1.
CHUNG TÂM THƯƠNG MẠI – NGOẠI - ĐÊM
Chiều mát.
Khoảng 5h chiều, khu vực sân khá ồn ào. Có nhiều ôto
khác nhau đậu thành hàng. Cửa chung cư và cửa trung tâm thương mại người ra vô
tấp nập.
Linh Ngọc đứng cạnh xe máy ở cổng chung cư, lấy đt
ra bấm.
LINH NGỌC
A lô! Tuyền hả?
Bà đang ở đâu rồi?(…) Ở ký túc xá hả?(…)
Bà ra
cổng đợi tôi nha, 15 phút nữa tôi tới đón. Ok.
Linh Ngọc lên xe máy rồi chạy đi đón Tuyền.
2. CỔNG KÝ TÚC
XÁ TRƯỜNG DU LỊCH- NGOẠI- ĐÊM
Khoảng sau 5h chiều. Linh Ngọc chạy tới cổng ký túc xá, Tuyền đã
đợi sẵn ở đó.
TUYỀN
Tôi nè, bà đúng giờ đó. Tiến bộ nhiều quá
hen.
LINH NGỌC
Tới trễ bà chửi tôi sao? Bà có rủ ai đi cùng
không?
TUYỀN
Tôi có 1 mình hà.
LINH NGỌC
Chỉ có tôi với bà thì buồn lắm. Để tôi đt
mời thêm mấy người nữa đi cho vui.
Ngọc đt cho ai đó, cô nói chuyện rồi giận dữ cúp
máy. Cô bực bội.
- Ông Lý bận rồi. Không sao, tụi mình cứ đi chơi. Ra
biển đi dạo nha.
TUYỀN
Nhưng mà đi đâu?Bãi Trước hay Bãi sau?
LINH NGỌC
Bà chở tôi nha. Ra Bãi Giữa.
Tuyền đèo Ngọc chạy đi, ngồi sau Ngọc đt nói chuyện
với ai đó rồi cô cười vui vẻ.
* Bãi Giữa ( Dứa).
2 cô gái đi dạo trên bờ biển trong buổi chiều tà nên
rất thơ mộng và lãng mạng. Họ vừa đi, vừa nói chuyện, nô đùa vui vẻ. Có nhiều
ánh mắt của nam nhân dõi theo họ. 2 cô gái kiêu hãnh không quan tâm đến xung
quanh. Họ đứng nhìn ra biển đang tối dần.
3. CAFÉ LONG
HẢI- NỘI - ĐÊM
Tòan và Giáng Hương ngồi ở bàn trong cùng, kín đáo. 2 người cãi
nhau khá căng thẳng.
TÒAN
Anh biết, dạo này em có quan hệ với nhiều người đàn ông khác. Đúng không?
GIÁNG HƯƠNG
Chỉ là bạn bè thôi mà. Tòan ghen hả?
TOÀN
Ghen tuông gì. Nhưng anh không thích em quan
hệ với bọn đàn ông khác, khi mà còn cặp với anh.
GIÁNG HƯƠNG
Nhưng
Tòan cũng để cho Hương được quan hệ với bạn bè của Hương chứ. Tòan quan hệ với
ai Hương đâu có quan tâm.
Đt của Hương đổ chuông, cô coi số rồi đứng dậy, chạy
ra ngoài nói chuyện rất lâu. Tòan khó chịu ngồi chờ, rít liền mấy hơi thuốc lá.
Lát sau Hương trở vô, ngồi xuống ghế như không có chuyện gì sảy ra.
TOÀN
Ai đó? Bồ mới hả?
GIÁNG HƯƠNG
Bồ bịch gì đâu. Ông anh đt nói mai đi phỏng
vấn việc làm đó mà.
TOÀN
Nói chuyện với ông anh sao không ngồi đây mà
phải chạy ra ngoài. Tính dấu tôi chứ gì?
GIÁNG HƯƠNG
Toàn cứ đa nghi, sẽ nhanh già đi đó.
TÒAN
KHÓ CHỊU
Hừ! Đừng nghĩ tôi không biết. Tôi sẽ bắt
được cho coi. Tôi đã học võ rồi đó.
Đt của Hương lại reo. Cô nghe đt. Quay đi hướng khác
và cố nói thật nhỏ để Toàn không nghe thấy. Tòan cau mặt, mím môi. Đợi 1 lúc
lâu Hương dừng nói chuyện, cúp máy.
TOÀN
BỰC MÌNH
Có nhiều người quan tâm dữ ha ? Tôi chán
ngấy kiểu này rồi. Thôi về.
KÊU TO
Ê,
phục vụ! Tính tiền.
GIÁNG HƯƠNG
VẺ BẤT CẦN
Sao Toàn cáu zậy? Về thì về.
Phục vụ mang hóa đơn tới. Tòan trả tiền rồi không
thèm chào Hương, đứng dậy ra về.
Trên đường về, ngồi trên xe cậu lẩm bẩm.
TÒAN
Hừ hết dở chò đào mỏ rồi lại quan hệ lung
tung. Ông chơi chán rồi, cho de luôn. Ông cũng đang muốn tìm em khác đây. Hừ!
đồ gái già mất nết.
Lát sau cậu đã hết buồn mà còn cảm hứng đọc to bài
thơ của ông Năm.
Đời vẫn thế buồn vui sướng khổ
Vẫn chim bay bướm lượn có đôi
Người cũng vậy ngàn năm đâu đổi
Vẫn nó vẫn ta vẫn em thôi.
4. NHÀ THẮNG –
NỘI – ĐÊM
Thắng ở trong nhà 1 mình. Bà Thắm và út Lành ngồi ngoài sân hóng
gió, thỉnh thỏang bà ho khan và xoa
ngực. Thoang thoảng lại nghe tiếng hát của út Lành vọng vào. Tiếng hát không
hay nhưng cũng không dở, nghe rất vô tư. Anh lấy đàn bầu ra chơi. Thắng so
giây, ưng ý rồi bắt đầu chơi bài “ Lý Ngựa Ô ” . Chơi được 1 đọan, anh dừng
lại, so lại dây đàn,
THẮNG
Bài này thầy Ba rất thích đây.
Anh cẩn thận như đang chuẩn bị biểu diễn cho nhiều
người nghe. Anh chơi từ đầu Bài “ Đêm Đông”. Tiếng đàn bầu nhẹ nhàng, thánh
thót lan tỏa khắp căn nhà nhỏ…
Chơi xong bản nhạc, Thắng ngồi im tư lự, suy nghĩ
miên man.
5. CAFÉ ÔCẤP 2
– NỘI – ĐÊM
Tuyền và Linh Ngọc ngồi chơi ở bàn, nơi có thể nhìn ra biển.
Ngòai biển có mấy con tàu lớn, nhỏ neo đậu. Trong quán khách cũng khá đông,
tiếng nhạc du dương.
LINH NGỌC
Bà ở trong ký túc xá lại hay đó, vui hơn, có
nhiều chuyện hơn.
TUYỀN
Ừ, nhưng không được tiện nghi như ở ngoài.
Với lại lộn xộn và phức tạp lắm. Cãi nhau hoài à.
2 cô im lặng ngắm biển, mỗi người theo nỗi niềm
riêng. Lát sau Ngọc hỏi.
LINH NGỌC
Anh Thắng có đt cho bà không? Ảnh ít đt cho
tôi lắm.
TUYỀN
Ảnh cũng ít đt cho tôi, nhưng tôi có đt cho
ảnh. Ảnh vẫn khỏe. Đi làm về thì chỉ ngủ và luyện võ, tập đàn thôi. Ảnh có hỏi
thăm bà đó.
LINH NGỌC
Chắc chủ nhật tới tôi về, bà có về không?
TUYỀN
Để coi sao đã, nếu về tôi sẽ đt cho bà.
Đt của Ngọc reo, Ngọc bốc máy đưa lên tai nghe.
LINH NGỌC
A lô! Thầy tới rồi ạ? Dạ, tụi em ngồi ở
trên, bên trái ạ.
Với Tuyền
Thầy
Đức chủ nhiệm lớp tôi đó.
TUYỀN
Hả? Sao bà không nói trước? Tôi ngại quá hà.
LINH NGỌC
Ngại gì mà ngại. Thầy dễ thương và ga lăng
lắm.
Lát sau thầy Đức và 1 nam thanh niên ( khoảng 33- 34
tuổi, ngoại hình trung bình ) đi tới. 2 cô đứng dậy chào.
TUYỀN- NGỌC
Em chào thầy!
Chào anh ạ !
THẦY ĐỨC – ngưỜi BẠN
Chào các em.
Các em tới lâu chưa? Các em ngồi xuống đi.
Mọi người ngồi xuống nghế, thầy Đức giới thiệu:
Đây là anh Ban- bạn thầy, kỹ sư dầu khí.
Với Ban
Đây
là Linh Ngọc- sinh viên của mình. Bạn của Ngọc tên gì? Học lớp nào?
TUYỀN
Dạ, thưa thầy! Em học năm nhất khoa kế toán
ạ. Em tên là Tuyền.
Linh Ngọc kêu phục vụ tới, đặt đồ uống cho thầy Đức
và Ban. Mọi người nói chuyện vui vẻ.
LINH NGỌC
Anh Ban làm ở bộ phận nào ạ?
BAN
Anh làm ngoài dàn khoan. Làm 15 ngày thì về
nhà nghỉ 15 ngày.
TUYỀN
Reo lên
Ôi , thích quá. Được nghỉ những 15 ngày 1
tháng.
BAN
Vì ngoài biển tụi anh làm việc căng thẳng và
gian khổ nên mới có chế độ nghỉ lâu.
THẦY ĐỨC
Bạn thầy còn độc thân đó, các em thích kỹ sư
dầu khí thì nhớ trả công cho thầy.
LINH NGỌC
Trêu thầy
Thầy ơi! Anh Ban có 1 mình còn tụi em những
2 đứa. Thầy muốn giới thiệu cho ai ạ?
THẦY ĐỨC
Thì các em tự thương lượng vậy.
BAN
Nghiêm túc
Được làm bạn với các em là anh vui lắm rồi.
Nếu các em không chê thì khi nào rảnh,
anh mời các em đi ăn tối và hát karaoke nhé?
Mọi ngừơi nói chuyện
vui vẻ. Hẹn lần sau sẽ đi chơi.
6. NHÀ THẮNG –
NGOẠI – NGÀY
BUỔI SÁNG
Thắng đứng ở ngoài sân.
Anh ăn mặc chỉnh tề, đội nón bảo hiểm, mang kiếng, tay cầm sẵn 1 cái khẩu
trang. Lát sau Tòan chạy xe máy đến, vô thẳng trong sân.
TOÀN
Mày chuẩn bị xong chưa? Đi luôn hả?
THẮNG
Đi
thôi. Có gì đâu mà phải chuẩn bị.
TOÀN
Lên xe, đi thôi. Chạy tới Bà Rịa ghé quán
phở ăn sáng, ngon lắm.
Thắng mang khẩu trang,
2 đứa lên xe phóng đi.
7. QUÁN PHỞ BÀ RỊA –
NGOẠI - NGÀY
Quán khá đông khách.
Tòan dựng xe, 2 đứa
xuống xe đi vô quán, tìm 1 bàn sạch ngồi xuống. Toàn kêu to.
TÒAN
Cho 2 tô đặc biệt nhé.
Cô gái phỤc vỤ
Dạ, 2 anh đợi chút thôi.
Có vài người khách tò
mò, sợ sệt nhìn vết sẹo trên mặt Thắng. Anh vẫn thảm nhiên. Phục vụ mang 2 tô
phở tới. 2 đứa ăn phở. Toàn hỏi.
TÒAN
Ngon không? Tao hay ăn quán này. Trên Sài
Gòn có quán ngon hơn. Nếu còn thời gian tao đưa mày tới đó thưởng thức.
THẮNG
Tao ăn gì cũng thấy ngon hết. Ăn nhanh rồi đi
khỏi trễ mày.
2 đứa ăn xong, tính
tiền, ra lấy xe phóng đi về phía Sài Gòn.
8. THẨM MỸ
VIỆN - NỘI – NGÀY
PHÒNG KHÁM, BUỔI SÁNG.
Trong phòng có 3 người: Thắng,
Tòan và bác sĩ.
Căn phòng sang trọng và
sạch sẽ, trưng bày ngăn nắp, có đầy đủ trang bị chuyên môn.
Thắng ngồi đối diện vị
bác sĩ chuyên khoa, Toàn ngồi gần cửa ra vào. Bác sĩ mang khẩu trang.
BÁC SĨ
Anh cho biết, anh bị thương như thế nào? Bao
lâu rồi?
THẮNG
Thưa bác sĩ! Tôi bị sóng biển đánh dạt vào
bãi đá. Va vào đá dập mặt nên ngất xỉu. Đã hơn nửa năm rồi.
Bác sĩ coi kỹ vết thương, lất tay sờ vết sẹo, nhăn trán suy
nghĩ.
BÁC SĨ
Vết sẹo của anh khá sâu và lớn, Cần phải
kiểm tra kỹ. Anh đi làm thủ tục, đóng phí để kiểm tra, chụp X-quang, phân tích
tế bào da, thử máu…
THẮNG
Có lâu không bác sĩ?
BÁC SĨ
Cũng lâu đó. Anh ra ngoài đi làm thủ tục rồi kiểm tra. Đầu giờ chiều tới
gặp tôi lấy kết quả.
Thắng, Tòan đi ra.
9. QUÁN CAFÉ
SG – NỘI – NGÀY
BUỔI TRƯA.
Thắng, Tòan ngồi ở 1 bàn trong góc. 2 đứa kêu 2 ly café, 2 dĩa
fast-food ăn ngon lành.
TÒAN
Sáng nay họ khám thế nào? Họ không cho tao
đi theo.
THẮNG
Họ khám kỹ lắm, chụp X-quang, thử mẫu da,
soi rồi đo vết sẹo… nhiều thứ lắm. Lẽ ra còn thử máu nữa, nhưng vì mình ăn sáng
rồi nên thôi.
TÒAN
Tốt
rồi, kỹ như thế mới khả thi. Mày có hỏi họ chi phí nhiêu không?
THẮNG
Tao có hỏi, nhưng tất cả đều trả lời là phải
gặp bác sĩ trưởng mới biết. Ông lúc sáng đó.
TÒAN
Không sao. Tới đầu giờ chiều tới là biết
hết.
2 đứa ăn xong, ngồi
uống café đợi thời gian qua nhanh.
10. thẨM MỸ
VIỆN – NỘI – NGÀY
Thắng, Toàn, bác sĩ.
Bác sĩ coi lại hồ sơ bệnh án. Ông nhăn trán suy nghĩ, Thắng sốt
ruội.
THẮNG
Kết quả thế nào bác sĩ?
BÁC SĨ
Vết sẹo của cậu khá phức tạp, phẫu thuật rất
khó. Ở Việt Nam
ngoài chúng tôi ra không có nơi nào làm được.
TÒAN
Sốt ruột
Như vậy là làm được hả bác sĩ?
BÁC SĨ
Tất nhiên, nhưng chi phí hơi cao đó.
TÒAN
Cao là bao nhiêu?
BÁC SĨ
Khoảng 25 ngàn usd.
TÒAN- THẮNG
GIẬT MÌNH
25 ngàn usd?
Những 25 ngàn?
BÁC SĨ
Đúng, 25 ngàn usd. Không thể ít hơn.
TOÀN
Thời gian phẫu thuật hết bao lâu? Phục hồi được bao nhiêu phần trăm? Lấy gì
bảo đảm?
BÁC SĨ
Mất nhiều thời gian đó, vết sẹo phức tạp
lắm. Phục hồi được trên 75%. Tất cả đều có trong hợp đồng. Các bạn có thể đọc
kỹ rồi quyết định.
Bác sĩ đưa hợp đồng.
Thắng, Tòan chăm trú đọc. Đọc xong 2 đứa bàn nhau.
THẮNG
Thôi mày ạ. Số tiền quá lớn, tao kiếm đâu
ra. Thôi, kệ tao, xấu có chết người đâu.
TOÀN
Ừ, đành vậy. Tìm cách khác thôi.
Thắng quay sang bác sĩ.
THẮNG
Thưa bác sĩ. Chúng tôi không đủ tiền, hơn
nữa chỉ phục hồi 75% là không đúng kỳ vọng của tôi. Xin lỗi và cảm ơn bác sĩ.
BÁC SĨ
Không sao, tùy các cậu. Các cậu cứ về nhà
suy nghĩ, chúng ta có thể gặp lại sau. Chúng tôi cũng cố hết sức rồi, mà ngoài
chúng tôi ở Việt Nam
sẽ không nơi nào làm được đâu.
TÒAN
Cám ơn bác sĩ. Chúng tôi sẽ suy nghĩ và liên
hệ với bác sĩ sau.
BÁC SĨ
Có thể công nghệ và y học sẽ phát triển, sẽ
có phương pháp khác để tăng tỉ lệ phục hồi và giảm giá thành. Chúng tôi sẽ
thông báo cho các bạn khi có thông tin mới.
THẮNG- TÒAN
Cám ơn bác sĩ. Chào bác sĩ.
2 đứa đứng dậy ra về,
mặt buồn thiu.
11. VƯỜN CAO SU – NGOẠI - NGÀY
Chiều.
Tòan đèo Thắng chạy tới
Nhơn Trạch, đi ngang qua 1 vườn cao su. 2 bên là vườn cao su vắng bóng người.
Phía trước có 1 nhóm người đang cãi lộn. Có 3 nam thanh niên và 1 cặp nam nữ. 2
thanh niên đứng đón đầu 1 chiếc xe máy, trên xe là 1 nam thanh niên ngồi cầm
lái, 1 cô gái đứng bên cạnh xe. Cách đó không xa có 1 thanh niên ngồi trên 1
chiếc xe máy Suzuki nổ máy đợi sẵn. Thấy xe Tòan chạy tới cô gái liền la to.
CÔ GÁI
Cướp! Cướp! Cứu tôi với.
Họ cố giữ không cho bọn
cướp lấy xe. 1 tên cướp lấy tay chặt vào gáy cô gái, cô gục ngay xuống đường.
Tên kia đấm vô mặt anh thanh niên ngồi trên xe, anh ta cũng té lăn xuống đường,
chiếc xe ngã lăn. 1 tên dựng xe, lên xe định nổ máy. Đúng lúc đó Thắng lao đến.
Anh tung 1 cú đấm mạnh vô mang tai tên đứng bên cạnh xe, hắn ôm đầu ngã quay
lơ. Tên thứ 2 đang ngồi trên xe, lung túng không nổ được máy. Hắn cũng bị Thắng
đấm 1 phát vô đầu, té lăn xuống đường, bị xe máy đổ lên chân. Tên thứ 3 xuống
xe, dựng chiếc xe vẫn đang nổ máy rồi đi tới chỗ Tòan đang đứng nhìn sự việc.
Bằng 1 động tác nhanh và gọn, hắn dùng tay phải đấm 1 phát vào ngực Tòan, Tòan ngã gục ngay.
Thắng và tên cướp thứ 3
tiến lại gần nhau, nhìn nhau gườm gườm. Thắng ra đòn trước, tên cướp tránh
được. Tên cướp phản công nhanh, đòn của hắn nhẹ nhàng, uyển chuyển nhưng tòan
nhắm vào chỗ hiểm. Thắng từ chủ động trở thành bị động. Anh phải tránh né liên
tục. Thấy tên cướp nhỏ con hơn mình nên Thắng quyết định nhanh. Anh sáp tới
muốn dùng sức mạnh ôm lấy tên cướp để dùng sức mạnh quật ngã hắn. Đó là 1 sai
lầm của võ sĩ thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Tên cướp nhanh nhẹn né tránh, bàn
tay của hắn dẻo như đầu con rắn, cứng như thanh sắt đã chọc vào mỏ ác của
Thắng. Thắng đau nhói, xốc trong bụng. Anh phải lùi 2 bước, lấy tay trái xoa
xương mỏ ác, đau quá. Tên cướp không ham đánh vì hắn thấy có mấy người phía xa
xa đang đi tới. 2 tên đồng bọn đã leo lên chiếc xe của chúng đang nổ máy đợi
sẵn. Tòan đã tỉnh, đang đứng bên cạnh xe của mình. Cặp nam nữ cũng đang đứng
giữ xe, người nam máu me đầy mặt.
HAI TÊN CƯỚP
Đại ca, đi thôi.
Chạy thôi đại ca, có người đang đến.
Tên đại ca bỏ Thắng,
chạy tới nhảy lên xe máy của đồng bọn. Chiếc xe chở 3 chạy về hướng Nhơn Trạch
12. NHÀ ÔNG
THÀNH – NGOẠI / NỘI - NGÀY
BUỔI SÁNG, NGOÀI SẢNH
Cả nhà ông Thành ăn
sáng ngoài sảnh trước, gần hồ bơi.
Đợi mọi người ăn xong ông Thành mới nói chuyện
công việc.
ÔNG THÀNH
Sáng nay ba phải tiếp đối tác rồi đưa họ đi
nhà hàng ăn trưa. Má Lan sang nhà máy kiểm tra công việc. Trưa nay mấy má con
ăn cơm với nhau nhé.
BÀ LAN
Hay là để em và chị giúp việc làm cơm mời
khách ăn ở nhà cho đầm ấm, thân tình.
ÔNG THÀNH
VỚI VỢ
Anh cũng muốn thế, nhưng lần đầu bàn công
chuyện anh sợ họ ngại về nhà. Thôi trưa anh ăn nhà hàng, nếu chiều còn làm việc
tiếp anh sẽ mời họ về nhà ăn cơm.
BÀ LAN
Vâng. Anh đt báo trước cho em nhé.
ÔNG THÀNH
DẶN 2 CON
Chú Tám sẽ đưa 2 con đi học. Ba tự lái chiếc
Camry đi với khách. Nếu 2 con muốn đi đâu đó chơi vào buổi chiều thì cứ bảo chú
Tám chở đi.
MAI MAI
Cám ơn ba. Chiều con và út sẽ đi câu cá.
Nhất định tụi con sẽ câu được cá mang về nấu canh chua.
ÚT TUẤN
Con và Hai sẽ thi coi ai câu được cá to hơn.
ÔNG THÀNH
ÂU YẾM
Các con mà câu được nhiều cá thì đt cho ba
nhé. Ba sẽ mời khách về nhà thưởng thức món canh cá chua thơm ngon của chị Hai.
BÀ LAN
Má sẽ làm trọng tài và sẽ có thưởng cho ai
câu được cá to hơn.
ÚT TUẤN
Hoan hô má, Con sẽ thắng Hai cho má coi.
MAI MAI
LUỜM EM
Đợi đó, coi út câu được cá không nha?
ÔNG THÀNH
Thôi chào cả nhà. Ba đi làm trước nhé.
Các thành viên trong
gia đình tản ra theo công việc của mỗi người.
*NỘI
PHÒNG MAI MAI- ĐÊM
Mai Mai chăm chú học bài. Học bài xong Mai Mai đi ra cửa sổ nhìn
ra ngoài, bầu trời đầy sao. Cô nhớ tới chàng hiệp sĩ. Cô đã suy nghĩ nhiều về
Thắng, rất ân hận vì quá nhát và đau
buồn khi nhìn thấy vết sẹo của anh.
MAI MAI
Anh Thắng, em xin lỗi. Em đã vô tình xúc
phạm vết thương của anh, đã làm tổn thương anh. Em sẽ cố gắng bù đắp những mất
mát, nỗi đau cho anh.
Cô đăm chiêu, ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết.
Em sẽ không sợ vết sẹo của anh nữa. Sẽ không
đau buồn về vết sẹo nữa. Hiệp sĩ khi hành hiệp bị sẹo là chuyện bình thường.
Mặt cô dịu lại, giọng thiết tha.
Ôi ! Nếu như mình được cùng ảnh đi dạo trên
bờ biển vào một buổi hoàng hôn…Mình sẽ…sẽ
sẽ hôn lên vết sẹo.
Anh có nghe lời em nói không? Anh Thắng!
Cô bé vui chở lại. Mai Mai lấy đt ra bấm, đưa lên tai nghe. Có
tín hiệu.
TIẾNG OFF
Tao nghe nè, mày đang ở đâu đó?
MAI MAI
Tao đang ở nhà. Mày rảnh không Linh?
LINH
Tao đang học bài ở nhà thôi. Có gì vui
không?
MAI MAI
Có chuyện vui đó, tao chỉ kể cho 1 mình mày
nghe thôi nha. Mày không được kể lại cho ai nha.
LINH
Nhưng là chuyện chi? Kể đi, tao hứa sẽ không
nói cho ai hết.
MAI MAI
Chuyện về hiệp sĩ làng Chài đó. Mày nghe
không?
LINH
Nghe, nghe. Kể đi. À, vô online nha?
13. NHÀ TÒAN –
NGOẠI – NGÀY
BUỔI CHIỀU.
Tại bộ bàn đá ở góc
vườn, 2 ông già đang nghe Thắng và Toàn thuật lại diễn biến trận đánh cướp ở
Nhơn Trạch và việc Thắng bị bại dưới tay tên cướp.
THẮNG
ẤM ỨC
Thưa thày! Con thật vô dụng, không những
không bắt được cướp mà còn bị tụi nó đánh bại. Con đã làm hổ danh của thầy.
ÔNG BA
Con sai rồi. Thắng bại là chuyện bình thường
của nhà binh, của người luyện võ.
Ai
chiến thắng mà không hề chiến bại ?
ÔNG NĂM
Điều quan trọng là phải rút ra bài học sau
thất bại.
THẮNG
Nhưng lỗi tại con, con đã đánh giá thấp đối thủ. Phán đóan sai tình
huống.
ÔNG BA
Con nói được như thế có nghĩa là con đã nhận
ra điểm yếu của mình. Vậy thì con phải tìm ra cách đối phó. Tên cướp đó là 1
cao thủ sử dụng xà quyền đó.
Toàn từ nãy im lặng
lắng nghe, giờ mới lên tiếng.
TÒAN
Tên đại ca đó giỏi lắm 2 ông à. Hắn đánh gục cháu mà cháu còn không
nhìn rõ tay hắn. Chỉ thấy hắn lại gần, đưa tay lên, cháu thấy ngực đau nhói rồi ngã xuống.
THẮNG
Động tác của hắn nhẹ nhưng nhanh như điện,
cháu cũng không nhìn rõ tay hắn khi hắn điểm vào mỏ ác cháu.
ÔNG BA
MẶT ĐANH LẠI
Hừ. Xà quyền quả nhiên lợi hại. Nhưng lỗi là
do cháu cậy khỏe nên đã lộ ra sơ hở. Nếu cháu bình tĩnh phòng thủ từ xa thì hắn
đã không làm gì được cháu.
THẮNG
Dạ, đúng rồi. Do cháu áp sát để ôm hắn.
Nhưng nếu gặp lại, e rằng cháu cũng không địch nổi hắn.
ÔNG BA
Cháu cần phải luyện tập nhiều hơn nữa. Võ
học mênh mông như sóng biển cháu à.
THẮNG
Dạ, cháu sẽ cố gắng.
ÔNG NĂM
AN ỦI
Cháu bị thua trận này, nhưng cháu và Tòan đã
ngăn chặn được 1 vụ cướp xe máy, Đây cũng là 1 thắng lợi. Nếi 2 cháu không can
thiệp kịp thời thì cặp nam nữ kia đã bị mất xe máy rồi.
TÒAN
Từ nay cháu sẽ chăm luyện võ. Nhất định lần
sau cháu sẽ giúp Thắng bắt được cướp.
Hai ông già gật đầu hài
lòng Ông Năm liền gợi ý.
ÔNG NĂM
Nghỉ 1 chút cho tĩnh tâm rồi Thắng đàn 1 bản
nhé. Cháu đàn bài “ Dư Âm”, bài này ông
vẫn đàn cho ông Ba nghe đó.
Thắng lấy cây đàn của
mình, đặt lên bàn, cẩn thận so dây rồi đàn. Tiếng đàn đưa bản nhạc lan tỏa khu
vườn. Ông Ba gật đầu ưng ý, nhưng ông Năm lại khe khẽ lắc đầu. Ông Năm nói với
ông Ba.
ÔNG NĂM
Nó vẫn còn ấm ức vì bị
thua trận ông à.
14. QUÁN NHẬU
BÌNH DÂN – NỘI – NGÀY
Buổi sáng.
Bà Thắm đang quét dọn.
Bỗng bà đứng lại, đưa tay lên ôm ngực, mặt bà tái xanh. Bà phải ngồi xuống ghế
nghỉ. Ông chủ quán nhìn thấy liền đi tới.
ÔNG CHỦ
Chị Sáu, chị sao thế?
BÀ THẮM
Ông chủ, tôi… hơi mệt.
ÔNG CHỦ
QUAN TÂM
Chị bệnh rồi, chị phải nghỉ thôi. Để tôi đt
cho thằng Thắng tới đón chị.
BÀ THẮM
Ông chủ ! Đừng gọi điện cho nó, tôi không sao đâu, nghỉ 1 chút là khỏe thôi.
ÔNG CHỦ
KIÊN QUYẾT
Không được. Chị phải về nhà nghỉ.
Nói xong ông lấy đt ra
bấm số. Có tiếng chuông reo, hơi lâu sau mới có người bốc máy.
ÔNG CHỦ
A lô! Thắng hả?
TIẾNG THẮNG OFF
GIỌNG NGÁP NGỦ
Tôi, Thắng nè.
ÔNG CHỦ
Má bay bệnh rồi. Bay chạy nhanh ra quán đón
bả về.
TIẾNG THẮNG OFF
Hả ? Má cháu bệnh hả chú? Dạ. Cháu ra liền.
Ông chủ rót ly nước đưa
cho bà Thắm.
ÔNG CHỦ
Chị uống miếng nước, ngồi nghỉ chút rồi
thằng Thắng ra đón về.
BÀ THẮM
Cám ơn ông chủ.
Lát sau Thắng đạp xe
đến, anh bỏ xe chạy vô quán.
THẮNG
Má , má sao không?
BÀ THẮM
CỐ GẮNG VẺ BÌNH THƯỜNG
Má không sao, chỉ mệt chút thôi.
ÔNG CHỦ
Bay đưa má bay về nhà nghỉ. Lên trạm y tế
đón bác sĩ về khám bệnh cho bả.
THẮNG
Dạ, cám ơn chú. Cháu đưa má về nghen chú.
ÔNG CHỦ
Cứ để bả ở nhà nghỉ. Khi nào khỏe hẳn hãy đi
làm.
Ông móc bót, lấy ra ít
tiền.
Cháu cầm lấy ít tiền mua thuốc. Đây là tiền
lương của bả.
THẮNG
Nhận tiền
Cám ơn chú. Cháu về nghen.
Anh lấy xe đạp đèo bà
Thắm ra về.
15. SÂN TENNIS
– NGOẠI – NGÀY
BUỔI SÁNG sớm.
Tòan phóng xe máy tới
sân tennis, gửi xe đi vô. Nhìn thấy 1 cô gái rất xinh đẹp, đang đánh đơn với một người đàn ông. Hình ảnh
được quay chậm chậm từ những đường bóng cho đến khi quay cận mặt tại sân bóng
khiến Toàn ngất ngây. Lúc này, cô gái vẫn không
biết đến sự có mặt của Toàn… Có một người đàn ông đến đứng trước mặt
Toàn, vẫy tay nhưng Toàn vẫn hoàn toàn bị cô gái mê hoặc!
ĐÀN ÔNG
Chào cậu, cậu cần gì? Tôi là quản lý ở đây?
TOÀN
Dạ, dạ… em tới để đăng ký tập chơi tennis…
ĐÀN ÔNG
Nhưng tôi nhìn coi bộ cậu không chỉ muốn đánh tennis, mắt cậu nhìn
người chứ đâu nhìn bóng! Nói trước với cậu, cô ta cao thủ đó, tốt nhất nên
tránh xa!
TOÀN
( hơi ngưỢng)
Vậy em làm thủ tục đăng ký luôn được không anh?
Toàn ngẩng đầu lại,
cô gái vẫn đang tập chung chơi bóng.
QUẢN LÝ
Cậu đã tập lần nào chưa? Mấy người?
TOÀN
Em
tập lần đầu. Em có 1 mình, à không, 2 người. Em và 1 thằng bạn nữa.
QUẢN LÝ
Ok ! Các cậu nên mua giày, quần áo chơi
tennis. Mới tập thì tôi cho mượn vợt. Khi nào quyết tâm chơi thì sẽ mua vợt
sau.
TOÀN
Anh giúp em mua giày, quần áo và vợt. Mua
luôn, loại tốt nghen anh.
QUẢN LÝ
Em
phải đưa bạn em tới đây. Đồ phải hợp với từng người.
TOÀN
Dạ, chiều tụi em tới được không anh?
QUẢN LÝ
Được, 5h nhé.
TOÀN
Ok! Chào anh.
Trước khi quay về, cậu ta không quên liếc nhìn cô gái.
16. NHÀ THẮNG – NỘI - NGÀY
BUỔI CHIỀU TỐI
Bà Thắm nằm nghỉ ở
phòng trong. Thắng ngồi coi TV. Ông Sáu đang sửa sọan đồ để đi câu. Ông đi ra
cửa, nói to với Thắng.
ÔNG SÁU
Bay ở nhà chăm má, nhớ chút nữa lấy thuốc cho má bay uống. Ba đi
câu, bữa nay về trễ.
Không đợi Thắng trả
lời, ông bước ra ngoài. Lát sau Thắng rót nước mang vô cho má uống thuốc.
THẮNG
Má uống thuốc đi. Nhớ là thuốc này phải uống
sau khi ăn cơm. Bác sĩ nói rồi: Má bị
suy nhược cơ thể, áp huyết cao và yếu tim nên cần phải bồi bổ và tĩnh dưỡng.
Không được làm việc nặng.
Bà Thắm ngồi dậy uống
thuốc. Uống xong bà phân trần rồi hỏi.
BÀ THẮM
Bác sĩ thì nhìn đâu cũng thấy bệnh hềt. Má
không sao đâu.
Con
út lại đi chơi rồi hả Tư?
THẮNG
Rửa chén xong là nó chạy đi, con không kịp
cản.
BÀ THẮM
Dạo này nó lớn nhanh, lại ham chơi, it học.
Bay phải canh chừng nó thường xuyên nha.
THẮNG
Được rồi, má cứ nghỉ, đừng lo gì hết. Con sẽ
dạy nó.
BÀ THẮM
Còn bay thì khi mô mới đi học tiếp để thi
tốt nghiệp.
THẮNG
AN ỦI
Con đang tự học, khi nào thi mới vô lớp. Má
đừng lo chi hết, cứ nghỉ cho nhanh khỏe.
Có chuông đt, Thắng đi
tới bốc máy.
THẮNG
A lô, tôi Thắng nghe đây.
TiẾNG MAI MAI OFF
VUI MỪNG NHƯNG RỤT RÈ
Ôi, anh Thắng ! Em… Mai Mai nè. Anh…anh khỏe không?
Thắng vui mừng nhưng lúng
túng. Mấy giây sau mới trả lời.
THẮNG
Chào… Mai Mai! Anh… vẫn khỏe.
MAI MAI off
Em và ba má tới nhà anh mấy lần đều không
gặp anh. Hiệp sĩ thì hành tung phải bí ẩn hả anh?
THẮNG
Đâu có. Tại bữa đó anh bận việc nên không có
nhà thôi.
MAI MAI off
Hai bác tốt ghê, út Lành dễ thương quá. Hai
bác khỏe không anh?
THẮNG
Ừ… ba anh khỏe, má đang mệt chút thôi. Còn
ba má em khỏe không? Em học hành thế nào?
MAI MAI off
Dạ, ba má khỏe. Bác gái mệt sao hả anh? Học
kỳ 1 em đạt học sinh xuất xắc anh à.
THẮNG
Chúc mừng em nhé. Anh thì chưa bao giờ đạt
được học sinh giỏi cả. Má anh mệt tí thôi, nghỉ và uống thuốc vài ngày sẽ khỏe.
MAI MAI off
Tại anh phải vừa học vừa đi làm nè, còn phải
làm hiệp sĩ nè. Như thế là oai lắm rồi. Em kể chuyện về anh cho lớp nghe, ai
cũng ngưỡng mộ anh hết.
THẮNG
HƠI NGƯỢNG
Có gì đâu, tại.. tại Mai Mai cứ nghĩ lớn
chuyện đó thôi.
MAI MAI off
Chuyện lớn thiệt mà. Ba má em vẫn nói: Người
như anh Thắng bây giờ hiếm lắm.
THẮNG
Đâu có.. chuyện thường thôi mà.
MAI MAI off
Chủ nhật rảnh anh Thắng lên nhà em chơi nha?
Ba má em mời anh đó. A ! Anh rủ cả út Lành đi luôn nha anh?
THẮNG
Không được đâu. Anh bận lắm. Anh phải vừa
học, vừa làm. Còn phải tham gia đội dân phòng nữa.
MAI MAI off
Không sao. Vậy chủ nhật em sẽ xuống thăm anh
và 2 bác nha. Anh ở nhà nha?
THẮNG
LÚNG TÚNG
Ừ… Mai Mai cứ xuống chơi, út Lành sẽ vui
lắm. Ồ anh có việc rồi, khi khác nói chuyện nhé. Chào em.
Thắng đột ngột cúp máy.
Bà Thắm hỏi ngay.
BÀ THẮM
Con Mai hả Tư? Chà, con bé vừa đẹp người,
đẹp nết. Sao bay cứ tránh mặt nó hoài vậy?
THẮNG ( buồn)
Nhà người ta giàu sang, nhà mình nghèo hèn.
Cổ thì đẹp như tiên nữ vậy. Nhà mình không hợp đâu má.
Bà Thắm thở dài không
nói.
17. KÝ TÚC XÁ
SINH VIÊN – NỘI - ĐÊM
PHÒNG TUYỀN
Tuyền đang ngồi học
bài. Các bạn khác thì đang nói chuyện lung tung. Họ lại hướng về chuyện tình
yêu, bồ bịch.
NỮ 1
Có tin hót nè. Chuyện kiều nữ và đại gia
đang chuẩn bị lên phim nghen.
NỮ 2
Có gì lạ lắm đâu. Có ngay trong trường mình
nè. 1 nữ sinh mới ra trường cặp với đại gia 60 tuổi đó.
NỮ 1
Thiệt không mày? Hay tin vỉa hè đó
NỮ 2
Thiệt 100%. Ai không tin thì hỏi mấy bà lớp
trên thì biết liền.
NỮ 1
Nhưng đây là phim, coi phải hay hơn chứ. Tôi
phải đón coi phim này.
Tuyền đang học nhưng
cũng phải tham gia
TUYỀN
Phim này ai làm đạo diễn? Bao giờ thì chiếu?
NỮ 1
À , tôi cũng không nhớ. Để tôi hỏi lại đã.
TUYỀN
Ôi , toàn chuyện tào lao, kệ người ta. Sao
có chuyện hay thì mọi người lại không quan tâm?
TẤT CẢ
LAO XAO
Có chuyện gì hay, hót, bà kể nghe coi?
Kể đi.
TUYỀN
Có
đó. Chuyện về 1 người con trai làng Chài…
TẤT CẢ
Bàn tán
Con trai làng chài thì có gì hay mà kể.
Tìm chuyện khác đi.
TUYỀN
Nhưng ảnh là 1 hiệp sĩ đó.
TẤT CẢ
Hiệp sĩ?
Thời
này có hiệp sĩ sao?
TUYỀN
Có 100%. Ảnh là bạn học với tôi. Mọi người không tin thì thôi.
NHIỀU NGƯỜI
Tò mò.
Bạn bà là hiệp sĩ? Ảnh làm gì?
Hiệp
sĩ ? Sạo quá?
NỮ 1
NÓI TO
Thì im lặng để Tuyền kể coi nào.
Tất cả im lặng.
TUYỀN
KỂ NGẮN GỌN
Ảnh cùng học 1 lớp, ở cùng làng với tôi tên
là Thắng. Rất đẹp trai, giỏi võ, chơi đàn bầu rất hay, luôn giúp đỡ mọi người.
Ảnh đánh bọn du đãng, nhiều lần bắt trộm cướp, cứu người chết đuối.
Tuyền dừng kể. Lúc đó
mọi người mới lao nhao.
NHIỀU NGƯỜI
Kể tiếp đi.
Sao dừng lại?
Kể tỉ mỉ nhé. Đúng là hiệp sĩ rồi.
TUYỀN
Mọi người khâm phục gọi ảnh là hiệp sĩ. Có
lần ảnh cứu 2 bố con 1 cô gái khỏi chết đuối. Nhưng ảnh bị sóng đánh giạt vô
nghềnh đá, mặt ảnh bị thương nặng, phải
vô viện, mặt bị băng bó kín mít…
TUYỀN
ỨA NƯỚC MẮT, VỪA KỂ
Sau khi mở băng, mặt ảnh bị biến dạng, trên mặt để lại mấy vết sẹo vừa to vừa dài,
nhìn vào sợ lắm. Má ảnh nhìn thấy là ngất xỉu liền.
Tuyền ngừng kể. Có nhiều
tiếng nói cảm thông…
NHIỀU NGƯỜI
Tội nghiệp anh Thắng.
Trời
thiệt không có mắt.
Tiếc cho ảnh quá.
TUYỀN
VỪA KHÓC VỪA NÓI
Giờ ảnh không muốn tiếp xúc với đàn bà con
gái. Cô gái được ảnh cứu tên là Mai Mai, rất đẹp, nhà rất giàu, rất mê ảnh. Đến
như Mai Mai mà ảnh cũng tránh mặt. Ảnh chỉ thích luyện võ, chơi đàn bầu thôi.
Ảnh là người hùng tim lạnh đó. Tôi thương ảnh, ảnh cũng giả bộ ngó lơ.
NHIỀU NGƯỜI
Sao vậy kà?
Mặt xấu thì đã sao?
Chẳng lẽ ảnh không biết yêu?
TUYỀN
Theo tôi đóan thì ảnh yêu Mai Mai. Nhưng ảnh
cố dấu tình cảm của mình. Vì cô ấy quá đẹp, nhà rất giàu, còn ảnh nghèo lại bị
vết sẹo xấu xí.
NHIỀU NGƯỜI
Sao ảnh phải thế?
Chỉ
bị sẹo thôi mà.
Có thể làm phẫu thuật thẩm mỹ mà.
TUYỀN
Làm phẫu thuật hết những mấy chục ngàn đô
la, ảnh lấy đâu ra tiền?
NỮ 1
Bất bình
Thì nhà Mai Mai phải chi tiền ra chứ, nhà họ
giàu kia mà. Đồ keo kiệt.
TUYỀN
Không phải đâu. Hiệp sĩ chỉ giúp người chứ
không muốn mọi người giúp mình. Ảnh không muốn sự đền ơn, nhất là sự thương
hại.
NHIỀU NGƯỜI
Hiệp sĩ là thế sao?
Ảnh
đúng là hiệp sĩ.
Người
như thế giờ hiếm lắm.
NỮ 1
Tôi không cần biết ảnh xấu thế nào. Tôi
ngưỡng mộ ảnh, tôi thưong ảnh.
Tối đó tất cả ở nhà ,
không đứa nào đi chơi.
TẤT CẢ
Trễ rồi, không đi chơi nữa.
Ở nhà học bài thôi.
18. CAFÉ ÔCẤP
2- NỘI – NGÀY
Tại 1 bàn trên cao, trong góc. Linh Ngọc và thầy Đức đang ngồi
nói chuyện, ngắm biển.
THẦY ĐỨC
Biển đẹp quá, biển lúc nào cũng đẹp.
LINH NGỌC
Thầy có vẻ yêu biển?
THẦY ĐỨC
Khi ra trường thầy làm việc ở Sài Gòn. Có
lần đi công tác xuống Vũng Tàu mấy ngày, thầy mê biển nên xin chuyển về trường
làm công tác giảng dạy.
LINH NGỌC
Bọn em sinh ra tại biển mà không yêu biển
như thày, mắc cỡ quá.
THẦY ĐỨC
Yêu nghét là phạm trù rất khó giải thích. Có
người sinh ra ở biển nhưng lại yêu rừng chẳng hạn.
Lúc đó đt của Linh Ngọc
có chuông reo.
LINH NGỌC
Xin lỗi thày! Em nghe đt.
Cô nói chuyện đt
A lô!
Em nghe. (…) Em đang ở café OCẤP 2, chút
em về.(…) Ok! Có gì anh đt nha.
THẦY ĐỨC
TẾ NHỊ
Nếu em bận thì ta về
LINH NGỌC
Dạ không, thày. Có người rủ đi nhậu đó mà.
Nhưng em không thích, ngồi đây ngắm biển thích hơn.
THẦY ĐỨC
Thầy thích những bài hát, bài thơ về biển.
Có nhiều thi sĩ làm thơ về biển hay như Henrix hainer, Puskin, Xuân Diệu.
LINH NGỌC
Em thì thích mấy bài hát về biển như: Biển
cạn, chuyện tình của biển…
THẦY ĐỨC
Ừ, mấy bài đó rất hay. Bữa nào rảnh thầy mời
em đi karaoke nhé.
LINH NGỌC
Dạ thày. Chắc thày hát hay lắm.
THẦY ĐỨC
Thầy thích hát nhưng hát không hay. Còn Ngọc
thì hát hay rồi?
LINH NGỌC
Em cũng chỉ thích hát thôi, chứ hát không
hay.
Lúc đó Lý đi đến, anh
đứng nhìn Ngọc và thầy Đức nói chuyện mà 2 người không biết. Anh đến gần bàn,
nói to
LÝ
Xin chào! Ngọc ở đây lâu chưa?
Không đợi Ngọc trả lời,
Lý đã kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Ngọc. Ngọc giật mình.
LINH NGỌC
Ôi anh Lý, sao anh lại ở đây? Sao không đt
cho em trước?
LÝ
Biết em ở đây nên anh tới chơi thôi.
Quay sang thầy Đức
Chào anh! Tôi là Lý- bạn của Linh Ngọc.
THẦY ĐỨC
Chào anh, tôi là Đức- thầy giáo của Ngọc.
LÝ
Chào thầy. Tôi có nghe Linh Ngọc nói chuyện về thầy. Tôi định rủ Linh Ngọc
bữa nào mời thầy đi ăn tối.
THẦY ĐỨC
Cám ơn anh, nhưng tôi bận lắm. Không sao, nếu có dịp thì sẽ gặp anh.
Ngọc nãy giờ ngồi im,
vẻ khó sử. Lý chủ động.
LÝ
Ngọc nè, em nhớ nhé. Khi nào thầy Đức rảnh
thì em mời thầy đi ăn tối với bọn mình. Tới IMPERIAL nhé.
LINH NGỌC
Nhìn thầy Đức
Dạ.
THẦY ĐỨC
BIẾT Ý NÊN TẾ NHỊ
Cám ơn anh trước. Tôi có việc phải về. Anh
và Ngọc ở lại chơi nhé.
Thầy bắt tay Lý
Chào
anh! Chào Ngọc !
LINH NGỌC
Rụt rè
Em chào thầy, em xin lỗi thày.
Thầy Đức ra về. Ngọc
khó chịu nhìn Lý.
19. SÂN TENNIS
– NGOẠI – NGÀY
CHIỀU TỐI
Tòan chở Thắng tới sân tennis. 2 đứa trong trang
phục thể thao trông rất khỏe mạnh. Người quản lý kiêm huấn luyện viên dẫn 2 đứa
ra sân tập. Trong sân nhưng Tòan vẫn ngó lơ xung quanh như tìm ai.
QUẢN LÝ
Nhìn Tòan, hiểu ngay nên nói.
Bữa nay cô gái đó không chơi, khỏi tìm mất
công. Các em phải khởi động trước khi tập 5 phút nhé. Nào tập theo anh.
2 đứa tập
khởi động theo huấn luyện viên. Sau đó bắt đầu vào tập chơi tennis theo giáo
án. Sau 1 lúc lâu, HLV cho 2 đứa nghỉ giải lao. 2 đứa mồ hôi nhễ nhại vô ngồi
nghỉ và uống nước.
QUẢN LÝ
ĐỘNG VIÊN
Các em tập tốt lắm, thể lực của Thắng rất
sung mãn. Tòan cần tập thêm thể lực nhé.
TÒAN
Nhìn đơn giản nhưng chơi mới biết khó và mệt
quá anh ơi.
QUẢN LÝ
Không sao, tập nhiều sẽ quen thôi.
TÒAN
Nôn nóng
Bao lâu thì bọn em ra chơi tự do được hả
anh.
QUẢN LÝ
GIẢNG GIẢI
Khoảng 3 tháng nữa. Nhưng phải tập thường
xuyên. Thỉnh thỏang anh sẽ cho 2 đứa chơi đối kháng với nhau.
THẮNG
Rất tiếc là em bận nên khó tập thường xuyên
được.
QUẢN LÝ
Em phải đi làm hả?
THẮNG
PHÂN TRẦN
Dạ. Em đi làm đêm, còn tập võ, tập đàn. Sắp
tới phải ông thi tốt nghiệp PTTH nữa anh ạ.
QUẢN LÝ
Tùy em thôi, ráng sắp xếp thời gian tập nhé.
Tập 1 mình Tòan sẽ buồn đó.
TÒAN
THUYẾT PHỤC BẠN
Mày phải cố theo tao nha, để có cặp còn đi
thi đấu chứ.
QUẢN LÝ
Nào 2 em , ra tập tiếp nhé.
2 đứa đứng dậy ra sân tập tiếp.
20. KÝ TÚC XÁ
SINH VIÊN – NỘI – NGÀY
PHÒNG TUYỀN
Tuyền mới đi học về, thì đt của cô đổ chuông. Tuyền
mở máy.
TUYỀN
A lô, em Tuyền đây ạ. Dạ, em chào anh Ban.
TIẾNG BAN OFF
Em khỏe không?
TUYỀN
Dạ, em khỏe. Anh đi làm hay nghỉ ạ?
TIẾNG BAN OFF
Anh đi biển về hôm qua. Anh sẽ nghỉ 15 ngày
lận. Tối em rảnh không? Anh mời em đi ăn và café nhé?
TUYỀN
RỤT RÈ
Dạ, em còn chưa biết nữa. Em sẽ đt cho anh
sau nhá.
TIẾNG BAN OFF
Nhớ đt cho anh ngay nhé, anh đợi đó. Chào
em.
TUYỀN
Em chào anh.
CÔ BĂN KHOĂN
Mới quen ảnh thôi, ngại lắm. Mình phải hỏi ý
kiến cái Ngọc đã. Nó rành chuyện này hơn.
Tuyền lấy đt bấm, gọi cho Linh Ngọc.
TUYỀN
Ngọc hả? Có chuyện này tôi muốn hỏi bà nè.
TIẾNG NGỌC OFF
Có chuyện gì thì nói đi.
TUYỀN
Anh Ban mời tôi đi ăn tối, tôi chưa nhận
lời. Bà tính sao?
TIẾNG NGỌC OFF
Đây là lần đầu. Bà cứ im lặng. Nếu ảnh đt
mời nữa thì nhận lời. Nếu ảnh không đt thì thôi, bà đừng đt cho ảnh nha.
TUYỀN
Tôi hiểu rồi. Nhưng nếu đi thì bà phải đi
với tôi nha. Đi 1 mình tôi ngại lắm.
TIẾNG NGỌC OFF
Coi sao đã, nếu rảnh tôi sẽ đi với bà.
Tuyền đi đi, lại lại vẻ sốt ruột. Đúng như Ngọc dự
đóan, lát sau chông đt của Tuyền lại reo. Tuyền mở máy.
TUYỀN
Dạ, em nghe.
TIẾNG BAN OFF
Tuyền đi ăn tối với anh nhé.
TUYỀN
VẪN E NGẠI
Em, em .. ngại lắm.
TIẾNG BAN OFF
Có gì đâu mà ngại, đi ăn tối thôi mà. 6h anh
tới đón em nhé?
TUYỀN
Dạ, khoan đã anh, em.. ngại lắm. Em rủ thêm Ngọc đi cùng nhá?
TIẾNG BAN OFF
Ok em. Càng vui chứ sao. Em đt cho Ngọc đi,
6h anh sẽ ghé đón em.
TUYỀN
Dạ, cám ơn anh.
21. NHÀ TÒAN –
NGOẠI – ĐÊM
BUỔI TỐI
Tòan ăn mặc bảnh bao đứng ở ngoài sân. Anh lấy đt ra
bấm.
TÒAN
Hương à, Tòan nè. Bọn mình đi chơi nhá?
TIẾNG HƯƠNG OFF
Đi đâu hả Toàn?
TÒAN
Thì đi càfe, đi lòng vòng, miễn là đi chơi.
TIẾNG HƯƠNG OFF
Ôi! Chán lắm. Lên Bà Rịa đi siêu thị nha?
TÒAN
KHÓ CHỊU
Em thì lúc nào cũng thích sohspping. Mua
hoài không chán sao?
TIẾNG HƯƠNG OFF
Vì đó là sở thích của con gái mà. Đi nha
Tòan?
TÒAN
Đi café thì được, anh hết tiền đi siêu thị
rồi.
TIẾNG HƯƠNG OFF
Hương mua ít mỹ phẩm thôi mà, café thì có gì
hay đâu.
TÒAN
CÁU
Không thích thì thôi. Bye nha.
Tòan cúp máy, miệng lẩm bẩm.
TÒAN
Chơi trò đào mỏ hả? Quên đi, ông cho de
luôn.
22.
KÝ TÚC XÁ – NGOẠI – ĐÊM
CỔNG KÝ TÚC XÁ
Chiếc xe du lịch chạy tới cổng ký túc xá thì dừng
lại, đậu bên lề. Cửa mở, Ban bước ra. Anh nhìn quanh rồi lấy đt ra bấm.
BAN
A lô. Anh tới rồi. Anh đang đợi ngoài cổng.
TIẾNG TUYỀN OFF
Anh đợi em chút nha. Em ra ngay.
Lát sau Tuyền đi ra.
TUYỀN
Em chào anh. Mình đi đâu hả anh?
BAN
CHIỀU TUYỀN
Em thích đi đâu, ăn gì cũng được. Tùy em
chọn.
TUYỀN
NHẸ NHÀNG
Em không biết đâu. Ăn gì cũng được anh à. Anh chọn đi rồi báo địa chỉ cho Ngọc biết.
BAN
Vậy
đi ăn ở nhà hàng Nga nhé ? En đt cho Ngọc, nói ra cổng đợi, bọn mình sẽ tới
đón.
Ban mở cửa xe cho Tuyền vô rồi về chỗ, lái xe chạy
đi.
HẾT TẬP 13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét