơi anh đã cứu Mai Mai và ông Thành. Anh đứng trầm ngâm, nhìn ra biển. Hình bóng Mai Mai hiện lên mờ ảo…
           Hồi tưởng : Phân đoạn Thắng cứu Mai Mai
… - “   Thắng bơi tới gần cô gái, tay phải bơi, tay trái đỡ lấy cô gái nương theo con sóng từ từ bơi vào bờ. Mọi người trên bờ nhốn nháo, chạy xô ra mép biển đợi. Họ xúm lại giúp khi Thắng và cô gái vô gần bờ. Tuy mệt nhưng Thắng  vẫn cố bế  cô gái lên bờ, đặt nhẹ cô nằm xuống cát. Mọi người trên bờ chạy xô lại, vây quanh.   ”…
HÉT HỒI TƯỞNG
Thắng im lặng hồi lâu. Bỗng nhiên vết thương trên má ngưa ngứa, anh đưa tay xoa má, tay chạm phải vết sẹo to, dài. Thắng rụt tay lại, mặt lộ vẻ đau đớn, miệng lẩm bẩm.
THẮNG
Mi không được nghĩ tới cô ấy nữa! Phải quên cô ấy đi. Mi chỉ là 1 gã nhà quê có bộ mặt rất xấu, rất đáng sợ.
Thời gian trôi chầm chậm. Thắng đã bình tĩnh lại, anh tiếp tục đi tuần… Biển rì rào hát. Thắng nhớ đến bài thơ mà  anh đã tập viết nhiều lần. Anh đọc to thành tiếng:

Đêm khuya trăng lạnh lá thu rơi
Mây cuốn hồn ta giữa lưng trời
Quên hết niềm vui cùng nõi khổ
Xa cách trần gian lánh sự đời
3.   Nhà ông Thành – NỘi - đêm.
Phòng ngủ của Mai Mai.
Đêm đã khuya Mai Mai vẫn trằn trọc không ngủ được. Cô đứng dậy đi lại gần cửa sổ, mắt nhìn xa xăm lên bầu trời đầy sao. Cô suy nghĩ mông lung.
MAI MAI
Ta đến thăm chàng mấy lần mà không gặp được chàng. Tại sao vậy kà? Sao số mình xui xẻo vậy?
Suy nghĩ 1 chút rồi cô có vẻ quyết tâm
Không sao! Nhất định ta sẽ gặp được chàng, sẽ tìm được chàng.
Trong đêm tối nhưng mắt cô lộ vẻ quyết tâm.
 Mai Mai lại giường nằm xuống, chìm trong giấc ngủ nặng nề nhưng hi vọng.
-“ Thắng (không có sẹo) và Mai Mai chạy nhảy tung tăng trên một thảm cỏ xanh, nô đùa, cười nói, la hét vui vẻ, khung cảnh rất thơ mộng. Hai người chạy vào một vườn cây chơi trò chốn tìm. Lát sau Thắng trốn vào một lùm cây. Mai Mai tìm không thấy, cô sợ hãi khóc, kêu to.
MAI MAI
Anh Thắng, anh Thắng! ”.
* Phòng ngủ của Mai Mai. Mai Mai đang nằm ngủ, bỗng chân tay nàng cử động, miệng mấp máy. Nàng choàng tỉnh, ngồi dậy, trán lấm tấm mồ hôi.
MAI MAI
Ôi, thì ra mình nằm mơ.
 4.   Vưn Cây ven Bin – Ngoi - Ngày.
BUỔI CHIỀU.
Thắng đạp xe trên đường làng. Anh để đầu trần, lộ khôn mặt với vết sẹo bên trái ghê sợ. Mấy người lạ đi xe máy ngược chiều nhìn thấy đều giật mình, chạy qua rồi còn  quay đầu nhìn lại. Mấy đứa trẻ con đứng bên đường nhìn Thắng vẻ sợ hãi, chỉ chỏ bàn tán. Thắng nhận biết điều đó, mặt anh tối xầm, cắn môi, cố đạp xe đi nhanh.
Thắng đạp xe ra vườn cây gặp 2 ông già để học võ, học đàn. Cậu nhìn quanh không thấy 2 ông già. Cậu dựng xe, ngồi xuống 1 gốc cây mát nhìn ra biển. Thắng đã bình tĩnh lại. Một lát sau có tiếng ông Ba Nghệ oang oang, tiếng ông Năm ồm ồm, hình như họ đang cãi nhau. Thắng mỉm cười.
THẮNG
Hai ông già kì thiệt. Hình như không cãi nhau là họ không chịu được. Hệt như con nít.
Anh chạy lại đón.
THẮNG
Cháu chào 2 ông.
HAI ÔNG GIÀ
 Đồng thanh
 Cháu tới rồi hả?
 Cháu tới lâu chưa?
THẮNG
Cháu mới tới thôi ạ! Hai ông đang cãi nhau về chuyện gì đó ạ?
Hai ông già hơi ngượng, ông Năm chống chế.
ÔNG NĂM
 Cãi nhau gì đâu. Tại ông Ba khỏe nên nói to đó thôi.
Ông Ba nhìn ông Năm gườm gườm.
ÔNG BA
  Hừ. Ông nhỏ con nhưng đâu có nói nhỏ hơn tôi.
Ông Năm định trả miếng thì Thắng vội dàn hòa.
THẮNG
 Bây giờ 2 ông cãi nhau hay dạy con học?
ÔNG NĂM
  Nhanh miệng
Ờ, thôi, không cãi nhau nữa, để ông dạy con học đàn nghen.
ÔNG BA
 PHẢN ĐỐI
 Không được, tôi cũng muốn dạy trước thì sao? Phải oản tù tì mới công bằng.
ÔNG NĂM
 NHÌN ÔNG BA VẺ LÁU CÁ
  Được rồi, oản thì oản. Nào để tôi đếm nha, nào 1..2…3!
Ông Năm đếm 1, 2 thì nhanh đến tiếng thứ 3 thì ông đếm chậm lại và kéo dài. Ông Ba bị lừa liền đưa ngay nắm tay ra. Lúc đó ông Năm mới xòe bàn tay đưa ra.
ÔNG NĂM
 Hà hà! Ông thua rồi. Vậy là tôi vẫn dạy thằng nhỏ trước.
ÔNG BA
 Trời đất! Sao có người già rồi mà còn ăn gian hơn trẻ con nữa kìa.
Ông Năm như không thèm chấp nhặt với ông Ba nên to giọng với Thắng.
ÔNG NĂM
 Thắng đâu! Cầm lấy đàn nè. Cháu mang đến gốc cây kia so lại dây cho ông nghe nào?
Trong lúc Thắng và ông Năm ngồi xuống gốc cây. Ô Ba bỏ đi xuống biển nhưng vẫn cố lớn tiếng quay đầu lại ca to chẳng ra điệu bài hát nào.
ÔNG BA
Trời nắng đi bơi sướng hơn.
Dạy sau trời mát ra đòn mới hay.
Giọng ông ngâm nga nghe vang vọng, cả Thắng và ông Năm đều nghe rõ. Ông Năm gật đầu.
ÔNG NĂM
 Ổng đọc hay lắm.
5.   VƯỜN CÂY VEN BIỂN – NGOẠI - Ngày.
Khoảng gần trưa.
Cả nhóm 4 đứa bạn thân ngồi dưới gốc cây, ngắm biển vừa nói chuyện. Tuyền lén nhìn Thắng vẻ đắm đuối. Thắng nhận biệt, lúng túng một chút rồi cố ra vẻ thảm nhiên như không biết gì.
THẮNG
 Các bạn thi tốt không?
TÒAN
 Tao chỉ làm được 30-40% thôi. Trượt chắc rồi.
LINH NGỌC
Tôi thì làm được khoảng 70%. Hy vọng thôi, không dám chắc. Còn lớp phó học tập thì thế nào?
TUYỀN
Tôi chỉ làm được khỏang 80%, tại tui quên 1 bài.
THẮNG
 LẦN LƯỢT NHÌN CẢ 3 BẠN
Tôi thì luôn tin tưởng ở Tuyền. Ngọc vẫn có khả năng đậu. Về ông Toàn thì tôi không tin là sẽ đậu.
TÒAN
 NHÌN THẮNG, GẬT ĐẦU
  Ông hiểu tôi mà. Vì tôi đâu có muốn vô Đại Học, chẳng qua tôi chiều lòng ông bà già đi thi đó thôi.
LINH NGỌC
  VỚI TÒAN
  Còn việc đánh cá của ông Toàn với tụi tôi giờ tính sao đây. Ông cứ tránh né mãi, bữa nay phải giả quyết đó nha.
TÒAN
Tôi muốn để 2 bà thi xong rồi mới giải quyết sòng phẳng vì tôi thắng chắc rùi.
TUYỀN
  NHÌN TÒAN
  Xi, ông xạo quá. Ông thua thì có.
TÒAN
 Ha ha! Được rồi, giờ tôi hỏi bà Ngọc trước. bà có biết trái tim của tôi hình thù như thế nào không? To, nặng bao nhiêu? Mà tôi có tới 2 trái tim đó.
LINH NGỌC
 Ông chỉ nói lăng nhăng. Chẳng ai có 2 tim hết.
TÒAN
  CHỌC NGỌC
- Không có ai biết tim của tôi hết vì tôi có khám tim bao giờ đâu. Vì thế bữa đó tôi cho bà ăn tim của tôi đó. Làm sao bà biết đó là thật hay giả?
- Còn bà Tuyền nói muốn ăn gan trời. Vậy tôi hỏi bà nè. Bà có biết gan trời như thế nào không?
TUYỀN
  LÚNG TÚNG
Thì..thì tôi nói vậy thôi chứ làm gì có trời, mà không có trời thì làm gì có gan trời.
TÒAN
 Bà không biết gan trời là gì, nên tôi cho bà ăn gan heo rồi tôi nói đó là gan trời đó. Bà cãi được tôi không?
TUYỀN
 Thì ra ông ăn gian mà cũng đòi thắng cược sao?
TOÀN
 CƯỜI SƯỚNG
Vì bà muốn sạo trước đó mà. Ha Ha!
 Với Thắng
 Còn ông Thắng? Bữa đó ông ăn óc Thiên Lôi có ngon không?
THẮNG
 GẬT ĐẦU
 Món óc hấp xả bữa đó rất ngon. Óc con gì thế?
TÒAN
 Óc Thiên Lôi chứ còn óc con gì nữa. Đó là món óc Thiên Lôi, đúng không?
THẮNG
  LÚNG TÚNG
 Tao…tao... không biết.
TÒAN
 Các người định chơi Tòan Thiếu Gia này trước nên tôi chơi lại thôi. Mà hỏi thiệt: Bữa đó mấy người ăn có ngon không?
TUYỀN- NGỌC
  MIỄN CƯỠNG
 Thì bữa đó ăn… cũng ngon
Ừ… ngon.
TÒAN
 Ha ha! Chị giúp việc nhà tôi nấu ăn ngon nhất làng Chài, không ngon sao được. Vậy là tôi thắng rồi nghen?
Tuyền, Ngọc nhìn Thắng như muốn nhường quyền quyết định cho cậu. Thắng lưỡng lự rồi chấp nhận thua cuộc.
THẮNG
 Tụi mình thua rồi.
TÒAN
  SƯỚNG
 Ka ka ka ! Còn đợi gì nữa? Đi Vũng Tàu! Chiêu đãi tôi món ken Alibaba trên đỉnh núi Lớn nha. Mà phải đi cáp treo à nghen.
THẮNG- TUYỀN- NGỌC
  MIỄN CƯỠNG
 Đành vậy. Đi thôi.
 Giỡn 1 chút mà bị hắn lừa.
 Đồ bịp bợm.
TÒAN
  CƯỜI SẢNG KHOÁI
Ka ka ka !
6.   NHÀ ÔNG BA NGHỆ - NGOẠI - NGÀY
Khoảng 4h chiều. Vợ chồng ông Ba nghệ, vợ chồng ông Năm Đàn Bầu, Thắng và Tòan đang quây quần quanh bộ bàn ghế dưới gốc cây xòai. Trên bàn có dĩa xòai và bộ ly tách. Ông Ba đứng dậy vẻ trịnh trọng khiến mọi người im lặng lắng nghe.
ÔNG BA
Thưa anh chị Năm và 2 cháu! Bữa nay vợ chồng tôi mời anh chị Năm và 2 cháu tới chơi là để chia vui với vợ chồng tôi.  Hôm nay là kỷ niệm 15 năm ngày vợ chồng tôi lấy nhau.
Mọi người đều bất ngờ giây lát rồi vỗ tay hoan hô, chúc mừng.
VỢ CHỒNG ÔNG NĂM
Xin chúc mừng anh chị Ba!
THẮNG- TÒAN
Cháu xin chúc mừng ông bà!
 Xin chúc mừng thày cô !
ÔNG BA
Vợ chồng tôi về đây sống đã gần 5 năm. Chúng tôi ít quan hệ với mọi người, đúng hơn là không muốn quan hệ. Nhưng rồi tôi may mắn được quen với anh Năm, sau nữa là 2 cháu- những người bạn duy nhất của vợ chồng tôi ở vùng này.
Ông Năm ngừng lời thì mọi người lại vỗ tay.
ÔNG NĂM
Anh chị kín tiếng quá. Bữa nay là kỷ niệm ngày
cưới mà anh chị không nói trước để chúng tôi
chuẩn bị quà kỷ niệm.
THẮNG
Ông Ba cũng không nói cho tụi cháu biết. Chỉ đt cho cháu và Tòan nói qua đón ông bà Năm sang chơi thôi hà.
TÒAN
NHANH NHẸN ĐỨNG DẬY
Dạ! Vậy các ông bà cứ ngồi uống nước, cháu và Thắng chạy đi 1 chút là về ngay thôi ạ.
ÔNG BA
 ĐƯA TAY CẢN
Hai đứa không phải đi đâu cả. Bà Ba đã chuẩn bị hết rồi. Anh chị và 2 cháu đến chơi là món quà quý nhất đối với vợ chồng tôi rồi.
BÀ NĂM
Anh chị chu đáo quá, bí mật quá.
BÀ BA
Anh chị Năm, ông và 2 cháu ngồi chơi chút nhé. Tôi vô nhà làm đồ ăn, nhanh thôi.
BÀ NĂM
Tôi vô với cô Ba. Tôi có biết văn, võ gì đâu mà ngồi đây bàn luận.
ÔNG NĂM
Ừ, mình vô giúp cô Ba 1 tay nhé.
Hai ngừơi đàn bà đi vô.
TÒAN
  Cung kính
Thưa ông Ba! Cháu rất kính phục tài võ nghệ của ông. Nhưng hôm nay cháu lại ngưỡng mộ ông ở 1 lĩnh vực khác nữa.
ÔNG BA
Thằng nhỏ này lại nghĩ ra trò gì nữa đây?
TÒAN
Cháu luôn tự hào là cao thủ trên tình trường, nhưng hôm nay cháu lại muốn bái ông Ba làm sư phụ.
ÔNG NĂM
Vui vẻ
Ha ha! Thằng nhỏ láu cá thiệt. Nhưng ông Ba không dễ dàng nhận đệ tử đâu nha.
ÔNG BA
Với Tòan
Ông là dân võ biền, đứng trước đàn bà có biết nói gì đâu mà cháu đòi học.
TÒAN
Thế sao ông lại cưới được bà Ba- một phụ nữ trẻ, dễ thương và khéo léo như vậy?
ÔNG NĂM
Thằng Tòan nói đúng. Chị Ba còn rất trẻ và dễ thương, ông quả là tài tình.
THẮNG
  TÒ MÒ
Ông ba kể cho tụi cháu nghe coi ông bà đã quen và lấy nhau như thế nào?
Ông Ba lưỡng lự, im lặng.
ÔNG NĂM
 TÒ MÒ
Ừ, ông kể đi. Tôi cũng rất muốn biết về anh chị, chúng ta đã là người 1 nhà rồi mà.
ÔNG BA
 MIỄN CƯỠNG, CHẬM RÃI
Chuyện quá khứ tôi không muốn nhắc lại. Nhưng … chúng ta đã là người nhà thì tôi xin kể để anh và 2 cháu biết vậy. Tôi đã kể cho anh  Năm nghe sơ qua về chuyện đời tôi rồi. Nay tôi kể những gì có liên quan đến nhà tôi nhé:
Mọi người im lặng lắng nghe. Ông Ba tiếp tục. (  Có thể kể chuyện bằng hình ảnh sẽ sinh động hơn )
Khi đó tôi là thủ lĩnh 1 băng bảo tiêu làm việc cho 1 đại gia buôn gỗ và đá quý nổi tiếng nhất Tây Nguyên. Còn có nhiều đại gia và rất nhiều băng nhóm bảo tiêu, cướp trộm khác. Việc làm ăn khốc liệt nên các vụ cướp, trộm, lừa đảo… thậm chí giết hại nhau sảy ra thường xuyên.
Nhà tôi lúc đó còn trẻ- là con gái chủ 1 quán nhậu thịt rừng mà tôi là khách quen. Vì có chút nhan sắc nên có nhiều người theo đuổi cô ấy, trong số đó có cả tên tướng cướp khét tiếng- Bảy Cọp. Hắn nham hiểm, liều lĩnh và võ nghệ cao cường. Hắn mê cô ấy, hắn đã dùng mọi cách, từ tán tỉnh, dụ dỗ, hăm  dọa nhưng cô ấy vẫn từ trối hắn. Bảy Cọp tính dùng vàng bạc mua chuộc ông chủ quán gả con gái cho mình, nhưng ông chủ quán cũng không gả. Bảy Cọp liền bắt cóc cô gái mang vô rừng.
Ông Ba dừng lại. Ông Năm rùng mình. Mọi người vẫn im lặng chăm chú lắng nghe ông Ba kể chuyện tiếp.
Biết rõ sự tình nên tôi phải ra tay can thiệp, vì tôi theo phe hiệp đạo. Tôi và Bảy Cọp gặp nhau để thương lượng, nhưng hắn khước từ mọi yêu cầu của tôi. Hắn nói 1 rừng không thể có 2 cọp. Cuối cùng chúng tôi phải dùng luật giang hồ để giải quyết: Chúng tôi sẽ quyết đấu tay đôi, ai thắng sẽ được cô ấy, kẻ bại phải rời bỏ đất Tây Nguyên.
 Tới ngày quyết đấu, tôi dẫn đàn em vô rừng gặp hắn. Cuộc chiến đấu tay đôi ác liệt nhất đời tôi đã sảy ra. Chúng tôi đánh nhau hơn 30 phút và tôi đã giành chiến thắng. Bảy Cọp bị tôi dùng song chỉ đâm mù 1 mắt, trúng 1 cước vào bụng té nhào. Hắn giữ lời hứa trao trả cô gái cho tôi và đi khỏi Tây Nguyên nhưng thề sẽ có ngày tìm tôi để trả thù.
Ông Ba ngừng kể, ông đưa ly nước lên uống 1 hớp rồi trầm ngâm. Mọi người sốt ruột muốn nghe tiếp, Tòan chờ không được nên dục.
TÒAN
Rồi sao nữa ông Ba?
ÔNG BA
Cô là con gái duy nhất nên ông chủ quán coi cô như bảo bối. Ông rất biết ơn tôi, ông tính gả cổ cho tôi để đền ơn. Tôi không đồng ý vì lúc đó tôi đã 48 tuổi còn cổ mới 24. Tôi vẫn là khách quen của quán. 2 năm sau cô gái vẫn chưa lấy chồng. Một đêm ông chủ quán mời tôi tới uống rượu. Ông nói là con gái ổng thương tôi, ổng khuyên tôi cưới con gái ông làm vợ và quy ẩn giang hồ. Sau 1 đêm thức trắng để suy nghĩ, tôi tới gặp cô gái hỏi thẳng là cô ấy có muốn làm vợ tôi không? Cô ấy đã đồng ý. Thế là chúng tôi lấy nhau. Tôi chia tay ông chủ đại gia và đàn em, lén đưa vợ về Đà Lạt sống hơn 10  năm. Bố vợ tôi cũng sang quán về Ban Mê Thuật làm rẫy trồng cà phê để tránh sự trả thù của Bảy Cọp. Có lần tôi đưa vợ về đây du lịch, cảm mến mảnh đất này nên chúng tôi chuyển về đây sống. Đó, chuyện là như thế đó.
Ông Ba kể xong nhưng mọi người vẫn im lặng suy nghĩ về mối tình sóng gió và lãng mạng của ôn Ba. Họ cũng không biết là bà Năm và bà Ba đã tới sau lưng ông Ba từ lúc nào. Im lặng, chỉ có tiếng gió và tiếng lá cây xào xạc. Một lúc sau bà Ba mới lên tiếng:
BÀ BA
Ông kể làm chi để cho mọi người buồn. Thôi ông mời anh Năm và 2 cháu vô nhà ăn cơm. Chị em tôi chuẩn bị xong cả rồi.
ÔNG BA
Xin lỗi! Mời anh Năm và 2 cháu vô nhà uống ly rượu nhạt.
ÔNG NĂM
 CẢM KHOÁI
Chuyện tình của anh chị cứ như phim võ hiệp. Thật oai hùng và lãng mạng. Xin chúc mừng anh chị!
TOÀN- THẮNG
VUI VẺ
Chúng cháu xin chúc mừng ông bà!
 Chúc mừng thày cô!
Mọi người đứng dậy đi vô nhà ăn tiệc.
((PHẦN HỒI TƯỞNG NÀY, CÓ THỂ CHUYỂN TẢI MỘT CÁCH SINH ĐỘNG BẰNG HÌNH ẢNH THAY VÌ LỜI NÓI.. Nếu đạo diễn làm được, nhưng phải bảo đảm thời lượng tập phim là 45 phút ).
7.   NHÀ ÔNG THÀNH- NỘI - NGÀY
Phòng ăn.  Sáng.
4 thành viên trong gia đình tập chung ăn sáng. Trên bàn có bánh mỳ, giò, chứng gà ốp la. Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.
Như thường lệ ông Thành nói chuyện và phân công việc trong ngày
ÔNG THÀNH
 Với bà Lan
Sáng nay em làm việc với phòng kế toán và bộ phận kho. Anh sẽ kiểm tra nhà máy và làm việc với khách hàng.
Với 2 con
Chú Tám sẽ đưa các con đi học. Học xong về nhà ăn cơm nhé.
MAI MAI- TUẤN
Dạ, thưa ba.
BÀ LAN
 HỎI MAI MAI
Anh Thắng và út Lành có liên lạc với con không?
MAI MAI
 BUỒN BUỒN
Dạ không. Không thấy đt mà cũng không có mail.
BÀ LAN
Sao vậy kìa ? Hình như Thắng và gia đình không muốn quan hệ gần gũi với nhà ta. Chúng ta có xơ xuất điều gì không nhỉ ?
Cả nhà im lặng suy nghĩ
ÔNG THÀNH
Không có xơ xuất gì đâu. Chúng ta cũng cố gắng hết sức, nhưng cậu Thắng khái tính quá. Cậu ấy không muốn nhận sự đền ơn trả nghĩa.
BÀ LAN
  CHÂN TÌNH
Gia đình cậu Thắng nghèo lắm anh à, có cách gì giúp đỡ họ không anh ?
ÔNG THÀNH
Anh cũng suy nghĩ mà chưa tìm ra cách nào hay cả. Nhà mình tới mấy lần đều không gặp cậu Thắng. Kỳ lạ thiệt. Cậu ta bí ẩn quá.
MAI MAI
VÔ TƯ
Vì ảnh là hiệp sĩ mà ba.
Ông bà Thành nhìn Mai Mai gật đầu, mỉm cười
ÔNG THÀNH
Thắng là người hiệp nghĩa, tự trọng lại có tài. Người như thế không thể dùng vật chất, tiền bạc để cầu thân. Chỉ tình cảm mới có thể làm cậu ta siêu lòng thôi.
MAI MAI
Con kể chuyện anh Thắng cho nhóm bạn của con nghe. Tụi nó ngưỡng mộ ảnh quá trời luôn. Đứa nào cũng muốn gặp ảnh để biết hiệp sĩ là người như thế nào?
8. NHÀ THẮNG - NGOẠI/ NỘI – NGÀY
*   NGOẠI. BUỔI CHIỀU.
Thắng đứng ngoài sân nói chuyện với 1 thanh niên mặc đồng phục của công ty điện thoại. Anh công nhân  sách  túi trong có đồ nghề và cuộn dây điện, vác cái thang nhôm.
THẮNG
Lắp lâu không anh? Lắp xong thì sử dụng được ngay chứ ạ ?
CÔNG NHÂN
  CHỈ ĐƯỜNG DÂY
 Đã có đường dây chạy ngang qua nhà, chỉ cần đấu dâu kéo vô nhà rồi lắp máy thôi. Khoảng 30 phút là xong.
Cậu sẽ được khuyến mãi 1  máy đt. Chỉ phải trả tiền dây và chút xíu công lắp đặt thôi. Anh sẽ làm cẩn thận cho chú em.
THẮNG
Tốt quá,  anh cứ làm thiệt cẩn thận nha, cần gì thì em làm cho. Em sẽ bồi dưỡng café. Ok ?
Anh công nhân và Thắng bắt đầu làm việc. Họ leo lên cột đấu dây, kéo qua cây xòai, chặt mấy cành cây rồi kéo dây vô nhà.
*   NỘI
Thắng chỉ chỗ đặt đt. Anh công nhân đi dây trên tuờng, kéo lại chỗ đặt máy rồi đấu dây vào máy đt. Sau đó anh ta bấm số.
CÔNG NHÂN
A lô ! A lô ! Chúng tôi đang thử số đt mới. Tốt rồi, cảm ơn.
 VỚI THẮNG
Xong rồi, chú em có thể kiểm tra bằng cách gọi cho ai đó.
Thắng vui mừng, cậu bốc đt, bấm số, đưa lên tai nghe.
THẮNG
A lô! A lô ! Tòan hả? Tao nè, mày đang ở đâu đó?
TIẾNG TÒAN OFF
Tao đang đi café, mày đi không ? Ủa, mày đt ở nhà ai đó?
THẮNG
  KHOE
Nhà tao đó. Tao mới lắp đt nè. Để tao đọc số cho mày nhớ nè.
TIẾNG TÒAN OFF
Khỏi đọc, tao biết rồi.
THẮNG
  Ngạc nhiên
Sao mày biết? Sạo hoài, tao còn chưa nhớ nữa là mày.
TIẾNG TÒAN OFF
Ông ngố ơi ! Số của mày hiện lên trong máy của tao nè. Tốt rồi, từ nay tao tìm mày dễ hơn. Mày có đi chơi không?
THẮNG
  LẮC ĐẦU
Không. Mày đi đi, chúc vui vẻ nha.
Thắng cúp máy, vẻ hài lòng. Anh công nhân hỏi.
CÔNG NHÂN
Thế nào? Nói nghe rõ không ?
THẮNG
Dạ, rõ lắm. Cám ơn  anh. Hết bao nhiêu tiền ạ?
Anh công nhân đưa hợp đồng, hóa đơn cho Thắng.  Cậu đọc rồi lấy tiền trả.
THẮNG
Cám ơn  anh. Nếu trục trặc thì em sẽ đt báo cho anh. Dạ, em bồi dưỡng cho  anh 50 000đ uống café ạ.
 CÔNG NHÂN
Cám ơn chú em! Chào nhé.
9.  NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI – ĐÊM
Phòng ngủ của Mai Mai.
Mai Mai đứng nhìn qua cửa sổ, bầu trời đầy sao, trăng non đã lên khỏi ngọn cây rọi ánh sáng mờ ảo vào trong phòng. Cô bé lại suy nghĩ về Thắng.
MAI MAI
Giờ này anh Thắng đang làm gì nhỉ?
Bỗng cô nhớ tới lời ba nói:            
            Hồi tưởng:
 “ Thắng là người hiệp nghĩa, tự trọng lại có tài. Người như thế không thể dùng vật chất, tiền bạc để cầu thân. Chỉ tình cảm mới có thể làm cậu ta siêu lòng thôi.”
HẾT HỒ TƯỞNG
MAI MAI
Mình đã có cách để làm cho anh ấy vui, nhất định anh ấy sẽ vui.
Mai Mai mỉm cười vui sướng. Cô bé lấy đt ra bấm rồi đưa lên tai nghe.
TIẾNG OFF
Tao nghe nè. Mày chưa ngủ sao?
MAI MAI
Còn sớm mà. Mày có muốn nghe chuyện về hiệp sĩ làng Chài không Linh?
TIẾNG LINH OFF
Chuyện về chàng hiệp sĩ của mày hả? Mày kể đi.
MAI MAI
Vô mạng online nhé, vô đó tao kể cho nghe.
TIẾNG OFF
Ok, vô liền nha.
 Mai Mai lại bàn ngồi, mở vi tính, vô yahoo chat với bạn.
10.   LÀNG CHÀI – NGOẠI - NGÀY
* KhoẢng 8h sáng.
Tòan, Tuyền, Linh Ngọc đứng dưới gốc cây gần ngã 3 đầu làng. Bên cạch dựng 2 chiếc xe máy của Tòan và Ngọc. Lát sau có 1 chiếc xe ôto du lịch từ từ chạy đến gần nhóm thì dừng lại. Trên xe bước xuống 1 người đàn ông trung niên khỏang 35 tuổi, sang trọng, lịch sự, niềm nở chào hỏi.
ĐÀN ÔNG
Chào các bạn! Chào Ngọc!
Các bạn đợi lâu chưa?
LINH NGỌC
Chào anh Lý! Tụi em mới tới thôi. Giới thiệu với anh, đây là Tòan và Tuyền bạn học của em.
Với Tòan, Tuyền
 Giới thiệu với 2 bạn, đây là anh Lý- kỹ sư dầu khí làm ở  Vietsopetro Vũng Tàu.
Lý và Tòan bắt tay nhau, Lý gật đầu chào Tuyền.
Các bạn tìm chỗ gửi xe máy rồi lên ôto anh chở đi chung cho vui.
TOÀN
Anh đợi chút, em đt cho thằng bạn coi sao đã nhé.
Tòan lấy đt ra, bấm rồi đưa lên tai nghe
TOÀN
A lô! Thắng hả ? Đi chơi không mày? Đi cho vui.
TIẾNG THẮNG OFF
Bọn mày đi đi, tao không đi đâu, chúc vui vẻ.
TOÀN
TẮT ĐT, VỚI CẢ NHÓM
Thằng Thắng không đi. Bọn mình tới quán  bác Sáu gửi xe máy. Ok ?
* TRONG XE-  NGÀY
Linh Ngọc ngồi trước, Tòan và Tuyền ngồi sau. Lý mở nhạc, điều chỉnh máy lạnh.
TOÀN
 GẬT GẬT ĐẦU
Công nhận là đi xe ôto sướng thật, sau này tui nhất định phải mua ôto.
Dễ thôi. Sau này em đi làm có tiền thì sẽ mua.
TOÀN
Ba em có tiền nhưng ổng chưa cho mua vì em còn nhỏ, chưa có bằng lái.
LINH NGỌC
  CHỌC QUÊ
Tòan Thiếu Gia bữa nay nhận mình còn nhỏ đó nha
TÒAN
 THẢM NHIÊN
Bà chỉ lắm chuyện. Tui nhỏ so với anh Lý thôi nha, chứ với bà thì tôi đáng làm anh rồi. Bồ tôi còn hơn bà 1 tuổi đó.
TUYỀN
 CHỌC QUÊ
Cặp bồ già lại còn khoe
TÒAN
  KHÔNG GIẬN
Các bà ghen hả? Coi chừng nghen, đừng có để người đẹp của tôi nghe thấy. Cổ cho các bà đi tàu suốt đó.
 CẮT NGANG CUỘC CÃI LỘN
Tới ĐÈO NƯỚC NGỌT chơi và quay phim chụp hình nhé. Chỗ đó cảnh đẹp, anh thích lắm.
TUYỀN- NGỌC
Ok anh. Bọn em cũng thích chỗ đó.
TÒAN
Mấy bữa trước tụi tôi còn vô trong núi bắn chim và tìm khỉ. Khỉ đâu chẳng thấy lại thấy mấy nàng tiên đẹp mê hồn.
LINH NGỌC
  Véo tai Tòan
Đồ thiếu gia máu gái.
11.   LÀNG CHÀI – NGOẠI - NGÀY
Một chiếc xe FORT EVERESS  màu ghi sáng biển số thành phố chạy tới làng Chài. Xe dừng lại ở 1 gốc cây lớn. 3 thanh niên độ tuổi khác nhau, ăn mặc kiểu bụi, thái độ ngổ ngáo xuống xe. 1 trong số họ có vẻ là đại ca sai.
ĐẠI CA
     Ê, Thằng nào đi hỏi coi có quán hải sản tươi sống nào gần đây không? Phài là đồ xịn, đồ cao cấp thì tao mới ăn.
DÂN CHƠI 1
Để em hỏi cho.
Hắn chạy tới 1 cửa hàng tạp hóa nhỏ, hỏi người bán hàng khá lâu rồi quay lại.
DÂN CHƠI 1
     Có rồi đại ca. Ở đầu làng, mép biển có 1 quán nhậu chuyên thu mua cá. Ở đó có đủ hải sản tươi sống cao cấp, giá phải chăng.
ĐẠI CA
 KHÓAT TAY
Ok, tới đó coi sao.
Cả bọn lên xe, nổ máy phóng đi.
12. ĐÈO NƯỚC NGỌT – NGOẠI - NGÀY
Xe chạy tới ĐÈO NƯỚC NGỌT, Lý cho xe chạy chậm để ngắm cảnh rồi dừng lại. 4 anh em xuống xe. Phong cảnh thiệt đẹp. 1 bên là núi, 1 bên là biển. Trên núi cây cối xanh rờn, có 1 khe nước chảy từ trên núi xuống, nước trong veo. Biển xanh mênh mông, rì rào sóng vỗ. Con đường nhựa đẹp chia đôi biển 1 bên và núi 1 bên. Mấy anh em lất máy ảnh ra chụp, quay phim…
TÒAN
Chút nữa bọn mình chạy lại Bãi Đá nghen. Chỗ đó chụp hình còn đẹp hơn, quay lên núi chụp hình tảng đá HÒN VỌNG PHU nữa.
TUYỀN
Ông chụp cho tụi tôi mấy kiểu nữa rồi tới đó.
LINH NGỌC
Anh Lý ơi, tới đây chụp hình em nè.
 CHỤP HÌNH, KHEN NGỌC
Cảnh đẹp quá, Ngọc đẹp quá.
* BÃI ĐÁ
Mấy anh em lên xe chạy tới bãi đá thì dừng lại, xuống xe. Thủy triều xuống làm cho bãi đá rộng hơn. Tòan nhanh nhẹn chạy tới, leo lên mỏm đá cao.
TÒAN
Nè, chụp hình tôi nè!
Linh Ngọc chụp hình Tòan xong thì cùng với Tuyền cũng leo lên với Tòan.
LINH NGỌC
Anh Lý! Chụp hình tụi em nè, quay phim nữa nha.
Cả bọn leo trèo, quay phim, chụp ảnh thỏa thích. Tòan leo lên núi, tới gần Hòn Vọng Phu thì dừng lại, quay xuống đưa tay làm loa, kêu to.
TOÀN
Ê, quay phim, chụp hình tôi nè.
Trời nắng, quay phim, chụp hình mãi cũng mệt, Lý gợi ý.
Nắng nóng rồi. Bọn mình đi tắm biển nhé? Tắm chút cho đói bụng thì đi ăn mới ngon.
TÒAN
Ok! Đi Long Hải tắm thôi.
TUYỀN- NGỌC
Đi thôi.
Tắm thôi, nắng quá.
Cả bọn lại lên xe đi Long Hải. Xe chạy tới Long Hải, qua lâu đài Chú Hỏa Lý cho xe chạy chậm lại.
13. TRONG XE – NỘI - NGÀY
 RA VẺ HIỂU BIẾT
Lâu đài này là của Chú Hỏa xây, sau đó cho cô con gái tới ở. Chú Hỏa là Người Hoa, khi nhỏ làm nghề lượm ve chai rồi làm giàu bằng cách buôn sắt vụn, sắt thép phế thải của chiến tranh. Thế mà sau đó ông trở thành 1 trong những người giàu nhất Sài Gòn trước giải phóng đó. Cô gái chết khi còn rất trẻ trong dinh, nhưng cô thiêng lắm. Đêm đêm hồn cô hiện lên giữ nhà, không cho người lạ vào ở. Có rất nhiều doanh nhân muốn kinh doanh ở lâu đài này đều không công.
TÒAN
  KHÂM PHỤC
Chú Hỏa giỏi thật. Chẳng học hành gì cả, đi lượm ve chai mà trở nên giàu có. Bái phục, bái phục. Dinh này bí hiểm lắm. Người ta nói Cô thiêng nên không ai dám quậy phá ở đây.
LINH NGỌC
Tòan Thiếu Gia mà cũng khâm phục ổng thì bọn này phải tôn thờ ổng luôn. Sao mà ổng giàu quá sá, có tới hàng chục lâu đài ở khắp nơi.
Người Hoa giỏi lắm.
Bây giờ đi tắm nhé
CẢ BỌN
Ok! Ok! Đi tắm thôi! Bơi thôi.
14.  Quán nhẬu HẢi SẢn, thu mua cá – NgoẠi - Ngày
Chiếc xe Fort chạy tới quán nhậu, đậu lại, 3 dân chơi xuống xe khệnh khạng đi vô quán. Thấy quán bình dân, vắng khách một gã lên tiếng chê.
DÂN CHƠI 1
 Quán này thì ăn nhậu mẹ gì?
BÀ CHỦ QUÁN
Xin quý khách yên tâm. Quán em tuy bình dân nhưng bán tại nhà nên rầt uy tính. Tất cả đều là đồ biển tươi sống 100%.
 DÂN CHƠI 2
 Đâu? Cho coi nào?
Bà chủ quán dẫn khách tới bể nuôi giới thiệu:
BÀ CHỦ QUÁN
 Đây ạ. Các anh cứ chọn: Tôm hùm, cá bống mú, cua, ghẹ, sò huyết…Em bán rẻ thôi ạ, Hơn giá ngoài chợ chút đỉnh.
DÂN CHƠI 2
Ok. Bà hấp cho 1 kg ghẹ. Bắt  con bống mú to kia làm 2 món hấp và lẩu nghen.
BÀ CHỦ QUÁN
 NỊNH
Ồ! Quý khách sành điệu quá. Mời quý khách ra bàn ngồi ạ
 Bà kêu to vô trong
Con Xen đâu! Ra phục vụ khách nè!
Một cô gái phục vụ khỏe mạnh chạy ra lễ phép chào khách rồi mời khách tới ngồi ở bàn cuối sân, nơi có mái che nắng.
 CÔ GÁI PV
Em mời các anh ngồi ạ. Dạ các anh uống gì ạ?
 đẠI CA
Cho 10 chai Ken lạnh nghen!
Cô gái đi lấy ly, chén, bia và dọn bàn…Bà chủ quán sai phái đầu bếp, người làm xong thì lân la đến ngồi gần khách làm quen lấy lòng.
 CÔ GÁI PV
- Dạ! Các anh đợi cho một chút ạ.
 BÀ CHỦ QUÁN
- Các anh ở Thành Phố xuống ạ?
DÂN CHƠI 1
 Đúng rồi. Sao bà biết?
BÀ CHỦ QUÁN
  RA VẺ HIỂU BIẾT
- Nhìn phong cách là em biết liền. Các anh rất sang trọng và sành điệu, lại sành ăn nữa, đặt toàn đồ tươi sống cao cấp.
Một dân chơi mặc đồ lịch sự nhất hội, nãy giờ chỉ im lặng bỗng lên tiếng:
ĐẠI CA
Ngoài đồ ăn tươi sống ở đây còn có đồ gì tươi sống mà thơm ngon nữa không?
 BÀ CHỦ QUÁN
 Không hiểu
Ý anh muốn gọi món gì?
 DÂN CHƠI 1
 Đại ca tôi muốn bà chủ gọi thêm mấy em trẻ đẹp, sạch sẽ đến để phục vụ đó mà? Tiền bạc không đặt thành vấn đề.
Bà chủ quán hiểu ý. Bà lắc đầu
BÀ CHỦ QUÁN
Khoản đó thì quán em không có. Mấy anh ăn xong ghé bờ biển gần khu Du Lịch đó, ở mấy quán mát-xa, karaoke nhiều lắm.
DÂN CHƠI 2
LẮC ĐẦU
Loại đó ở Thành Phố thiếu gì. Đại ca tôi muốn xài hàng sạch, loại rau sạch kìa. Trong làng có không?
BÀ CHỦ QUÁN
Vụ này thì em không biết. Mấy anh đợi chút để em xuống bếp kêu mang đồ ăn lên nghen.
DÂN CHƠI 2
 Đại ca. Làng này khá lớn, ăn xong anh em mình đi lùng xục có thế  tìm được rau sạch cho đại ca đó.
15. BÃI BIỂN LONG HẢI – NGOẠI – NGÀY
Buổi trưa. Bãi tắm ít người. Nhóm của Tòan trong trang phục áo tắm chạy xuống biển. Linh ngọc khoe dáng đẹp trong bộ bikini 2 mảnh nhỏ xíu. Tuyền kín đáo trong bộ đồ áo liền quần.
TÒAN
  KHÓAT TAY
Bơi nào, thi coi ai bơi ra xa hơn nào.
LINH NGỌC
Thôi, không dám thi với trai làng Chài. Ông thi với anh Lý kìa.
  Chống chế
Anh làm trong ngành dầu khí nhưng ở trong văn phòng, ít ra biển nên bơi kém lắm. Đi giỡn sóng nhé
Mọi người nắm tay nhau dàn hàng ngang giỡn với sóng.
TUYỀN
Tiếc quá, không có anh Thắng ở đây. Chỉ có anh Thắng là bơi giỏi nhất thôi.
TÒAN
Bà thì lúc nào cũng Thắng, Thắng.
Nào, bơi nào. 2 bà mà bắt được tôi thì tôi thưởng 1 chầu kem ý nè.
Cả nhóm liền lao mình xuống nước, bơi ra xa. Lý bơi kém nhất. lát sau mọi người kéo nhau lên bờ, tới ngồi xuống nghế có dù che nắng.
Các em bơi giỏi quá, anh thiệt không bằng.
LINH NGỌC
Tại tụi em là dân biển mà
TÒAN
 NHÌN TUYỀN
Sao Tuyền ỉu sìu thế kia?
Lại nhớ bồ hả em?
TUYỀN
Em chưa có bồ
Bữa nào các em sang Vũng Tàu chơi anh sẽ giới thiệu cho em 1 kỹ sư dầu khí trẻ nhé.
TUYỀN
 MẮC CỠ
Dạ, cám ơn anh
Tòan đứng dậy xoa bụng nói
TÒAN
Đói bụng rồi, kiếm gì ăn thôi
Các em ăn gì? Hôm nay anh mời nhé.
TUYỀN
Ăn gì cũng được ạ
TÒAN
 HIỂU BIÊT
Ăn gà vườn nhé anh Lý, em biết chỗ gà ngon lắm. Thôi 2 bà, đi tắm nước ngọt rồi còn đi ăn. Tôi đói quá rồi.
Cả bọn đi tắm nước ngọt rồi lên xe đi ăn.
16.    Nhà ThẮng – NgoẠi – Ngày
Buổi chiều. Thắng  ở nhà. Anh  đang làm vườn thì có tiếng con vàng sủa ở ngoài cổng. Thắng đi ra thấy 1 anh dân phòng dừng xe máy ở cổng đứng nhìn vô.
THẮNG
Chào  anh! Có việc gì không anh?
DÂN PHÒNG
 Chào Thắng! Anh muốn gặp em chút.
THẮNG
 Mời  anh vô chơi!
Thắng đưa  anh dân phòng vô sân, dựng xe mời vô nhà. Nhưng anh dân phòng nói.
 DÂN PHÒNG
 Thôi, ngồi ngoài này mát  hơn.
Thắng đưa anh tới gốc cây xoài, lấy cái ghế nhựa mời ngồi, còn anh thì ngồi xuống võng.
THẮNG
 Có việc gì vậy  anh?
DÂN PHÒNG
  NGỒI KỂ
  Hai bữa nay có một nhóm dân chơi ở Thành Phố về đây nghỉ ở khu du lịch cao cấp. Họ hay vô làng ăn nhậu và chọc ghẹo con gái trong làng. Họ rêu rao muốn tìm con gái nhà lành và sẽ trả giá cao. Nghe dân báo, tụi tui đã gặp họ cảnh báo. Nhưng tụi này ngang tàng lắm. Chúng nó nói là “ Công an tụi này còn không ngán huống chi dân phòng”. Tụi anh sợ bọn chúng sẽ gây chuyện.
THẮNG
 Sao các anh không báo công an. Em có biết gì đâu?
 DÂN PHÒNG
  VẺ ẤM ỨC
  Anh có báo công an khu vực rồi. Nhưng họ nói khi nào có chuyện thì hãy báo cho họ. Vì nhóm khách kia chưa làm gì phạm pháp cả.
  BẤT BÌNH
 Đợi xảy ra chuyện rồi thì còn nói làm gì nữa? Làng mình bây giờ  phức tạp lắm. Các khu du lịch mở ra khắp nơi xung quanh. Con gái trong làng bỏ việc ra làm tiếp viên, có đứa còn đi làm gái nữa đó.
THẮNG
  NGẠC NHIÊN
Có chuyện đó hả anh?
DÂN PHÒNG  
 GẬT ĐẦU
Có rồi, khách Du lịch về đây nghỉ ngày càng đông nên nhu cầu mại dâm ngày càng lớn. Họ cứ tung tiền ra là nhiều đứa con gái bị lóa mắt chiều khách liền.
THẮNG
 Em cũng nghe thằng Toàn nói sơ sơ, nhưng không nghĩ lại tệ hại đến thế.
DÂN PHÒNG
   KHẲNG ĐỊNH
 Đợi đó mà coi. Thế nào nhóm dân chơi này cũng gây ra chuyện. Tụi nó nhiều tiền và ngang tàng lắm.
THẮNG
Em không biết phải làm gì. Nhưng nếu có chuyện lộn xộn thì các anh cứ điện thoại cho em. Số đt nhà em nè…
Thắng đọc số điện thoại nhà, dân phòng lưu xong thì chào Thắng, lấy xe chạy đi.
17.  VưỜn cây ven biỂn – NgoẠi – Ngày
Buổi chiều Thắng luyện võ. Sau đó anh và hai ông già đang ngồi nghỉ dưới gốc cây. Trời gió nhẹ, sóng biển ì ào. Thắng mới học xong thế võ mới, thấm mệt, người còn đẫm mồ hôi.
 ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
 Ngồi nghỉ đi con, uống nước cho đỡ khát
  Với ông Ba
Làm gì mà bữa nay ông bắt nó tập dữ vậy?
ÔNG BA NGHỆ
 Phải học xong bài mới nghỉ chứ. Ông vẫn dạy nó như thế mà.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Đó là học đàn, nhẹ nhàng không tốn sức. Còn học võ của ông cứ chạy, nhảy uỳnh uỵch như trâu. Sức nào mà chịu nổi.
ÔNG BA NGHỆ
 Ông lại nói móc tôi là trâu hả? Cái miệng của ông cứ nhọn như mỏ sáo vậy.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Miệng tôi như mỏ sáo thì miệng ông như miệng con báo…
Ông Ba tính nói nữa thì Thắng xen vào.
THẮNG
Thôi thôi. Có chuyện này con muốn nói với hai ông nè.
Nghe Thắng muốn nói chuyện, hai ông già quên chuyện cãi nhau:
HAI ÔNG GIÀ
 Có chuyện gì vậy cháu?
Ừ, nói đi.
 THẮNG
 Quanh làng ta, dọc bờ biển mở ra nhiều khu Du lịch quá. Khách về đông, con nghe mấy anh dân phòng nói gần đây hay xảy ra đánh lộn giữa dân mình với khách, giữa khách vơi khách. Rồi có cả cướp, trộm và mại dâm nữa.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
 Tôi cũng có nghe qua chuyện này rồi.
ÔNG BA NGHỆ
Vậy là làng Chài đã không còn yên tĩnh nữa rồi.
 ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
 Thì ở đâu đông người là ở đó có lộn xộn thôi. Đặc biệt là các khách sạn, quán nhậu, nhà hàng rồi mát-xa mát gần gì đó nữa.
THẮNG
Có cách gì ngăn chặn được tệ nạn  không hai ông?Hay là…cháu…
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Việc này thì phải hỏi công an, chính quyền. Bọn mình là dân đen không làm gì được đâu.
Ông Ba và Thắng trầm ngâm suy nghĩ. Ông Năm chợt nhớ, liền nói với Thắng.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Cháu nghỉ chút nữa rồi ta học đàn nghen.
THẮNG
 Dạ!
Hai ông cháu lấy đàn ra, người dạy kẻ học được 1 lát thì có 1 số du khách đi qua nghe tiếng đàn liền dừng lại coi. Ông Năm cụt hứng nói với Thắng.
ÔNG NĂM ĐÀN BẦU
Nghỉ thôi cháu, bữa khác học tiếp.
  Với ông Ba
 Đó, anh coi! Vườn cây này cũng không còn yên tĩnh nữa rồi.
18.  Nhà ThẮng – NgoẠi – Ngày
Buổi chiều.
Thắng đang làm vườn thì Tuyền đạp xe tới. Thấy cổng mở nên cô đi thẳng vào trong sân. Con vàng sủa gâu gâu rồi chạy tới đón, mừng, vẫy đuôi tíu tít. Thắng biết Tuyền đến nên ở ngòai vườn kêu to.
THẮNG
Tuyền ơi ! Tôi ở ngoài vườn nè. Ra ngoài này chơi, hái xoài ăn nè.
TUYỀN
Nói to ra.
Em ra liền.
Tuyền đi ra vườn. 2 đứa tới đứng dưới bóng cây.
THẮNG
Tuyền sang chơi có việc gì không?
Tuyền nhìn Thắng buồn buồn, có vẻ giận, trách.
TUYỀN
Bộ có việc em mới sang gặp anh sao? Lúc này thì em có việc gì đâu.
THẮNG
Lúng túng.
Thì tôi cứ tiện mồm hỏi thôi mà.
TUYỀN
Chỉ là anh Thắng không quan tâm gì tới em thôi. Còn em thì luôn quan tâm tới anh Thắng.
Nói xong cô nhìn anh đắm đuối.
THẮNG
Tránh ánh mắt của Tuyền.
Đâu có, tôi luôn quan tâm tới Tuyền mà, cũng như với Tòan và Ngọc vậy. Chúng ta là những người bạn tốt mà.
Nghe Thắng nói xong, Tuyền thóang thở dài buồn bã. Lát sau cô chấn tĩnh, cố ra vẻ tự nhiên.
TUYỀN
Anh Thắng đang làm vườn hả? Để em làm với. À, em hái rau nha? Chiều em và út nấu cơn cho anh và 2 bác ăn nha?
THẮNG
Vui vẻ.
Ừ, Tuyền ở lại chơi chiều nấu cơm ăn cho vui. Út đi chợ sắp về đó.
19.      NHÀ LINH NGỌC – NỘI – ĐÊM
Ngọc ngồi coi ti vi ở phòng khách. Cô cầm điều khiển chọn kênh, tỏ vẻ không ưng ý.
NGỌC
Chẳng có chương trình gì hay cả.
Cô tắt ti vi, lấy đtdđ ra bấm rồi đưa lên tai nghe. Có tín hiệu.
TIẾNG TÒAN OFF
Tôi nghe nè.
LINH NGỌC
Mai ông có rảnh không?
TÒAN OFF
Rảnh, bận là do tôi. Chi vậy?
LINH NGỌC
Đi chơi không?
TÒAN OFF
Với ai? Đi đâu? Bà rủ thằng Thắng và nhỏ Tuyền chưa?
LINH NGỌC
Nhỏ Tuyền không đi. Anh Thắng thì tôi không rủ vì có rủ thì ảnh cũng không đi. Anh Lý mời bọn mình đi chơi đó.
TÒAN OFF
Vậy để tôi rủ Giáng Hương nha? Đi chơi thì phải có cặp mới vui.
LINH NGỌC
Thì tôi cũng muốn thế. Ông với Hương, tôi với anh Lý.
TÒAN OFF
Ok, chương trình sao đây?
LINH NGỌC
Có gì đâu, tùy ý mình thôi. Anh Lý sẽ lái ôto sang chở bọn mình đi chơi. Bọn mình thích đi đâu thì ảnh chở tới đó. Ảnh bao hết à.
TÒAN
Ok, mai nha. Có gì thì alo cho tôi nha.

20.      QUÁN NHẬU BÌNH DÂN BÊN ĐƯỜNG- NGOẠI- ĐÊM
Thanh sói và 1 tên đàn em trong băng N.1 ngồi nhậu rượu đế với cá chỉ vàng. 2 đứa nâng ly uống 100%. Thanh đặt ly hằn học.
THANH SÓI
Ở đây hết đất làm ăn rồi. Tao lên SG tầm sư học võ và tìm cao thủ về hỏi tội thằng Thắng. Không trả được thù tao thề không làm người.
ĐÀN EM
Em cũng bán sới kiếm ăn thôi. Nếu ở SG anh kiếm ăn được thì cho em theo nhé.
THANH SÓI
Mày là đứa duy nhất còn trung thành với tao, nếu kiếm ăn được tao sẽ phon cho mày.
Hắn bỗng cau mày, hằn học.
Tao sẽ trở lại đây, thằng Thắng sẽ bại dưới tay tao, tao sẽ lại là ông Trùm của vùng này.
21.      NHÀ thẮNG – NGOẠI – NGÀY
SÁNG.
 Út Lành đang hái rau, dọn vườn. Con vàng chạy loanh quanh. Bỗng nó ngẩng đầu, chạy ra cổng sủa gâu gâu. Út Lành thấy bóng người nên đi ra cổng. Một anh nhân viên bưu điện đứng bên cạnh xe máy, tay cầm một bông hồng nhung rất đẹp được bọc trong giấy kính rất lịch sự.
ÚT LÀNH
Chào anh! Anh hỏi ai?
 NHÂN VIÊN
Đây có phải nhà anh Thắng Hiệp Sĩ không?
ÚT LÀNH
 Đúng rồi. Anh tìm anh Thắng có việc chi?
NHÂN VIÊN
 Anh Thắng có điện hoa.
Nhân viên nói xong đưa bông hoa ra
NHÂN VIÊN
 Em kêu anh Thắng ra nhận hoa.
ÚT LÀNH
Ảnh đang ngủ. Em nhận có được không?
 NHÂN VIÊN
Cũng được, nhưng em ký vào tờ biên nhận, ghi rõ họ và tên nhé.
Út Lành ký rồi nhận bông hồng. Anh nhân viên lên xe chào Út phóng đi. Út Lành chạy vào sân kêu to.
Út Lành
Anh Tư, anh Tư! Dậy đi. Anh có điện hoa nè.
Từ trong nhà tiếng Thắng vọng ra, giọng ngáp ngủ.
 TIẾNG THẮNG OFF
Sáng sớm léo nhéo gì đó. Để anh ngủ.                                                                             
Út Lành sực nhớ liền cầm bông hồng đi ra vườn.
 ÚT LÀNH
Ai tặng bông cho  anh Thắng vậy kà? Sao lại không có tên người gửi?
Điện hoa thì phải có tên và địa chỉ người gửi chứ?
 Cô suy nghĩ
  Kỳ lạ thiệt. Ai gửi tặng ảnh? Ồ, Bông hồng đẹp quá.
Cô  để bông hồng ở gốc cây rồi lại hái rau.
            22. NHÀ THẮNG- NGOẠI- ĐÊM.
Tối đến Thắng ra vườn cởi trần luyện võ, luyện xong mấy bài quyền anh thấm mệt, tới ngồi nghỉ ở gốc cây.
Lát sau hết mệt anh lấy đàn bầu ra đàn mấy bản nhạc buồn,… sau cùng anh đàn bài   “BIỂN CẠN”. Tiếng đàn trầm bổng, réo rắt chìm vào đêm thâu. Đàn xong Thắng ngồi im lặng, anh nhớ tới Mai Mai. Hình bóng cô bé chập chời dưới ánh sao mờ ảo.
THẮNG
Cô bé có vẻ đẹp thánh thiện, phong cách đoan trang giống mẹ, hệt như nàng tiên giáng trần.
Anh đưa tay gãi đầu có vẻ tự mắc cỡ.
Sao mình luôn nghĩ tới cô bé nhỉ? Hình ảnh cô bé đã chiếm trọn trái tim mình rồi, không 1 cô gái nào khác có thể len vào được nũa.


                                                HẾT TẬP 10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét