1. VƯỜNG CÂY – NGOẠI –
NGÀY
DV: THẮNG, BẢO, 2 VÕ SĨ
BUỔI CHIỀU
* Vườn cây ở khu biển
vắng. Thắng đạp xe tới, vừa đi vừa quan sát xung quanh.
THẮNG
May quá, không có người. Chắc bọn anh Bảo đã tới rồi.
Thắng đạp xe vô vườn
cây. Cát lún khó đi khiến anh phải xuống xe dắt bộ. Đi sâu vô vườn mà không gặp
ai, Thắng đứng lại quan sát. Phía trong Bảo đi ra, nhìn thấy Thắng thì kêu khẽ.
BẢO
Thắng ơi ! Anh nè.
Thắng nhìn thấy Bảo
liền gật đầu đi tới.
THẮNG
Anh Bảo. Khách tới chưa?
BẢO
Rồi. Họ đang đợi ở trong kia.
2 anh em đi sâu vô
trong vườn.
* Bên trong có 2 người
đàn ông khoảng 35 tuổi, cao lớn, khỏe mạnh đứng đợi. Nhìn thấy nhau liền đi tới
chào hỏi.
THẮNG
Em chào 2 anh. Hai anh tới lâu chưa?
2 ĐÀN ÔNG
Chào Thắng. Nghe danh đã lâu hôm nay mới được gặp. Đúng là “ danh
bất hư truyền” .
Họ bắt tay nhau, thân
thiện. Người mặc áo thun giới thiệu.
NGƯỜI ÁO THUN
Anh là Phi Báo. Còn đây là anh Phi Hổ- trưởng môn của anh, người
muốn lãnh giáo em đó.
THẮNG
Ái ngại.
2 anh cất công xuống tận đây với em làm em,.. làm em ngại quá. Lẽ
ra em phải lên gặp các anh mới đúng.
PHI HỔ
Xua tay.
Em đừng nói thế. Vì anh ngưỡng mộ em nên bọn anh mới tìm đến gặp
em trên tinh thần thượng võ để học hỏi mà thôi. Dù thắng hay thua thì anh vẫn
muốn làm bạn với em.
THẮNG
Em rất vui được làm quen với các anh. Em còn nhỏ và ít hiểu biết
lắm. Mong các anh chỉ giáo cho.
BẢO
Vậy là chúng ta đã làm quen với nhau. Tôi xin thông báo về thể lệ
giao đấu: Chúng ta sẽ giao đấu tay không, tự do. Chỉ phân thắng thua là dừng. Dù thắng
hay thua thì cũng không được kết óan, trả thù. 2 người sẽ phải truyền cho nhau
1 tuyệt chiêu của mình để tỏ lòng hòa hảo và kính trọng.
THẮNG – PHI HỔ
Đồng thanh.
Đồng ý.
2 người bắt tay nhau.
Dãn ra, cởi áo. Khởi động. Khởi động xong 2 người liều đứng đối diện chuẩn bị
giao đấu. Cả 2 đều biết là gặp đối thủ xứng tầm nên đều rất thận trọng.
Trận đấu diễn ra không
quyết liệt nhưng rất căng thẳng. Cả 2 chỉ công và thủ để thể hiện kỹ thuật,
trình độ và tránh tổn thương cho người kia. Đây là trận đấu đỉnh cao về võ học
và cả 2 đều thể hiện tinh thần thượng võ. Đấu được 20 phút thì Phi Hổ lùi lại,
tránh ra xa rồi xua tay, thở hổn hển.
PHI HỔ
Thôi,… dừng lại… Tôi …thua rồi.
THẮNG
Cũng thở rốc.
Sao …thế anh?... Chưa… phân… thắng.. bại mà.
PHI HỔ
Vẫn thở phì phò.
Không… Tôi… thua rồi. Cậu… đã… nhường tôi 3 lần… Nếu là đánh
thật… thì tôi… đã đo ván rồi.
BẢO
Đúng là Thắng có nhường anh Phi Hổ mấy chiêu. Anh Phi Hổ cũng
nhường Thắng 1 chiêu. Anh Phi Hổ có kỹ
thuật và kinh nghiệm, Thắng nhanh nhẹn và khỏe hơn. Trình độ của 2 người cũng 1
chín, 1 mười thôi.
THẮNG
Vừa thở vừa nói.
Như thế… thì trận này… coi
như… hòa.
PHI HỔ
Không. Tôi thua…rồi. Thắng…giỏi lắm. Tôi …tâm phục…khẩu…phục. Nửa
năm sau bọn mình giao đấu lại nhé.
2. NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI - NGÀY
DV: MM,
ÚT TUẤN, BÀ LAN, ÔNG THÀNH
PHÒNG
KHÁCH, BUỔI CHIỀU.
Căn
phòng bừa bộn. Có mấy va ly, túi sách, hộp giấy, bịch ni lon…để ngổn ngang.
Cả nhà
Mai Mai ngồi nghỉ ở xa long, vẻ mệt mỏi nhưng vui vẻ. Bà Chín giúp việc rót nước lọc mời cả nhà.
ÔNG THÀNH
Thế nào? Má và 2
con có thích chuyến du lịch này không?
BÀ LAN
Má hài lòng, Xinhgapor thật tuyệt vời. Các con
thấy thế nào?
ÚT TUẤN
TRANH NÓI TRỨƠC CHỊ HAI
Con thích cả
Xinhgapor, cả Malaisia. Con thích đi máy bay, thích chạy tàu thủy trên sông.
Sang năm đi nữa nha ba má.
MAI MAI
Đi sang đó mới
thấy thành phố của họ đẹp, sạch sẽ và hiện đại quá ba má ha.
Bữa nhà mình vô ăn buffert ở nhà hàng New Star
con thấy có tấm bảng viết bằng tiếng Việt “ ĐỀ NGHỊ KHÔNG ĐỂ THỪA THỨC ĂN”. Sao
họ không viết bằng tiếng Anh hả ba má?
Ông bà
Thành nhìn nhau, thoáng lúng túng. Ông Thành gật đầu trả lời Mai Mai.
ÔNG THÀNH
Giải thích
Nhà hàng đó có
nhiều khách tuor du lịch Việt Nam vô ăn, 1 số người Việt mình lãng phí, để thừa
nhiều thức ăn nên họ phải viết để nhắc nhở đó. Các con nhớ là phải biết tiết
kiệm và không được lãng phí nhé.
ÚT TUẤN
TRẢ LỜI RÕ TO
Vâng, thưa ba.
MAI MAI
Con hiểu rồi. Sao lại
có người Việt Nam
mình kỳ quá ta? Mình còn nghèo mà lại lãng phí.
Vợ chồng
ông Thành nhìn nhau hài lòng. Ông Thành chủ động.
ÔNG THÀNH
Vậy là tất cả đều
hài lòng với chuyến đi du lịch này? Tốt lắm. Sang năm nhà mình sẽ khám phá vùng
đất mới. Thôi, mọi người đi tắm, thay đồ, nghỉ chút rồi ăn cơm. Tối nay cả nhà nghỉ
tự do nhé.
MAI MAI- ÚT TUẤN
Dạ. Cám ơn ba má.
3. CÔNG TY DU LỊCH – NỘI - NGÀY
DV:
THẮNG, BẢO, GĐ
* BUỔI
CHIỀU. PHÒNG BẢO VỆ
Thắng
đang ngồi làm việc. Anh đọc tập tài liệu
mỏng. Thỉnh thỏang nghe và bốc đt bàn gọi đi đâu đó. Bảo bước vào.
BẢO
Chào phó phòng.
Chiều nay có việc gì cho tôi làm không?
THẮNG
VUI VẺ
Anh Bảo. Bộ phòng
bảo trì hết việc rồi sao?
BẢO
Phòng anh thì có
bao giờ hết việc, phải chia nhau làm chứ. Anh trực thôi, khi nào có điện thoại
báo hư hỏng thì cho người tới sửa chữa.
THẮNG
Thì em cũng ngồi
trực thay trưởng phòng nè. Anh ngồi chơi để em pha ấm trà uống nhé.
Thắng
cắm ấm điện nấu nước. Có chuông đt, Bảo nhấc ống nghe.
BẢO
A lô, phòng bảo vệ
nghe đây.
TIẾNG OFF
Lễ tân đây ạ. Anh
cho gặp anh Thắng.
BẢO
Cô đợi chút.
Với Thắng
Em có đt nè.
THẮNG
ĐI TỚI CẦM ỐNG NGHE TỪ TAY BẢO
Tôi, Thắng nghe
đây.
TIẾNG OFF
Anh Thắng hả? Anh
lên ngay phòng giám đốc có việc nhé.
THẮNG
Ok, tôi lên ngay.
Thắng
đặt ống nghe nói với Bảo.
Anh trực phòng cho
em tí nhé. Anh cứ pha trà, em lên phòng giám đốc xong về uống.
Nói xong Thắng đi ra.
* PHÒNG GIÁM ĐỐC – NỘI.
Gíam đốc
đang ngồi làm việc thì có tiếng gõ cửa.
GIÁM ĐỐC
Mời vào.
Cửa mở,
Thắng đi vào.
THẮNG
Chào chú. Chú kêu
cháu có việc gì ạ?
GIÁM ĐỐC
VẪN NGỒI
Thắng hả? Lại đây
cháu. Ngồi xuống đây.
Thắng đi
lại ngồi đối diện giám đốc.
Công việc tốt
không? Đã quen với vai trò mới chưa?
THẮNG
Dạ, tốt ạ. Cũng
quen quen rồi ạ.
GIÁM ĐỐC
Ờ, nếu có gì chưa
hiểu thì cứ hỏi trưởng phòng, hoặc đt cho chú.
THẮNG
Cám ơn chú. Cháu
sẽ cố gắng.
GIÁM ĐỐC
Nhìn Thắng thăm dò
Bây giờ công việc
của cháu đã nhiều hơn, quan trọng hơn nên đòi hỏi phải cơ động hơn. Nếu cháu cứ
đi xe đạp thì khi có việc khẩn cấp sẽ không kịp thời giải quyết vì kém cơ động.
THẮNG
Dạ, cháu …cháu sẽ
..
GIÁM ĐỐC
ĐƯA TAY
NGĂN THẮNG RỒI NÓI
Vì vậy cháu cần
phải có xe máy. Công ty sẽ mua cho cháu 1 chiếc Dreem 2 mới tinh, nhưng cháu
phải chịu 50% tiền xe. Mỗi tháng công ty sẽ trừ của cháu 10% lương cho đến khi
trả hết tiền xe. Ý cháu thế nào?
THẮNG
VUI SƯỚNG
Ôi, cháu đồng ý ạ.
GIÁM ĐÔC
THẮNG
Vui mừng, sốt sắng
Dạ, cháu sẽ đi
ngay. Chào chú cháu đi ạ.
Anh đúng
dậy đi nhanh ra cửa, giám đốc nhìn theo mỉm cười gật đầu.
4. NHÀ THẮNG – NGOẠI - ĐÊM
DV:
THẮNG, ÚT LÀNH, BÀ THẮM
BUỔI
TỐI.
Bà thắm
và út Lành ngồi ở bộ bàn ghế kê ngoài sân, trên bàn là mâm cơm. 2 má con đang
đợi Thắng về ăn. Bà Thắm sốt ruột nói với út Lành.
BÀ THẮM
Út vô đt cho anh
Tư coi có về không? Bộ nó không biết đói hả?
Út Lành
đi vô nhà đt, 1 lát đi ra.
ÚT LÀNH
Ảnh sắp về rồi má,
ảnh nói có chuyện hay lắm.
BÀ THẮM
TÒ MÒ
Chuyện hay là
chuyện chi?
ÚT LÀNH
Ảnh không nói, chút
nữa ảnh về là biết thôi má.
2 má con
lại ngồi đợi. Bà Thắm đứng dậy đi đi lại lại, chờ. Lâu sau có tiếng xe máy, đèn
pha chiếu sáng chưng. Xe chạy tới cổng và lao thẳng vô sân. Con vàng chạy tới
sủa gâu, gâu rồi nhận ra chủ nó lại mừng, kêu ư ử. Út Lành kêu to.
ÚT LÀNH
Anh Tư về rồi. Anh
đi xe của ai thế anh Tư?
Thắng
dựng xe, vẫn để máy nổ, đèn sáng.
THẮNG
Bà Thắm,
Út Lành lại gần xe, coi.
BÀ THẮM
Ừ xe mới quá, đẹp
quá. Bay mượn của ai đó?
ÚT LÀNH
Xe của ai đó anh
Tư? Còn mới tinh nè. Ủa, còn chưa có biển số nữa kìa.
THẮNG
Thì đố Út và má
biết đó. Xe của ai nào?
BÀ THẮM
Ôi chao. Xe của ai
thì kệ người ta, má chẳng quan tâm. Thôi ăn cơm đi, bay chưa đói sao?
ÚT LÀNH
Tới ngồi xuống mâm cơm
Út chịu, ăn cơm
thôi anh Tư. Út đói quá rồi. Xe đẹp, xe mới thì
cũng là xe của người ta. Ăn cơn thôi má.
Thắng
vẫn đứng bên xe, anh ngồi lên, rồ ga, bấm còi pim, pim. Bà Thắm gắt.
BÀ THẮM
Bay không ăn cơm
hả? Bộ ăn rồi sao?
THẮNG
VUI VẺ, TẮT MÁY, HÃNH
DIỆN
Má và Út không đóan
được sao? Xe của tui đó! Xe của Thắng Hiệp Sĩ nè!
Bà Thắm
để chén cơm xuống bàn nghe “kịch” 1 tiếng, không nói được. Út Lành miệng đang
nhai cơm thì há ra nhưng không kêu được, nó nuốt vội thì bị nghẹn, cố nuốt rồi
mới la lên.
ÚT LÀNH
Xe của anh Tư?
Thiệt hôn đó? Ai cho anh?
BÀ THẮM
NHƯ KHÔNG TIN
Tiền đâu bay mua?
Thôi đừng giỡn nữa, ăn cơm đi.
THẮNG
HÃNH DIỆN
Má không tin hả?
Đây nè, giấy biên nhận nè, hóa đơn mua xe đứng tên Thắng nè. Út đọc cho má nghe
coi.
Út Lành
đứng dậy, đi tới lấy giấy tờ xe, lại gần bóng đèn đọc được mấy chữ đã hét lên.
ÚT LÀNH
Má, má. Đúng xe
của anh Tư rồi. Giấy tờ đều mang tên anh Tư hết má à. Ôi chao. Anh Tư có xe
rồi, nhà mình có xe rồi.
BÀ THẮM
LẶNG NGƯỜI VÌ SƯỚNG, BÀ
CẢM ĐỘNG
Thế là bay mua
được xe máy rồi hả? Bay giỏi thiệt. Mà bay lấy tiền ở đâu ra thế?
THẮNG
GIẢNG GIẢI
Tiền của công ty
đó má. Công ty cho 1 nửa, còn 1 nửa công ty cho vay. Họ sẽ trừ dần vào lương.
Không sao, lương của con bây giờ cũng cao rồi mà.
ÚT LÀNH
Hoan hô anh Tư.
Chút nữa anh Tư chở Út đi chơi nha?
THẮNG
CƯỜI TƯƠI, LẠI NGỒI
XUÔNG BÀN
Ok, chuyện nhỏ.
Bây giờ ăn cơm nha. Ăn xong anh chở Út đi tìm ba.
ÚT LÀNH
Hoan hô anh Tư! Ăn
cơm thôi, ăn nhanh đi anh Tư.
Cô bới
cơm đưa cho anh. 2 anh em ăn vội vàng nhưng rất ngon miệng. Bà Thắm ăn chậm rãi,
bà vừa ăn vừa nhìn 2 con. Bà quay đi ngăn giọt nước mắt đang trào ra.
5. NHÀ ÔNG THÀNH – NỘI / NGOẠI –
ĐÊM
DV: MM,
ÚT TUẤN
* PHÒNG
KHÁCH- NỘI
Mai Mai
và út Tuấn đang ngồi coi ti vi. trên tivi đang chiếu
kênh Discocery.
Út Tuấn
lấy điều khiển bấm chuyển sang kênh khác. Mai Mai định giành lại điều khiiển,
la em.
MAI MAI
Sao Út lại chuyển
kênh? Đang hay mà, đưa điều khiển cho chị.
ÚT TUẤN
NGANG BƯỚNG
Không đưa. Để em
mở coi đá banh.
MAI MAI
Khuyên dạy em
Nếu Út coi đá banh
thì về phòng riêng mà coi, đây là phòng khách thì ti vi là để mọi người dùng
coi chung kia mà.
ÚT TUẤN
LÝ SỰ
Nhưng ở đây chỉ có
Hai và Út à. Hai về phòng mình coi đi. Ở đây để Út coi.
MAI MAI
PHỤNG PHỊU
Đàn ông, con trai
mà không ga lăng gì hết, không bao giờ biết nhường phụ nữ.
ÚT TUẤN
Cười khoái trá
Hi hi ! Em đâu
phải đàn ông? Út là con nít mà.
MAI MAI
LƯỜM EM
Hừ, chỉ được giỏi
lẻo mép. Hai bó tay với Út luôn. Không coi nữa. Hai đi ra hồ dạo đây.
Nói xong
Mai Mai bỏ đi ra ngoài.
* HỒ
BƠI- NGOẠI
Mai Mai
chậm chậm đi dạo quanh hồ bơi, cô nói chuyện 1 mình.
MAI MAI
Hè qua rồi, nhanh
quá. Mấy bữa nữa là vào năm học mới, lại phải đi học rồi.
Cô đi
tới 1 khóm hoa, dừng lại coi hoa, cặp mắt mơ màng.
Lâu rồi mình không
gặp được anh Thắng, không biết bây giờ ảnh có thay đổi gì không? Ảnh có còn nhớ
tới mình không nhỉ?
Cô tiếp
tục đi dạo thêm 1 vòng quanh hồ bơi. Cô lấy đt ra cầm ở tay, muốn đt cho ai đó
rồi lại thôi, ngần ngừ 1 chút cô mới bấm đt, đưa lên tai nghe. Đầu kia có tín
hiệu.
TIẾNG BÀ THẮM OFF
A lô, tôi nghe nè.
Ai đó?
MAI MAI
Chào bác Sáu. Cháu
Mai Mai nè. Bác khỏe không?
TIẾNG OFF
( VUI VẺ )
Chào cháu. Cháu
đang ơ đâu? Đi du lịch về chưa?
MAI MAI
Cháu đi du lịch về
hôm qua rồi bác ạ. Cháu có mua quà cho bác và út Lành, bữa nào rảnh cháu mang
xuống cho bác.
TIẾNG OFF
Lại có cả quà cho
bác nữa, cháu làm bác ngại quá. Tiếc quá, cháu gọi trễ, thằng Tư và con Út vừa
chở nhau đi chơi xong.
MAI MAI
( HƠI BUỒN )
Không sao ạ. Khi
nào Út về bác nói út đt cho cháu nghen bác.
TIẾNG OFF
Ừ, bác sẽ nói nó
đt cho cháu. Út sẽ vui lắm nếu biết cháu đt.
MAI MAI
Dạ, cháu chào bác.
TIẾNG OFF
Chào cháu.
Mai Mai
tắt đt. Cô suy nghĩ, nét mặt buồn buồn.
Lần nào gọi cũng không gặp ảnh hết!
Sao mình không gặp
được anh Thắng? Tại sao vậy? Chẳng lẽ số mình và anh ấy không hợp nhau sao?
Không! Mình không tin như vậy.
Cô nhìn
lên bầu trời, nhìn thấy 1 vì sao sáng lấp lánh, cô như nghĩ ra điều gì đó, nét
mặt bỗng tươi tỉnh.
À, em có cách để
gặp được anh rồi. Nhất định em sẽ gặp được anh. Anh Thắng!
Cô gật
đầu hài lòng, đi vào trong nhà.
6. NHÀ THẮNG - NGOẠI - NGÀY
DV:
THẮNG
BUỔI
CHIỀU TỐI.
Thắng ăn
mặc chỉnh tề, đứng ở ngoài sân. Bên cạnh là chiếc xe máy mới tinh, sạch sẽ. Anh
lấy đt ra bấm rồi đưa lên tai nghe. Có tín hiệu.
TIẾNG TOÀN OFF
A lô, tao nghe nè.
THẮNG
Mày đang ở đâu? Có
rảnh không?
TÒAN OFF
Rảnh thì không
rảnh, nhưng có chuyện gì không?
THẮNG
Nếu rảnh thì đón 2
thày đi nhậu chơi, bữa nay tao mời.
TOÀN OFF
( vui vẻ )
Mới trúng quả hả? Khao
chuyện gì thế?
THẮNG
Nói thiệt với mày,
công ty tao mới hỗ trợ cho tao mua 1 chiếc xe Dreem 2 mới tinh. Tao mời 2 thày
và mày đi rửa xe.
TOÀN OFF
Ok, ok! Chúc mừng
mày! đi ngay nhé. Tao đón thày Năm, mày đón thày Ba nha.
Thắng
tắt đt, lên xe nổ máy phóng đi.
7. CAFÉ VŨNG TÀU – NỘI – ĐÊM
DV: LÝ ,
LINH NGỌC
BUỔI
TỐI.
Quán
café khá đông khách. Ở 1 bàn trong góc có Linh Ngọc và Lý đang ngồi, 2 người im
lặng, mỗi người nhìn đi 1 hướng. Mãi sau Lý mới nhìn Linh Ngọc nói.
LÝ
Dạo này em khác
lắm, sao hôm qua anh đt cho em, em không bốc máy?
LINH NGỌC
TRÁNH ÁNH MẮT CỦA LÝ
Lúc đó em đang bận
học bài nên không để ý.
LÝ
LẮC ĐẦU
Không phải, hình
như em tránh mặt anh. Có chuyện gì vậy Ngọc?
LINH NGỌC
Có chuyện gì đâu,
anh cứ suy diễn đó thôi. Em bận học và còn bận giúp mẹ em mở cửa hàng tạp hóa ở
nhà nữa.
LÝ
THỞ DÀI
Em khác trước
nhiều quá. Có phải anh không mua xe mới cho em nên em buồn anh, đúng không?
LINH NGỌC
NHÌN LÝ VẺ TRÁCH MÓC
Anh thấy đó, bây
giờ em đâu có xe để đi học đâu? Xe kia em mang về nhà, bị hư vẫn chưa sửa, mà
xe đó em để ở nhà cho má đi rồi.
LÝ
Giải thích
Nếu mua cho em xe
Artila thì được, còn mua xe SH thì lúc này anh không đủ tiền, những hơn 100
triệu lận.
LINH NGỌC
Thế anh cho em
được bao nhiêu? Còn thiếu thì anh vay ai đó giùm em, số tiền đó em sẽ xin má
trả sau. Nha anh Lý? Có mấy chục triệu, anh vay ai mà chả được? Không có xe, em
kẹt quá hà.
LÝ
NGẬP NGỪNG
Để anh tính coi
sao đã. Nếu em nói sớm thì anh có tiền, còn bây giờ anh đã vét hết tiền để mua
đất ở dự án Khang Linh rồi.
Đt của
Ngọc reo, cô lấy ra coi số rồi đứng dậy, đi ra ngoài nói chuyện. Lý nhìn theo,
lắc đầu ngao ngán. Mãi lâu sau Ngọc mới trở lại.
LÝ
Em nói chuyện với
ai mà lâu thế?
LINH NGỌC
Má em đt nói
chuyện về việc mở MINI MAX ở nhà. Má nói em mua đồ cho má, em bận lắm.
LÝ
VẺ NHIỆT TÌNH
Có cần anh làm
giúp gì không? Anh rành Vũng Tàu lắm, em cần đi đâu anh sẽ chở đi.
LINH NGỌC
Dạ, có gì mai em
sẽ đt cho anh. Mình về nha anh?
LÝ
NHÌN ĐỒNG HỒ
Còn sớm mà em,
chút nữa anh đưa em đi ăn tối, rồi chở em về nhà.
LINH NGỌC
VẺ LẠNH NHẠT
Thôi anh, để bữa
khác. Hôm nay em phải ghé nhà người quen có việc. Anh chở em về trung tâm
thương mại nhá?
LÝ
MIỄN CƯỠNG
Thôi được, để anh
đưa em về.
Quay đi gọi to
Phục vụ! Tính tiền nè.
8. CÔNG TY DU LỊCH – NỘI – NGÀY
DV: MM,
GĐ, THẮNG
* BUỔI
CHIỀU. PHÒNG GIÁM ĐỐC.
Giám đốc
và Mai Mai ngồi nói chuyện thân tình. Mai Mai nhỏng nhẽo.
MAI MAI
Chú nhớ làm theo
lời con đó nha. Đây chỉ là chuyện tình cờ, ngẫu nhiên thôi nha.
GIÁM ĐỐC
CƯỜI, GẬT ĐẦU
Rồi, nói hoài, chú
biết rồi. Chà, cháu đang điều hành cả công ty này rồi đó nha.
MAI MAI
PHỤNG PHỊU
Người ta nhờ chú
có chút xíu à. Thôi, chú không muốn thì thôi, con về vậy.
GIÁM ĐỐC
XUA TAY ,
CƯỜI VUI
Thôi, thôi. Chú
làm ngay, làm ngay, làm đúng theo yêu cầu của cháu. Hà hà !
* PHÒNG
BẢO VỆ.
Trưởng
phòng đang ngồi làm việc, Thắng bước vào.
THẮNG
Chào bác.
TRƯỞNG PHÒNG
NGẨNG ĐẦU LÊN
Thắng tới hả? Vào
đây cháu.
Thắng đi vào, ngồi xuống ghế, anh thắc mắc.
THẮNG
Có việc gì mà bác
đt cho cháu đến sớm hả bác?
TRƯỞNG PHÒNG
Thì mới đầu giờ
chiều nay nè, giám đốc đt cho bác, nói báo cho cháu đúng 4h chiều có mặt ở công
ty có việc. Sao? Giám đốc chưa đt cho cháu hả?
Thắng
nhìn đông hồ, đã 3h55p.
THẮNG
Ổng đâu có gọi cho
cháu. Mà đã 4h kém 5p rồi nè. Cháu lên gặp giám đốc nha?
TRƯỞNG PHÒNG
Thì cháu cứ ngồi
chơi và đợi coi sao đã. Có việc thì ổng sẽ đt thôi.
2 bác
cháu rót trà uống và đợi đt. Lát sau có chuông đt bàn. Thắng bốc đt nghe.
THẮNG
A lô, phòng bảo vệ
nghe đây.
TIẾNG OFF
Lễ tân đây ạ. Anh
Thắng phải không? Anh lên ngay phòng giám đốc có việc nhé.
THẮNG
Ok, tôi lên ngay.
Anh đặt
ống nghe nói với trưởng phòng.
Cháu đi gặp giám
đốc đây ạ.
Nói xong
anh đi ra cửa.
* PHÒNG
GIÁM ĐỐC.
Thắng đi
tới phòng giám đốc, thấy cửa mở, anh đưa tay lên tính gõ cửa, lại thôi. Anh mở
cửa bước vô phòng. Vô trong phòng Thắng không thấy giám đốc mà nhìn thấy 1 cô
gái có dáng rất đẹp, mặc bộ đầm dài đang quay lưng ra cửa. Cô gái đang chăm chú
coi bức hình treo trên tường. Nghe tiếng động cô gái từ từ quay người lại.
Thắng giật mình, chết đứng, không kịp phản xạ, không kịp chào hỏi. Trước mặt
anh là Mai Mai- xinh đẹp và thánh thiện.
Nhìn
thấy Thắng, Mai Mai lúng túng, mặt ửng đỏ, cô bối rối nhìn anh. Thời gian từ từ
trôi, 2 người không nói được câu nào. Lát sau Mai Mai chấn tĩnh trước, cô thỏ
thẻ.
MAI MAI
Anh Thắng! Anh…
anh khỏe không?
THẮNG
BỪNG TỈNH, TRẤN TỈNH , NH ƯNG
VẪN LÚNG TÚNG
Chào …Mai Mai !
Anh… tôi khỏe. Mai Mai …tới lâu chưa?
MAI MAI
ĐANG BÌNH TĨNH LẠI,
NHƯNG VẪN CÒN RUN RUN
Dạ, em …em tới
…gặp chú có chút việc, nhân thể… thăm anh.
2 người
vẫn đứng, Mai Mai vội chủ động.
Anh,… anh Thắng…
ngồi chơi đi anh.
Thắng
lặng lẽ ngồi xuống ghế, Mai Mai đi tới ngồi đối diện. Cô chủ động nhìn thẳng
vào mặt anh, nhìn vào vết sẹo mà không hề e ngại.
THẮNG
ĐÃ BÌNH TĨNH
Mai Mai khỏe
không? Cô chú và út Tuấn có khỏe không?
MAI MAI
Dạ, em khỏe, nhà
em khỏe cả. Vừa rồi em gặp chú Danh, chú khen anh làm việc tốt lắm.
THẮNG
Cũng bình thường
thôi. Mai Mai đã đi học chưa?
MAI MAI
Thứ 2 tới là bọn
em khai giảng năm học mới. Em và út Lành lại phải đi học rồi.
2 người
lại im lặng, thỉnh thỏang nhìn nhau, khi ánh mắt giao nhau thì họ vội quay đi
hướng khác. Mai Mai chủ động.
Em tới nhà anh bao
nhiêu lần đều không gặp anh hết. Sao vậy anh Thắng?
THẮNG
Tôi đi làm…rồi bận
việc suốt à, ít ở nhà lắm. Má và Út cũng có nói lại.
MAI MAI
HỎI NHƯ TRÁCH MÓC
Sao anh Thắng
không đt cho em?
THẮNG
LÚNG TÚNG
Tại… tại tôi bận,
tại… không có điện thoại, nên…tôi… ngại.
MAI MAI
Anh Thắng còn giận
em chuyện lần trước phải không?
THẮNG
NHÌN ĐI CHỖ KHÁC
Đâu có, có gì đâu
mà giận…Nghe Út nói Mai Mai mới đi du lịch về?
MAI MAI
NHÌN THẲNG VÔ MẶT THẮNG
Dạ. Anh Thắng nè!
Sao bọn mình không thể quan hệ với nhau như những người bạn tốt hả anh?
THẮNG
LẠI LÚNG TÚNG THÓANG NHÌN
MAI MAI
Thì .. thì bọn
mình vẫn…vẫn là bạn tốt mà.
MAI MAI
NHÌN ANH, NHỎ NHẸ
Nhưng
anh đâu có cho em cơ hội làm bạn của anh?
Thắng
nhìn Mai Mai- cô đẹp quá, anh ngẩn cả người, mê dại…
Anh bỗng chấn tĩnh, không dám nhìn cô nữa, anh
nhìn đi chỗ khác. Hình ảnh Mai Mai khi nhìn thấy vết sẹo của anh lần trước hiện
lên.
( Hồi tưởng, quay lại
đoạn này ).
Trong
lòng anh vang lên câu nói.
THẮNG
TIẾNG LÒNG
Cô ấy quá đẹp và thánh
thiện. Còn ta chỉ là 1 gã nhà quê có bộ mặt xấu xí, ghê sợ. Thắng! Mi không
xứng với cô ấy, không được gần cô ấy. Nếu gần cô ấy mi sẽ không thể kìm chế
được tình cảm của mình.
Có thể cô ấy muốn trả
ơn, muốn thương hại mi mà thôi.
Mai Mai nhìn Thắng. Im lặng 1 lát Thắng lên tiếng, giọng dứt
khóat.
THẮNG
Mai Mai. Tôi… tôi
rất tiếc. Bọn mình không thể làm bạn với nhau được. Vì…vì tôi… tôi đã có bạn
gái rồi.
Mai Mai
xững người nhìn Thắng, mặt cô tái đi. Cô nói không ra lời.
MAI MAI
Anh…anh đã có…bạn…
gái?
THẮNG
GẬT ĐẦU
Tôi …tôi có bạn gái rồi. Bọn mình …gặp nhau …không tiện ..
MAI MAI
Nói không nên lời, nước
mắt trào ra.
Anh…anh…
Cô bỗng
đứng dậy, tự ái bỏ chạy ra khỏi phòng.
Còn lại
1 mình, Thắng ngồi im như pho tượng. Lát sau anh lấy tay tự tát vô nửa mặt sẹo,
rồi 2 tay ôm đầu, anh gục đầu xuống bàn. Anh không biết là giám đốc đã đi vô,
đứng ngay sau lưng anh. Ông nhìn anh thông cảm.
9. NHÀ THẮNG – NGOẠI - NGÀY
DV: ÚT
LÀNH, ÔNG SÁU, BÀ THẮM
BUỔI
SÁNG SỚM.
Út Lành
trong bộ áo dài trắng, tay ôm cặp sách mới tinh từ trong nhà đi ra. Bà Thắm và
ông Sáu đứng ở ngòai sân. Ông Sáu dắt xe đạp đến cho út Lành. Bà Thắm móc trong
túi áo ra ít tiền đưa cho Út.
BÀ THẮM
Con cầm ít tiền
tiêu sài.
ÔNG SÁU
Ngòai đường đông người, bay nhớ đạp xe cẩn thận nhé.
ÚT LÀNH
Cầm tiền, cất vô cặp .
Con biết rồi, sao
ba cứ coi con như con nít thế?
ÔNG SÁU
Bay không con nít
thì người lớn với ai? Đừng có đua đòi với chúng bạn lạng lách và đua xe nha.
BÀ THẮM
MẮNG YÊU
Ranh con, bay
tưởng bay lớn rồi hả? Học xong là về nhà ăn cơm nhé. Trưa nay má nấu thịt kho
tộ và canh chua đầu cá dứa đó. Về sớm cả nhà ăn chung cho vui.
ÚT LÀNH
Ôi, má làm con
thèm muốn chết rồi nè. Con đi học nghen ba má, trưa con sẽ về sớm ăn cơm.
Ông Sáu
đưa xe cho út. Út Lành lên xe đạp đi. Bà Thắm đi theo con ra cổng, đứng nhìn
theo 1 lúc mới đóng cổng đi vô.
10. NHÀ ÔNG NĂM – NỘI - NGÀY
DV: ÔNG,
BÀ NĂM
BUỔI
SÁNG.
2 vợ chồng ông Năm đang ngồi coi ti vi. Vừa coi vừa
nói chuyện gia đình.
ÔNG NĂM
Bà có hỏi con Ba là tại sao chiều qua vợ chồng
nó vội vàng đưa tụi nhỏ về thành phố không?
BÀ NĂM
Thì nó nói là về sớm cho tụi trẻ đi học.
ÔNG NĂM
VẪN KHÔNG YÊN TÂM
Nhưng tôi thấy vợ chồng nó vội vàng và lo
lắng lắm. Bà thử đt cho nó hỏi coi sao?
BÀ NĂM
ĐANG MẢI COI TI VI
Thì ông đt cho nó hỏi đi, để tôi coi hết tập
phim này nhé. Phim đang hay lắm.
Ông Năm đành đứng dậy, tới nhấc đt, bấm số. Bà Năm
liền vặn nhỏ âm thanh ti vi. Đầu kia có tín hiệu. Giọng cô Ba- con gái ông Năm.
TIẾNG OFF
A lô, con nghe nè.
ÔNG NĂM
Con Ba hử? Bữa qua vợ chồng bay và sắp nhỏ
về nhà có an toàn không? Sao không thấy đt cho ba má?
TIẾNG OFF
Bọn con về nhà an toàn, xin lỗi ba, con bận
nên quên mất. Ba má đang làm gì đó?
ÔNG NĂM
Ờ, ba má đang ở nhà coi ti vi thôi. Mà nè,
bữa qua có chuyện gì phải không? Ba thấy lúc bay nghe đt có vẻ hốt hoảng.
TIẾNG OFF
Ba tinh thế. Chiều qua cô bạn hàng xóm đt
nói có kẻ lạ mặt muốn mở khóa cổng nhà con, bị phát hiện nên chúng bỏ chạy rồi.
Con không muốn nói sợ ba má lo.
ÔNG NĂM
LO LẮNG
Thế có sao không con? Có mất thứ gì không?
TIẾNG OFF
Tụi nó chưa mở được khóa thì đã bị phát hiện
nên bỏ chạy rồi, nhà con không sao. Ba má yên tâm nha. Thôi con đi làm đây.
Đầu kia tắt đt, ông Năm đặt ống nghe xuống. Bà Năm
lo lắng hỏi.
BÀ NĂM
Có chuyện gì hả ông? Ông nói mất là mất cái
gì thế?
ÔNG NĂM
Tôi linh tính cấm có sai. Tôi biết ngay là
hôm qua có chuyện mà.
BÀ NĂM
SỐT RUỘT
Thế là có chuyện gì? Ông nói ngay cho tôi
nghe nào.
ÔNG NĂM
CỐ TÌNH TRÊU VỢ
Thì chiều qua lúc con Ba nghe đt tôi thấy
mặt nó có vẻ hốt hỏang, giọng nói hấp tấp nên tôi mới nghi là có chuyện đó…
BÀ NĂM
NGẮT LỜI
Thế đã sảy ra chuyện gì?
ÔNG NĂM
VẪN CHẬM RÃI
Bữa qua lợi dụng nhà con Ba đi vắng, trời
lại mưa nên có kẻ gian tới mở khóa cổng nhà nó…
Tụi
trộm bây giờ liều lĩnh thật, giữa ban ngày ban mặt mà…
BÀ NĂM
HỐT HOẢNG
Trộm vô nhà con Ba? Có sao không? Có mất
nhiều không?
ÔNG NĂM
BÌNH THẢN
Có gì mà bà phải lo cuống lên thế?
BÀ NĂM
GẮT
Ông có nói ngay đi không? Hay để tôi đt cho
nó hỏi vậy?
Nói xong bà đi tới chỗ để đt bàn. Ông Năm cười vui.
ÔNG NĂM
Hà hà ! Thôi, thôi. Không có gì, để tôi nói,
để tôi nói. Có thằng trộm tới định mở khóa cổng nhà con Ba, nhưng bị hàng xóm
phát hiện nên nó bỏ chạy mất tiêu. Nó chưa mở được khóa cổng thì làm sao lấy
được đồ mà bà lo quá xá vậy?
BÀ NĂM
THỞ PHÀO
Khỉ gió nhà ông. Làm tôi hết hồn. Sao tôi cứ
bị ông lừa hoài hả trời? Sao lại có người càng già càng xấu tính thế chứ.
ÔNG NĂM
CƯỜI SƯỚNG
Hà hà! Nếu không lừa thì sao tôi cưới được
bà về làm vợ cơ chứ. Hà hà hà !
11.
KÝ TÚC XÁ – NỘI - ĐÊM
DV: TUYỀN, LOAN, NỮ SING QC
BUỔI TỐI - PHÒNG TUYỀN.
Căn phòng nhộn nhịp, ồn ào. 16 cô nữ sinh chia nhau
thành từng nhóm: Nhóm học, nhóm nói chuyện, người tắm, giặt…
Loan và Tuyền ngồi ở giường dưới thủ thỉ nói chuyện
riêng.
LOAN
Bà có hay đt cho anh Thắng không?
TUYỀN
Nói như tâm sự
Thỉnh thoảng thôi, vì anh Thắng ít nói lắm,
bề ngoài khô khan nhưng thật ra ảnh rất tình cảm.
LOAN
Tiếc quá. Bữa tôi sang thăm bà lại không gặp
được ảnh.
TUYỀN
An ủi
Ảnh bận lắm. Ngoài thời gian làm việc ảnh
còn luyện võ, học đàn, tham gia dân phòng rồi chơi tennis. Đến tôi gặp ảnh còn
khó nữa đó.
LOAN
Nhiệt tình
Đúng là hiệp sĩ cũng khác người thiệt. Lần
tới bà về nhà thì báo cho tôi biết trước nhé. Tôi muốn về theo để được gặp ảnh.
Ok?
TUYỂN
Được thôi. Càng vui mà.
LOAN
Ở mãi trong phòng buồn lắm. Tôi với bà đạp
xe ra Bãi Trước ngắm biển nhé?
TUYỀN
Chỉ tôi với bà thôi sao? Hay là rủ thêm
trong phòng coi có ai đi nữa không, đi đông cho vui.
LOAN
GẬT ĐẦU
Ok.
Cô kêu to cho cả phòng nghe
Có ai
đi ra Bãi Trước ngắm biển với tôi và Tuyền không? Ngắm biển chay thôi nha.
Trong phòng có nhiều lời bàn tán, kẻ thích, người
chê.
NŨ 1
Đi ra tận Bãi Trước để ngắm biển chay thì
tốn công quá.
NỮ 2
Tôi đi với. Ra đó cho mát và có không khí
phố biển.
NỮ 1
Sao không tìm 1 đại gia nào đó bao để vô
café uống nước, ngắm biển phải sướng hơn không.
NỮ 2
Có ai mời được đại gia đi café không? Cho
tôi đi ké với.
TUYỀN
Ai đi với đại gia thì đi. Tôi với Loan chỉ
đi ngắm biển chay thôi. Có ai đi cùng thì đi nào? Bọn tôi đạp xe đi đây.
NỮ 2
Tôi đi nữa nè.
NỮ 1
Đợi tí, Cả tôi đi nữa.
4 cô đợi nhau rồi đi ra khỏi phòng.
12. NHÀ THẮNG – NỘI – ĐÊM
DV:
THẮNG, ÚT LÀNH, BÀ THẮM
BUỔI
TỐI.
Thắng
đang tập đàn ở trong nhà, anh để đàn dưới sàn nhà, ngồi đàn. Út Lành và bà Thắm
coi ti vi nhưng mở nhỏ âm thanh, họ lắng nghe tiếng đàn của Thắng Thắng đàn bài “ Chị Tôi” của Trần Tiến. Tiếng
đàn của anh du dương, êm nhẹ lan tỏa căn nhà nhỏ. Bà Thắm đứng dậy, đi tới tắt
ti vi để tập chung nghe đàn. Thắng đàn xong, ngồi im nhìn vu vơ. Út Lành vỗ
tay, khen.
ÚT LÀNH
Anh Tư đàn hay
quá, càng ngày Út càng mê đàn bầu rồi. Anh Tư đàn nữa đi.
THẮNG
Út thích nghe bài
nào?
Út Lành
ngửa đầu nhìn lên trần nhà, mắt chớp chớp, miệng lanh chanh.
ÚT LÀNH
Tư đàn bài “ Đừng
Xa Em Đêm Nay”, à không, bài “ Chiếc Áo Bà Ba” nha.
BÀ THẮM
PHỤ HỌA
Ờ, bài đó nghe hay
lắm.
THẮNG
VUI VẺ
Tui sẽ đàn theo
yêu cầu quý vị, mong mọi người rủ lòng thương ban phát cho kẻ bần hàn mấy đồng
bạc lẻ để cơm cháo qua ngày.
ÚT LÀNH
VỖ TAY REO
Có ngay, có ngay.
Tui còn mấy đồng tiền lẻ nè.
BÀ THẮM
CƯỜI MẾU
Cái thằng ranh, má
để bay đói bữa nào chưa?
Thắng để
tay trái lên cần đàn, ngón cái và ngón trỏ của tay phải cầm móng gẩy nhẹ lên
dây đàn. Âm thanh phát ra trong trẻo và ngân nga. Bà Thắm và Út im lặng lắng
nghe… Bỗng đt di động của Thắng reo chuông. Thắng dừng đàn, lấy đt bấm mở rồi
đưa lên tai nghe.
THẮNG
A lô, anh Hùng hả?
Em nghe nè.
TIẾNG LÊ HÙNG OFF
Em đang ở đâu đó?
Có rảnh không?
THẮNG
Em đang ở nhà
thôi, em rảnh, có gì không anh?
LÊ HÙNG OFF
Nếu rảnh thì gặp
nhau nhé? Em tới quán café cóc ở gốc cây xoài gần công ty em đó. Em tới ngay
nhé.
THẮNG
Ok anh, 15 phút
nữa em có mặt.
Thắng
đứng lên, cất đàn vô góc nhà, đi vô phòng trong, đóng cửa thay đồ. Lát sau anh
trong bộ đồ đồng phục bảo vệ đi ra, nói với bà Thắm.
THẮNG
Má, con đi chơi tí
rồi đi làm đêm luôn.
Anh lấy
xe máy, dắt ra ngoài, nổ máy chạy ra cổng.
BÀ THẮM- ÚT LÀNH
Tưng hửng
Trời đất, đàn đang hay
mà lại bỏ đi kìa.
13. CAFÉ CÓC – NỘI – ĐÊM
DV:
THẮNG, LÊ HÙNG, QC
Quán
nhỏ, dưới 1 gốc cây xoài lớn. Trong quán chỉ vài ba người khách. Lê Hùng và
Thắng ngồi ở bàn khuất bên trong.
LÊ HÙNG
Công việc của em
tốt lắm hả? Thấy em mua được xe máy anh cũng mừng cho em.
THẮNG
Cũng bình thường
anh. Có xe nên cơ động lắm anh ạ. Nghĩ lại trước kia em không có xe máy, không
có đt mới thấy tù túng và cực quá.
LÊ HÙNG
THÔNG CẢM
Chẳng ai muốn mình
nghèo cả. Nhưng mình làm giàu bằng lao động chân chính mới đáng quý em à.
THẮNG
NÂNG LY CAFÉ
Em hiểu. Ông Năm
luôn dạy em là cái tâm có sáng thì tiếng đàn mới trong. 2 thày nghiêm khắc và
thâm thúy lắm.
LÊ HÙNG
Gật đầu thám phục
2 ông là cao nhân
ở vùng này, em thật may mắn được làm học trò của họ. Nếu có dịp thuận tiện thì
em cho anh gặp 2 thày nhé. Vẫn chỉ nói anh là Lê, phái Nhất Nam .
THẮNG
UỐNG CAFÉ
Em hiểu. Anh mà
gặp 2 thày là anh mê liền. Người như anh thì chắc chắn 2 thày cũng thích. Để
bữa nào anh tới nhà Tòan tập với tụi em nha?
LÊ HÙNG
Nhất định anh sẽ
ghé. Có việc này anh muốn nói với em: Tình hình tội phạm trong vùng có chiều
hướng gia tăng, đặc biệt là cờ bạc và mại dâm. Có 1 tổ chức xã hội đen lớn đã
mở rộng phạm vi hoạt động tới vùng này. Chúng lợi dụng các khu du lịch để tổ
chức các tuor cờ bạc và mại dâm cao cấp cho các đại gia tới chơi. Em làm ở
trong công ty du lịch nên có điều kiện để nắm bắt thông tin. Em giúp anh nhé.
THẮNG
NHIỆT TÌNH
Em sắn sàng, đây
cũng là công việc và trách nhiệm của em mà anh.
LÊ HÙNG
Đây là bọn tội
phạm có tổ chức cao. Em phải hết sức cảnh giác và khôn khéo. Bọn chúng rất xảo
quyệt, tinh vi và nham hiểm, không thể dễ dàng mà phát hiện ra chúng. Nhưng khi
bị phát hiện thì chúng sẽ phản úng quyết liệt. Chúng sẵn sàng giết người, giết
cả đồng bọn để diệt khẩu đó.
THẮNG
NGHIÊM TÚC
Em hiểu, em sẽ
cảnh giác. Nếu có thông tin em sẽ báo cho anh biết.
LÊ HÙNG
Cám ơn em. Anh em
mình không nên gặp nhau nhiều, chỉ gặp khi nào thật cần thiết thôi. Bình thường
thì liên lạc qua đt nhé.
THẮNG
Em hiểu.
LÊ HÙNG
Bọn mình về thôi.
Kêu to
Tính tiền nè.
Lê Hùng
trả tiền café, 2 anh em đứng lên đi ra.
14. TRUNG TÂN THƯƠNG MẠI VŨNG TÀU
– NGOẠI - ĐÊM
DV: NGỌC , NAM
GIANG , QC
BUỔI
TỐI.
Khu vực này luôn nhộn nhịp. Người xe ra vào tấp nập. Linh Ngọc
ăn mặc đẹp, đứng ở ngoài sân. Cô đi đi lại lại vẻ sốt ruột.
Lát sau.
1 chiếc xe hơi sang trọng từ từ vào sân. Linh Ngọc nhận ra xe của Nam
Giang thì chạy ra vẫy. Xe hơi dừng lại, Nam Giang bước ra.
Chào em. Em đợi
anh lâu không? Xin lỗi em nhé. Hôm qua tài xế quên đổ xăng nên anh phải ghé cây
xăng.
LINH NGỌC
Chảnh
Anh mà tới trễ
chút nữa là em bỏ lên nhà rồi.
Anh xin lỗi, tại
thằng tài xế của anh đó. Nó quên không đổ xăng cho anh. Thôi, chút nữa anh sẽ
đền cho em.
LINH NGỌC
Nhỏng nhẽo
Anh nhớ nghen,
phải đền cho em đó, nếu không em nghỉ chơi với anh luôn.
Ga lăng
Ok, ok ! Bây giờ
người đẹp muốn đi đâu, muốn gì anh cũng chiều hết. Nào, anh sẽ chiều em hết
mình.
LINH NGỌC
Được rồi. Vô xe
rồi em sẽ chỉ đường.
Ngọc đi
tới, tự mở cửa trước xe rồi ngồi vô xe. Nam Giang về chỗ ngồi sau tay lái.
Chiếc xe từ từ lăn bánh.
15. VƯỜN CÂY VEN BIỂN – NGỌAI - NGÀY
DV: ÔNG
NĂM, ÔNG BA
BUỔI
SÁNG.
Ông
Năm ngồi dưới gốc cây nhìn ra biển, bên cạnh ông là 2 chiếc xe đạp, cây đàn bầu
và 1 túi đồ đựng quần áo, khăn tắm. Xa xa, nơi bãi cát ven biển ông Ba đang
chạy. Ông Năm nói 1 mình.
ÔNG NĂM
Chà, ông này khỏe thật. Chạy cả 20
phút rồi mà vẫn chưa mệt, cứ như thanh niên vậy.
Ông đứng dậy đi dạo quanh khu vườn. Ông Ba
từ dưới biển đi lên, người thấm mồ hôi. Ông Ba lấy khăn lau mồ hôi. Ông Năm đi
tới bên cạnh.
ÔNG NĂM
QUAN TÂM
Anh chạy mệt rồi hử? Có cần tới
khu nhà nghỉ tắm nước ngọt không?
ÔNG BA
QUAY LẠI VỚI ÔNG NĂM
Khỏi cần, anh Năm. Sáng nay trời đẹp, sảng
khoái quá. 2 thằng nhỏ dạo này bận suốt, tôi với
anh lại thất nghiệp mất thôi
ÔNG NĂM
Ờ, nhưng thấy tụi nó
tiến bộ tôi cũng mừng. Thằng Tòan đã ít ăn chơi, nó đã biết lo làm ăn rồi.
Thằng Thắng thì khỏi chê. Tôi mừng lắm. Vậy là tụi nó không bỉ mặt tôi với anh.
ÔNG BA
CHÂN THÀNH
Tôi chỉ dạy được cho chúng ít võ nghệ thôi,
còn đạo lý làm người thì nhờ vào anh hết. Đúng là có học vẫn hơn.
ÔNG NĂM
Xua tay
Không hẳn thế. Anh chỉ nói đúng 1 phần. Tôi
chuyền đạt cho bọn nó chút kiến thức giáo điều, còn anh chuyền cho bọn nó vốn
sống thực tế. Chính phong cách nghĩa hiệp của anh đã tác động mạnh tới ý thức
tụi nó, làm cho tụi nó biết sống vì người khác.
Hai ông nhìn nhau, mỉm cười. Hài lòng.
16.
SÂN TENNIS – NGOẠI - ĐÊM
DV: THẮNG, TOÀN, CLB TENIS, CÔ GÁI TENIS
Thắng trong bộ đồ chơi tennis, vai đeo giỏ tennis
chạy xe tới sân. Anh để xe đi vô sân. Trong sân có mấy người đang ngồi: Anh
quản lý, Hải, Khoa, Tú.
Thắng đi tới.
THẮNG
Em chào các anh. Thằng Tòan chưa tới hả các
anh?
TẤT CẢ
Chào em. Chào Thắng.
Thắng treo giỏ lên móc, lấy đt ra bấm rồi đưa lên
tai nghe. Lát sau có tín hiệu.
TIẾNG TOÀN OFF
Thắng hả? Mày ra sân chưa?
THẮNG
Tao đang ở ngoài sân nè. Sao mày chưa tới?
TOÀN OFF
Cười
Tao ghé thăm bồ, chút ra liền. Mày chơi
trước đi.
Thắng tắt đt, nói to với tất cả.
THẮNG
Thằng Toàn tới trễ chút mấy anh ạ.
Anh quản lý gật đầu rồi nói với tất cả.
ANH QUẢN LÝ
Anh sẽ bao Thắng đánh với Hải và Trí. Bọn em
chọn sân đi. Ra sân khởi động đi.
HẢI – KHOA
RA SÂN, VUI VẺ
Ok, bọn em đứng bên này.
Bữa
nay trời đẹp đó. Anh ráng bao thằng Thắng nhé.
Mọi người ra sân khởi động, rồi dượt bóng nhẹ nhàng.
Thắng nói với anh quản lý.
THẮNG
Cuối buổi nếu sân vắng anh dạy thêm cho em
mấy động tác kỹ thuật nhé. Tay em cứng quá,
đánh banh không chuẩn.
ANH QUẢN LÝ
Tại em đánh chưa đúng kỹ thuật nên đánh mạnh
mà banh vẫn không căng. Cuối buổi anh sẽ dượt cho em.
Ngoài sân Toàn chạy xe tới. Anh dựng xe, vô sân,
chào to.
TOÀN
Em chào các anh.
TẤT CẢ
Chào em. Chào Toàn nhé.
Anh treo giỏ vợt lên móc, lấy vợt ra rồi làm vài động tác khởi
động. Anh đưa mắt quan sát quanh sân. Bỗng thấy cô gái
tennis đang đứng dưới gốc cây, Tòan liền tới gần kín đáo quan sát cô gái. Cô
gái trong trang phục tennis đang nói chuyện đt, cô không biết Toàn đang quan
sát mình.
Ngoài sân trận đấu khá căng thẳng, bên Thắng đang bị
thua vì Thắng đánh không tốt nên bị đối phương dồn, ép banh.
Tòan đi ra gần hàng rào, khởi động tiếp
nhưng mắt vẫn không rời cô gái. Bỗng anh giật mình vì có tiếng gọi.
ANH MINH
Toàn vào chơi nè. Anh đứng với Thắng.
Tòan đứng với anh Hải nhé.
TÒAN
Ok anh.
Tòan lấy vợt đi vô sân, mắt vẫn liếc nhì
cô gái.
Mọi người chơi bóng. Bên ngoài cô gái đi
tới gần sân, quan sát mọi người chơi banh. Tòan liếc nhìn cô gái có thân hình
CÂN ĐỐI, vẻ đẹp
khỏe mạnh. Tòan đánh hụt banh khiến mọi người cười ồ.
CÔ GÁI LIẾC NHÌN TOÀN, ĐÁ LÔNG NHEO VỚI TOÀN, TOÀN NHÌN cô NGẩN NGƠ,
Đúng lúc đó Thắng tạt banh về phía Toàn, Tòan không kịp phản xạ BỊ THẮNG ĐÁNH
BÓNG TRÚNG NGAY má. Toàn đau quá đưa tay lên sờ má, miệng xuýt xoa. Thắng và
mọi người dừng chơi, tiến lại hỏi thăm. Tòan đau nhưng mắt vẫn liếc nhìn cô
gái. CÔ GÁI MỈM CƯỜI, nháy mắt trêu Toàn rồi bỏ đi.
17.
CAFÉ VŨNG TÀU – NỘI - ĐÊM
DV: BAN, THẦY ĐỨC
Qúan khá đông khách. Thầy Đức và Ban ngồi ở 1 bàn
dưới gốc cây, nhìn ra đường. Trên bàn có 2 ly café còn đầy.
THẦY ĐỨC
Ông phải tấn công mạnh vô, con bé ngoan và
nhút nhát lắm.
BAN
Bối rối
Tôi cũng đt hỏi thăm luôn đó chứ, nhiều lần
mời cổ đi chơi nhưng cổ từ trối. Tôi cũng không biết phải làm gì nữa.
THẤY ĐỨC
Nó chăn học lắm. Thì đt nữa, mời nữa. Các
ngày nghỉ nên tranh thủ tới thăm nó.
Ban lấy đt, bấm máy rồi đưa lên tai nghe. Có tín
hiệu, tiếng Tuyền nhỏ, nhẹ.
TUYỀN OFF
A lô, dạ, em nghe.
BAN
Chào em, em khỏe không? Em đang ở đâu đó?
TUYỀN OFF
Cám ơn anh, em khỏe. Em đang ở ký túc xá nè.
BAN
Vậy hả? Anh mời em đi café nhé? Anh đang ở
quán café LUXOR
gần ký túc xá của em nè. Đi nhé? Anh chạy xe tới đón.
TUYỀN
NGẤN NGẠI
Dạ, …nhưng em đi cùng nhỏ bạn nữa nha?
BAN
VUI MỪNG
Ok, mấy bạn cũng được. Anh tới đón nhé.
TUYỀN OFF
Khỏi cần anh, gần mà. Tụi em tự ra được. 30
phút nữa nhé.
BAN
VUI VẺ
Ok em. Anh sẽ đợi.
Ban vui vẻ tắt máy nói với thầy Đức.
Ông thiêng thiệt, lần nào có ông thì tôi mời
là cô bé đồng ý.
THẤY ĐỨC
VUI VẺ CHỌC
Thì lần sau mời tôi đi nhà hàng rồi gọi cô
bé ra. Cứ rượu ngon, mồi ngon thì tôi sẵng sàng giúp ông. Ngày nào đi cũng
được.
BAN
Ok, ông nói đó nhé. Ông mà giúp tôi cưa được
cô bé thì ông muốn gì tôi cũng chiều.
THẤY ĐỨC
Ha ha ! Dễ thôi. Cứ chuẩn bị cho tôi cái đầu
heo to bằng cái đầu bò là được rồi.
2 người cười vui, ngồi đợi…
18.
CÔNG TY DU LỊCH – NGOẠI - ĐÊM
DV: THẮNG
BỜ BIỂN.
Đêm khuya, Thắng gác ngoài bờ biển. Anh đi tuần tra
1 vòng, sau đó ngồi lên bức tường đá chắn sóng nhìn ra biển. Ngoài khơi có mấy
con tàu, thuyền sáng đèn đang rẽ sóng. Anh trầm tư, mặt buồn rượi. Thắng nhớ
đến Mai Mai. Nhớ lúc anh gặp cô ở phòng giám đốc.
HỒI
TƯỞNG
“… Im lặng 1 lát Thắng
lên tiếng, giọng dứt khóat.
THẮNG
Mai Mai. Tôi… tôi
rất tiếc. Bọn mình không thể làm bạn với nhau được. Vì…vì tôi… tôi đã có bạn
gái rồi.
Mai Mai
xững người nhìn Thắng, mặt cô tái đi. Cô nói không ra lời.
MAI MAI
Anh…anh đã có…bạn
gái?
Thắng gật đầu.
Tôi …tôi có bạn gái rồi.
Bọn mình …gặp nhau …không tiện ..
MAI MAI
Nói không nên lời, nước
mắt trào ra.
Anh…anh…
Cô bỗng đứng dậy, tự ái bỏ chạy ra khỏi phòng.
Còn lại
1 mình, Thắng ngồi im như pho tượng. Lát sau anh lấy tay tự tát vô nửa mặt sẹo,
rồi 2 tay ôm đầu, anh gục đầu xuống bàn. Anh không biết là giám đốc đã đi vô,
đứng ngay sau lưng anh. ”...
HẾT HỒI
TƯỞNG
THẮNG
Mình sẽ không bao
giờ được gặp cô ấy nữa. Mình đã đẩy cô ấy rời xa mình mãi mãi.
Thắng
đứng dậy đi ra biển. Anh vẫn để nguyên cả giày lội xuống nước. Nước ngập đến
đầu gối, anh đứng lại, u sầu, ngẩng đầu đọc thơ.
- Trách trời sao quá vô tình
Đẩy đưa em tới gặp anh nơi này
Trách em trẻ đẹp thơ ngây
Để cho anh phải ngày ngày nhớ thương.
Bỗng có chuông đt, Thắng giật mình, vội móc đt trong túi ra
coi, số lạ. Anh bấm máy.
THẮNG
Alo, ai đó?
Đầu bên
kia có tiếng khóc thút thít, tiếng 1 cô gái vừa khóc vừ nói.
CÔ GÁI OFF
Anh Thắng …hư hư…Hiệp sĩ …phải không ạ?
THẮNG
Tôi Thắng nè, bạn là ai? Sao khuya rồi mà còn đt cho tôi? Sao bạn
lại khóc?
CÔ GÁI OFF
Vẫn thút
thít khóc.
Em em…là Nga học… cùng lớp…hư hư… với Linh Ngọc… nè. Chắc …anh
Thắng …không nhớ… em rồi …hư hư! Em …mới xin số …hư hư..của anh qua Linh…Ngọc.
THẮNG
Chào Nga! Nga hãy bình tĩnh, có chuyện gì thế?
NGA
Đã bình
tĩnh lại. kể.
Ba em nhậu say, bị người ta dụ đi đánh bạc, thua hết tiền, lại bị
người ta dụ cho vay lãi để chơi. Lại thua nữa, rồi bị người ta ép viết giấy vay
10 triệu. Huhu! Nhà em nghèo lấy đâu tiền trả? Bọn đầu gấu dọa, nếu sáng mai
không trả thì chúng sẽ xiết xe máy. Hưhưhư! Cả nhà em chỉ có 1 cái xe máy, nếu
bị xiết thì lấy đâu phương tiện để ba, má đi làm. Huhu hu!
THẮNG
Sao Nga không báo lên chính quyền? Báo công an?
NGA
Má em lên xã báo rồi, nhưng người ta nói vay nợ có viết giấy hẳn
hoi thì phải trả nợ. Huhu! Ba em bị ép, bị lừa mà. Tụ nó dọa nếu không trả
tiền, gá xe thì chúng sẽ phá nhà, sẽ
đánh ba em. Huhu! Anh Thắng cứu ba em với.
THẮNG
Cắn môi,
suy nghĩ.
Thôi được, Nga cứ bình tĩnh. Sáng mai tôi sẽ tới nhà Nga.
HẾT
TẬP 18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét