1. NHÀ
NGA- NGOẠI - NGÀY
DV:
NGA, BA MÁ, 2 EM TRAI, GÁI, 3 DU ĐÃNG, THẮNG, TOÀN
Một
căn nhà nhỏ, đơn xơ. Ngòai sân: Nga, má Nga ( 45T), 2 đứa nhỏ 1 trai, 1 gái 14–
16 tuổi đang khóc. Ba Nga ( gần 50t) ốm yếu đứng ủ rũ. 3 người đàn ông đi từ
sân ra cổng: 1 khoảng 40t, nham hiểm. 2 thanh niên hung dữ. 1 trong số đó đang
dắt chiếc xe Dreem 2 ra cổng. Đúng lúc đó Tòan chở Thắng chạy xe máy tới. Thắng
xuống xe, hét to.
THẮNG
Tất cả dừng lại, đứng
lại, tôi muốn nói chuyện.
Nhìn
thấy Thắng, Nga mừng rỡ kêu to.
NGA
Anh Thắng! Anh
Thắng Hiệp sĩ đến rồi. Ôi, lại cả Toàn nũa nè.
Cả
nhà Nga mừng rỡ chạy ra đón Thăng, Tòan. Nhóm đòi nợ nhìn Thắng vẻ bất ngờ, sợ
hãi, lí nhí chào;
BỌN DU ĐÃNG
Chào..chào Thắng.
Cậu đến đây có
việc gì không?
THẮNG
Tôi đến vì việc
của các anh đó. Tôi biết hết rồi. Nga là bạn học của tôi. Các anh phải xử việc
này cho có tình có lý. Nếu không đừng trách tôi không nói trước.
Người
đàn ông nhìn 2 thanh niên, nhăn mặt sợ hãi, lắc đầu rồi nói với Thắng.
ĐÀN ÔNG
Nếu đây là người
nhà của Thắng thì thì…
Gã thấy Thắng trừng mắt nhìn gã thì sợ hãi
chúng tôi chỉ lấy
tiền gốc thôi, coi như không tính lời. Họ chỉ cần trả cho chúng tôi 6…à, à …4
triệu là đủ rồi.
THẮNG
Nhìn
gia đình Nga, hỏi.
THẮNG
Họ đòi 4 triệu.
Thế ý Nga và cô chú thế nào?
BA CỦA NGA
Gật đầu đồng ý ngay.
4 triệu thì được,
tôi sẽ trả 4 triệu, nhưng phải cho tôi thời hạn là 5 ngày để tôi còn gom tiền.
THẮNG
Hỏi
nhóm đòi nợ.
Ý các anh thế nào?
ĐÀN ÔNG
Lưỡng lự nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của Thắng thì sợ hãi
Dạ được. Vậy 5
nhày sau tôi sẽ đến lấy tiền.
Gã
khoát tay cho bọn đàn em.
Tụi bay, rút.
Chào Thắng nhé!
Cả
bọn để chiếc xe dreem 2 lại, lên chiếc xe Suzuki, chở 3 chạy biến. cả nhà Nga
vây lấy Tòan, Thắng cảm ơn, cười nói rối rít.
2. BẾN
CÁ LÀNG CHÀI – NGOẠI – NGÀY
DV: TÒAN, BA TOÀN,
2 NGƯ DÂN, QC
BUỔI CHIỀU.
* Bến cá làng Chài
nhộn nhịp, mấy con tàu đánh cá đã và đang cập bến. Tiếng cười nói, tiếng la
hét, có cả tiếng chửi thề huyên náo…
Tòan phóng xe máy
tới, gửi xe ở chỗ quen rồi đi ra bờ biển, nơi có tàu cá nhà mình cập bến.
Từ trên 1 con tàu
cá, ba Tòan đang chỉ huy mọi người làm việc. Ông nói gì đó với mấy người đánh
cá, tay ông chỉ trỏ, miệng la to. Mấy người đánh cá gật đầu vâng dạ, lắng nghe
vẻ phục tùng.
Ba Tòan nhảy xuống bãi
biển, 1 nhân viên thả xuống 1 bịch lớn đựng tôm cá, ông đưa tay đón lấy, miệng
nói oang oang.
BA TÒAN
Bịch tôm, cá này tao mang về biếu cho 2 thày đó.
Ông đi vào bờ. Từ
trên bờ Tòan đưa tay vẫy.
TÒAN
Ba, ba ơi! Con nè.
Ba Tòan nhìn thấy
con thì gật đầu, đi về phía Tòan. Tòan chạy lại đón ba.
Ba, chuyến đi biển
lần này tốt lắm hả ba?
BA TÒAN
GIỌNG OANG OANG
Bay tới hả? Chuyến
này tốt lắm, gặp trúng luồng cá nên thắng lớn, ba cho tàu về sớm. Bay mang bịnh
cá này về để Biếu hai Thày nha.
Toàn đưa tay đỡ
bịch cá trên tay ba, nặng quá nên anh kêu.
TÒAN
Ôi chao. Nặng quá!
Mình về thôi ba. Con chở ba về.
BA TOÀN
Bay đã cho xe và quản lý ra nhận cá chưa? Quản lý
tàu đang đợi giao cá đó. Phải giao ngay cho các vựa và đầu mối. Bay mời 2 thày
tới nhà ăn cơm nha.
TÒAN
Con và má chuẩn bị
xong cả rồi, ba yên tâm đi. Ở nhà đã làm tiệc rồi, con mời 2 thày và thằng
Thắng rồi ba.
3. QUÁN CAFÉ SÂN
VƯỜN – NỘI – ĐÊM
DV: ÚT LÀNH, DŨNG,
QC
BUỔI TỐI.
Tại 1 bàn kín đáo,
trên bàn có 2 ly nước ngọt. Dũng ôm út Lành, hôn tới tất lên má, lên môi út.
Nhác thấy cô gái
phục vụ đi tới, út Lành vội đẩy Dũng ra.
ÚT LÀNH
Thôi anh, anh kỳ
ghê, người ta thấy rồi kìa.
DŨNG
CƯỜI HÌ HÌ , ĐƯA CHO LÀNH 1 TÚI NI LON.
Kệ họ, tại anh nhớ
em quá thể. Bộ em không nhớ anh sao? À anh mua cho em bộ quần áo nè. Đúng sai
em dặn đó.
ÚT LÀNH
Vui sướng, thì thào
Đưa em coi nào.
Thích quá. Em phải thử luôn mới được. Em cũng nhớ anh lắm. Nhưng em sợ ba má và
anh Tư biết. Em sợ lắm.
DŨNG
TRẤN AN
Không sao đâu, quán
này kín và vắng lắm. Em coi, chỉ có anh và em ngồi ở đây thôi hà.
Dũng cầm tay út
Lành tha thiết.
DŨNG
Anh mong thời gian
đi nhanh để cho em học xong phổ thông, lúc đó anh mới được tự do quan hệ với
em.
ÚT LÀNH
NHÌN DŨNG THẮM DÒ
Anh Dũng! Anh nói
với em là anh kinh doanh bất động sản ở Vũng Tàu. Nhưng chị Hoa lại nói với em
là anh bán vật liệu xây dựng ở Bà Rịa. Thế anh làm gì hả anh Dũng?
DŨNG
LÚNG TÚNG , NH ÌN
ĐI CHỖ KHÁC
Anh…anh vẫn đầu tư
bất động sản ở Vũng Tàu,… mới mua xong mảnh đất nên rảnh việc. Anh đi bán vật
liệu xây dựng cho vui thôi. Em có thân với con Hoa không?
ÚT LÀNH
Không thân, thỉnh
thỏang mới gặp thôi. Sao anh không mua nhà mà lại mua đất. Bữa nào anh cho em
tới nhà anh chơi nha?
DŨNG
Anh cũng muốn đưa
em về nhà chơi, nhưng tại sợ anh Tư biết đó thôi.
Nhắc tới anh Tư, út
Lành giật mình đưa mắt nhìn quanh. Quán vắng, chỉ có mấy bàn khách, út Lành
chấn tĩnh.
ÚT LÀNH
Anh Dũng phải lo
cho út đó nha. Nhà út nghèo lắm, chẳng có chi cả, út không có đtdđ nè, không có
mước hoa và mỹ phẩm nữa nè. Má thì bệnh hoài à.
DŨNG
HỨA ĐẠI
Sau này anh sẽ lo
cho em đầy đủ, anh cũng muốn mua nhiều quà cho em, nhưng em mang về nhà lỡ anh Tư
biết thì sao? Ok. Bữa nào anh rảnh, anh sẽ đưa em lên Bà Rịa mua đồ nhé. Lên
siêu thị tha hồ cho em sohpping.
ÚT LÀNH
VUI MỪNG
Anh nói đó nha,
không được quên đó, chủ nhật này đi nhá anh? Em sẽ dấu không cho ba má và anh
Tư biết đâu.
Dũng lại ôm lấy út
Lành, hôn lên má cô.
DŨNG
ÚT LÀNH
Mình về thôi anh,
khi đi em không nói cho ai biết hết. Em mà về trễ thì má lại la em đó.
DŨNG
VẺ MIỄN CƯỠNG BUÔNG ÚT
LÀNH
Đi chơi với em
thiệt chán, còn sớm mà đã đòi về. Lần sau bọn mình đi sớm hơn nha?
Út Lành gật đầu,
Dũng kêu phục vụ.
Ê, tính tiền nè.
Cô phục vụ đi tới,
Dũng trả tiền xong còn tranh thủ ôm hôn út Lành rồi mới chịu ra về.
4. NHÀ MÁY BIA –
NGOẠI - NGÀY
DV: ÔNG THÀNH, QL,
CN
BUỔI SÁNG.
Tại kho nhà máy bia
của ông Thành. Khu nhà kho khá rộng trong 1 con hẻm lớn. Trong sân có mấy xe
tải lớn nhỏ, các côngtenner xếp thành hàng. Tổ quản lý và bảo vệ đang chăm chỉ
làm việc. Ông Thành ngồi trên xe du lịch chạy tới, xe vô sân, dừng lại. Từ trên
xe ông Thành bước xuống, đi tới bộ bàn ghế bằng đá dưới gốc cây. Mấy nhân viên
đang ngồi uống nước đứng dậy chào.
NHÂN VIÊN
Chào giám đốc. Chào chú. Chào anh.
ÔNG THÀNH
VUI VẺ
Chào tất cả. Mọi
người khỏe không? Công việc thế nào?
NHÂN VIÊN
CŨNG VUI VẺ
Khỏe ạ. Công việc
tốt ạ.
Mời giám đốc ngồi uống nước ạ.
Ông Thành ngồi
xuống ghế, người đàn ông có vẻ là quản lý rót nước mời ông Thành.
QUẢN LÝ
Mời anh uống nước.
Ông Thành đón chén
nước uống rồi hỏi anh quản lý.
ÔNG THÀNH
Tôi muốn kiểm tra
số lượng hàng nhập và xuất từ đầu năm tới nay. Anh lấy sô liệu mang ra đây cho
tôi nhé?
QUẢN LÝ
NGHIÊM TÚC
Dạ vâng. Em đã cho
kế tóan kiểm tra, sẽ in rồi mang ra cho anh. Anh uống nước và chờ cho mấy phút.
ÔNG THÀNH
Ok. Trong lúc chờ
thì anh đưa tôi đi kiểm tra kho bãi nhé. Anh chú ý hệ thống an ninh và phòng
cháy, chữa cháy.
QUẢN LÝ
ĐỨNG DẬY
Anh yên tâm, tất
cả đều họat động tốt. Mời anh theo em.
Anh quản lý dẫn ông
Thành đi kiểm tra toàn bộ khu vực kho bãi. Đầu tiên là khu vực sân bãi. Sau đó
đi vô trong kho, coi khu để hàng, coi công nhân đang làm việc. Anh quản lý chỉ
trỏ, giải thích, ông Thành nghe, nhìn. Ông Thành hài lòng. Lát sau họ trở lại
ngồi xuống bộ ghế đá.
ÔNG THÀNH
Tốt lắm. Anh làm
việc rất tốt.
QUẢN LÝ
Anh yên tâm, em
trực tiếp làm việc và ăn nghỉ tại đây. Em coi đây như là nhà của em vậy.
ÔNG THÀNH
GẬT ĐẦU
Tình hình thị
trường đang gặp nhiều khó khăn, doanh số giảm sút, nửa năm nay kinh doanh không
có lãi nhưng tôi vẫn duy trì nhà máy họat động. Mong anh chị em cố gắng cùng
tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này.
QUẢN LÝ
THÔNG CẢM
Em hiểu. Đây là
khó khăn chung của thị trường. Nhà máy còn hoạt động thì chúng em còn việc làm,
còn có thu nhập để nuôi vợ con. Anh ngồi đợi chút, em vô lấy báo cáo xuất-nhập
hàng cho anh.
Anh quản lý đi vô
phòng làm việc, lát sau trở ra tay cầm 1 tập tài liệu đưa cho giám đốc.
Thưa anh ! Số liệu
có đủ ở trong này. Anh đọc nếu có gì không rõ thì đt cho em hoặc cho kế tóan
kho cũng được.
ÔNG THÀNH
CẦM LẤY TẬP TÀI LIỆU DỞ
RA COI
Được rồi, tôi sẽ
kiểm tra và đt cho anh. Anh còn ý kiến gì không?
QUẢN LÝ
Thưa không. Nếu có
gì thay đổi em sẽ đt báo cáo cho anh biết.
ÔNG THÀNH
Được, tôi phải về
nhà máy. Thôi chào anh.
Ông nói to
Chào tất cả nhé.
QUẢN LÝ- NHÂN VIÊN
Chào giám đốc.
Chào chú.
5.
CÔNG TY DU LỊCH – NỘI - NGÀY
DV: THẮNG, BẢO, GĐ
PHÒNG BẢO VỆ.
Thắng đang ngồi làm
việc trong phòng. Trên bàn làm việc, trước mặt anh là 1 cuốn sổ công tác. Anh bốc
đt, bấm số rồi đưa lên tai nghe. Đầu kia có tín hiệu.
THẮNG
Alô, anh Bảo hả? Anh rảnh không?
TIẾNG BẢO OFF
Không rảnh nhưng cũng không bận lắm. Anh
đang kiển tra mấy cái bình chữa cháy, có gì không Thắng?
THẮNG
Nếu vậy anh ghé phòng bảo vệ nhé, em có chuyện
muốn bàn với anh nè.
TIẾNG BẢO OFF
VUI VẺ
Rõ, thưa phó phòng. 5 phút nữa anh tới.
Thắng đặt ống nghe. Anh
đứng dậy đi nấu nước, súc bình trà, thay trà, pha ấm trà mới. Anh rót trà ra
chén, uống 1 hớp nhỏ, khen.
THẮNG
Trà thơm và ngon thiệt. Đúng là trà Thái,
gái Tuyên.
Lát sau Bảo không gõ
cửa mà tự mở cửa đi vào, vui vẻ.
BẢO
Có chuyện gì mà phó phòng triệu tập tôi thế?
THẮNG
Anh Bảo ngồi chơi, uống trà đã anh, em mới
pha đó. Đây là trà Thái Nguyên của bác trưởng phòng mua, thơm và ngon lắm.
Bảo ngồi xuống đối diện
Thắng. Thắng rót trà ra ly đưa cho Bảo, Bảo đón ly trà uống. Thắng nhìn Bảo.
Bữa nay trưởng phòng yêu cầu em trực phòng
và xếp lịch làm việc trong thời gian tới. Em muốn tham khảo ý kiến của anh.
BẢO
Vẻ ngạc nhiên
Đây là việc của phòng bảo vệ, em cứ xắp xếp
lịch theo yêu cầu công việc. Sao phải hỏi anh?
THẮNG
Phải bàn với anh chứ. Vì anh và anh Vĩnh làm
cả bảo vệ kiêm bảo trì. Em phải xếp lịch để thuận tiện cho các anh làm việc
chứ.
BẢO
GẬT ĐẦU, UỐNG TRÀ
Ừ, em cẩn thận thiệt. Vậy em xếp anh và anh
Vĩnh làm khác ca. Ví dụ anh ngày làm bảo vệ thì đêm anh sẽ trực bảo trì, hoặc
ngược lại.
THẮNG
RÓT TRÀ RA 2 LY
Thế là ổn anh ạ. Còn 1 việc nữa anh à.
BẢO
Còn việc gì nữa? Em nói đi.
THẮNG
Gần đây vào các buổi chiều có 1 số người dân
đi vào khu vực biển của công ty câu cá. Các du khách thường tới gần coi câu cá,
như thế sẽ khá nguy hiểm vì dễ vướng lưỡi câu. Có thể kẻ gian sẽ trà trộn để
lấy đồ của khách.
BẢO
Gật đầu
Đúng vậy. Để anh cho làm 1 biển báo cấm câu
cá trong khu vựa của công ty.
THẮNG
VUI MỪNG
Ồ, đơn giản thế mà em không nghĩ ra, anh
giỏi thiệt.
BẢO
VUI VẺ
Anh mà giỏi hả? Thế thì khi luyện võ đừng
cho anh ăn đòn nhé?
2 anh em cười vui vẻ,
uống trà rồi cùng nói.
BẢO- THẮNG
Trà ngon.
Trà
ngon thiệt.
Có tiếng gõ cửa. Thắng,
Bảo nhìn ra, Thắng nói to.
THẮNG
Mời vào.
Cửa mở, giám đốc đi
vào.
GIÁM ĐỐC.
Chào, Bảo cũng ở đây hả?
Bảo và Thắng cùng đứng
dậy.
BẢO- THẮNG
Chào anh.
Chào
chú ạ. Mời chú vào uống nước ạ.
Giám đốc đi vào, ngồi
xuống ghế bên cạnh Thắng.
GIÁM ĐỐC
Ông đùa
Các cậu đang bàn công việc hay là chuyện
riêng? Nếu là chuyện riêng thì tôi đi ra nhé.
THẮNG
Vội nói , rót trà
Dạ, bọn cháu đang bàn việc công ty ạ. Chú cứ
ngồi chơi. Mời chú uống trà ạ.
GIÁM ĐỐC
Cười
Vậy hả? Bàn xong chưa? Tôi thì lại tới gặp
Thắng vì chuyện riêng đó.
BẢO
ĐÙA VUI
Nếu vậy thì tôi phải ra về để 2 người nói
chuyện rồi.
GIÁM ĐỐC
Cười vui, uống trà
Con nhà võ cũng học đòi khách sáo hả? Này,
tôi nói cho các cậu biết nhé. Lúc trẻ tôi cũng đã từng luyện võ đó. Đối diện
thì tôi thua các cậu, chứ còn đánh lén thì tôi không thua đâu. Hãy coi chừng
tôi nhé.
Tất cả cùng cười vui
vẻ, thân tình. Giám đốc hỏi Thắng.
Nghe nói Thắng đang tập tennis hả?
THẮNG
Dạ, thằng Tòan bao cháu đi tập, nhưng cháu
tập ít nên đánh kém lắm. Thằng Tòan chơi tốt hơn chú ạ. Nghe mọi người nói chú
chơi giỏi lắm hả chú?
GIÁM ĐỐC
Chú chơi bình thường, chủ yếu là vì sức khỏe
thôi. Muốn chơi tennis tốt thì phải tập luyện và chơi thường xuyên.
THẮNG
Cháu cũng thích tennis, nhưng vẫn mê võ và
đàn hơn. Bữa nào rảnh chú cho cháu theo ra sân để học hỏi nha chú?
GIÁM ĐỐC
Gật gật đầu
Được thôi, cháu rủ cả thằng Tòan ra. 1 mình
chú đấu với 2 đứa, độ 1 chầu nhậu nhé?
BẢO
XEN VÀO
1 mình anh đấu với 2 đứa nó? Anh có giỡn
không đó? Nếu thế thì em bắt 2 thằng nó. Cho em theo nữa nha?
Giám đốc cười to, khoan
khoái. Thắng nhìn Bảo.
THẮNG
Anh Bảo chưa chơi tennis nên chưa biết đó
thôi. Anh em mình thua chắc rồi. Tenis không những cần sức khỏe mà còn cần kỹ
thuật và kinh nghiệm nữa. Em và thằng Tòan thua là cái chắc.
BẢO
KHÔNG TIN
Bọn em mà thua hả ? 2 đánh 1 kia mà? Em
không được nhường.
Với giám đốc
Thưa anh! Thể thao là phải công bằng.
Em sẽ làm trọng tài, em sẽ không nhân nhượng với anh đâu nhé.
GIÁM ĐỐC
CƯỜI TO, KHOÁI TRÁ
Ok, tôi cho cậu làm trọng tài. Tôi cũng yêu
cầu cậu phải rất công bằng nữa, có thế thì nhậu mới ngon. Ha ha !
BẢO
Đưa tay cho giám đốc
Được rồi, giám đốc
cho em bắt tay.
Với Thắng
Bọn em cố lên, 2 thì phải thắng 1 chứ. Nhậu
tiệc của xếp thì ngon tuyệt còn gì.
GIÁM ĐỐC
CƯỜI SƯỚNG, BẮT TAY BẢO.
Ha ha! Tôi sẽ cho làm sân tennis ở công ty,
tôi đã có kế hoạch rồi. Cậu Bảo cũng học chơi tennis đi nhé. Ha Ha ! Có độ nhậu
không phải trả tiền rồi. Thôi, các cậu làm việc đi, tôi về đây.
Giám đốc đi ra, không
đợi Bảo, Thắng chào.
6.
NHÀ ÔNG THÀNH – NGOẠI - ĐÊM
DV: ÔNG THÀNH, BÀ LAN
Vợ chồng ông Thành đi
dạo quanh hồ bơi, vừa đi vừa nói chuyện công việc.
BÀ LAN
Kế hoạch của anh và anh Danh về việc giúp đỡ
cậu Thắng thế nào rồi hả anh?
ÔNG THÀNH
Tốt lắm em. Anh Danh rất nhiệt tình, Thắng
rất có năng lực và tiến bộ. Cậu ta hòan thành khá vai trò phó phòng bảo vệ.
BÀ LAN
Thắng ham học, cần tạo điều kiện cho cậu ta
đi học anh ạ.
ÔNG THÀNH
Anh hiểu, anh sẽ bàn với anh Danh. Em đã
chuyển tiền cho anh Danh để phụ vào khoản mua xe máy và tăng lương cho Thắng
chưa?
BÀ LAN
Em đã chuyển 30 triệu rồi. Khi nào cần là em
chuyển thêm ngay.
Ông Thành cầm tay bà Lan đi tới chiếc ghế đá trên bờ hồ, họ ngồi
xuống nghỉ.
ÔNG THÀNH
Việc giúp đỡ Thắng là cần thiết, nhưng phải
hết sức tế nhị và hợp lý. Nếu cậu ấy phát hiện ra thì sẽ từ trối ngay. Theo anh
Danh nói thì khả năng làm việc của cậu ấy cũng xứng đáng với mức lương và tiền
thưởng.
BÀ LAN
Khi nào thì mình giúp Thắng đi làm phẫu
thuật thẩm mỹ hả anh?
ÔNG THÀNH
Lúc này thì chưa được, phải đợi cơ hội đã em
ạ. Hơn nữa công việc kinh doanh của nhà ta đang gặp khó khăn.
Ông trầm ngâm
Nhất
định nhà mình phải phục hồi lại khuôn mặt cho Thắng.
BÀ LAN
Vâng, đó là trách nhiệm của nhà ta.
ÔNG THÀNH
Về công nghệ và kỹ
thuật thì ở Xinhgapor có thể làm được điều đó. Tuy nhiên bọn mình vẫn phải
nghiên cứu thêm coi ở Pháp, ở Mỹ có tốt hơn không em à.
BÀ LAN
Em hiểu. Trễ rồi, bọn mình về phòng tắm rửa
rồi đi ngủ thôi anh.
2 vợ chồng đứng dậy, đi
vào nhà.
7.
NHÀ ÔNG NĂM ĐÀN BẦU – NGOẠI - NGÀY
DV: ÔNG, BÀ NĂM
BUỔI SÁNG.
Ông Năm từ trong nhà đi
ra, tay mang cây đàn bầu. Ông đi tới bộ bàn đá, để cây đàn lên bàn rồi ngồi
xuống. Ông gẩy nhẹ dân đàn kiểm tra âm thanh, lên dây chỉnh âm. Ông định đàn
nhưng rồi buông tay, thả móng đàn, mắt nhìn xa xăm, suy tư. Ông tự hỏi mình.
ÔNG NĂM
Sao sáng nay mình không có cảm hứng đàn nhỉ?
Thiếu trà, thiếu rượu hay là thiếu tri
kỷ?
Bà Năm nhẹ nhàng từ
trong nhà đi tới, tay cầm cái giỏ đi chợ, nghe ông Năm nói thì mỉm cười trả
lời.
BÀ NĂM
Ở nhà này có đủ rượu, đủ trà, chỉ là ông còn
lo thiếu đàn bà đó thôi.
ÔNG NĂM
HƠI GIẬT MÌNH, NHƯNG PHẢN
ỨNG NHANH
Hà hà ! Nhà mình có rượu, có trà và có cả
đàn bà rồi. Có đủ hết mà.
BÀ NĂM
Truy tiếp
Tôi nghe ông nói thiếu, bây giờ có tôi nên
mới nói là đủ. Đúng là dấu đầu hở đuôi nhé.
ÔNG NĂM
Đưa tay
lên trời
Trời đất ơi! Tình ngay lý gian rồi. Ý bà nói
tôi có bồ nhí sao?
BÀ NĂM
Tự ông khai đó nha. Tôi có nói gì đâu.
ÔNG NĂM
Thôi, thôi. Tôi thua bà rồi.
Ông phản công
Ờ mà hôm nay tôi có giá dữ hen? Đúng rồi,
mình chưa phải là đồ bỏ đi, vẫn có người
mê và ghen với mình chứ bộ.
BÀ NĂM
CHẨU MÔI
Hừ, chưa chi đã làm cao. Già cóc đế rồi, chỉ
có ma quỷ mới còn mê ông.
ÔNG NĂM
Phản đòn
Hà hà ! Ma quỷ cũng được, nếu là ma nữ đa
tình thì càng tốt.
BÀ NĂM
Lắc đầu
Bó tay với ông luôn. Đúng là càng già càng
hư.
ÔNG NĂM
KHÔNG CHỊU THUA
Bà phải nói “ càng già càng cay” mới đúng.
Hà hà!
BÀ NĂM
DỨ NẮM TAY
Được muốn cay tôi cho cay. Tôi đi chợ đây,
bữa nay tôi cho ông tha hồ mà ăn gừng.
Nói xong bà bỏ đi ra
cổng. Ông Năm nhìn theo bà rồi nhìn lên bàn, than.
ÔNG NĂM
Chết cha. Chọc giận bả.
Thế là không được bả pha trà cho uống rồi.
8.
NHÀ THẮNG – NGOẠI - ĐÊM
DV: THẮNG, BÀ THẮM
BUỔI TỐI.
Thắng ngồi trên yên xe
máy ở ngoài sân, xỉa răng, nhìn trời, ngắm đất. Chuông đt di động reo, anh móc
đt, bấm máy, đưa lên tai nghe.
THẮNG
Tòan hả? Tao nghe nè.
TIẾNG TOÀN OFF
Mày rảnh không? Đang ở đâu đó?
THẮNG
Tao đang ở nhà, mới ăn cơm xong. Có gì không
mày?
TOÀN OFF
Café không? Ra café Biển nhá.
THẮNG
Có gì không mày?
TOÀN OFF
Rảnh thì ra đây.
Tao đang ngồi với nhỏ Trang nè. Ra đây chơi và làm quen nha, cô bé dễ thương lắm.
THẮNG
Ok, ra chơi chút rồi tao đi làm luôn.
Anh tắt đt, đi vô nhà.
Lát sau đi ra trong bộ đồng phục bảo vệ, tay mang 1 túi ca táp nhỡ.
THẮNG
Má, má ơi !
Bà Thắm từ ngoài vườn
đi vô, thấy vậy thì nói luôn.
BÀ THẮM
Sao bay đi làm chi sớm thế?
THẮNG
Con đi chơi chút rồi đi làm đêm luôn. Má
uống hết thuốc đi, mai con mua thêm mang về cho má. Đừng cho con Út đi chơi
nghen má.
BÀ THẮM
Ờ, uống mấy thang nữa rồi thôi, má đỡ nhiều
rồi. Nãy giờ má có biết nó ở đâu. Nó đâu
rồi?
THẮNG
Nó đang coi ti vi ở trong nhà đó. Thôi con
đi nghen má.
Thắng quay xe máy, ngồi
lên, nổ máy rồi chạy xe ra cổng. Bà Thắm nhìn theo Thắng gật đầu vẻ hài lòng.
9.
NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI – ĐÊM
DV: MM
PHÒNG MAI MAI.
Mai Mai học bài xong,
cô thu dọn sách vở, đứng dậy vươn vai, làm vài động tác thể dục.
MAI MAI
Học bài xong rồi, còn sớm. Mình làm gì ta?
À, vô mạng chat với nhỏ Linh vậy.
Cô mở vi tính, vô yahoo
chat với bạn gái. Vừa chat thỉnh thoảng lại vừa cười thích thú.
Lát sau cô thôi chat,
vô trang Google tìm thơ của Henrich Hainer được dịch sang tiến việt có bài “
Biển Xanh”. Cô đọc to 1 đọan.
Ai bảo biển xanh xanh
Cho lòng anh yêu biển
Ai bảo dáng em thanh
Cho lòng anh lưu luyến.
Cô dừng lại, suy ngẫm,
nói nhỏ.
Thơ hay tuyệt.
Cô suy tư 1 lát rồi
đứng dậy đi ra cửa sổ. Ngắm trời sao, cô lẩm bẩm.
Anh cũng như biển xanh vậy, mạnh mẽ và bí
ẩn. Sao anh không phải là của em? Anh đã là của ai, chị Tuyền ư ? Anh có biết
là em rất ngưỡng mộ anh không? Anh Thắng!
Cô đứng ở cửa sổ hồi
lâu, rồi vô bàn, lấy nhật ký, mở ra, từ từ viết thơ.
Ngột
ngạt quá trong căn phòng bé nhỏ
Ngọn
đèn khuya cứ khi mờ khi tỏ
Một
bóng hình cô đơn ngồi lặng lẽ
Trong
âm thầm nước mắt ướt tràn mi.
Viết xong, cô lấy khăn
tay lau nước mắt, cô nói nhỏ, giọng kiên quyết.
Em không buồn anh đâu.
Em sẽ đợi anh, đợi cho tới ngày anh lên xe hoa. Anh Thắng!
10.
NHÀ THẮNG – NỘI - ĐÊM
DV: ÚT LÀNH, BÀ THẮM,
ÔNG SÁU
Ở nhà chỉ có bà Thắm và
út Lành. 2 mẹ con ngồi coi ti vi. Út Lành lấy đều khiển chuyển kênh, cô lắc đầu
chán ngán.
ÚT LÀNH
Ti vi nhà ta dở òm, cũ mèn rồi, bắt được có
mấy kênh à. Má! Má kêu anh Tư mua ti vi mới nha? Lắp truyền hình số nữa nha? Truyền hình số bắt được tới 60-70 kênh coi
phim tối ngày luôn.
BÀ THẮM
Xin cô, tiền đâu mà mua. Cô coi phim tối
ngày thì thời gian đâu mà học nữa. Năm nay cô học lớp 12 rồi đó.
ÚT LÀNH
LÝ SỰ
Coi phim cho đầu óc thoải mái thì học bài
mới vô chứ má. Học nhiều có đứa bị thần kinh đó. Nhà mình nghèo nên cái gì cũng
thiếu hết. Tụi bạn con nhiều đứa có đtdđ, có xe máy đi học. Con thì chằng có
chi cả.
BA THẮM
NHÌN ÚT CAU MẶT
Người ta giàu kệ người ta. Nhà mình nghèo
nhưng tụi bay vẫn đủ ăn, đủ mặc, được đi học tử tế. Cô chỉ giỏi lý sự. Đi mà
hỏi thằng Tư đó.
ÚT LÀNH
LÀU BÀU
Má nói thì anh Tư mới nghe chứ. Má chỉ ở nhà
nên không biết đó thôi, bây giờ người ta giàu lắm. Đó, nhà Mai Mai đó, nó đi
học có ôto đưa rước, còn con thì chỉ có cái xe đạp cà tàng.
Mặt nó buồn, chán nản.
Thôi
không nói với má nữa, buồn hiu à. Con đi ngủ đây.
Nói xong út đi vô phòng
trong.
Bà Thắng xững xờ nhìn
út. Mắt bà tối xầm, người bà run run
không nói được câu nào. Bà tắt ti vi, đi
ra ngoài. Lát sau đi vô, băn khoăn, lẩm bẩm.
BÀ THẮM
Nghèo thì đã sao? Nhà mình vẫn sống tốt mà.
Bà nghiêng tai, nhìn ra cổng.
Sao ổng chưa về? Chắc lại đi nhậu rồi.
Bà ngồi trầm ngâm, ngủ
gật nhưng không đi nằm. Đêm đã khuya, tĩnh lặng hơn.
Lâu sau có tiếng con
vàng sủa, tiếng nó kêu ư ử mừng rỡ. Tiếng bước chân ông Sáu nặng nề đi vô nhà.
Bà Thắm choàng tỉnh ngủ, ông Sáu vô nhà, giọng lè nhè.
ÔNG SÁU
Bà chưa ngủ hả?
BÀ THẮM
Ông về trễ quá. Xuống bếp ăn cơm đi, tôi dọn
sẵn rồi đó.
ÔNG SÁU
LÈ NHÈ
Tui ăn rồi, buồn ngủ quá. Bà đi ngủ đi.
Nói xong ông đi tới
giường nằm lăn ra ngủ. Bà Thắm nhìn chồng ái ngại lắc đầu. Bà đóng cửa, tắt đèn
rồi đi vô phòng trong ngủ với út Lành.
11.
NHÀ ÔNG THÀNH – NGOẠI – NGÀY
DV: MM, ÚT TUẤN, ÔNG
THÀNH, BÀ LAN, KIÊN
Gần trưa, cả nhà ông
Thành người ngồi, người đứng xung quanh bộ bàn ghế ở đầu hè. Út Tuấn đang lăng
xăng quanh Mai Mai bỗng xoa bụng.
ÚT TUẤN
Hai đói chưa? Út
đói rồi nè. Hai nói dì Chín nấu cơn nha.
MAI MAI
Sao út không tự xuống bếp nói với dì Chín?
Lớn rồi, út phải tự mình làm việc đi nha.
Út Tuấn lườm chị rồi
chạy xuống bếp.
Ngoài cổng có tiếng còi
xe hơi, tiếng người lái xe với anh bảo vệ. Anh bảo vệ mở cổng. 1 chiếc xe ôto
du lịch chạy vào sân, dừng lại, tắt máy. Cửa mở. 1 thanh niên cao ráo, đẹp
trai, mặc đồ hiệu bước xuống. Anh ta nhìn gia đình ông Thành rồi tự tin đi tới
chào vợ chồng ông Thành.
THANH NIÊN
- Cháu chào cô chú.
Nhìn Mai Mai
Chào
Mai…
Anh ta bỗng xững người, không nói hết câu, mắt nhìn Mai Mai
không chớp
VỢ CHỒNG ÔNG THÀNH
-
Chào cháu. Cháu là…
ông Thành bỗng reo to
-
Kiên! Kiên phải không? Ồ! Cháu
lớn quá, chững trạc quá.
MAI MAI
Vui vẻ
Ồ, đúng anh Kiên rồi. Em chào anh.
Kiên lúng túng giây lát
rồi bình tĩnh lại.
KIÊN
- Cô chú có khỏe không ạ?
Nhìn Mai Mai đắm đuối
Em
lớn nhanh quá, Mai Mai đẹp quá.
BÀ LAN
Lâu lắm rồi, tính từ ngày cháu đi Nga du học
đó. Ba má cháu có khỏe không?
Bà chỉ tay xuống ghế
-
Cháu ngồi xuống đây cháu.
KIÊN
Ngồi xuống
Dạ, ba má cháu khỏe ạ. Đã hơn 7 năm rồi cô
ạ. Cháu đã tốt nghiệp thạc sĩ ngành dầu khí và mới về nước được hơn tháng rồi
ạ.
ÔNG THÀNH
Nhanh thật, đã 7 năm rồi. Học ở Nga về có
khác, phong cách cứ như tây vậy.
MAI MAI
HỒN NHIÊN
Nước Nga đẹp lắm anh nhỉ? Con gái
phương tây, nhất là Nga lại càng xinh đúng ko anh?
KIÊN
Nhìn Mai Mai tình tứ
Phong cảnh Nga đẹp lắm, nhất là mùa thu
vàng. Con gái Nga cũng đẹp, nhưng…
Nhìn Mai Mai chăm chú
Em mới là đẹp nhất. Anh chưa
thấy ai đẹp như em cả.
MAI MAI
MẮC CỠ, ĐỎ MẶT
Em đâu có đẹp, anh cứ chọc quê em hà.
Nói xong cô bỏ chạy vô
nhà.
BÀ LAN
Cười vui
Nó còn con nít lắm. Cháu đã đi làm ở đâu
chưa?
KIÊN
Dạ. Cháu nghỉ ít ngày nữa rồi sẽ đi làm ở
Vietxopedro tại Vũng Tàu ạ.
ÔNG THÀNH
Tốt quá. Làm ngành dầu khí là ổn định nhất,
lương bổng lại cao nữa.
KIÊN
Cũng bình thường thôi chú ạ. Hôm nay may
quá, cháu có việc đi qua, ghé thăm cô chú. May mà cô chú và em Mai lại ở nhà.
Mai Mai lớn và đẹp quá.
BÀ LAN
Cháu cũng lớn nhanh và đẹp trai nữa. Đã có
người yêu chưa?
KIÊN
ĐỎ MẶT
Dạ chưa, cháu mới về nước nên chưa quen ai
cả. Ba má cháu gửi lời thăm cô chú và mời cô chú khi nào rảnh xuống nhà cháu
chơi ạ.
ÔNG THÀNH
Ừ, khi rảnh cô chú sẽ xuống chơi. Cũng lâu
rồi chú chưa gặp ba cháu.
BÀ LAN
Cháu vô rửa tay cho mát rồi ăn cơm với cô
chú, trưa rồi.
KIÊN
VUI VẺ
Cám ơn cô chú. À quên, cháu có ít quà nước
Nga mang về tặng cô chú và các em.
Nói xong Kiên đứng dậy
đi ra xe. Ông bà Thành nhìn nhau cười vui vẻ.
12.
VŨNG TÀU – NGOẠI - NGÀY
DV: NAM GIANG, NGỌC ,
QC
* CHUNG CƯ- TRUNG
TÂM THƯƠNG MẠI.
Xe của Nam Giang
chạy tới TTTM, vô chỗ đậu, dừng lại. Cửa mở, Nam Giang bước ra. Anh nhìn quanh,
đi tới gần cửa chung cư, nhìn vô, đợi. Lâu sau Linh Ngọc từ trong chung cư đi
ra. Cô ăn diện, tay mang giỏ hàng hiệu. Nhìn thấy cô Nam Giang đưa tay vẫy, đi
tới đón. Ngọc mỉm cười đi tớí gặp anh.
Cười nịnh
Chào em! Em đẹp
quá.
LINH NGỌC
Chào anh! Anh đợi
em lâu không?
NỊNH
Đợi người đẹp cũng
là hạnh phúc mà. Mình ra xe nhé?
LINH NGỌC
KIÊU KỲ
Ok, anh.
2 người ra xe, Nam Giang mở cửa trước mời Linh Ngọc. Ngọc vào
xe, Nam
Giang về chỗ, nổ máy.
* TRONG XE – NỘI
Nhìn Ngọc
Em muốn đi đâu?
Bây giờ anh chỉ là tài xế riêng của em thôi.
LINH NGỌC
CƯỜI SƯỚNG
Mình chạy lên ngọn
Hải Đăng ngắm thành phố và chụp ảnh nha anh. Sau đó đi café, ăn trưa.
Tuân lệnh cô chủ.
Nói xong anh rồ ga
cho xe chạy đi.
* ĐƯỜNG HẢI ĐĂNG -
NGOẠI
Xe hơi của Nam
Giang bon bon chạy trên sườn núi Nhỏ, đi lên đỉnh núi. Tới đoạn đường đẹp, xe dừng lại. 2 người mở cửa bước ra.
Chỗ này đẹp, có
thể nhìn ngắm cả thành phố và biển. Em chụp ảnh tp đi, rồi anh sẽ chụp hình cho
em.
LINH NGỌC
Cảnh đẹp quá anh
ha?
2 người đứng ngắm
cảnh, đi dạo 1 chút. Linh Ngọc lấy đt ra chụp ảnh. Nam Giang cũng lấy đt ra chụp hình
Linh Ngọc.
Chỉ tay
Em chọn chỗ nào
đẹp để anh chụp hình em. Chỗ này nè, em quay mặt lại, nhìn anh nè. Anh chụp
nha?
2 người chụp thêm
mấy kiểu ảnh.
LINH NGỌC
Lên ngọn Hải Đăng
đi anh. Trên đó đẹp hơn.
GẬT ĐẦU
Ok em.
2 người tới xe, tự
mở cửa ngồi vô xe. Nam
Giang cho xe chạy lên núi.
* NGỌN HẢI ĐĂNG
TRÊN ĐỈNH NÚI NHỎ- NGOẠI
Xe của Nam Giang
chạy tới đỉnh núi, đậu vào vị trí trống. 2 người tự mở cửa bước ra.
LINH NGỌC
NHÍ NHẢNH
Trên này gió mát
quá anh ơi. Thóang và đẹp quá, anh phải chụp thiệt nhiều ảnh cho em đó nha.
Xảng khoái
Tất nhiên rồi,
người đẹp, cảnh đẹp. Đúng là chốn bồng lai. Ha ha!
2 người dắt tay
nhau leo lên trên. Ling Ngọc tung tăng chạy nhảy hết chỗ này đến chỗ kia. Cô
dừng lại ngắm cảnh, tạo dáng, cười tươi…Nam Giang đi theo bấm máy lia lịa.
LINH NGỌC
Thích quá. Lẽ ra
em phải rủ thêm mấy đứa nữa đi cùng thì mới vui.
Chuyện nhỏ. Bất kể
lúc nào em muốn thì anh sẽ chở em và bạn bè lên đây chơi. Anh sẽ mang camera để
quay phim, chụp ảnh mới đẹp.
LINH NGỌC
TRÁCH
Sao hôm nay anh
không mang theo? Tiếc quá hà.
Tại anh không biết
là em muốn chụp hình. Thôi, lần sau anh sẽ mang theo.
LINH NGỌC
Nhõng nhẽo, đòi hỏi
Anh nhớ nha. Lầu
sau mang theo nha. À anh cho em mượn camera nha, em mê quay phim lắm đó.
CHIỀU
Ừ, anh sẽ cho em
mượn, em sài thoải mái.
2 người lại đi dạo,
quay hình và chụp ảnh. Lát sau Ngọc mệt, thở hổn hển.
LINH NGỌC
Nghỉ chút đi anh,
em mệt quá nè.
CẦM TAY
NGỌC DẪN ĐI
Ok em. Tới chỗ kia
nghỉ cho mát nha.
Anh dẫn cô tới chỗ
khuất, dưới gốc cây hoa sứ, lấy khăn lau mồ hôi trên mặt cho Ngọc. Lợi dụng lúc
vắng người, anh ôm cô vào lòng, hôn tới tấp lên mặt Ngọc. Ngọc cố đẩy Nam
Giang, nhưng anh ôm rất chặt, lát sau tay cô yếu dần… Nam Giang hôn Ngọc đắm đuối…
Có mấy khách du
lịch đi lên. Ngọc đẩy Nam Giang ra, cô lau mặt, vuốt tóc, sửa lại áo, nói.
LINH NGỌC
Anh kỳ quá. Mình
xuống thôi anh, vô café ven biển ngồi chơi chút rồi đi ăn nha?
Vui vẻ
Xin tuân lệnh
người đẹp.
Cả 2 người đều vui
sướng dắt tay nhau đi xuống xe. Họ vô xe, Nam Giang cho xe quay đầu rồi chạy
xuống núi.
13. NHÀ THẮNG – NỘI – ĐÊM
DV: ÚT LÀNH, BÀ THẮM
Chỉ có bà Thắm và út Lành ở nhà.
Bà Thắm ngồi khâu vá, Út Lành coi TV. Út tắt TV, nói.
ÚT LÀNH
Má thì lúc nào
cũng nói đến học, ở đời còn phải biết nhiều thứ khác nữa chứ. Bạn bè con được đi nhà hàng, siêu thị,
Mai Mai được đi du lịch nước ngoài. Con thì chỉ quanh quẩn xó nhà. Làm con gái
khổ vầy thì kiếp sau tui sẽ làm con trai thôi.
BÀ THẮM
BUỒN, CƯỜI KHỔ.
Chỉ có ăn với học
mà bay còn kêu khổ hả? Có giỏi thì kiếp sau đầu thai làm con trai nha.
ÚT LÀNH
PHỤNG PHỊU
Má không phải
thách, làm con trai sướng thấy mồ. Như anh Tư đó, muốn đi đâu thì đi, có phải
xin phép ai đâu?
BÀ THẮM
Hừ. bay được chiều
quá sinh hư. Thằng Tư lớn rồi, lại là trụ cột của cả nhà. Nó phải đi làm kiếm
tiền nuôi bay ăn học đó. Liệu mà học bài đi, lí với chả sự.
Có tiếng chuông đt
Bà Thắm bỏ chiếc áo đang khâu xuống bàn, tới bốc đt.
BÀ THẮM
A lô, tôi nghe nè,
ai đó?
TIẾNG BÀ LAN OFF
Chào chị Sáu, em
Lan nè. Anh chị và các cháu khỏe không chị Sáu?
BÀ THẮM
VUI VẺ
Chào chị Lan. Cám
ơn chị, nhà tôi khỏe cả. Chị, .. à anh chị và các cháu sao rồi?
BÀ LAN OFF
Nhà em và các cháu
cũng khỏe cả chị à. Anh Sáu và các cháu có nhà không chị?
BÀ THẮM
Ổng đi câu, Thằng
Tư đi làm rồi. Chỉ có tôi và con Út ở nhà thôi. Cháu Mai Mai có nhà không chị?
Tôi nhớ nó quá.
BÀ LAN OFF
VUI MỪNG
Cháu Mai ở nhà chị
à, nó đang học bài. Chút nữa cháu Mai sẽ đt cho chị. Chị thương cháu làm em
mừng quá.
BÀ THĂM
THIỆT LÒNG
Con bé ngoan và dễ
thương quá. Phải chi con út nhà tôi cũng được như nó.
BÀ LAN OFF
ĐỘNG VIÊN
Cháu út cũng dễ
thương lắm đó chị. Mỗi đứa 1 tánh thôi. À chị Sáu nè! Chủ nhật tới anh chị và
các cháu có bận gì không?
BÀ THẮM
Nhà tôi thì có gì
mà bận hả chị. Ổng đi câu bữa đực, bữa cái. Thằng Tư đi làm suốt. Tôi và con Út
thì ở nhà, có phải làm gì đâu.
BÀ LAN OFF
VUI VẺ
Là thế này. Cả gia
đình em đều đã biết nhà chị rồi, mà gia đình chị thì chưa ai biết nhà em. Vậy
nên vợ chồng em muốn mời anh chị và các cháu chủ nhật tới lên nhà em chơi. Đi
nhé chị Sáu?
BÀ THẮM
VUI
Cám ơn anh chị.
Tôi và con Út muốn đi lắm, còn không biết ổng và thằng Tư thế nào. Để tôi hỏi
coi sao đã nhé.
BÀ LAN OFF
THUYẾT PHỤC
Chị nói anh Sáu và
cháu Thắng giành chút thời gian lên chơi nghen chị. Em sẽ cho xe tới nhà đón
anh chị.
BÀ THẮM
THIỆT LÒNG
Nhà tôi cũng quý
anh chị lắm, chắc ổng cũng đi. Chỉ còn thằng Tư là bận công việc thôi, để tôi
nói nó đt cho chị.
BÀ LAN OFF
Cố gắng đi nghen
chị Sáu. Bé Mai nhớ chị và cậu Thắng nhiều lắm đó. Em sẽ đt lại cho anh chị.
BÀ THẮM
Được rồi, cám ơn
anh chị. Chào chị Lan.
BÀ LAN OFF
Em chào chị Sáu.
Bà Thắm đặt ống
nghe, nói 1 mình.
BÀ THẮM
Cũng tốt, lên chơi cho
biết nhà, cô ấy nhiệt tình thiệt. Không biết ý thằng Tư thế nào?
14. NHÀ TOÀN – NGOẠI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN, 2
ÔNG GIÀ
BUỔI CHIỀU.
Ngoài góc vườn, mấy
thấy trò trong bộ đồ ngắn, gọn nhẹ ngồi quanh bộ bàn ghế đá. Trên bàn có cây
đàn bầu của ông Năm, ca trà đá và mấy cái ly.
ÔNG BA NGHỆ
Khen Thắng
Thắng rất khá, đã
biết cách dùng Thiết Quyền để hóa giải được Thiết Xà. Nhưng võ học thiên biến
vạn hóa. Cháu giải được chiêu này thì đối phương đã luyện được chiêu mới. Cho
nên phải luôn luyện tập và sáng tạo. Khi giao đấu phải cảnh giác, tôn trọng đối
thủ.
Mọi người gật đầu tán
thành, Thắng nhìn thày thám phục.
THẮNG
Võ học và võ lý
của ông quá uyên thâm, cháu chưa thể lĩnh hội được, nhưng cháu sẽ cố gắng luyện
tập ông ạ.
ÔNG NĂM
Đúng là võ học quá
mênh mông, không như đàn bầu của tôi: gọn, nhẹ và không phức tạp.
TÒAN
Với cháu thì cả võ
và đàn đều khó cả, càng học càng thấy khó. Cho nên cháu mới hiểu tại sao mọi
người gọi 2 ông là Cao Nhân, Thắng là Hiệp Sĩ còn cháu là Dân Chơi. Vì dân chơi
thì không phải học.
2 ông già cười khoái
trá.
2 ÔNG GIÀ
Khà khà! Thằng này
nói hay gớm.
Hà hà! Lẻo mép
nhưng có lý.
TÒAN
RANH MÃNH
Hì hì. Cháu nghe 2
ông cãi nhau nên học lỏm đó mà.
2 ÔNG GIÁ
CÀNG CƯỜI TO, KHOÁI TRÁ
Khà khà khà! Ông
chưa dạy mày “ hồi mã thương” kia mà.
Hà hà hà ! Thằng
nhỏ láu cá.
THẮNG
Về “ võ mồm” thì thằng Tòan là thiên hạ vô địch
rồi.
TÒAN
VÊNH MẶT VỚI THẮNG
Mày giỏi dùng chân
tay thì tao phải dùng miệng lưỡi đó
thôi. Mày nên biết tại sao Liêm Phả phải phục Lạng Tương Như chứ.
ÔNG NĂM
Sướng
Hà hà hà! Cái
miệng thằng Tòan ăn đứt miệng tôi rồi. Tôi mới kể chuyện LIÊM PHẢ VÀ LẠNG TƯƠNG
NHƯ thời chiến quốc thì nó đã vận dụng để đánh bại thằng Thắng rồi. Hay, hay
lắm.
ÔNG BA
Thì nó là học trò
cưng của ông mà. Đúng như lời ông nói đó nhé: Cái gì là …Cao Nhân Xuất Cao Đồ.
à …à rồi là… cái gì nhỉ? À, à … HẬU SANH KHẢ ÚY. Khà khà khà!
Thắng đưa tay nắm lấy
tay Tòan bóp mạnh. Tòan đau quá kêu to.
TÒAN
Ối ối, đau quá,
đau quá. Thày Ba ơi, nó đánh lén con nè.
Mấy thầy trò cười vui
vẻ. Lát sau ông Năm nghiêm nghị.
ÔNG NĂM
Thôi, giờ thằng
Thắng lấy đàn, đàn bài “ Lý Chiều Chiều” coi nào.
…Thắng ngồi đàn, ông Ba
lôi Tòan ra chỗ trống luyện võ…
15. QUÁN CAFÉ – NỘI - NGÀY
DV: ÚT LÀNH, DŨNG,
QC
BUỔI CHIỀU.
Trong 1 góc vắng út
Lành và Dũng ngồi đối diện nhau, 2 người không được vui vẻ.
DŨNG
NHÌN ÚT LÀNH
Bữa nay em sao
thế? Có chuyện gì sao?
ÚT LÀNH
( ngập ngừng )
Sao anh Dũng nói
sạo em hoài à?
DŨNG
LÚNG TÚNG, NHÌN ĐI CHỖ
KHÁC
Anh nói sạo gì
đâu? Sao em lại hỏi thế?
ÚT LÀNH
Anh nói nhà anh
giàu, sao anh không mua đt cho em? Anh hứa dẫn em đi sohping, sao mãi vẫn không
đi?
DŨNG
Tại dạo này anh
bận quá mà…
ÚT LÀNH
Bận chi mà bận.
Sao đi café được mà không đi sohping được chứ?
DŨNG
CÀNG LÚNG TÚNG
Tại,…tại dạo này
anh hơi kẹt tiền. Vì …vì có bao nhiêu tiền anh mua đất hết rồi. Đợi anh bán
được đất thì em muốn mua gì anh cũng chiều em.
2 người im lặng
nhìn đi 2 nơi. Dũng lén nhìn Út thăm giò. Út Lành nói nhỏ.
ÚT LÀNH
Em biết hết rồi.
DŨNG
Em biết gì?
ÚT LÀNH
Nhìn ra xa
Em biết là anh nói
sạo. Nhà anh không giàu, anh không kinh doanh bất động sản mà anh chỉ làm thuê
cho cửa hàng vật liệu xây dựng.
DŨNG
LÍ NHÍ
Ai, …ai nói với em
như thế?
ÚT LÀNH
Chị Hoa nói. Mấy
người nói lận, em biết hết, biết cả nhà anh nữa.
DŨNG
NHOÀI NGƯỜI SANG CẦM LẤY
TAY ÚT
Em biết hết rồi
hả? Tại, ..tại anh rất yêu em, anh sợ em không thích anh nên phải nói dối…chỉ
tại anh yêu em thôi mà.
ÚT LÀNH
IM LẶNG 1 LÁT RỒI NHÌN
DŨNG
Anh nghèo thì sao
lo được cho em? Làm sao có nhà ở, có xe đi, sao có tiền để em đi học…? Sao…
DŨNG
VẪN NỔ
Từ từ rồi anh sẽ
có tiền, anh đang theo giám đốc làm môi giới bất động sản. Giám đốc hứa sẽ trả
anh lương cao. Nếu trúng quả thì anh sẽ có rất nhiều tiền…
ÚT LÀNH
Thế bao giờ sẽ
trúng quả hả anh?
DŨNG
LÚNG TÚNG
Thì…thì khi nào …bán
được đất cho đại gia, anh ..sẽ…sẽ..
ÚT LÀNH
LẠNH NHẠT
Anh không giàu
được đâu. Nhà em nghèo nên ai cũng cực hết. Anh Tư không có tiền nên phải mang
bộ mặt xấu xí. Em không có quần áo đẹp, không có đtdđ. ..không có son phấn,
nước hoa.
Út Lành bỗng nói to
Em sợ nghèo, em ghét ghèo. Em muốn có tiền, có
nhiều tiền…
DŨNG
NHÌN ÚT LÀNH ĐAU KHỔ
Nhưng anh yêu em,
nghèo đâu phải tội. Bọn mình yêu nhau là đủ rồi em ơi.
ÚT LÀNH
NÓI TO
Không! Không! Anh
sạo em, anh lừa em. Em ghét anh. Em không chơi với anh nữa, anh đưa em về đi.
Dũng đứng dậy đi
sang ôm lấy vai út Lành, cố thuyết phục. Út đẩy Dũng ra.
DŨNG
Nhưng anh sẽ làm
ra tiền, sẽ có nhiều tiền. Bọn mình còn trẻ mà. Hãy cho anh cơ hội em ơi.
ÚT LÀNH
Em không tin anh
nữa, không chơi với anh nữa.
Nói xong cô đứng
dậy, đẩy Dũng sang 1 bên, chạy ra ngoài cổng quán…
16.
NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI - ĐÊM
DV: MM, ÚT TUẤN,
ÔNG THÀNH, BÀ LAN
BUỔI TỐI.
Sau bữa cơm tối, cả
nhà ông Thành ngồi ở phòng khách uống nước, nói chuyện. Đây là sinh họat thường
xuyên của gia đình.
BÀ LAN
Có 1 chuyện vui
của cả nhà nè, ba Thành đã nói cho 2 con chưa?
MAI MAI – ÚT TUẤN
ĐỐNG THANH
Chuyện chi hả má?
BÀ LAN
NHÌN CHỒNG, NHÌN MAI MAI CƯỜI
Chủ nhật nhà ta sẽ
có khách quý đến chơi…
MAI MAI – ÚT TUẤN
Khách quý? Ai hả
má?
ÔNG THÀNH
VUI, NHÌN MAI MAI CƯỜI
Khách của chị Hai
đó…
MAI MAI
NGẠC NHIÊN
Khách của con? Sao con không biết? Ai vậy ba?
BÀ LAN
Đúng vậy, nhân vật
chính là khách của chị Hai đó.
MAI MAI
NŨNG NỊU
Ứ chơi với ba má
nữa, chọc người ta hoài à. Ai vậy má?
2
vợ chồng ông Thành nhìn nhau cười vui.
ÔNG THÀNH
Chủ nhật này có 1
chàng hiệp sĩ sẽ đến thăm nhà ta, cùng đi…
Ông
Thành chưa nói hết câu thì Mai Mai đã la lên.
MAI MAI
Hiệp sĩ? Anh
Thắng? Ba nói anh Thắng sẽ đến nhà ta?
ÔNG THÀNH
Đúng vậy, ba má đã
đt mời anh Thắng và gia đình bác Sáu chủ nhật này sẽ đến nhà ta chơi. Chú Tám
sẽ đón đưa họ.
MAI MAI- ÚT TUẤN
Hoan hô ba má.
Hoan hô anh Thắng.
Ôi anh Thắng hiệp sĩ sẽ đến nhà ta chơi. Ôi
vui quá.
BÀ LAN
TRÊU MAI MAI
Có khách đến nhà
chơi thôi mà. Sao chị Hai lại vui mừng thế hả?
ÔNG THÀNH
ĐỔ THÊM DẦU
Vì là khách đặc
biệt của chị Hai mà. Thôi, lễ đón tiếp để chị Hai tổ chức nhé?
bà lan
( truy tiếp )
Cô hai dạo này có nhiều khách quá hen. Hết anh kỹ sư dầu khí đến chàng
hiệp sĩ.
Mai
Mai mắc cỡ, đỏ hết cả mặt. Cô đấm vào lưng má rồi bỏ chạy lên lầu. miệng lúng
búng.
MAI MAI
Con ứ biết, kệ ba
má, con ứ biết đâu. Ứ chơi với ba má nữa.
Ông
bà Thành cười vui, út Tuấn ngơ ngác không hiểu gì hết.
ÚT TUẤN
Ủa, chị Hai sao vậy ka?
17. NHÀ THẮNG – NGOẠI - ĐÊM
DV:
THẮNG, MM
Đêm
đến. Thắng không ngủ được, anh mang đàn ra ngoài vườn ngồi ngắm sao trời. Anh
nhớ Mai Mai.
* SONG SONG ĐÓ LÀ HÌNH ẢNH ANH TƯỞNG TƯỢNG ĐANG CÙNG MAI MAI DẠO
QUANH BÃI BIỂN XANH THƠ MỘNG, ĐẸP ĐẼ, THẮNG NHÌN MAI MAI VỚI ÁNH NHÌN THA
THIẾT, ĐẰM THẮM)
THẮNG
Sao mình không
quên được Mai Mai? Sao mình luôn nhớ đến cô ấy?
Anh
ngồi im lặng 1 lát rồi đưa tay sờ vết sẹo trên má, nét mặt đau khổ.
Mai Mai quá đẹp và
thánh thiện. Mình thì mang bộ mặt ma chê quỷ hờn, ai nhìn thấy cũng phải sợ.
Suy
nghĩ 1 lát anh quyết định.
Mình phải quên cô
ấy. Mình không xứng với cô ấy.
Anh
đặt lại cây đàn, so lại dây rồi bắt đầu đàn bài “ Chuyện tình của biển”.
Tiếng
đàn nhẹ nhàng, thánh thót, chìm sâu vào trong đêm tối
Thắng
không biết là ở ngòai sân ông Sáu đang ngồi im lặng, trầm ngân nghe anh đàn.
18. BỜ BIỂN VŨNG
TÀU – NGỌAI - NGÀY
DV:
KIÊN
Buổi
chiều, hoàng hôn rất đẹp ngoài bờ biển. Kiên đứng ngắm biển 1 mình. Anh lấy đt
ra bấm rồi đưa lên tai nghe.
TIẾNG MAI MAI OFF
Alo, Mai Mai nghe.
KIÊN
VUI VẺ
Alo, Chào Mai Mai.
Anh Kiên nè, không nhận ra anh sao?
MAI MAI OFF
Có ạ. Anh Kiên gọi
em có việc gì không ạ?
KIÊN
Anh đi dạo ngoài
biển, bỗng nhớ em nên gọi hỏi thăm em thôi. Em có khỏe không?
MAI MAI off
Dạ, em khỏe. Anh
Kiên có khỏe không? Anh đã đi làm chưa?
KIÊN
Anh lúc nào cũng
khỏe, mấy ngày nữa anh mới đi làm. Đang buồn thì nhớ tới em nè.
MAI MAI OFF
( vô tư )
Anh Kiên mà cũng
buồn ư? Đẹp trai, phong độ như anh thì thiếu gì bạn bè.
KIÊN
PHÂN TRẦN
Anh mới về nước
nên ít bạn lắm. Em rảnh không? Tối nay anh lên mời em đi café nhé?
IM
LẶNG, NửA PHÚT SAU
MAI MAI OFF
NGẬP NGỪNG
Em đang ôn thi anh
ơi, chắc không đi được. Để dịp khác anh nhé.
KIÊN
BUỒN BUỒN
Thôi được. Để bữa
khác vậy. Anh sẽ đt lại cho em.
MAI MAI OFF
Dạ, em chào anh.
KIÊN
Chào Mai Mai! Hẹn
gặp lại em nhé.
Anh
cúp đt, buồn, đứng nhìn ra biển.
HẾT
TẬP 19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét