Trang

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Kịch bản HIỆP SĨ GIỮA ĐỜI THƯỜNG Tập 22

Tác giả kịch bản: Phạm Văn Hải


1. NHÀ THẮNG – NGOẠI - NGÀY
DV: ÔNG SÁU, BÀ THẮM
BUỔI SÁNG.
Bà Thắm đang làm vườn. Ông Sáu đang sửa soạn đi câu, Ông chuẩn bị dắt xe đi thì bà Thắm đi vô, tay mang rổ rau.
BÀ THẮM
-         Ông đi hả? Trưa có về không, để tôi đợi cơm?
ÔNG SÁU
-         Thì má con bà cứ ăn trước đi, tôi về lúc nào thì tôi ăn lúc đó.
BÀ THẮM
  LƯỠNG LỰ
-         Ông nè, tôi tính đi làm lại. Ông thấy sao?
Ông Sáu định lên xe đạp đi liền dừng lại.
ÔNG SÁU
-         Bà khỏe hẳn chưa? Bà tính đi làm gì? Ở đâu?
BÀ THẮM
ĐỂ RỔ RAU XUỐNG HÈ
-         Ông với tôi ra ngoài vườn ngồi nói chuyện chút nha. Ông nói to quá, thằng Thắng thức giấc đó.
* Ông Sáu dựng xe. 2 vợ chồng đi ra gốc cây nơi có mấy cái ghế nhựa cũ mèn. 2 ông bà ngồi xuống.
BÀ THẮM
-         Tôi đỡ nhiều rồi. Tôi thì biết làm gì ngoài việc phụ giúp mấy quán nhậu. Ông hay đi nhậu nên quen chủ quán, ông hỏi coi có quán nào cần thuê người thì xin cho tôi vô làm.
ÔNG SÁU
-         Để tôi hỏi thử coi. Sao bà không tới quán cũ mà làm?
BÀ THẮM
-         Quán đó nhỏ, ít việc nên lương thấp. Tìm quán lớn, lương cao hơn.
ÔNG SÁU
-         Bà nói với thằng Thắng chưa? Bà đi làm thì lấy ai coi nhà, cơm nước?
BÀ THẮM
-         Nhà mình có gì mà phải coi. Còn cơm nước thì cứ ai ở nhà người đó nấu. Con Út sắp thi rồi, tôi cố làm thêm phụ tiền cho nó đi ôn thi đại học.
ÔNG SÁU
 NHÌN VỢ THƯƠNG CẢM
-         Bà coi tiền nhà mình còn được bao nhiêu?
BÀ THẮM
-         Còn có 3 triệu thôi, chưa tính tiền đt, tiền gas, tiền điện…Mình kiếm đâu ra 3-4 triệu nữa hả ông?
ÔNG SÁU
 SUY NGHĨ
-         Thôi được, để tôi tính. Chiều tôi đi bán cá sẽ hỏi việc cho bà. Nhứt định phải lo cho con Út có tiền đi ôn thi đại học.
Nói xong ông đứng dậy, đi vô sân lấy xe, đạp ra cổng. Bà Thắm ngồi nhìn theo vẻ mặt thẫn thờ.

2. LÀNG CHÀI - NGOẠI - NGÀY
DV: TÒAN, CÔ GÁI TENIS, NV, QC
BUỔI SÁNG
* Toàn chạy xe máy vòng quanh làng. Anh đứng lại quan sát các quán ăn, nhậu. Lại chạy tiếp ra đường lớn. Chỗ nào có nhà hàng, quán nhậu thì dừng lại coi. Anh chạy tới con đường lớn, nơi có khu ăn nhậu đông đúc gần khu du lịch. Bỗng anh dừng lại trước 1 nhà hàng hải sản lớn, nhìn vô thấy có tấm biển treo: XUẤT CẢNH, CẦN SANG QUÁN.
* Anh gửi xe, đi vô gặp 1 nữ nhân viên nhà hàng.
TÒAN
-         Chào chị. Chị cho tôi gặp chủ quán.
NHÂN VIÊN
 NHÌN TOÀN, THĂM DÒ
-         Cậu là ai? Gặp chủ quán có việc gì?
TÒAN
 VÊNH MẶT
-         Ổng có đây không? Vô nói tôi muốn sang quán.
NHÂN VIÊN
  NGHI NGỜ
-         Cậu,…cậu muốn sang quán?
TÒAN
 KIÊU HÃNH
-         Chứ sao. Chị có vô kêu ổng không? Hay là để tôi tự vô?
NHÂN VIÊN
 XUỐNG NƯỚC, DỊU GIỌNG
-         Dạ, mời cậu ngồi chờ chút, để tôi vô báo cô chủ.
Nói xong cô nhân viên đi vô, không quên liếc nhìn Tòan vẻ nghi ngờ. Tòan ngồi xuống ghế, nhìn theo vẻ đắc thắng.
TÒAN
-         Hừ, bộ không biết Tòan thiếu gia sao?
Anh nhìn quanh rồi nhìn vô trong lẩm bẩm.
-         Cô chủ?
-          Già hay trẻ ta?
Lát sau cô nhân viên và 1 cô gái khá đẹp khoảng 24-25 tuổi đi ra. Tòan và cô gái nhìn nhau, lúng túng, nhạc nhiên.
NHÂN VIÊN
VỚI CÔ GÁI
-         Thưa chị! Là cậu này ạ.
  VỚI TÒAN
-          Đây là cô chủ nhà hàng.
CÔ CHỦ
 Nhìn Tòan Ngạc nhiên.
-         Là là cậu sao?
(với nhân viên)
-         Được rồi, em đi làm việc đi.
Với Tòan
-          Cậu tìm tôi có việc gì không?
TÒAN
(đang sửng sốt nhìn cô gái )
-         Là… là cô…là …chị hả? Chị là chủ Nhà hàng này?
-         Tôi thấy biển sang quán ngoài kia nên vô coi sao.
CÔ CHỦ
NGỒI XUỐNG, NHÌN TÒAN NGHI NGỜ
-         Đúng vậy, tôi là chủ ở đây. Không lẽ là giả? Cậu muốn sang quán?
TÒAN
 KIÊU HÃNH
-         Đúng vậy. Tôi muốn sang quán. Chị tính sang quán này bao nhiêu?
CHỦ QUÁN
 NGHI NGỜ
-         Cậu còn chưa coi quán mà? Cậu đã kinh doanh nhà hàng bao giờ chưa?
TOÀN
 LÚNG TÚNG
-         Tôi … tôi ăn quán này mấy lần rồi,… tôi biết rồi, không phải coi nữa.., tôi chưa làm nhà hàng, nhưng…
  Anh bình tĩnh lại
-          Chị cứ hỏi mấy chủ nhà hàng lớn ở đây coi Toàn thiếu gia là ai.
CÔ CHỦ
-         Tòan thiếu gia là ai? Liên quan gì tới ổng?
TÒAN
CƯỜI
-         Coi bộ chị không phải người vùng này?
CÔ CHỦ
-         Nhà tôi ở Sài Gòn, cuối tuần mới xuống thôi, mọi việc ở đây do quản lý điều hành.
TÒAN
 GẬT ĐẦU, CƯỜI THÔNG CẢM
-         Hèn gì chị không biết tôi. Nhà tôi ở gần đây, nhà tôi là chủ ghe và thu mua cá lớn nhất vùng này. Sẵn nhà có cá nên muốn mở nhà hàng hải sản  để tiếp khách thôi.
CÔ CHỦ
 VUI VẺ
-         Ồ, nếu thế thì nhà cậu nên kinh doanh nhà hàng. Nhà hàng của tôi đang đông khách, nhưng tôi sắp đi nước ngoài nên không có ai trông coi, đành phải sang lại. Tôi tiếc lắm, đang làm ăn có lời.
TÒAN
 VẺ AM HIỂU
-         Vị trí này đẹp, quán lớn, khá sang trọng nhưng phương án kinh doanh chưa tốt lắm, khách không đông bằng mấy quán khác. Nói tóm lại chị định sang lại gía bao nhiêu?
CÔ CHỦ
  NHÌN TOÀN CÂN NHẮC
-         Tôi có ít thời gian nên sang lại rẻ thôi. Sang lại toàn bộ quán với giá 1 tỷ 200 triệu, trong đó có 50 triệu tiền cọc và 1 tháng tiền nhà. Thời hạn thuê mặt bằng còn 4 năm, giá thuê mặt bằng là 8 triệu đồng/ tháng. Giá này là tôi lỗ mấy trăm triệu rồi đó.
TÒAN
 GẬT GẬT ĐẦU
-         Làm ăn thua lỗ là chuyện bình thường. Bà chị nói giá hơi cao đó. Để tôi phải nghiên cứu kỹ rồi sẽ nói chuyện với chị sau.
CÔ CHỦ
-         Vâng, cậu cứ nghiên cứu. Cũng có nhiều người đến coi và đã có người trả giá hơn tỷ rồi đó.
TOÀN
 NHÌN QUANH
-         Chị dẫn tôi đi kiểm tra 1 vòng coi sao nhé?
CÔ CHỦ
   ĐỨNG DẬY, NHIỆT TÌNH
-         Vâng, vâng. Mời cậu, tôi sẽ đưa cậu đi coi.
2 người đứng dậy đi coi quán. Cô chủ dẫn Tòan đi tới đâu, tay chỉ trỏ, miệng thuyết trình. Tòan ngó nghiêng, quan sát, gật gật đầu. Lát sau 2 người trở lại bàn ngồi xuống
CÔ CHỦ
-          Cậu cứ suy nghĩ, tính tóan cho kỹ rồi trả lời tôi nhé. Nhưng nhanh nhanh lên, vì nếu có người trả đúng giá là tôi sang ngay đó.
TÒAN
-         Ok, tôi hiểu. Chiều tôi đưa má tôi tới coi 1 lần nữa rồi sẽ quyết định ngay.
Cô nhân viên mang 2 chai nước suối và 2 cái ly ra để lên bàn, lễ phép.
NHÂN VIÊN
-         Em mời chị, mời anh uống nước ạ.
Nói xong thì đi ra chỗ khác. Tòan lịch sự mở chai nước, rót cho cô chủ trước rồi mới rót cho mình. Anh uống nước, nhìn mấy người khách đang ăn nhậu, gật đầu vẻ hài lòng.
TÒAN
-         Thôi, tôi không làm phiền chị nữa. Chiều tôi sẽ quay lại.
CÔ CHỦ
 LẤY DANH THIẾP ĐƯA CHO TÒAN
-         Vâng, khi nào cậu tới thì đt trước cho tôi nhé. Cám ơn cậu.
TÒAN
 ĐỨNG DẬY
-         Ok, chào chị.
Bỗng cậu nhìn cô gái vẻ đắm đuối.
-         Tối nay chị ra sân tennis không? Chị chơi lâu chưa mà đánh hay vậy?
CÔ GÁI
-         Tôi chơi 5 năm rồi. Nếu rảnh tôi sẽ ra chơi.
TÒAN
-         Vậy tối gặp nhau nhé.
2 người chia tay, Tòan đi ra cổng. Lên xe rồi mà anh vẫn nhìn vô trong nhà hàng.

3- VƯỜN CÂY – NGOẠI - NGÀY
DV: THẮNG , LONG
 BUỔI CHIỀU
Thắng  ngồi dưới gốc cây, vắng vẻ, đang mải mê chơi đàn. Long đứng nhìn, nghe Thắng đàn xong bản nhạc rồi mới lên tiếng.
LONG
-         Chào cậu Thắng. Cậu đàn hay quá.
THẮNG
 NGƯỚC LÊN NHÌN LONG, THOÁNG NGẠC NHIÊN
-         Chào anh. Anh là ai? Có việc gì không?
LONG
  TỚI GẦN, VẪN ĐỨNG
-         Nghe danh Thắng đã lâu mà bữa nay tôi mới có dịp tới thăm. Tôi là Long, ở Sài Gòn  xuống.
THẮNG
  ĐỨNG DẬY, BẮT TAY LONG
-         Chào anh. Mời anh ngồi chơi, ngoài này  thoáng mát anh ạ.
LONG
  VUI VẺ
-         Tuyệt vời. Ở Sài Gòn ngột ngạt lắm. Xuống biển mà được ngồi ngoài vườn cây nói chuyện thì còn sướng hơn ở khách sạn 5 sao đó.
THẮNG
 THẬN TRỌNG
-         Anh Long gặp tôi có việc gì không?
LONG
 RA VẺ NGHIÊM TÚC
-         Tôi làm du lịch trên Sài Gòn, nghe nói Thắng cũng làm trong ngành du lịch nên tôi tim gặp Thắng cho thỏa lòng hâm mộ và nhân tiện bàn chút công việc làm ăn.
THẮNG
-         Cám ơn anh. Tôi chỉ làm bảo vệ, có biết gì đâu mà làm ăn hả anh.
LONG
-         Tôi làm mảng dịch vụ thôi, đơn giản lắm. Thắng có thể làm được mà.
THẮNG
-         Là làm gì hả anh? Tôi chỉ là dân bảo vệ thôi mà.
LONG
 VẺ NHIỆT TÌNH
-         Tôi làm tuor cho khách ở Sài Gòn và các nơi khác xuống đây nghỉ. Mỗi lần khoảng từ 5-10 người, thời gian nghỉ khoảng 2-3 ngày. Ở dưới này phải có người am hiểu ngành du lịch, tìm những khách sạn tốt, yên tĩnh và thoáng mát, phải có người đưa khách đi ăn chơi, khám phá thiên nhiên và con người vùng ta.
THẮNG
-         Sao anh không làm việc với các công ty du lịch dưới này?
LONG
-         Không, không! Tôi làm những tuor đặc biệt dành cho du khách có thu nhập và nhu cầu giải trí cao. Khách của tôi không thích sự lộn xộn, ồn ào. Thắng là người vùng này nên am hiểu tình hình. Cậu hợp tác với tôi nhé?
THẮNG
-         Cám ơn anh, nhưng tôi bận lắm. Sợ không có thời gian để làm việc với anh.
LONG
 TRẤN AN
-         Không sao đâu, không cần nhiều thời gian lắm đâu. Thắng chỉ cần cung cấp thông tin và bảo đảm an toàn cho khách là được rồi.
THẮNG
 CÓ VẺ HÀI LÒNG
-         Tưởng gì chứ việc đó thì tôi làm được. Thời gian làm việc thế nào hả anh?
LONG
-         Thời gian không cố định, làm việc theo tuor và hưởng lương theo tour luôn. Vì đây là tour cao cấp nên thu nhập sẽ khá cao nếu như tổ chức phục vụ tốt và khách hài lòng.
THẮNG
  QUAN TÂM
-         Tôi phải làm gì? Bao giờ làm hả anh?
LONG
 Vẻ quan trọng
-         Tôi sẽ lên kế hoạch và làm việc với cậu sau. Cậu rất thích hợp cho công việc này.
THẮNG
 THẬN TRỌNG
-         Tôi cũng không biết nữa, để thử coi sao.
LONG
-         Thắng sẽ làm được thôi. Thắng rảnh không? Anh em mình đi làm vài chai ?
THẮNG
-         Cám ơn anh, em bận rồi. Để bữa khác nhé.
LONG
  VUI VẺ
-         Không sao. Bữa nào Thắng rảnh thì bọn mình đi. Thắng cho tôi số đt của Thắng để tiên liên lạc nhé.
2 người chao đổi số đt xong, Long đứng dậy.
-         Cám ơn Thắng. Tôi về nhé. Hẹn gặp lại.
THẮNG
 BẮT TAY LONG
-         Chào anh Long. Hẹn gặp lại.

4. NHÀ THẮNG  – NGOẠI – NGÀY
DV: THẮNG, ÚT LÀNH, BÀ THẮM, ÔNG SÁU
BUỔI SÁNG
Cả nhà Thắng đứng đứng ở ngoài sân. Thắng và út Lành ăn mặc chỉnh tề. Thắng dắt xe máy ra sân. Bà Thắm cầm tay út Lành.
BÀ THẮM
-         Cẩn thận nghe con, bình tĩnh nha. Ráng làm bài cho tốt.
ÔNG SÁU
-         Bay cứ yên tâm thi tốt nghiệp, ba sẽ lo cho bay sang Vũng Tàu ôn thi đại học.
ÚT LÀNH
-         Con biết rồi, ba má nói hoài, nhắc hoài làm người ta phân tâm đó.
BÀ THẮM
CƯỜI MẾU
-         Tôi xin chị, tôi không nói nữa. Thôi 2 anh em đi cho sớm, đi cẩn thận, chạy xe chậm thôi nha.
THẮNG
-         Rồi, má khỏi lo. Thôi tụi con đi đây.
ÚT LÀNH
-         Con đi nghen ba má.
ÔNG BÀ SÁU
-         Ráng thi tốt nha Út.
Thắng nổ máy, út Lành leo lên xe, chiếc xe từ từ chạy ra cổng. Ông bà Sáu nhìn theo, trầm ngâm.

5. QUÁN CAFÉ LÀNG CHÀI – NỘI – ĐÊM
DV: ÔNG SÁU, BA TÒAN, QC
BUỔI TỐI
Ông Sáu va ba Toàn đang ngồi uông café. Trên bàn có 2 ly café đá còn đầy và 1 gói thuốc 3 số 5.
BA TÒAN
-         Có việc gì mà anh Sáu mời tôi ra đây thế?
ÔNG SÁU
-         Thì lâu quá rồi anh em mình không gặp nhau nêu tôi mời anh chầu café thôi.
BA TOÀN
Quấy ly café
-         Đúng rồi, lâu quá rồi. Tại tôi đi biển hoài.
ÔNG SÁU
-         Chứ không phải tại anh chê tôi nghèo nên không muốn gặp tôi sao?
BA TOÀN
  XUA TAY
-         Anh Sáu đừng nói thế, phải tội chết. Thằng Thắng và thằng Toàn chơi thân với nhau, tôi còn coi thằng Thắng như con tôi vậy đó.
ÔNG SÁU
-         Tôi nói giỡn thôi, anh đừng buồn tôi. Chuyến đi biển vừa rồi có khá không anh?
BA TÒAN
Uống café
-         Cũng bình thường. Bây giờ phải đi xa bờ thì mới có cá anh à. Biển kiệt rồi.
ÔNG SÁU
 THAN
-         Anh làm ăn lớn còn nói thế thì tôi đi câu ven bờ sao mà kiếm được cá. Thời buổi khó khăn thiệt.
BA TÒAN
 NHÌN ÔNG SÁU THÔNG CẢM
-         Đúng là càng ngày càng khó anh à. Chị Sáu khỏe không anh? Con Út chắc lớn lắm rồi.
ÔNG SÁU
Uống café
-         Bả đỡ rồi, đang tìm việc đi làm lại. Con Út mới thi tốt nghiệp, đang ôn thi đại học đó.
BA TÒAN
  NÓI VUI
-         Tụi nó lớn nhanh thiệt, hèn chi tụi mình nhanh già. Anh chị gắng động viên nó vô đại học nha.
ÔNG SÁU
NHÌN BA TOÀN LƯỠNG LỰ
-         Nói thiệt, vì chuyện con Út mà tôi gặp anh đó.
BA TÒAN
  NGẠC NHIÊN
-         Sao? Con Út có chuyện gì hả anh?
ÔNG SÁU
 NHƯ TÂM SỰ
-         Anh biết đó. Nhà tôi 4 đứa con, chỉ còn con Út đi học, chỉ còn hy vọng nó vô được đại học. Nhưng không biết nó có thi nổi không?
BA TOÀN
VÔ TƯ
-         Thì anh động viên nó ôn thi, đưa nó lên Sài Gòn ôn thi cho chắc ăn.
ÔNG SÁU
NHƯ CỞI TẤM LÒNG
-         Nói thiệt với anh. Lên Sài Gòn thì tốn kém lắm. Tôi chỉ muốn cho nó sang Vũng Tàu ôn, thi vào trường du lịch Vũng Tàu thôi.
BA TOÀN
  VẪN VÔ TƯ
-         Thì anh nói thằng Thắng đưa nó sang Vũng Tàu ôn thi, chuyện nhỏ thôi mà.
ÔNG SÁU
-         Với nhà anh thì là chuyện nhỏ, còn với tôi đó là chuyện lớn. Anh biết đó, nhà tôi nghèo, chạy ăn hàng ngày còn chưa đủ. Nhà tôi nghèo nhưng chưa vay nợ ai bao giờ. Nhưng việc này tôi phải nhờ anh, nhờ mình anh thôi.
BA TÒAN
  THÔNG CẢM
-         Tôi hiểu anh mà anh Sáu. Có việc gì thì anh cứ nói.
ÔNG SÁU
-         Cực chẳng đã tôi mới phải nhờ anh. Tôi muốn mượn anh 5 triệu để cho con Út sang Vũng Tàu ôn thi. Nếu anh có thì cho tôi vay, mấy tháng sau tôi sẽ trả anh cả vốn lẫn lãi. Không có tiền trả thì tôi sẽ đi biển cho anh để trừ nợ.
BA TOÀN
-         Tôi hiểu anh và thằng Thắng nên tôi rất tôn trọng anh và quý nó. Tôi sẽ cho anh vay, khi nào có thì trả cũng được. Không có lãi liếc gì hết.
ÔNG SÁU
-         Cám ơn anh. Bữa nào rảnh anh em mình đi nhậu 1 chầu nhá? Không say không về.
BA TÒAN
 CƯỜI SẢNG KHOÁI
-         Ok, để tôi mời anh, không say không về nhá.
2 ông cười sảng khoái.

6. NHÀ THẮNG – NỘI – NGÀY
DV: THẮNG
BUỔI CHIỀU.
Thắng ngồi đàn trong nhà. Đàn xong  1 bản anh đứng dậy đi tới bốc đt bàn, bấm số. đầu bên kia có tín hiệu. Có tiếng của Tuyền.
TUYỀN OFF
-         Alô, Tuyền nghe nè.
THẮNG
-         Tuyền hả? Thắng nè, Tuyền khỏe không?
TUYỀN OFF
  VUI VẺ
-         Ôi, anh Thắng. Em khỏe. Anh khỏe không? 2 bác và út Lành thế nào rồi anh?
THẮNG
-         Mọi người khỏe cả, Út mới thi tốt nghiệp xong, đang đợi kết quả để ôn thi đại học đó.
TUYỀN OFF
-         Nó làm bài được không anh?
THẮNG
-         Nó làm cũng được, chắc là đậu tốt nghiệp thôi. Tôi đang khuyên nó thi vào trường của bà đó.
TUYỀN
 VUI MỪNG
-         Đúng đó anh, thi vô trường em cũng không khó lắm, mà khi ra trường cũng dễ xin việc làm.
THẮNG
-         Tôi đt cho Tuyền cũng vì việc này. Nếu Út đậu tốt nghiệp thì nhà tôi sẽ cho Út sang Vũng Tàu để ôn thi. Tuyền và Ngọc tìm hộ Út lò luyện thi và thuê giùm nhà cho Út ở nha.
TUYỀN OFF
-         Vâng, để em tìm cho. Việc này dễ thôi mà.
THẮNG
-         Tốt quá, khi nào có kết quả thi tốt nghiệp tôi sẽ đt lại cho Tuyền. Chào Tuyền nha.
TUYỀN OFF
-         Vâng. Anh cứ đt cho em. Em chào anh.
Thắng đặt ống nghe.

7. NHÀ ÔNG BA – NỘI – NGÀY
DV: BÀ BA, BÀ NĂM
BUỔI CHIỀU
Bà Ba và Bà Năm ngồi coi ti vi. Người bà Ba mập hơn, bà hơi mệt mỏi nhưng rạng rỡ. 2 bà chăm chú coi TV, thỉnh thoảng mới nói chuyện.
BÀ NĂM
-         Em vẫn uống thuốc dưỡng thai đó chứ?
BÀ BA
-         Dạ, uống đều chị. Ối, chị nói em mới nhớ nồi thuốc em đang xắc dưới bếp.
Bà Ba đứng dậy đi xuống bếp kiểm tra nồi thuốc bắc. Bà lấy nước rót thêm vô nồi, mở to lửa rồi đi tới ngồi bên bà Năm.
-         Thuốc Bắc hơi đắng nhưng em uống cũng quen rồi chị ạ.
BÀ NĂM
-         Dùng thuốc Bắc tốt hơn cho thai nhi, thuốc Bắc không có di chứng. Nhưng em phải uống đúng theo toa nhé.
BÀ BA
-         Vâng. May mà có chị chỉ dẫn chứ em và anh Ba chẳng biết đâu mà lần.
BÀ NĂM
  VẪN COI TV
-         Vài  tháng nữa là có thể đi siêu âm để biết con trai hay con gái rồi đó. Em thích con trai hay con gái?
BÀ BA
 NÉT MẶT RẠNG NGỜI
-         Với em thì con trai hay con gái cũng như nhau chị, nhưng anh Ba thích con trai hơn.
BÀ NĂM
 GẬT ĐẦU, GIẢI THÍCH
-         Đàn ông ai cũng thích con trai, nhưng khi nuôi con lại quý con gái hơn. Anh Năm nhà chị cũng vậy đó.
BÀ BA
-         Em thì không muốn đi siêu âm đâu, con nào chẳng là con. Nhưng nếu anh Ba muốn coi thì em cũng chiều ảnh. Siêu âm có ảnh hưởng đến thai không chị?
BÀ NĂM
-         Không sao đâu. Chút nữa chị đi chợ cho bữa tối, em có đi không?
BÀ BA
-         Đi nha chị, đi chợ Nhỏ gần nhà em thôi. Đi bộ nha chị?
BÀ NẮM
-         Ừ, đi chợ Nhỏ thôi, mua ít mà. Đi bộ rất tốt cho thai nhi.
BÀ BA
-         Coi xong tập phim này mình đi nha.
BÀ NẮM
-         Ừ, coi xong đi chợ rồi nấu ăn là vừa.

8. QUÁN NHẬU – NỘI – ĐÊM
DV: ĐỨC, LONG, QC
BUỔI TỐI
Long và Đức ngồi trong góc, nơi yên tĩnh và khá kín đáo. Trên bàn có mấy dĩa thức ăn và 1 chai rượu ngoại.
LONG
 NÂNG LY
-         Dô, đại ca. Chúc mừng thắng lợi.
ĐỨC
 NÂNG LY
-          Nào, dô. Đợt này cả âm, dương đều thắng đậm. Ông Trùm hứa sẽ có thưởng cho tụi mình.
2 đứa uống cạn ly rượu, Long cầm chai rót tiếp.
LONG
-         Sao ổng vẫn chưa cho tụi mình gặp mặt hả đại ca? Bộ ổng vẫn chưa tin tụi mình sao?
ĐÚC
  LẮC ĐẦU, UỐNG RƯỢU
-         Tao cũng không hiểu, nhưng ổng phải tin tao thì mới giao cho tao cầm đầu đường dây này chứ.
LONG
  Hậm hực, nốc cạn ly
-         Nhưng mọi việc thì anh em mình làm hết, đến khi thu tiền lại giao cho thằng khác. Như thế thì ổng đâu đã tin tụi mình?
ĐỨC
  UỐNG RƯỢU
-         Khà, rượu ngon. Ai thu cũng được, miễn là ổng chi đậm cho tụi mình.
LONG
  TÒ MÒ
-         Bữa nào về sài Gòn đại ca tìm cách gặp ổng coi sao? Ổng là ai vậy kà?
ĐỨC
 LẮC ĐẦU
-         Tao đề nghị mấy lần rồi nhưng lão quản lý vẫn chưa cho gặp. Nghe nói ổng đang ở Ban Mê Thuật chỉ đạo ăn mấy chuyến hàng lớn. Ổng lỳ lắm, nghe đồn tháng trước ổng trực tiếp xuất trận hạ thủ 1 tên tướng cướp, cướp lại 1 chuyến hàng trị giá mấy trăm ngàn đô.
LONG
  THÁM PHỤC
-         Thiệt hả đại ca? Vậy bao giờ tụi mình mới được gặp ổng?
ĐỨC
 TỰ ĐẮC, GẮP MỒI
-         Mày thì còn lâu, lần tới về Sài Gòn họp có thể tao sẽ được gặp ổng. Theo nguyên tắc thì các trưởng chi nhánh chở lên mới được gặp mặt ổng và sẽ được ổng dạy cho mấy tuyệt chiêu. Ổng là thiên hạ vô địch đó, chưa ai đỡ nổi 10 chiêu của ổng đâu.
LONG
 UỐNG RƯỢU
-         Dữ vậy ta. Bữa ở Sài Gòn em nhậu với 1 băng mới bị bật sới khỏi Ban Mê Thuật. Tụi nó kể mấy năm nay ở Tây Nguyên xuất hiện 1 tướng cướp lừng danh có biệt hiệu là “Bảy Chột” , võ nghệ cao cường và thủ đọan rất tàn độc. Ông ta không những có tài xuất quỷ, nhập thần mà còn có nhiều đàn em giỏi. Ổng chỉ ăn những chuyến hàng lớn. Bọn nào mà vô ý phỗng tay trên là bị ổng trừng phạt ngay, đứa nào phản bội là mất mạng liền.
ĐỨC
  KHIẾP SỢ
-         Tao cũng nghe đồn về chuyện này. Nếu đúng như mày nói thì là thiệt rồi. Hay là…hay là …
 Hắn liếc mắt nhìn quanh, cảnh giác
-          ông Trùm chính là Bảy Chột?
LONG
 GIẬT MÌNH
-         Cũng có thể. Nếu đúng là ổng thì tụi mình phải cẩn thận, nếu có gì sai sót thì tiêu đời với ổng.
ĐỨC
 AN ỦI LONG
-         Ổng chỉ tàn bạo với kẻ phản bội thôi, với những đàn em trung thành thì ổng chơi rất đẹp. Ông chi cho anh em mình cũng khá đó mày.
LONG
 SO ĐO
-         Em thấy vẫn không công bằng. Sao tụi thằng Thanh lại được những 35%, cao hơn cả anh em mình? Tụi nó là đàn em của tụi mình kia mà.
ĐỨC
  ĐANH MẶT
-         Vì đây là địa bàn của tụi nó, mọi việc đều do bọn nó móc nối, tụi mình chỉ triển khai và thực hiện, khách hàng dưới này cũng là của tụi nó cả.
  CƯỜI NHAM HIỂM
-          Mày yên tâm, tao mới xuống nên phải nhịn chút thôi. Đợi đó! Khi tao nắm vững địa bàn thì tao sẽ thâu tóm hết.
LONG
-         Đúng đó đại ca.
  MẮT LỘ RA VẺ NHAM HIỂM KHÔNG KÉM, NGHĨ THẦM
-         Để coi ai sẽ ăn ai.
2 đứa cụng ly.
-          Đại ca! dô 100% nào.
ĐỨC- LONG
-         Dô! Dô!

ĐỨC
 GIỌNG ĐÀN ANH
-         Mày không được gặp thằng Thanh nghe chưa? Lộ hết. Bữa nào mày rủ thằng Thắng hiệp sĩ đi nhậu, điều cho nó 1 em chân dài tới nách nghe mày. Mày phải dụ được nó làm việc cho mình, Rõ chưa?
long
  NGOÀI MẶT VẺ THUẦN PHỤC, NHƯNG NHẾCH MÉP CƯỜI ĐỂU
-         Rõ, đại ca.

9- VƯỜN CÂY VEN BIỂN – NGOẠI – NGÀY
DV: 2 ÔNG GIÀ
BUỔI SÁNG
2 ông già ngồi dưới gốc cây nhìn ra biển, bên cạnh là 2 chiếc xe đạp, trên ghi đông treo 2 bọc đồ nhỏ. Ông Năm Đàn Bầu có vẻ bức xúc.
ÔNG NĂM
-         Chiều qua công an và dân phòng bao vây, khám xét 1 khách sạn tư nhân ở gần làng Chài. Mất cả tiếng đồng hồ mà chẳng có kết quả gì hết. Ông chủ khách sạn khiếu nại và dọa thưa việc này ra tòa.
ÔNG BA
-         Khách sạn đó phạm tội gì mà công an phải khám xét?
ÔNG NĂM
-         Nghe nói khách sạn này chuyên tổ chức đánh bạc. Bữa qua có tin báo bọn tội phạm mở sòng bạc ở đây, nhưng khi công an đến khám xét thì không có ai đánh bạc hết, không tìm được chứng cứ gì. Công an phải xin lỗi, ra về tay không.
ÔNG BA
-         Có phải cái khách sạn màu xanh cao 3 tầng lầu ở gần biển không?
ÔNG NĂM
-         Đúng rồi, nó đó.
ÔNG BA
 PHÁN ĐOÁN
-         Có thể là tim báo sai, cũng có thể là có người nghen ăn tức ở nên ném đá dấu tay.
ÔNG NĂM
 VẺ THÔNG THẠO
-         Tôi nghe người dân nói là khách sạn đó có tham gia tổ chức đánh bạc. Họ cho thuê phòng giá cao và cảnh giới. Đường dây đưa các đại gia tới đánh bạc theo tour như khách du lịch. Tinh vi lắm. Sáng qua có mấy đại gia đi xe hơi sang trọng mang biển số thành phố tới nghỉ, tới trưa thì bỏ đi hết.
ÔNG BA
 TỪNG TRẢI, HIỂU BIẾT
-         Tôi hiểu rồi, đích thị chúng mở sòng bạc ở đó. Nhưng rồi biết công an sẽ tới kiểm tra nên chúng rút đi.
ÔNG NĂM
 THẬT THÀ
-         Làm sao mà chúng biết được? Công an người ta bí mật lắm, xe hơi chở công an chạy tới, bao vây và khám xét liền. Làm sao chúng chạy kịp?
ÔNG BA
-         Có nội gián báo trước rồi ông ơi. Bọn tội phạm mua chuộc, chung chi cho quan chức chính quyền nên quan chức bao cho chúng làm ăn.
ÔNG NĂM
-         Có chuyện đó sao? Chẳng lẽ công an lại bắt tay với tội phạm?
ÔNG BA
 GẬT ĐẦU
-         Đúng đó. Ngày tôi còn hành tẩu giang hồ, tôi đã từng mua chuộc công an đó. Ông chủ của tôi tung tiền ra, các quan chức địa phương ăn tiền và làm việc cho ổng.
ÔNG NĂM
  THAN
-         Thôi, thôi. Thời thế loạn cả rồi, biết tin vào ai bây giờ.
ÔNG BA
-         Quan tham nên dân phải gian thôi ông ơi.
ÔNG NĂM
-         Nếu tôi phát hiện ra tội phạm, tôi gọi cho thằng Thắng là xong. Để coi tụi nó có thóat khỏi tay hiệp sĩ làng Chài này không.

10. CAFÉ VŨNG TÀU – NỘI – ĐÊM
DV: NGỌC, THẦY ĐỨC, QC
Linh Ngọc ngồi ở bàn trong phòng lạnh, trên bà có ly nước cam. Mặt cô buồn buồn, thỉnh thoảng đưa mắt nhì ra cửa. Lát sau thầy Đức đi vào, Ngọc đưa tay lên vẫy, thầy Đức nhìn thấy, đi tới.
LINH NGỌC
 ĐỨNG DẬY
-         Em chào thày.
THẦY ĐỨC
-         Chào em. Em tới lâu chưa?
LINH NGỌC
-         Em cũng mới tới thôi ạ, em mời thày ngồi.
2 người ngồi xuống, Ngọc vẫy tay kêu phục vụ. Cô phục vụ đi tới, lễ phép.
PHỤC VỤ
-         Anh dùng gì ạ?
THẤY ĐỨC
-         Cho ly café đá.
Cô phục vụ quay đi. Ngọc nhìn thầy Đức nịnh.
LINH NGỌC
-         Thày càng ngày càng trẻ ra, càng phong độ nha.
THẦY ĐỨC
  BÌNH THẢN
-         Em khen thầy thôi. Lâu rồi không gặp, các em trưởng thành cả rồi. Em khỏe không?
LINH NGỌC
-         Dạ, em khỏe. Tại thày không muốn gặp em thôi, chắc là năm nhất có nhiều em đẹp hơn tụi em phải không thày
THẦY ĐỨC
 NGHIÊM TÚC
-         Với thày các em ai cũng trẻ, cũng đẹp cả.
LINH NGỌC
VUI, SƯỚNG
-         Thiệt không thày? Bọn em thiệt may mắn là học sinh của thày.
THẦY ĐỨC
-         Em có hay gặp Tuyền không? Anh chàng hiệp sĩ sao rồi? Sao chưa thấy cậu ta đi học?
LINH NGỌC
-         Bọn em vẫn gặp nhau hoài. Anh Thắng cũng muốn đi học nhưng chưa thu xếp được thời gian thày ạ. Còn thày đã có gì mới chưa?
THẦY ĐỨC
-         Thầy vẫn bình thường.
2 người nhìn nhau, có vẻ ngượng ngùng. Ngọc lúng túng, thầy Đức biết ý nên hỏi.
-         Em có gì muốn nói với thầy phải không?
LINH NGỌC
-         Dạ,…dạ em có chút việc muốn …hỏi thày…
THẦY ĐỨC
-         Có việc gì thì em cứ nói đi.
LINH NGỌC
-         Dạ, em…em muốn nhờ thày, …nhờ thày…
THẦY ĐỨC
-         Có gì mà em phải ngại, cứ nói đi.
LINH NGỌC
-         Dạ, vừa rồi em thi môn tiếng anh không tốt. Dạ, em nhờ thày coi giúp và xin cho em đủ điểm được không thày?
THẦY ĐỨC
 Nghiêm nghị
-         Nếu coi đểm trước cho em thì được, còn xin nâng điểm cho em thì thầy không làm được. Em thông cảm cho thầy.
LINH NGỌC
NĂN NỈ
-         Mong thày giúp em, em chỉ cần điểm 5 thôi ạ.
THẦY ĐỨC
-         Rất tiếc thầy không làm được. Nếu là môn của thầy thì thầy có thể linh động giúp em. Thôi, nếu không đạt yêu cầu thì em ráng thi lại nhé.
LINH NGỌC
  MẮC CỠ, LÍ NHÍ
-         Dạ, em hiểu rồi. Cám ơn thày.

11. NHÀ TOÀN – NỘI – NGÀY
DV: TOÀN, MÁ TOÀN
BUỔI SÁNG- PHÒNG KHÁCH
2 má con Toàn ngồi bàn công việc. Toàn có vẻ háo hức.
TÒAN
-         Má, quyết thôi má. Họ giảm 100 triệu thì toàn bộ tiền sang nhà hàng còn 1,1 tỷ. Giá này là ok đó má.
MÁ TÒAN
-         Để tính kỹ lại coi sao đã, hay là đợi ba bay về rồi hãy ký hợp đồng.
TÒAN
-         Ba đi biển lần này cả tháng mới về, mình không sang thì người khác sang mất. Ba cũng ưng rồi mà, ba nói là má và con quyết thôi mà.
MÁ TOÀN
VẪN PHÂN VÂN
-         Còn việc quản lý thì sao? Liệu người quản lý của con có làm nổi không?
TÒAN
 TIN TƯỞNG
-         Má vô tư đi. Con làm dở chứ ăn thì giỏi nhất làng Chài. Anh này làm quản lý nhà hàng “ BIỂN ĐÔNG” trên Bà Rịa mấy năm trời, con ăn ở đó hoài nên con biết ảnh. Đồ ăn ở đó rất ngon, phục vụ rất chuyên nghiệp nên quán đông khách lắm.
MÁ TÒAN
 VẺ HÀI LÒNG
-         Quan trọng nhất của nhà hàng là khâu quản lý và tổ bếp. Nếu 2 bộ phận này làm tốt thì mọi việc sẽ ổn. Được rồi. Má đồng ý, bay đt cho chủ quán chuẩn bị hợp đồng. Chiều bay chở má tới kiểm tra lại lần cuối rồi ký luôn.
TÒAN
 VUI MỪNG
-         Tuân lệnh phu nhân.
Anh lấy đt ra bấm số…

12. NHÀ THẮNG – NGOẠI – NGÀY
DV: ÚT LÀNH, LONG, THẮNG
BUỔI CHIỀU
Út lành đang ngồi hát ngêu ngao ở đầu hiên thì có tiếng xe máy dừng ngoài cổng. Con vàng chạy ra sủa gâu gâu. Long xuống xe, nựng con vàng rồi đứng nhìn vô. Út Lành chạy ra hỏi.
ÚT LÀNH
-         Anh tìm ai?
LONG
HƠI GIẬT MÌNH VÌ THẤY ÚT ĐẸP
-         Chào em. Anh muốn tìm anh Thắng hiệp sĩ. Còn em là ai?
ÚT LÀNH
-         Em là em anh Thắng. Anh tìm anh Tư có việc gì không?
LONG
 NỊNH
-         Em là em gái anh Thắng hả? Hèn chi em đẹp quá trời. Anh Thắng có nhà không em?
ÚT LÀNH
 HƠI MẮC CỠ, SƯỚNG
-         Anh cứ chọc quê em, anh Tư em đang trong nhà đó, anh vô chơi.
2 người đi vô sân, Út đi trước giọng lanh lảnh.
-         Anh Tư ơi! Có khách tìm anh nè. Anh Tư nghe rõ hôn?
Thắng từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Long thì vui vẻ chào to.
THẮNG
-         Chào anh Long.
 Với Út
-          Út vô nhà lấy nước uống.
Thắng đi tới bắt tay Long.
LONG
-         Chào Thắng, em khỏe không? Chà, em có cô em gái đẹp và dễ thương ghê.
THẮNG
-         Nó còn con nít lắm, em bình thường, anh vô nhà chơi.
LONG
 DỄ DÃI
-         Ngồi ngoài hiên thoáng và mát hơn. Chiều tối nay em rảnh không?
THẮNG
-         Em rảnh tới 9h, vì 10h em phải chực đêm rồi.
2 người ngồi xuống ghế nhựa ngoài hiên nhà. Lát sau Út Lành mang ra 2 ly nước lọc.
ÚT LÀNH
-         Em mời 2 anh uống nước.
LONG
ĐỠ LY NƯỚC
-         Cám ơn em. Em tên chi? Đang đi học hay đi làm rồi?
ÚT LÀNH
E THẸN
-         Dạ em là út Lành, em mới thi xong phổ thông, còn đang đợi kết quả ạ.
THẮNG
  NÓI CHÊM
-         Không biết nó có đậu tốt nghiệp không? Nếu đậu thì cho đi ôn thi đại học, không đậu thì cũng phải kiếm việc làm thôi.
LONG
  NỊNH
-         Nhìn em sáng sủa thế này, chắc là đậu thôi. Em nên lên Sài Gòn ôn thi.
ÚT LÀNH
 LÍ NHÍ
-         Em không biết, tùy anh Tư thôi.
THẮNG
-         Cứ đợi có kết quả thi tốt nghiệp rồi sẽ tính.
 Nhìn Long  vẻ thăm dò.
-         Anh tơi chơi hay còn có việc gì nữa anh?
Út Lành quay lưng đi vô nhà.
LONG
VUI VẺ
-         Anh tới thăm Thắng, tính rủ em đi nhậu và cũng để bàn chút công việc. Đi làm vài chai nhé?
THẮNG
-         Em chỉ đi được tới 9h, và cũng uống ít thôi vì em còn phải đi làm đêm.
LONG
 VUI VẺ
-         Ok, còn nhiều thời gian mà, em uống ít thì phá mồi nhiều để có sức mà thức đêm. Tụi mình đi nha?
THẮNG
-         Anh đợi em chút, em vô lấy đồ để đi làm luôn.
Thắng đi vô nhà. Long ngồi đợi, đảo mắt nhìn quanh vẻ gian xảo.
LONG
  NÓI THẦM
-         Nghe đồn Thắng hiệp sĩ ghê gớm lắm, nhưng gặp mặt thì mới thấy nó chỉ là 1 gã nhà quê tầm thường.
Lát sau Thắng từ trong nhà dắc xe máy đi ra, nhìn Long vẻ cảnh giác.
THẮNG
-         Mình đi thôi anh.
Nhưng anh nghĩ thầm.
-         Anh ta có vẻ gì đó không thật. Mình cứ quan hệ với anh ta coi sao.
LONG
-         Ừ. Đi thôi.
2 người lên xe, nổ máy phóng đi.

13. NHÀ TÒAN – NGOẠI – NGÀY
DV: THẮNG, TOÀN, 2 ÔNG GIÀ
BUỔI CHIỀU
4 người, 2 già, 2 trẻ ngồi quanh bộ bàn đá nơi góc vườn. Trên bàn để cây đàn bầu, có ca trà đá lớn và mấy chiếc ly. Trán ông Ba lấm tấm mồ hôi, Thắng thì mồ hôi ướt áo vì họ mới luyện võ xong.
ÔNG BA
-         Về cơ bản là ông đã chuyền cho cháu 90% vốn liếng võ học của ông. Nhưng để vận dụng linh hoại thì cháu còn phải luyện tập nhiều, luyện tập thường xuyên nhé.
THẮNG
-         Dạ, cháu sẽ luyện tập thường xuyên ạ. Nhưng ông vẫn phải chỉ dạy cháu hàng ngày nha ông. Có nhiều đòn thế khó quá, cháu tập hoài mà vẫn chưa đạt yêu cầu.
ÔNG NĂM
 CHÊM VÀO
-         Tất nhiên là ổng vẫn phải dạy cháu luyện tập rồi, ổng sợ thất nghiệp lắm đó.
ÔNG BA
  TRẢ MIẾNG 
-         Hừ, không biết ai sợ thất nghiệp hơn ai. Cái vốn đàn bầu của ông đã cạn từ lâu rồi.
ÔNG NĂM
 KHÔNG VỪA
-         Vốn đàn bầu của tôi ít thật, nhưng vẫn đủ để tôi chơi tới lúc xuống âm phủ. Còn vốn võ học của ông tuy nhiều, nhưng ông có còn sức mà luyện thêm 5 năm, 10 năm nữa không?
ÔNG BA
Vênh mặt
-         Sao không ? Thời Tam quốc Hoàng Trung hơn 70 tuổi vẫn xung trận chém rơi đầu tướng giặc đó.
ÔNG NĂM
Cười
-         Nhưng rồi vì già yếu mà bị tên của quân Ngô bắn ngã ngựa. Hà hà ! Không sao, khi nào ông tay yếu, chân mềm không luyện được võ nữa thì cứ ngồi yên uống trà mà nghe tôi đàn nha. Hà hà hà !
Thắng và Toàn nhìn 2 ông già, nhìn nhau lắc đầu, cười.
Ông Ba đỏ mặt, tính cãi nữa thì Tòan nhảy vô can thiệp. Anh đứng dậy, giọng anh hài hước.
TOÀN
-         Thôi, thôi. Cháu xin 2 ông. Cháu nghe 2 ông cãi nhau giống hệt như… như… cháu và thằng Thắng cãi nhau hồi còn học lớp 10 vậy.
ÔNG BA
HẠ HỎA
-         Hừ, tại ổng hay nhiều chuyện thôi.
ÔNG NĂM
Gườm ông Ba
-         Không biết ai nhiều chuyện hơn ai. Hừ.
Bỗng ông ngớ người ra, nhìn Tòan và Thắng đang cười. Ông lừ mắt, la.
-         A, thằng Tòan láo thiệt, dám nói 2 ông là trẻ con lớp 10 hả? Ông phải đánh mày 1 trận.
Ông đưa nắm tay về phía Tòan, tính đứng dậy để đánh anh. Nhưng ngồi lâu, chân ông tê quá, loảng choạng, khi ông đứng lên được thì Tòan và Thắng đã …leo lên ngồi trên cây rồi.
TOÀN- THẮNG
-         Ông Năm ơi! Ông chơi đàn cho tụi cháu nghe nha?
Ông Ba ôm bụng cười khụ, khụ.
Ông Năm đứng chống nạnh, giơ nắm tay, chợn mắt nhìn mọi người…

14. CAFÉ BÀ RỊA – NỘI – NGÀY
DV: THANH SÓI, ĐÀN EM, QC
BUỔI CHIỀU
Thanh SÓI và 1 tên đàn em ( đã từng ở băng N.1 ) ngồi trong quán. Trên bàn có 2 ly café đá và 1 gói thuốc lá 3 số 5.
THANH SÓI
-         Mày nói cho tao biết giờ giấc sinh hoạt của thằng Thắng như thế nào?
ĐÀN EM
-         Buổi sáng nó ngủ dậy và ăn cơm trưa ở nhà. Buổi chiều và tối nó sinh hoạt thất thường lắm: Có bữa ở nhà, bữa đi chơi, có bữa sang nhà thằng Toàn học võ, có bữa lại đến công ty. Hàng đêm nó đi làm ở công ty từ 10h đến 6h sáng.
THANH SÓI
 HÚT THUỐC
-         Bọn mày phải theo giõi tiếp để biết được lịch sinh hoạt của nó vào buổi chiều và tối. Tao muốn biết cụ thể hơn nữa.
ĐÀN EM
  UỐNG CAFÉ
-         Dạ, em sẽ tiếp tục cho theo giõi và dò la thêm tin tức về nó.
THANH SÓI
NHẮC NHỞ
-         Cẩn thận kẻo bị lộ đó. Nó làm bảo vệ lâu năm nên sẽ có nghiệp vụ và kinh nghiệm. Không dễ chơi đâu.
ĐÀN EM
-         Anh yên tâm, tụi em đổi người liên tục à. Anh muốn xử lý nó thế nào?
THANH SÓI
Hằn học
-         Đánh công khai thì tụi mình không phải là đối thủ của nó. Chỉ còn cách phục kích hoặc gài bẫy thôi. Chuyện này phải bí mật, phải dấu bọn thằng Đức, thằng Long. Ông Trùm mà biết thì bọn mình tiêu hết đó. Nhớ nghen, tuyệt đối bí mật.
2 đừa thì thào âm mưu hại Thắng…

15. NHÀ THẮNG – NGOẠI – NGÀY
DV: ÚT LÀNH, BÀ THẮM, THẮNG
BUỔI SÁNG
Bà Thắm  đang chuẩn bị nấu cơm, bà mang rổ rau vào trong bếp. Út Lành đạp xe từ cổng vào sân, miệng kêu lanh lảnh.
ÚT LÀNH
-         Má ơi! Anh Tư ơi! Út đậu tốt nghiệp rồi, Út tốt nghiệp THPT rồi nè. Tui thi đậu rồi nè.
BÀ THẮM
 CHẠY RA, HỚN HỞ, HỎI DỒN
-         Bay đậu rồi hả? Thiệt không? Sao bay biết? Có giấy báo chưa?
ÚT LÀNH
 CHÌA TỜ GIẤY BÁO ĐIỂM THI
-         Có giấy báo rồi nè, má coi đi nè. Anh Tư ơi! Dậy đi, dậy khao Út nè.
Thắng lò dò từ trong nhà đi ra, mặt vẫn còn ngáp ngủ.
THẮNG
-         Con Út có chuyện gì mà ồn ào thế hả?
ÚT LÀNH
-         Anh Tư ơi! Út tốt nghiệp rồi nè, giấy báo đây nè.
 Anh giằng lấy tờ giấy báo điểm.
THẮNG
-         Đâu, đưa coi.
Thắng đọc kỹ rồi kêu to.
-         Đúng rồi, Út đậu tốt nghiệp rồi má. Út giỏi lắm.
BÀ THẮM
VUI MỪNG
-         Con Út đậu thiệt hả? Tốt quá rồi, chắc ba tụi bay sẽ mừng lắm.
ÚT LÀNH
 NHỎNG NHẼO
-         Má, anh Tư khao Út đi. Không nấu cơm nữa, đi nhà hàng nha anh Tư?
BÀ THẮM
-         Tổ cha bay, con gái gì mà tham ăn. Nhà hàng nhà hiếc gì cho tốn kém. Để má bắt con gà trống thiến cho tụi bay ăn. Thằng Tư đi tìm ba bay về cho ổng mừng.
THẮNG
-         Được rồi, con đi tìm ba. Út với má ở nhà nấu cơm nha.
Thắng đi vô nhà rửa mặt, thay đồ. Bà Thắm ra vườn bắt gà. Út Lành vẫn chưa hạ cơn vui, cô hát nghêu ngao, nhảy lò cò trong sân.

16. NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI – NGÀY
DV: MM, ÚT TUẤN, ÔNG THÀNH, BÀ LAN
PHÒNG KHÁCH- BUỔI CHIỀU
Cả nhà Mai Mai ngồi trong phòng khách. Mọi người vui vẻ nói chuyện, chủ đề xung quanh việc Mai Mai đậu tốt nghiệp PTTH.
ÔNG THÀNH
-         Mai Mai tốt nghiệp PTTH là đều tất nhiên, nhưng ba má cũng biểu dương và chúc mừng con gái đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ quan trọng của thời niên thiếu.
Cả nhà vỗ tay hoan hô, riêng út Tuấn vỗ to nhất.
ÚT TUẤN
-         Hoan hô chị Hai, chúc mùng chị Hai.
BÀ LAN
-         Việc tiếp theo mới là quan trọng. Ba má muốn bàn với Hai và hôm nay sẽ quyết định việc Mai Mai sẽ thi vào trường nào? Học ở đâu? Bây giờ Mai Mai cho ba má biết nguyện vọng của con thế nào?
MAI MAI
-         Con cũng đang phân vân, chưa quyết định được. Con muốn đi du học nhưng lại sợ xa nhà. Nếu thi vào trường y để trở thành bác sĩ cũng tốt… nhưng con thấy vẫn không thích lắm. Hay là con theo nghề kinh doanh của ba má nha?
ÔNG THÀNH
-         Con phải suy nghĩ kỹ đã, ba má chỉ giúp con định hướng thôi. Quyền quyết định cuối cùng vẫn thuộc về con.
MAI MAI
-         Vậy con thi vào trường ngoại thương tp. HCM ngành QTKD nha ba má ?
BÀ LAN
-         Vô trường này học cũng được, chất lượng khá cao. Nhưng theo má con nên sang Úc du học.
MAI MAI
  NHÕNG NHẼO
-         Xa quá hà. Con không muốn đi xa nhà đâu, con muốn học ở gần nhà để được gần ba má và Út thôi.
ÚT TUẤN
 ỦNG HỘ
-         Đúng đó, chị Hai mà đi học xa thì ai sẽ ở nhà chơi với Út chứ? Em ủng hộ chị Hai học ở nhà.
ÔNG THÀNH
-         Ba có ý kiến để Hai tham khảo nhé. Ba má đã mua đất ở Vũng Tàu, ba má sẽ xây khách sạn đạt chuẩn 3 sao dưới đó. Nếu con thích kinh doanh ngành du lịch thì đi học nghề này để sau này về làm quản lý khách sạn.
MAI MAI
SUY NGHĨ
-         Làm quản lý khách sạn hả ba? Cũng thú vị đó, với lại con thích Vũng Tàu. Vậy con phải học ngành QTKD rồi.
Dì Chín đi tới.
DÌ CHÍN
-         Bữa tối chuẩn bị xong rồi. Mời ông bà chủ và cô cậu xuống ăn cơm.
Cả nhà xuống bếp ăn cơm tối…

17. NHÀ ÔNG THÀNH- NỘi  - ĐÊM
DV: MM
* NỘI - PHÒNG NGỦ CỦA MAI MAI
Mai Mai ngồi trước màn hình vi tính, cô chat với nhỏ Linh, cười đùa vui vẻ. sau đó đọc tiểu thuyết “ TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI”. Đọc hết chương cô đứng dậy, nhìn đồng hồ: 9h30 p. Cô đi ra cửa sổ nhìn bầu trời đầy sao…
MAI MAI
-         Bây giờ mình phải quyết định: Học ở nhà hay đi Úc du học đây?
-         Nếu đi Úc, phải rất lâu mới gặp lại người ấy!
Hình bóng Thắng chập chờn, mờ ảo trong ánh trăng đêm.
-          Ta luôn nhớ chàng, không biết chàng có nhớ đến ta chăng?

18. NHÀ THẮNG – NGOẠI – ĐÊM
DV: THẮNG, MM
Đêm đến. Thắng không ngủ được, anh nằm trằn trọc, hết nằm nghiêng rồi nằm ngửa. Anh ngồi dậy 1 lát rồi xuống giường. Anh tìm chai rượu, tới bàn rót ra 1 ly nhỏ. Anh mang ly rượu ra vườn đi dạo. Lát sau anh ngồi xuống dưới gốc cây ngắm trăng. Thỉnh thoảng anh đưa ly rượi lên nhâm nhi từng hớp nhỏ. Anh đang nhớ tới Mai Mai.
THẮNG
-         Giờ này chắc Mai Mai đã ngủ say. Có lẽ nàng đã quên ta rồi.
Anh nhìn lên bầu trời, xa xa có vì sao lấp lánh. Thắng uống 1 hớp rượu, đặt ly xuống bên cạnh, nhắm mắt, mơ màng.
  * Núi Nhỏ Vũng Tàu.
- Thắng (không có sẹo) và Mai Mai đi dạo, vui đùa, chạy nhảy trên đỉnh Núi Nhỏ. Thắng đỡ Mai Mai leo lên dốc, dưới tán lá cây. Họ đứng ngắm cảnh VT, cảnh biển, đưa tay chỉ trỏ. Mai Mai lấy đt ra chụp ảnh. Trên đỉnh Núi Nhỏ, cạnh ngọn Hải Đăng, 2 người khoác tay nhau ngắm biển, họ âu yếm hôn nhau…
TRỞ LẠI THỰC TẾ
Thắng đang mơ màng, miệng anh hé cười, mặt tươi vui. Bỗng anh đưa tay gãi má trái, giật mình, choàng tỉnh. Tay anh vẫn sờ vết sẹo, mặt lại tối xầm, đau khổ. Thắng ngồi suy tư, nhấm nháp men rượu. Anh đọc nhỏ bài thơi mới viết:

                             - Rượu nồng men thuốc đắng trên môi
                             Sương đêm thấm ướt áo ta rồi
                             Biết gửi cùng ai niềm tâm sự
                             Chỉ biết cùng trăng kết bạn đời.
19. VƯỜN CÂY VẮNG- NGOẠI- NGÀY
DV: THANH SÓI, ĐÀN EM
Thanh sói và 1 tên đàn em trong băng N.1 đứng dưới gốc cây, bàn tán, tay chân múa may, thỉnh thoảng chúng lại kín đáo quan sát xung quanh. Vắng lặng.
 Lát sau Thanh sói gật đầu cười khoái trá, nói với tên đàn em.
THANH SÓI
-         Mày phải trực tiếp tham gia và chỉ huy tụi nó. Thành công mày sẽ được làm phó tướng cho tao.

20.  BỜ BIỂN – NGOẠI – ĐÊM
DV: THẮNG, 4 DU ĐÃNG
Thắng đứng gác trong đêm,  anh quan sát 1 vòng rồi đi lại mép biển ngắm sao trời. Lát sau anh lững thững đi tới mấy hàng cây, ngồi xuống, ngáp vì buồn ngủ. Phía sau anh bỗng suất hiện mấy bóng đen, bịt mặt, trên tay chúng đều cầm mấy cây côn, gậy. Chúng rón rén tới gần Thắng. Nghe tiếng động, Thắng vội đứng dậy thì ngay lập tức các bóng đen lao đến vung gậy nhằm vào Thắng vụt tới tấp. Thắng vung tay che đỡ, cố tránh né nhưng anh vẫn bị trúng mấy gậy vào tay, lưng, vai. Thắng đã trấn tĩnh nên hô to.
THẮNG
-         Cướp, có cướp.
Trận đánh càng lúc càng ác liệt. Anh né được 1 gập, đánh ngã tên đứng gần, đá nhào tên tiếp theo mở được lối thóat bỏ chạy. Các bóng đen đuổi theo. 1 tay anh cầm được cái còi đeo trên cổ, đưa lên miệng thổi “ Toe. Toe”.  Tiếng còi vang lên khiến mấy bóng đen dừng lại. Từ trong công ty có bóng người chạy ra. Các bóng đen bỏ chạy, lẫn vào màn đêm.

                                                HẾT TẬP 22


- 20 PĐ, 23 CẢNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét