Trang

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Kịch bản HIỆP SĨ GIỮA ĐỜI THƯỜNG Tập 26

Tác giả kịch bản: Phạm Văn Hải


                                  
1. LÀNG CHÀI – NGOẠI – NGÀY
DV: QC: ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, THANH NIÊN, CÔ GÁI,
Cả làng chài rung động vì tin Thắng bị bắt vì tàng chữ ma túy.
* NGÃ 3 ĐẦU LÀNG.
1 nhóm dân làng đứng xúm lại bàn tán xôn xao.
ĐÀN ÔNG
-         Chính mắt tôi chứng kiến thằng Thắng bị công an bắt vì tội tàng trữ ma túy. Họ tới khám nhà và tìm ra ma túy trong nhà Thắng.
ĐÀN BÀ
-         Thằng Thắng là hiệp sĩ mà, sao lại dây vào ma túy chứ? Người ta có lộn không ?
THANH NIÊN
-         Chắc là lộn quá. Anh Thắng sao lại chứa ma túy?
ĐÀN ÔNG
-         Không lộn đâu. Tôi có mặt ở đó nên tôi biết. Công an tỉnh mang lệnh khám nhà tới, đi cùng còn có cả công an khu vực và ông trưởng làng. Họ khám nhà và tím thấy ma túy trong nhà Thắng, Họ còng ngay tay Thắng lại và giải lên công an tỉnh, nhà thằng Thắng bị niêm phong rồi.
ĐÀN BÀ 2
-         Thời buổi này trắng đen lẫn lộn, khó mà phân biệt lắm. Bề ngoài nó là hiệp sĩ, bên trong nó ngầm buôn bán ma túy kiếm tiền thì sao? Nhà nó dạo này khá giả rồi, nó mua được xe máy, ĐTDĐ, ăn uống dư giả. Nghe nói nó còn có tiền để đi giải phẫu phục hồi khuôn mặt nữa đó.
THANH NIÊN
-         Chẳng lẽ có chuyện đó?
ĐÀN BÀ
-         Ai nói gì thì nói, tôi vẫn không tin thằng Thắng buôn ma túy. Người ta lộn rồi. Công an bây giờ bắt người lung tung.
* CỔNG QUÁN CAFÉ – NGOẠI
1 nhóm thanh niên nam nữ đang đứng bàn tán.
THANH NIÊN 1
-         Thằng Thắng bị công an bắt. Sao lại có chuyện đó nhỉ?
THANH NIÊN 2
-         Nghe nói nó buôn ma túy.
NŨ 1
-         Chắc là bắt lộn người. Anh Thắng là hiệp sĩ kia mà, sao lại đi buôn ma túy?
THANH NIÊN 1
-         Thời buổi này vì tiền việc gì người ta cũng có thể làm. Có tiền là có tất cả.
THANH NIÊN 2
-         Chuyện cũng khó tin, nhà nó ai cũng hiền lành, tử tế, nó là đứa nghĩa hiệp. Tội nghiệp thằng Thắng.
NỮ 1
-         Tôi vẫn tin anh Thắng vô tội, người ta bắt lộn rồi.

2. NHÀ ÔNG BA NGHỆ - NGOẠI – NGÀY
DV: TÒAN, ÔNG, BÀ BA. ÔNG, BÀ NĂM
Tại bộ bàn ghế đá ở góc sân. Vợ chồng ông Ba, vợ chồng ông Năm và Toàn đang đứng ngồi bàn tán xôn xao. Bà Ba và bà Năm ngồi ghế khóc sụt sịt. Ông Ba nóng tính la hét om sòm.
ÔNG BA
-         Người ta làm ăn kiểu gì thế? Bắt bớ người lung tung, không có suy xét gì hết. Thế mà cũng là công an à.
Ông cần tay ông Năm.
-         Đi, ông đi với tôi, ta lên gặp công an hỏi cho ra lẽ.
ÔNG NĂM
 CŨNG HĂNG MÁU
-         Đi, tôi  đi với ông. Gặp ai tôi cũng đi, tôi lấy cái mạng già này đứng ra bảo lãnh là thằng Thắng vô tội.
TÒAN
Hung hăng
-          Chắc có hiểu lầm gì ở đây. Hoặc thằng Thắng bị vu oan, hãm hại,
-          Cháu sẽ chứng minh là họ sai, họ bắt lộn người, thằng Thắng vô tội.
BÀ NĂM – BÀ BA
-         Cho tụi tôi đi với.
-          Tôi cũng sẽ đấu tranh tới cùng để bảo vệ nó. Thằng Thắng mà buôn ma túy sao?
Mọi người vội vã chuẩn bị, ông Ba và Toàn lấy xe máy, nổ máy. Ông Năm leo lên sau xe ông Ba. Chợt Tòan hỏi to.
TÒAN
-         Giờ mình đi đâu hả hai ông?
ÔNG BA
-         Đi đâu cũng đi, lên công an huyện, lên công an tỉnh.
ÔNG NĂM
-         Học trò cũ của tôi  đang làm phó giám đốc sở văn hóa, ta đi lên đó hỏi nó cho ra lẽ.
2 bà mon men lại sau xe Tòan, không biết ai leo lên trước, ai leo lên sau, họ đứng tần ngần nghe chuyện.
TÒAN
-         Vậy thì đi thôi…
-          Nhưng mà đi đâu trước hả 2 ông?
ÔNG BA
-         Thì cứ đi rồi tính.
ÔNG NĂM
-         Tới gặp phó giám đốc sở văn hóa trước, dù sao nó cũng là học trò của tôi.
Toàn gãi đầu, lúng túng.
TÒAN
-         Nhưng ông Năm ơi! Sở văn hóa họ không bắt người, mà là công an bắt thằng Thắng. Bây giờ mình phải tìm công an.
Bà Năm là người còn bình tĩnh nhất, bà chen vào.
BÀ NĂM
-         Công an cũng có nhiều loại, trước hết phải biết công an nào bắt thằng Thắng. Có công an huyện, công an tỉnh, công an khu vực, cảnh sát giao thông. Đứa nào? Công an nào bắt thằng Thắng nhỉ?
Mọi người hiểu ra, lúng túng nhìn nhau.
ÔNG NĂM
-         Ờ, thì đi gặp công an khu vực trước.
TÒAN
-         Công an khu vực không đủ thẩm quyền bắt thằng Thắng ông ơi. Hay là mình lên công an huyện trước.
Ông Ba đã bình tĩnh lại. Ông chống xe, đi tới ngồi phịch xuống ghế đá. Ông Năm thấy thế thì la to.
ÔNG NĂM
-         Nè, sao ông lại ngồi đó. Bộ ông không đi nữa sao?
ÔNG BA
 BÌNH TĨNH
-         Mọi người lại đây tôi nói chuyện. Giận quá mất khôn cả rồi.
Mọi người tới ngồi xuống ghế, im lặng nhìn ông Ba.
ÔNG BA
-         Thằng Thắng bị bắt về tội chứa ma túy thì phải do công an chống ma túy hoặc công an tỉnh bắt.
Với Tòan
-         Cháu lên công an xã hỏi tin tức coi ai bắt thằng Thắng, giờ nó đang bị giam ở đâu?
Với ông Năm
-         Anh Năm viết 1 cái đơn bảo lãnh, tất cả chúng ta ký vào rồi lên gặp họ xin bảo lãnh cho thằng Thắng là nó vô tội.
TÒAN
Đứng dậy
-         Vâng, cháu đi đây.
Nói xong anh ra lấy xe nổ máy phóng đi.
ÔNG BA
 Với mọi người
-         Tôi tin là thằng Thắng bị oan, có thể người ta bắt lộn, cũng có thể người ta bắt nó là đúng vì khám trong nhà nó có ma túy…
ÔNG NĂM
 Cướp lời
-         Ông nói thế là sao? Ông mà cũng tin là nó buôn ma túy hả? Ông là thày nó mà cũng không tin nó hả?
ÔNG BA
 Xua tay
-         Không, không phải. Anh bình tĩnh lại đã…
ÔNG NĂM
-         Không bình với tĩnh chi hết. Tôi nói là nó vô tội, có thế thôi.
2 bà nhìn 2 ông rồi nhìn nhau, không tham gia ý kiến.
ÔNG BA
-         Trong chuyện này thì tôi có kinh nghiệm hơn, anh Năm ơi! Ý tôi là có thể thằng Thắng bị bọn xấu ám hại, chúng gài bẫy, đưa ma túy vào nhà Thắng rồi báo công an tới bắt nó.
ÔNG NĂM
-         Có chuyện đó sao? Bọn chúng xấu xa, hèn mạt thế sao? Nhưng công an cũng phải điều tra đã chứ? Bắt người thì phải có bằng chứng, nhân chứng chính xác chứ?
ÔNG BA
 BÌNH TĨNH
-         Họ chỉ tạm giam thằng Thắng thôi, phải điều tra mới có kết quả. Nếu Thắng vô tội thì họ phải thả ngay.
ÔNG NĂM
-          Thế tôi có cần viết đơn bảo lãnh nữa không?
ÔNG BA
-         Cần, cần chứ. Chúng ta sẽ lên gặp lãnh đạo công an xin bảo lãnh cho Thắng. Còn tôi sẽ ra tay đối phó với bọn xấu, tôi sẽ trị tội chúng nó.
BÀ BA
  Nhìn ông Ba, tay xoa bụng
-         Mình ơi! Chuyện này cứ để công an giải quyết, mình già rồi mà.
ÔNG BA
 Nhìn vợ
-         Mình yên tâm, tôi sẽ không đi đánh lộn với tụi nó đâu. Tôi chỉ xác minh coi bọn nào đang âm mưu ám hại thằng Thắng, tôi sẽ đt cho các bằng hữu trong giang hồ hỏi ra tung tích tụi nó, rồi Thắng và công an sẽ trị tội chúng nó.
ÔNG NĂM
-         Anh Ba có lý. Tôi xin bái phục anh. Tôi đi viết đơn bảo lãnh nhé.
-          
3. CÔNG TY DU LỊCH – NỘI – NGÀY
DV: GĐ, TP BV, BẢO
PHÒNG GIÁM ĐỐC. Trong phòng: Giám đốc, Bảo và bác trưởng phòng đang họp kín, không khí căng thẳng.
GIÁM ĐỐC
-         Tôi mời anh và Bảo lên gấp là để họp bàn về 1 vấn đề hệ trọng. Tôi chưa muốn phổ biến rộng việc này. Các anh đã nghe tin gì về Thắng chưa?
Bảo và trưởng phòng nhìn nhau, không hiểu.
TRƯỞNG PHÒNG
-         Có chuyện gì thế anh?
GIÁM ĐỐC
-         Các anh chưa biết gì sao? Tôi mới được phía công an báo cho biết là …Thắng …đã…bị…bị…
BẢO
-         Thắng? Nó bị sao hả giám đốc?
GIÁM ĐỐC
Bình tĩnh
-         Tôi không muốn tin, nhưng đây lại là sự thật. Thắng bị công an bắt vì tội tàng chữ ma túy.
Cả trưởng phòng và Bảo đều nhảy dựng lên.
TRƯỞNG PHÒNG – BẢO
-         Sao? Thắng bị công an bắt?
-          Không thể có chuyện đó!
GIÁM ĐỐC
-         Khi nghe công an thông báo, tôi vẫn chưa tin, Tôi liền đt cho cậu Tòan thì Toàn xác nhận là Thắng bị bắt, lúc đó thì tôi mới tin.
TRƯỞNG PHÒNG
-          Thắng bị bắt như thế nào hả anh?
GIÁM ĐỐC
-         Công an nhận được đơn tố cáo là Thắng buôn bán và đang tàng chữ ma túy tại nhà. Họ mang lệnh khám nhà cùng đại diện địa phương đến xét nhà thì tìm thấy ma túy trong nhà Thắng. Công an đã bắt Thăng theo đúng luật.
BẢO
-         Không thể có chuyện Thắng buôn bán ma túy, thật vô lý.
TRƯỞNG PHÒNG
 Bình tĩnh
-         Thắng bị gài bẫy rồi.
GIÁM ĐỐC
-         Ý anh nói Thắng bị ám hại? Thắng bị oan?
TRƯỞNG PHÒNG
-         Đúng vậy. Thắng đã bắt nhiều tội phạm khác nhau, trấn áp nhiều băng du đãng nên bọn xấu coi Thắng là kẻ thù. Đánh trực diện thì không được vì võ nghệ của Thắng cao cường, chúng chỉ còn cách là âm mưu ám hại, gài bẫy mà thôi.
BẢO
VUI MỪNG
-         Đúng rồi, đúng thế rồi.
GIÁM ĐỐC
-         Anh nói đúng quá. Như thế là Thắng vô tội. Nhưng sao công an họ manh động thế nhỉ, lẽ ra họ phải điều tra đã chứ?
TRƯỞNG PHÒNG
-         Họ phải làm việc theo luật thôi, họ nhận được nhiều đơn tố cáo và khám nhà thu được tang vật thì họ phải bắt người. Nhưng tôi tin họ sẽ điều tra ra sự thật. Thắng sẽ vô tội.
GIÁM ĐỐC
-         Anh nói đúng quá. Tôi sẽ làm ngay 1 đơn bảo lãnh gửi cho bên công an, đề nghị họ cho Thắng tại ngoại.
TRƯỞNG PHÒNG
-         Anh làm đi, tôi cũng sẽ ký tên và vận động mọi người ký tên bảo lãnh cho Thắng.
BẢO
 Vui
-         Tốt quá, cháu sẽ ký ngay. Thắng sẽ vô tội, may quá.

4. CAFÉ VŨNG TÀU – NỘI – ĐÊM
DV: ÚT LÀNH, ÔNG LÂM, QC
QUÁN CAFÉ ĐẸP NẰM Ở BÃI TRƯỚC. Út Lành và ông chủ ngồi ở bàn phía trước, nơi có thể quan sát cả vùng biển. Trên bàn có 1 ly café và chái dừa tươi.
ÔNG CHỦ
-         Anh biết em còn rất trẻ, anh thì đã gần 40 tuổi rồi, lại đã qua 1 đời vợ và có 1 đứa con riêng. Nhưng anh thương em thiệt lòng vì em rất thơ ngây và trong sáng. Anh sẽ bù đắp mọi thiệt thòi cho em, sẽ lo cho em 1 cuộc sống đầy đủ, an lành và hạnh phúc. Anh sẽ giúp đỡ gia đình em có cuộc sống tốt hơn, giúp đỡ anh Thắng nếu anh ấy bị giam giữ. Em thấy sao?
ÚT LÀNH
Cúi đầu, cắn móng tay vẻ suy nghĩ.
-         Em…em không biết nữa. Anh nhớ là phải giúp anh Tư em nha, ảnh bị oan đó.  Còn chuyện…chuyện kia thì… em… còn con nít mà.
ÔNG CHỦ
-         Anh lớn rồi, lại là doanh nhân thành đạt, anh nói được là làm được. Thế em thấy anh là người thế nào? Tốt hay xấu? Em có cảm tình với anh không?
ÚT LÀNH
Lúng túng.
-         Chú…à anh tốt mà,…ai.. ai cũng nói anh tốt mà.
ÔNG CHỦ
Nhìn út gặng hỏi.
-         Đúng. Anh tốt, anh thương yêu em. Thế em có thương anh không?
ÚT LÀNH
Lí nhí.
-         Em …em không biết.
Cô liếc nhìn ông rồi cúi đầu lí nhí.
-          Em…em cũng thích …thích CHÚ.
Ông chủ nhìn út trừu mến và mỉm cười chọc út.
ÔNG CHỦ
-         CHÚ thương EM nhất trên đời đó.
Út Lành mắc cỡ. Ông chủ mỉm cười nhìn út, cầm tay út rồi chuyển sang chuyện khác.
-         Vũng Tàu thiệt tuyệt vời, khí hậu trong lành và mát mẻ, biển rất đẹp nữa út nha?
ÚT LÀNH
Dạn dĩ hơn, lén nhìn ông chủ.
-         Em thích lên Sài Gòn hơn.
ÔNG CHỦ
 Cười
-         Tại em ít lên Sài Gòn nên em mới thích Sài Gòn đó thôi. Nếu em lên trên đó ở lâu lâu thì em sẽ nhớ biển, nhớ Vũng Tàu.
ÚT LÀNH
-         Em chưa biết sau này thế nào. Nhưng em rất thích Sài Gòn, mấy bữa đi chơi với anh trên đó làm em không muốn về luôn đó.
ÔNG CHỦ
-         Dễ thôi. Chủ nhật tới anh lại đưa em lên Sài Gòn chơi. Nếu em muốn thì em có thể ở lại trên đó làm việc. Anh còn có 2 cửa hàng trên đó mà.
ÚT LÀNH
Vui mừng
-         Thiệt hả anh? Em muốn làm ở cửa hàng trên đường Cộng Hòa. Anh cho em lên đó làm nha?
ÔNG CHỦ
-         Em suy nghĩ cho kỹ đó nhe. Đã lên rồi là không được đòi về Vũng Tàu nữa. Theo anh em hãy lên chơi và làm việc thử mấy ngày. Nếu em thích thì ở lại làm việc, không thích thì về Vũng Tàu cũng được.
ÚT LÀNH
-         Thế anh muốn em làm việc ở đâu?
ÔNG CHỦ
-         Anh muốn em ở Vũng Tàu vì thời gian tới anh sẽ ở dưới này nhiều hơn. Anh đang mua 1 căn hộ du lịch để anh và em ở.
ÚT LÀNH
 Mắc cỡ
-         Em sẽ ở chung với anh hả? Eo ơi, không được đâu, mắc cỡ chết, em không chịu đâu.
ÔNG CHỦ
-         Thì anh mua cho em ở, thỉnh thoảng anh sẽ đến thăm. Em bây giờ đã là bồ của anh- 1 doanh nhân thành đạt thì em phải được ăn, ở cho xứng đáng với vị trí của em chứ.
ÚT LÀNH
Suy nghĩ 1 chút.
-         Anh nè ! Thế chị Ngọc và Chị Tuyền đã biết chuyện này chưa? Em chưa nói gì hết đó.
ÔNG CHỦ
 TRÊU
-         Chuyện này là chuyện nào? Em muốn nói chuyện gì?
ÚT LÀNH
 Mắc cỡ
-         Anh thì, … là chuyện bọn mình đó.
ÔNG CHỦ
 Nghiêm túc
-         Linh Ngọc biết rồi. Lúc đầu Ngọc không đồng ý cho anh quan hệ với em. Nhưng anh thề là sẽ yêu thương em thật lòng nên Ngọc đã bỏ qua cho anh.
ÚT LÀNH
-         Thiệt hả anh? Chỉ không la em hả? Em ngại gặp 2 chỉ thấy mồ nè.
ÔNG CHỦ
-         Để anh nói chuyện trước, rồi sẽ mời họ đi nhà hàng ăn tối coi như là làm lễ ra mắt và tạ ơn.
ÚT LÀNH
-         Ôi, kỳ thấy mồ. Người ta còn con nít mà.
ÔNG CHỦ
-         Con nít gì nữa. Em đã 19 tuổi rồi. Bằng tuổi em nhiều người đã có con lớn rồi đó.
ÚT LÀNH
 Mắc cỡ, quay đi
-         Ứ, em ứ biết. Người ta còn con nít mà.

5. CON ĐƯỜNG – NGOẠI – NGÀY
DV: THANH SÓI
Thanh sói mang kiếng đen, đeo khẩu trang kín mít chạy xe ngoài đường. Có đt, hắn chạy xe và bên đường, dừng xe, lấy đt ra nghe.
TIẾNG OFF
-         Anh Ba nè. Mày làm gì mà lâu vậy?
THANH SÓI
-         Anh Ba hả? Em đang chạy xe ngoài đường. Có chuyện gì không anh?
TIẾNG OFF
-         Mày nghe rõ đây: Kiểm tra lại lịch trình ăn, ở, sinh họat, làm việc của thầy trò thằng Thắng rồi báo lại ngay cho anh Ba. Nhớ chưa?
THANH SÓI
-         Em báo hết rồi mà, anh Ba còn muốn biết gì nữa?
TIẾNG OFF
 Cáu
-         Đồ ngu. Nghe rõ đây. Tao muốn biết chính xác giờ giấc sinh họat và làm việc của thày trò nó, hiểu chưa?
THANH SÓI
-         Em hiểu rồi.
Im lăng 1 lát rồi Anh Ba mới nói tiếp.
TIẾNG OFF
-         Mày lấy thông tin cho chính xác rồi đt lại cho tao. Tao cấm tụi bay hoạt động. Vẫn ám binh, bất động. Rõ chưa? Tao sẽ cấp cho mày 10 chai.
THANH SÓI
-         Rõ, thưa anh Ba. Cám ơn anh Ba.

6. NHÀ ÔNG BA – NGOẠI – NGÀY
DV: 2 ÔNG GIÀ
2 ông già ngồi uống trà ở bộ bàn đá. Cả 2 đều đăm chiêu, lo lắng
ÔNG NĂM
-         Thằng Tòan mới lên công an tỉnh về. Người ta không cho ai vô thăm thằng Thắng. Người ta đã nhận đơn xin bảo lãnh của ta, nhưng họ chỉ hứa là xin ý kiến cấp trên, sẽ báo lại sau.
ÔNG BA
-         Người ta có nói cho biết là thằng Thắng bị oan không? Bao giờ mới được vô thăm nó?
ÔNG NĂM
-         Thằng Tòan có hỏi nhưng người ta chỉ trả lời chung chung. Họ cứ nói là để cấp trên xem xét, có gì thì sẽ thông báo về địa phương.
ÔNG BA
-         Tội nghiệp thằng nhỏ. Đang là hiệp sĩ bỗng dưng lại trở thành tội phạm.
ÔNG NĂM
-         Còn tin tức giang hồ của anh sao rồi.
ÔNG BA
  Lo âu
-         Tôi đã hỏi các chiếu hữu cũ. Đa số họ đã giải nghệ. Tuy nhiên cũng nắm được 1 số thông tin hữu ích.
ÔNG NĂM
-          Vậy anh nói cho tôi nghe đi.
ÔNG BA
 Nhìn vô nhà lo lắng
-         Tôi với anh ra ngoài biển nói chuyện nhé, lâu rồi ta không ra đó.
ÔNG NĂM
 Không hiểu nhưng gật đầu
-         Ờ, ra đó cho mát, đầu óc đỡ căng thẳng hơn.
Ông Ba đi vô nhà, 1 lát quay ra, lấy xe đạp, chở ông Năm ra ngoài đường.

7. VƯỜN CÂY VEN BIỂN – NGOẠI - NGÀY
DV: 2 ÔNG GIÀ
2 ông già ngồi dưới gốc cây, mắt nhìn ra biển. Họ im lặng, thỉnh thoảng ông Năm nhìn sang ông Ba dò sét. Mãi sau ông Ba mới lên tiếng.
ÔNG BA
-         Tôi đã đt và đi Sài Gòn, Bình Dương gặp mấy chiến hữu cũ, tôi đã nắm bắt được tình hình liên quan đến thằng Thắng rồi anh à.
ÔNG NĂM
Vội hỏi ngay.
-         Tình hình thế nào hả anh Ba?
ÔNG BA
-         Mấy năm nay ở Sài Gòn có 1 băng xã hội đen lớn chuyên tổ chức cờ bạc, mại dâm cao cấp và cho vay nặng lãi. Cầm đầu là 1 tên Trùm ẩn danh. Mấy đứa tội phạm bị thằng Thắng bắt dưới này là đàn em của tên Trùm.
ÔNG NĂM
-         À ra thế? Sao nữa hả anh Ba?
ÔNG BA
-         Tên Trùm rất tàn bạo và thâm độc. Chắn chắn hắn sẽ trả thù Thắng.
ÔNG NĂM
-         Vậy thì ta báo công an bắt hắn là xong. Trùm với sò gì chứ, gặp công an là vô khám hết. Thắng sẽ vô tội.
ÔNG BA
-         Nhưng cho tới nay không ai biết tên Trùm là ai? Ở đâu? Hắn không xuất hiện, chỉ điều hành qua mấy tên đàn em thân tín.
ÔNG NĂM
-         Ái trà. Tên này ghê gớm thật. Vậy thì làm sao mà bắt hắn được.
ÔNG BA
-         Nghe đồn võ nghệ của hắn rất cao thâm, hắn xuất thân từ tướng cướp. Dưới tay hắn còn có cả 1 băng cướp ở biên giới Cao Nguyên.
ÔNG NĂM
-         Ối chao! Tên này cao thủ đây.
ÔNG BA
-         Nghe đồn hắn tuổi ngoài 50 và bị mù 1 mắt nên còn có biệt danh là “ Bảy Chột”
ÔNG NĂM
-         Đáng đời nó, chắc là nó bị người ta đánh đó mà. Ai bảo làm tướng cướp.
ÔNG BA
-         Cho nên tôi suy đóan hắn chính là…là..
ÔNG NĂM
-         Là ai? Là, là đứa nào hả anh Ba?
ÔNG BA
 NHẸ NHÀNG
-         Là BẢY CỌP -  kẻ bị tôi đánh mù mắt, địch thủ của tôi đó.
Ông Năm té ngửa người , miệng ú ớ, mặt tái xanh.
ÔNG NĂM
-         Hắn… hắn, anh…anh…?
ÔNG BA
-         Tôi đã biết hắn là ai thì hắn cũng đã biết tôi ở đây, biết rõ mọi người xung quanh tôi.
ÔNG NĂM
-         Giờ anh tính sao? Ta phải báo công an thôi.
ÔNG BA
-         Anh cứ bình tĩnh. Tôi và hắn có 1 món nợ cần giải quyết, chỉ có 2 chúng tôi thôi. Nếu báo công an thì sẽ lớn chuyện và ảnh hưởng tới nhiều người khác.
ÔNG NĂM
Không yên tâm.
-         Nhưng 1 mình anh làm sao đối phó với tụi nó? Nếu như có thằng Thắng…theo tôi thì cứ báo công an.
ÔNG BA
Bình tĩnh.
-         Tôi rất hiểu Bảy Cọp. Hắn tuy hiểm độc nhưng cũng có khí độ. Người mà hắn muốn đối phó chỉ là tôi và Thắng. Hắn không sát hại phụ nữ, trẻ em và người già yếu nếu như không thật sự cần thiết.
ÔNG NĂM
-         Nhưng Thắng đang bị tạm giam, còn 1 mình anh thì…Tôi lo lắm.
ÔNG BA
Thuyết phục.
-         Anh Năm! Anh hãy nghe lời tôi nhé: Anh đừng nói chuyện này với ai hết. Cả vợ tôi, chị Năm và thằng Tòan cũng không nên biết. Hãy để tôi rảnh tay đối phó với Bảy Cọp.
ÔNG NĂM
Vẫn lo.
-         Nhưng mà tôi không yên tâm, tôi lo cho anh lắm.
ÔNG BA
Năn nỉ.
-         Tôi và Bảy Cọp phải giải quyến ân óan theo luật giang hồ. Nếu tôi phạm luật thì hắn sẽ phá luật mà trả thù lung tung. Tôi xin anh. Hãy coi như không biết chuyện gì hết. Hãy để tôi rảnh tay đối phó với Bảy Cọp.
ÔNG NĂM
-         Tôi...tôi lo cho anh lắm anh Ba ơi!
Ông Ba nhìn thẳng vào mắt ông Năm như van xin.
ÔNG BA
-         Anh Năm! Hãy nghe tôi. Đừng nói cho ai biết. Tôi xin anh.
2 người đứng dây. Ông Năm nhìn vào mắt ông Ba, 2 người nhìn nhau, thấu hiểu. Họ đưa tay ra bắt chặt tay nhau, rồi ôm nhau thật chặt.

8. BỜ BIỂN VŨNG TÀU – NGOẠI – ĐÊM
DV: TUYỀN, BAN
Biển sâu thẳm ì ào sóng vỗ. Bầu trời trong xanh và đầy sao. Tuyền và Ban tay trong tay đi dạo trên bờ biển thanh bình.
BAN
-         Kết quả thi học kỳ 1 của em thế nào?
TUYỀN
-         Tốt anh ạ, tất cả các môn đều đạt khá và giỏi.
BAN
-         Em của anh giỏi quá.
TUYỀN
-         Sang học kỳ 2 là tụi em được đi thực tập. Nhanh quá, thế là sắp ra trường rồi.
BAN
-         Anh đã chuẩn bị việc làm cho em ở 1 công ty du lịch tại Vũng Tàu. Giám đốc ở đó là bạn của anh.
TUYỀN
-         Cám ơn anh. Được làm việc và sống ở Vũng Tàu là ước vọng của em.
Tới 1 chỗ vắng, Ban chủ động dừng lại, kéo Tuyền sát vào mình.
BAN
-         Ra trường, ổn định việc làm xong thì tụi mình làm lễ cưới em nhá?
TUYỀN
  Mắc cỡ
-         Còn…còn sớm mà anh. Đợi…đợi khi ra trường hãy tính.
BAN
NHÌN VÀO MẮT TUYỀN
-         Nhưng em hãy hứa với anh là sẽ làm vợ anh nhé, em hứa đi.
TUYỀN
Run run
-         Em…em hứa.
Ban ôm Tuyền vào lòng, đặt lên môi cô 1 nụ hôn cháy bỏng.
9. KHÁCH SẠN BIỂN XANH – NGOẠI – NGÀY
DV: BẢY CỌP, 2 TRỢ LÝ, QC
Khách sạn khá sang trọng nằm ở trong 1 con hẻm lớn. Gần trưa có 1 chiếc xe hơi sang trọng từ từ chạy tới, xe dừng lại trước cửa. Cửa mở, tài xế vội ra trước rồi mở cửa sau, từ trong xe 1 người đàn ông cao lớn, ăn mặc sang trọng như 1 doanh nhân bước ra. Ông ta mang kính đen, tuổi khoảng ngoài 50. Trong xe bước ra còn có 2 thanh niên cao lớn, ăn mặc sang trọng, tay sách cặp đen loại dùng cho doanh nhân, họ có vẻ là những người giúp việc cho nhà doanh nhân. Họ mở cốp xe lấy ra mấy chiếc va ly tòan loại xịn. Tới cửa phòng lễ tân, người doanh nhân hất hàm sai.
DOANH NHÂN
-         Lấy 1 phòng VIP, 1 phòng thường. Đặt đồ ăn tại phòng.
TRỢ LÝ 1
-         Rõ, thưa giám đốc.
TRỢ LÝ 2
-         Giám đốc muốn ăn đồ rừng hay đồ biển ạ.
GIÁM ĐỐC
-         Đồ biển.
Họ kéo nhau vô khách sạn.

10. CAFÉ SÀI GÒN – NỘI – NGÀY
DV: MM, KIÊN, BẠN GÁI
Mai Mai và 1 cô bạn học đang ngồi trong phòng lạnh. Trên bàn có 2 trái dừa tươi. Họ nói cười vui vẻ.
BẠN GÁI
-         Nhanh thiệt, mới đó mà đã hết học kỳ 1 rồi.
MAI MAI
-         Ừ, thi xong cũng thấy nhẹ người.
BẠN GÁI
-         Nhẹ người vì kết quả học tập của mày đạt loại giỏi. Còn tao đang nợ 1 môn nè, thi lại ngại muốn chết.
MAI MAI
-         Tại mày ham chơi nên mới phải thi lại, chứ học lực của mày cũng khá mà.
BẠN GÁI
-         Thời con gái có được bao lâu, phải ăn chơi 1 chút cho đã,  chứ sau này đi làm, lấy chồng rồi thì có muốn chơi cũng không được.
MAI MAI
-         Nhưng bọn mình là sinh viên, nhiệm vụ chính lúc này là học mà.
bẠN GÁI
-         Học thì phải học, nhưng chơi thì vẫn chơi. Mày xinh đẹp nổi tiếng cả trường mà cứ như bà cụ non. Mày có biết tụi con trai nó gọi mày là gì không?
MAI MAI
Tò mò.
-         Sao? Tụi nó nói gì về tao?
BẠN GÁI
-         Tụi nó gọi mày là “ NGƯỜI ĐẸP BĂNG GIÁ”. Tuổi trẻ mà không chơi cũng thiệt mày ơi.
Mai Mai cười hi hi, chưa kịp trả lời thì đt của Mai Mai có chuông. Mai Mai lấy đt ra nghe.
MAI MAI
-         Em nghe nè.
TIẾNG KIÊN OFF
-         Anh tới rồi. Em ngồi ở đâu?
MAI MAI
-         Em ở trong phòng lạnh nè, bàn trong góc anh à.
KIÊN OFF
-         Ok, anh vô liền.
Lát sau Kiên đi tới, tươi cười.
KIÊN
-         Chào Mai Mai
Với cô gái
-         Chào em
MAI MAI- CÔ GÁI
-         Em chào anh.
-          Chào anh.
Kiên chủ động ngồi xuống chiếc ghế trống. Mai Mai giới thiệu với bạn.
MAI MAI
-         Đây là anh Kiên, làm trong ngành dầu khí.
Với Kiên.
-         Đây là Hoa- bạn học cùng lớp với em.
Kiên và cô gái gật đầu chào nhau.
KIÊN
-         Các em tới lâu chưa?
MAI MAI
-         Bọn em tới được 15 phút rồi. Anh đã xong việc chưa?
KIÊN
-         Xong rồi, anh rảnh rồi.
Cô gái phục vụ đi tới, Kiên đặt ngay ly café đá. Cô phục vụ quay đi.
HOA
-         Anh Kiên làm trong ngành dầu khí là ngành đang hot nhất xã hội đó. Em thì có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới ngành của anh.
KIÊN
 RA VẺ KHIÊM TỐN
-         Bình thường thôi em. Làm gì cũng được, miễn là mình thích và có ích. Còn để làm việc trong ngành dầu khí cũng không khó. Như Mai Mai nè, anh bảo đảm là ra trường sẽ có 1 vị trí  tốt trong ngành dầu khí.
Mai Mai chưa kịp trả lời thì Hoa đã vô tư nói.
HOA
-         Sướng thế mà Mai Mai không muốn, lại muốn làm ngành du lịch.
Kiên khó chịu nhìn Hoa rồi nhìn Mai Mai. Mai Mai đành giải thích.
MAI MAI
-         Học xong đại cương em đã chọn chuyên ngành Thanh tóan Quốc tế và học thêm QTKD ngành du lịch. Em rất thích ngành du lịch.
KIÊN
-         Du lịch làm sao bằng dầu khí. Em nên suy nghĩ lại. Em chọn chuyên ngành thanh tóan quốc tế là đúng vì trong ngành dầu khí cũng có bộ phận chuyên môn làm công tác này.
HOA
-         Đúng rồi. Ngành dầu khí tối hơn du lịch nhiều. Lương bổng cao hơn gấp mấy lần.
MAI MAI
NHÌN 2 NGƯỜI CƯỜI VUI
-         Thôi mà, mới năm nhất mà cứ nói chuyện nghề nghiệp chi sớm vậy. Nói chuyện vui đi.
KIÊN
  ĐƯỢC THỂ
-         Đúng rồi.Tối nay anh mời các em đi phòng trà coi ca nhạc nha ?
HOA
-         Ok, đi nhá Mai. Tới Đồng Dao nha?
MAI MAI
-         Ok, coi ca nhạc cũng vui đó.

11. CAFÉ SÂN VƯỜN – NỘI – ĐÊM
DV: THANH SÓI, TRỢ LÝ 1
Tại 1 bàn dưới gốc cây khuất trong vườn, trợ lý 1 của ông giám đốc đang ngồi với tên Thanh. Trên bàn có 2 ly café và 1 gói 3 số 5.
TRỢ LÝ 1
-         Tôi là phái viên tòan quyền của ông Trùm ở dưới này, mọi việc sẽ do tôi quyết định và tôi yêu cầu tất cả phải nghe theo lệnh của tôi.
THANH SÓI
-         Ok. Nhưng tình hình dưới này khác với trên Sài Gòn đó. Bọn đàn em sợ làm việc với xếp lạ. Tụi nó ngu và khó dạy lắm.
PHÁI VIÊN
-         Tôi biết cách dạy chúng nó và cả anh nữa. Kẻ nào trái lệnh sẽ bị nghiêm trị.
Thanh lặng thinh. Tên phái viên lấy trong túi ra 1 gói giấy để lên bàn.
PHÁI VIÊN
-         Đây là 50 triệu, Của anh 20 triệu, còn 30 triệu chia cho bọn đàn em.
THANH SÓI
-         Thiệt hả đại ca? Cám ơn đại ca.
PHÁI VIÊN
-         Khỏi đếm. Nếu hoàn thành tốt công việc sẽ được thưởng thêm 50 triệu nữa.
Thanh cầm gói giấy nhét vào túi quần.
THANH SÓI
-         Cám ơn đại ca! Em phải làm gì hả đại ca?
PHÁI VIÊN
-         Anh tuyển 2 đứa tin cậy và có nghề, mang theo hàng nhẹ túc chực đợi lệnh. Phải có xe máy loại tốt. Chỉ được làm theo lệnh của tôi.
THANH SÓI
-         Ok, có ngay. Phải ĐỘNG chứ, cứ ám binh - bất động mãi làm bọn đàn em phải đi phụ hồ hết.
PHÁI VIÊN
Đổi giọng, nghiêm lạnh
-         Việc thằng Thắng bị bắt có phải do mày cài bẫy nó không?
THANH SÓI
( giật mình )
-         Không phải, sao đại ca nghĩ thế?
PHÁI VIÊN
-         Mày khỏi cãi, tao biết hết. Mày vì thù riêng với thằng Thắng mà chống lệnh ông Trùm, lẽ ra phải bị nghiêm trị. Nhưng do mày có chút công lao nên tạm tha để mày lấy công chuộc tội.
THANH SÓI
-         Dạ, cám ơn đại ca. Đội ơn ông Trùm. Em sẽ lập công để chuộc tội ạ.
PHÁI VIÊN
-         Mày ngu lắm. Trả thù như thế ăn nhằm gì. Thằng Thắng chỉ bị giam ít ngày, bọn công an sẽ điều tra ra sự thật, nó sẽ được thả và bọn mày sẽ lọt vào tầm ngắm của cớm.
THANH SÓI
-         Dạ, tụi em ngu thật. Xin đại ca chỉ giáo cho.
PHÁI VIÊN
-         Khi nào cần tao sẽ cấp hàng nóng cho mày xử nó.
THANH SÓI
-         Cám ơn đại ca.
Ở 1 bàn phía góc bên kia, Lê Hùng trong bộ đồ lão ngư dân đang ngồi uống café.

12. HÀNH LANG CHUNG CƯ – NỘI – ĐÊM
BUỔI TỐI.
DV: NGỌC, NAM GIANG
 Nam Giang và Linh Ngọc đứng ở đầu hành lang, gần thang máy. Nam Giang trong bộ đồ hiệu lịch sự, còn Ngọc chỉ mặc bộ đồ nhẹ ở nhà. Có vẻ họ đang giận dỗi nhau.
NAM GIANG
 GIỌNG NHẸ NHÀNG
-         Thôi nào. Em vô thay đồ rồi đi ăn tối, mọi người đang chờ bọn mình đó.
LINH NGỌC
( DỖI )
-         Anh đi đi, em không đi đâu, em muốn ở nhà ngủ.
NAM GIANG
-         Trời đất, mới tối mà em đã muốn ngủ sao? Em vô thay đồ rồi mình đi nhé, anh đã hẹn với mọi người rồi.
LINH NGỌC
-         Anh hẹn thì anh đi thôi, em đâu có hẹn với ai.
NAM GIANG
 GIỌNG HƠI KHÓ CHỊU
-         Thì mấy ngày trước anh đã nói với em là tối nay anh mời nhóm bạn thân đi ăn tối để kỷ niệm 1 năm bọn mình quen nhau. Nếu em không đi thì anh biết ăn nói thế nào với bạn bè.
LINH NGỌC
( ương ngạnh )
-         Tại em mệt nên không đi được. Anh hẹn lại họ để bữa khác.
NAM GIANG
 ( khó chịu )
-         Trời đất, anh là doanh nhân thành đạt thì phải giữ uy tín với bạn bè, đâu thể tùy tiện hủy hẹn được. Thôi nào, em vô thay đồ rổi bọn mình đi nhé. Những chuyện khác để nói sau.
LINH NGỌC
-         Không nói sau gì hết, nếu anh không xin lỗi em chuyện hôm qua thì em sẽ không đi đâu hết. Ai bảo anh la em trước mặt mọi người?
NAM GIANG
Hơi cao giọng
-         Tại em có lỗi với anh trước. Sao đang ngồi với anh thì em lại bỏ đi nói chuyện với người đàn ông khác? Lại còn cho họ nắm tay nữa, như thế là em không tôn trọng anh.
LINH NGỌC
 ( lý sự )
-         Ảnh là người quen thì nói chuyện 1 chút có sao đâu. Ảnh tự nắm tay em chứ em đâu có đưa tay cho ảnh. Chỉ là quan hệ xã giao thôi mà.
NAM GIANG
-         Hừ, xã giao thôi sao? Em làm anh quê với bạn bè. Vì em là bồ của anh thì anh mới ghen. Mà anh có làm gì quá đáng không? Chỉ góp ý với em thôi mà.
LINH NGỌC
-         Em không thích kiểu góp ý như thế. Anh về đi, em mệt, em vô nghỉ đây.
Nói xong Ngọc quay lưng đi về phòng. Nam Giang gọi theo.
NAM GIANG
-         Ngọc! Ngọc! khoan đã.
Ngọc vẫn bỏ vô nhà…

13. NHÀ ÔNG BA – NGOẠI – NGÀY
DV: TOÀN, 2 ÔNG GIÀ
Toàn và 2 ông già ngồi ở bộ bàn đá nói chuyện.
TÒAN
-         Cháu lên công an mấy lần rồi, người ta vẫn không cho cháu gặp Thắng. Họ chỉ nhận đồ tiếp tế thôi. Sao lại thế chứ?
ÔNG NĂM
-         Mai cháu chở ông lên thăm nó coi họ có cho lão già này gặp không. Ông sẽ làm cho ra lẽ.
ÔNG BA
-         Cõ lẽ trong thời gian thẩm tra công an không cho Thắng gặp người nhà. Thắng không sao đâu, chắc chắn nó vô tội. Nó sẽ được thả nhanh thôi.
TÒAN
-         Chú giám đốc của Thắng cũng nói như thế. Ai cũng nói là Thắng vô tội.
ÔNG NĂM
-         Cháu qua nhà Thắng coi nhà cửa thế nào. Cũng may là má nó đi Tân Thành, má nó yếu tim, biết chuyện này thì nguy hiểm lắm.
TÒAN
-         Dạ, cháu đi ngay ạ. Cháu chào 2 ông.
2 ông già gật đầu. Thắng lên xe, nổ máy chạy đi. Ông Ba nhìn vô trong nhà, không thấy bà Ba nên lấy từ trong túi áo ra 1 phong thư, kín đáo đưa cho ông Năm.
ÔNG BA
-         Khi nào thằng Thắng về thì anh đưa phong thư này cho nó nhé. Anh nhớ giữ cẩn thận.
ÔNG NĂM
Cầm phong thư
-         Sao anh không đợi nó về rồi đưa cho nó? Có chuyện gì không nói được mà phải viết thư?
ÔNG BA
-         Là bí kíp võ công thì sao nói được. Anh giữ cẩn thân nhé. Nếu nó về trễ thì anh hãy đọc rồi cứ làm như tôi viết trong thư là được.
ÔNG NĂM
 Cất phong thư vào túi
-         Tôi biết gì võ vẽ mà làm. Anh đã có đối sách chưa? Có động tĩnh gì chưa?
ÔNG BA
 Nhìn xung quanh
-         Anh yên tâm, tôi là giang hồ lão luyện mà. Hơn nữa chính quyền, công an bây giờ mạnh lắm, bọn xấu không dám lộng hành đâu.
ÔNG NĂM
-         Tôi lo lắm. Nếu mà có thằng Thắng ở nhà thì tôi mới yên tâm.
ÔNG BA
-         Nó sẽ về thôi, về sớm thôi.
ÔNG NĂM
-         Hy vọng là thế. Tôi về qua nhà nhé. Có chuyện gì thì anh phải đt ngay cho tôi đó.
ÔNG BA
-         Ok anh Năm.
2 ông đứng dậy bắt tay nhau. 1 hành động ít có trước đây.

14. KHÁCH SẠN – NGOẠI – ĐÊM
DV: MM, KIÊN, QC
Xe ôto của Kiên từ từ chạy tới khách sạn rồi dừng lại. Kiên ra trước tới mở cửa sau. Mai Mai bước ra. Kiên đóng cửa rồi đi theo Mai Mai, Mai Mai liền đứng lại nói.
MAI MAI
-         Em cám ơn anh, em làm phiền anh quá.
KIÊN
-         Có gì đâu mà phiền. Chăm sóc em là trách nhiệm của anh mà.
MAI MAI
-         Anh bận làm việc, lại ở Vũng Tàu, lên sài Gòn nhiều mệt lắm. Em lớn rồi, em cũng tự biết lo cho mình anh à.
KIÊN
 Thuyết phục
-         Dù sao thì em cũng là con gái sống xa nhà, sao mà tự lo hết được. Anh thì đã có kinh nghiệm sống xa nhà nên anh phải giúp em. Em đừng bật tâm.
MAI MAI
-         Cám ơn anh, anh rất tốt với em, nhưng em vẫn thấy phiền anh quá.
KIÊN
 Nhìn Mai Mai
-         Sao em cứ cám ơn anh thế ? Anh tự nguyện quan tâm em mà.
MAI MAI
-         Dạ, thôi khuya rồi. Em lên phòng ngủ nhé. Anh lái xe về cẩn thận.
Kiên còn muốn đưa Mai Mai lên phòng, nhưng Mai Mai chào rồi quay đi. Kiên đành đứng nhì theo.
KIÊN
-         Chúc em ngủ ngon.

15. CÔNG TY DU LỊCH – NỘI – NGÀY
DV: GĐ, BẢO
PHÒNG GIÁM ĐỐC.  Giám đốc và Bảo đang ngồi nó chuyện.
GIÁM ĐỐC
-         Việc đi thăm Thắng thế nào?
BẢO
-         Thưa anh, em lên thăm 2 lần mà vẫn không được gặp. Công an cũng không cho biết thông tin gì.
GIÁM ĐỐC
-         Thế là sao nhỉ? Chắc chắn là Thắng vô tội mà? Công an họ phải biết điều này chứ.
BẢO
-         Thế đơn bảo lãnh của anh họ có chấp nhận không?
GIÁM ĐỐC
-         Họ nhận đơn, nhưng nói là đợi cấp trên giải quyết. Đành phải đợi thôi.
BẢO
-         Em thấy trong chuyện này có gì đó uẩn khúc. Sao công an lại làm thế với Thắng?
GIÁM ĐỐC
-         Bây giờ chính quyền họ quan liêu lắm. Đúng như dân gian nói “ chờ được vạ thì má đã xưng”. Đành phải đợi thôi.
BẢO
-         Dạ, em về phòng làm việc. Chào giám đốc.

16. NHÀ ÔNG BA – NỘI / NGOẠI – ĐÊM
DV: ÔNG, BÀ BA, BẢY CỌP
* NỘI.
BUỔI TỐI.  Ông bà Ba đang coi ti vi. Bà Ba bụng đã to, dáng vẻ mệt mỏi. Ông Ba quan tâm.
ÔNG BA
-         Mình thấy trong người thế nào? Thằng bé có quậy lắm không?
BÀ BA
-         Em chỉ hơi mệt thôi. Dạo này nó đạp dữ, chắc sau này quậy phá lắm đây.
ÔNG BA
-         Không sao, nó quậy phá thì đã có anh Thắng trị tội, mình khỏi lo.
BÀ BA
-         Nó mà theo anh Thắng thì lại trở thành Hiệp Sĩ.
Đang cười bà bỗng xìu lại, hỏi ông Ba.
-         Sao mãi mà thằng Thắng chưa về? Mình nói nó vô tội mà.
ÔNG BA
-          Mình yên tâm. Công an họ phải điều tra thì mới giải được oan cho nó. Nó sẽ về ngay thôi.
Có chuông đt, số lạ, ông Ba nhìn bà Ba nói.
-         Mình ngủ trước nhé. Tôi đi có chút việc.
Rồi đi ra khỏi nhà.
* NGOẠI.
Ông Ba đi ra vườn, đưa đt lên nghe.
ÔNG BA
-         Alo, ai đó?
1 chàng cười khoái trá nổi lên từ đầu bên kia rồi 1 giọng nói trầm trầm vang lên.
TIẾNG OFF
-         Khà khà khà ! Có nhận ra cố nhân không Ba Nghệ? À không, Ba Cửu Sừng?
ÔNG BA
 Thoáng giật mình
-         Chào Bảy Cọp, mày khỏe chú?
BẢY CỌP OFF
-         Khá lắm, vẫn còn nhận ra ta. Kha Kha Kha ! Tao rất khỏe, còn mày?
BA CỬU SỪNG
-         Tao vẫn khỏe. Tao biết là mày sẽ đến gặp tao.
BẢY CỌP OFF
-         Thế sao mày không trốn đi? Như 20  năm về trước.
BA CỬU SỪNG
-         20 năm trước không phải tao trốn, mà là tao quy ẩn giang hồ. Bây giờ tao đã quy ẩn nhưng vẫn còn nhớ quy tắc của giang hồ.
BẢY CỌP OFF
-         Khá lắm, mày vẫn còn khí độ của 1 GIANG HỒ ĐỆ NHẤT HIỆP NGHĨA.
BA CỬU SỪNG
-         Lẽ ra mày cũng nên quy ẩn thì mới thuận theo thời thế.
BẢY CỌP OFF
( căm giận )
-         Tao cũng muốn quy ẩn nhưng con mắt của tao vẫn không cho tao quy ẩn. Sao tao có thể ngủ yên khi chưa trả thù mày- kẻ đã chọc mù mắt tao, cướp người con gái mà tao yêu thương nhất.
BA CỬU SỪNG
-         Mày bị mù mắt vì do mày đã thách đấu với tao. Không phải tao cướp người yêu của mày mà vì cô ấy không yêu mày, cô ấy yêu tao.
BẢY CỌP OFF
-         Mày không cần giải thích. Số kiếp đã định là tao với mày không thể đội trời chung. Trước đây mày phá tao, giờ thì đệ tử của mày hại đệ tử của tao. Thù cũ, nợ mới đã đến lúc phải thanh toán sòng phẳng.
BA CỬU SỪNG
-         Đúng thế. Chánh và tà không thể đội chung 1 bầu trời. Tao sẵn sàng giải quyết ân óan của tao và mày theo luật giang hồ.
BẢY CỌP OFF
  Cười đểu
-         Kha kha ! Mày khôn lắm, tao hiểu ý mày nhưng tao đồng ý với mày vì thanh tóan với mày xong,  tao cũng sẽ quy ẩn giang hồ.
BA CỬU SỪNG
Cười sảng khoái
-          Khà khà khà! Sau 20 năm mà mày vẫn còn hiểu tao như trước. Mày cũng tiến bộ hơn rồi đó. Thật tiếc cho mày, nếu như mày đi theo chính đạo thì tao và mày có thể đã thành TRI KỶ.
BẢY CỌP OFF
 Cười sảng khoái
-         Kha kha kha ! Tao với mày không thể là bằng hữu TRI KỶ, nhưng cũng là ĐỊNH THỦ TRI KỶ trăm năm hiếm có. Kha kha kha !
BA CỬU SỪNG
-         Chúng ta đã hiểu nhau như vậy thì không cần phải dài dòng nữa. Bây giờ mày muốn thế nào?
BẢY CỌP OFF
-         4h chiều mai mày đi 1 mình tới gặp tao ở rừng cây rập rạp dưới  mỏm núi lớn. Cũng như 20 năm về trước, chúng ta sẽ quyết đấu theo luật giang hồ. Nếu mày phạm luật thì tao sẽ phá luật. Mày biết chỗ đó không?
BA CỬU SỪNG
-         Tao biết chỗ đó. Nếu tao phạm luật thì tao đã báo công an rồi. Tao cũng muốn biết trình độ võ học của mày đã tiến bộ tới cỡ nào.
BẢY CỌP
  Cười
-         Kha kha kha ! Rồi mày sẽ biết.
Ngoài cổng có bóng Lê Hùng trong bộ dạng dân làng chài đi qua…

17. NHÀ HÀNG CỦA TOÀN – NGOẠI – NGÀY
DV: TÒAN, ÔNG NĂM, QC
BUỔI CHIỀU. Quán vắng khách. Tòan đang ngồi chơi với mấy người nhân viên ở đầu hiên thì thấy ông Năm đạp xe tới quán, vẻ lo âu. Anh liền đi ra đón.
TOÀN
-         Chào ông Năm. Bữa nay ông ra sớm thế?
ÔNG NĂM
-         Ta hỏi cháu chút việc nè. Cháu có thấy ông Ba đâu không?
TÒAN
-         Từ sáng tới giờ cháu chưa gặp ông Ba. Có việc chi vậy ông Năm ?
ÔNG NĂM
-         Ta mới qua nhà ổng nhưng ổng không có nhà. Hỏi cô Ba thì cô Ba nói ổng đạp xe đi đâu đó chơi. Ổng đi đâu kà?
TOÀN
 ( lấy đt )
-         Để cháu đt cho ông Ba coi sao.
ÔNG NĂM
-         Ổng khóa máy rồi
Toàn vẫn bấm đt, chỉ có tiếng ò í e và tiếng cô nhân viên công ty ĐT.
TOÀN
-         Đúng là ổng khóa máy. Mà sao lại khóa máy giờ này?
ÔNG NĂM
-         Hay là ổng ra vườn cây ngoài biển. Để ông ra ngoải coi sao.
TOÀN
-         Dạ, ông đi. Nếu gặp ông Ba cháu sẽ đt cho ông.
Ông Năm lấy xe đạp chạy đi.

18. KHÁCH SẠN THIÊN THANH – NỘI – NGÀY
 BUỔI TỐI
* CAFÉ KHÁCH SẠN
DV: MM, KIÊN, QC
Kiên và Mai Mai ngồi uống café. Trên bàn có 1 ly café và 1 lon coca, 1 laptop đã mở sẵn. Mai Mai nhìn Kiên vẻ sốt ruột.
MAI MAI
-         Anh Kiên nói có chuyện gì nghiêm trọng thế? Anh nói em nghe đi.
KIÊN
-         Nói vậy thôi chứ cũng không có gì nghiêm trọng lắm. Em uống nước đi.
MAI MAI
-         Anh làm em vừa hồi hộp, vừa tò mò nữa.
KIÊN
-         Lúc đầu anh tính nói cho em biết nhưng bây giờ thì thấy không cần thiết. Có lẽ em không nên biết chuyện này.
MAI MAI
 Khó chịu
-         Nhưng là chuyện gì chú?
KIÊN
 Vẻ miễn cưỡng
-         Em phải bình tĩnh nhé. Hôm qua anh đọc báo mạng thấy có bài báo đưa tin: Thắng hiệp sĩ bị công an bắt vì tội mua bán và tàng chữ ma túy.
MAI MAI
  Kinh ngạc
-         Anh nói sao? Anh Thắng bị công an bắt? Làm gì có chuyện đó? Anh Thắng mà buôn ma túy sao?
KIÊN
-         Anh cũng không tin, nhưng báo đã đưa tin là đúng sự thật.
Nói xong Kiên xoay latop cho Mai Mai coi. Trang báo mạng đã được mở sẵn. Mai Mai run run nhìn vào latop, trong đó có bài nhan đề: HIỆP SĨ LÀNG CHÀI BỊ BẮT VÌ TỘI TÀNG CHỮ MA TÚY. Cô thấy mắt mình mờ đi, mặt cô tái nhợt, môi run lên …Mai Mai òa khóc.
 Kiên nhìn Mai Mai mỉm cười đắc ý, có vẻ thương hại.

19. RỪNG CÂY – NGOẠI – NGÀY
DV: ÔNG BA, BẢY CỌP, THANH SÓI, TRỢ LÝ 1, THẮNG, BẢO, LÊ HÙNG, CẢNH SÁT HS, ĐÀN EM BC, BUỔI CHIỀU.
* Ông Ba đạp xe tới bìa rừng. Ông quan sát xung quanh, khi không thấy ai theo dõi ông dắc xe theo lối mòn đi vô rừng. Tới 1 gốc cây ông đứng lại, nhìn quanh rổi khóa xe vô thân cây.
* Ông đi tiếp vô trong rừng. Bỗng phía trước ông, Thanh xuất hiện, hắn nhìn quanh rồi lên tiếng.
 THANH SÓI
-         Chào ông Ba
ÔNG BA
-         Cậu là ai?
THANH SÓI
-         Tôi là người được ông Trùm phái tới đón ông.
ÔNG BA
-         Được, cậu dẫn đường đi.
* Thanh lặng lẽ đi trước dẫn đường. Càng vô trong rừng càng rậm và không có bóng người. Tới 1 gốc cây lại có 1 thanh niên cao lớn ( là tên trợ lý 1 ) xuất hiện. Hắn lễ phép cúi chào ông Ba rồi nói với tên Thanh.
TRỢ LÝ 1
-         Mày ở lại đây gác. Tao đưa ông Ba vô gặp ông Trùm.
Tên Thanh ở lại, tên trợ lý đi trước dẫn đường.
* Tới 1 bãi cỏ trống, xung quanh có nhiều cây che kín thì có 1 người đàn ông trung niên đang đứng quay lưng lại. Tên trợ lý lễ phép.
TRỢ LÝ 1
-         Thưa ông Trùm! Ông Ba đã tới.
Nói xong hắn né sang 1 bên. Tên Trùm từ từ quay lại. Hắn chính là ông giám đốc nghỉ ở khách sạn bữa trước. Hắn chăm chú nhìn ông Ba. Ông Ba cũng chăm chú nhìn hắn. Cuối cùng hắn lên tiếng trước.
BẢY CỌP
-         Chào Ba Cửu Sừng ! Ông gìà đi nhiều quá.
BA CỬU SỪNG
-         Chào Bảy Cọp! Cậu cũng già hơn, nhưng chững chạc hơn nhiều.
BẢY CỌP
-         Kha kha ! Gần 20 năm rồi còn gì. Cô ấy vẫn khỏe chứ?
BA CỬU SỪNG
-         Cô ấy khỏe.
Bảy cọp lấy trong túi ra 1 gói ba số, rút 1 điếu thuốc rồi đưa gói thuốc cho ông Ba. Ông Ba cũng rút 1 điếu, ném gói thuốc cho tên trợ lý. Bảy Cọp bật quẹt châm thuốc, rồi ném hộp quẹt cho ông Ba. Ông Ba bắt hộp quẹt, cũng bật quẹt chân thuốc, rồi lại ném hộp quẹt cho tên kia. Mọi người im lặng hút thuốc, ngầm quan sát lẫn nhau. Tên Trùm hất hàm, tên trợ lý liền lấy camera ra quay.
BẢY CỌP
-         Đã đến lúc chúng ta giải quyết ân oán giang hồ. Chơi sòng phẳng. Ông đừng lo, gã thanh niên kia không có thù oán gì với ông cả. Hắn chỉ cảnh giới và làm chứng thôi, hắn sẽ dùng camera quay lại cuộc quyết đấu của chúng ta để lưu chuyền cho hậu thế.
BA CỬU SỪNG
Gật đầu vừa ý
-         Cậu chu đáo lắm. Cậu muốn đấu thế nào?
BẢY CỌP
-         Cũng như trước đây, đấu tay không. Nhưng lần này là cuộc đấu sinh tử.
BA CỬU SỪNG
-         Đồng ý.
CẢ HAI
  Đưa tay
-         Xin mời.
2 người cởi áo ngoài, đứng đối diện nhau. Cả 2 đưa tay lên chào nhau theo cách chào của nhà võ. Rồi họ lại quan sát nhau và thận trọng di chuyển.
Bảy Cọp tấn công trước. Thế công của hắn mạnh, uyển chuyển, chính xác và đẹp mắt. Ông Ba chỉ tránh, né và phòng thủ. 5 phút trôi qua, cuộc đấu vẫn ở thế cân bằng.
BẢY CỌP
-         Khá lắm. Ông đã già mà vẫn còn nhanh và mạnh. Ông là đối thủ mà tôi kính trọng nhứt.
BA CỬU SỪNG
-         Cậu cũng là đối thủ lợi hại nhất của đời tôi.
2 người lại lao vào quyết đấu. Bảy Cọp bắt đầu dở tuyệt chiêu. Đòn thế của hắn mỗi lúc 1 hiểm độc. Ông Ba dần dần thất thế. Lâu sau ông Ba bị trúng 1 đòn vào mạng sườn. Lát sau ông Ba lại bị trúng thêm 2 đòn nữa, trong khi Bảy Cọp chỉ bị dính 1 đòn vào ngực.
Trận đấu hết sức căng thẳng. Tên quay camera vừa quay vừa gật đầu thám phục. Ông Ba càng lúc càng đuối sức, ông thở hổn hển. Tuổi già đã làm ông giảm sức chiến đấu. Ông đã bị thương ở nhiều chỗ, máu đã sùi ra ở miệng, quần áo rách toạc, mặt thâm bầm. Bảy Cọp cũng dính nhiều vết thương, cánh tay trái hắn tóe máu, miệng cũng sùi máu. Nhưng hắn còn khỏe. Bảy Cọp bỗng tung người lên cao, giáng 1 cú đấm sấm sét vào đầu ông Ba, ông Ba ngã lăn ra bãi cỏ.
BẢY CỌP
 CƯỜI GẰN
-         Ba Cửu Sừng! Hôm nay sẽ là ngày dỗ của ông.
Hắn tiến tới gần ông Ba. Tính ra đòn sát thủ. Đúng lúc đó 1 phát súng nổ vang, cùng tiếng thét của Lê Hùng.
LÊ HÙNG
-         Tất cả đứng yên, giơ tay lên! Các anh đã bị bắt.
Lê Hùng, Bảo, 1 cảnh sát và Thắng ập đến. Tên quay camera bị 1 anh cảnh sát bắt và bị còng tay ngay. Bảo thận trọng tới gần Bảy Cọp, chĩa cây côn ngắn vào người hắn, tay trái lấy cuộn dây trong túi để trói tay hắn.
BẢO
-         Đứng im, ông đã bị bắt.
Nhanh như chớp, Bảy Cọp đá tung cây côn trên tay anh rồi giáng 1 đấm vào đầu Bảo khiến anh té nhào.
Bảy Cọp bỏ chạy vô rừng. Lê Hùng mang súng đuổi theo. Thắng lưỡng lự nhìn ông Ba rồi nói với Bảo đang lồm cồm bò dậy..
THẮNG
-         Anh hãy cứu thày Ba, em đi bắt Bảy Cọp.
Nói xong anh chạy theo sau Lê Hùng bắt Bảy Cọp.
* Lê Hùng đuổi theo Bảy Cọp, tới bụi cây thì hắn mất dạng. Anh đang quan sát thì bất ngờ Bảy Cọp xuất hiện từ phía sau, đánh văng khẩu súng trong tay anh, rồi hắn đá vô đùi anh, đấm vô đầu anh làm anh ngã xuống. Hăn quay người bỏ chạy thì Thắng đuổi tới, anh hét 1 tiếng chói tai, chặn trước mặt Bảy Cọp.
THẮNG
-         Đứng lại !
2 người đứng đối diện nhau.
BẢY CỌP
-         Thì ra mày là Thắng Hiệp Sĩ?
THẮNG
-         Tao đây, còn mày là Bảy Cọp?
BẢY CỌP
-         Tao đây, tao sẽ cho mày đi theo sư phụ của mày. Tao sẽ trả thù cho các đàn em của tao.
THẮNG
-          Tao sẽ trừng phạt mày, bắt mày đền tội.
2 người lao vào nhau đấm đá quyết liệt. Bảy Cọp đã thấm mệt, Thắng đang sức trẻ, khỏe và lòng căm hận báo thù cho sư phụ. Lát sau Bảy Cọp đã bị no đòn.  Cả 2 đều bị thương khắp người, máu me bê bết, Bảy Cọp bị nặng hơn nhiều.
Lê Hùng bị đòn, đau chân nên cà nhắc, cầm súng đi tới, thấy Bảy Cọp bị Thắng đánh té nhào, quần áo rách bươm, máu me khắp người thì la to.
LÊ HÙNG
-         Thắng! Không được giết hắn. Phải bắt sống hắn về quy án.
Đến lúc đó Thắng mới dừng tay. Thắng đè Bảy Cọp xấp mặt xuống đất, bẻ tay hắn ra sau lưng. Thắng dõng dạc tuyên bố.
THẮNG
-         Nhân danh công lý. Bảy Cọp! Ông đã bị bắt!
Lê Hùng tiến đến lấy còng khóa tay Bảy Cọp ra sau lưng.
Thắng bỏ mặc lê Hùng và Bảy Cọp, chạy ngược ra ngoài tìm thày Ba.

* Ông Ba đang được Bảo sơ cứu. 1 cảnh sát khác đang canh trừng tên Thanh và tên trợ lý đã bị còng tay. Thắng chạy tới, ngồi xuống bên ông Ba.
THẮNG
-         Thày, thày ơi!
Ông Ba đã yếu lắm, hơi thở đứt đoạn.
-         Thày ơi! Con nè, Thắng nè.
Ông Ba từ từ mở mắt, thấy Thắng, mắt ông sáng lên, miệng mấy máy.
ÔNG BA
-         Thắng, con…con..
THẮNG
-         Con đây, Thày không sao đâu. Con sẽ đưa thày đi bệnh viện.
ÔNG BA
 Yếu ớt
-         Không…kịp nữa…rồi. Hãy…chăm…sóc ..cô…Ba …chăm.. sóc …em ..con.
THẮNG
( òa khóc )
-         Không, thày sẽ không sao, không …sao...hết. Thày ơi!...Thày ơi !
ÔNG BA
 Cố gắng
-         Hãy…nói..ông…Năm,..ta..ta… thương…mọi…người…
Máu chào ra miệng ông, mắt ông dại đi.
THẮNG
 Khóc
-         Thày…thày ơi! Thày…ơi…!
ÔNG BA
 Giong yếu ớt
-         Bảy…Cọp…?
THẮNG
 NÓI NHANH
-         Hắn đã bị bắt. Con đã bắt hắn.
Mặt ông Ba tươi lên, môi ông hé cười, người ông giật mạnh…Ông tắt thở. Mắt ông mở to nhìn lên bầu trời.
THẮNG
Khóc thảm thiết
-         Thày, thày ơi! Thày ơi! Thày đừng bỏ con thày ơi.
Anh ôm chặt ông Ba vào lòng rồi gục xuống…
 1 cảnh sát cúi xuống bắt mạch cho ông Ba rồi nhìn mọi người lắc đầu.
Lê Hùng, Bảo và anh cảnh sát đứng xung quanh nhìn 2 thày trò Thắng, mắt họ đỏ hoe. Họ đứng cúi đầu, đưa tay lên chào ông Ba để tỏ lòng kính trọng. Bảy Cọp và mấy tên tội phạm ngồi im, cúi đầu.
 Lê Hùng móc súng ngắn bắn lên trời 3 phát: Đoàng, đoàng, đoàng!

                                                            HẾT TẬP 26


- 19 PĐ, 25 CẢNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét