Tập 4-2. QUÁN CAFÉ LONG HẢI – NGỌAI/ NỘI – NGÀY
* QUÁN CAFÉ -
NGOẠI
DV: TÒAN, GIÁNG HƯƠNG, TÙNG,
THANH NIÊN, PV, QC
Cổng quán café buổi sáng, khá
đông khách.
Tòan trốn học, bỏ đi Long Hải chơi. Tới quán
café liền dừng xe, suy nghĩ giây lát rồi chạy xe tới tấp vô. Cậu gửi xe, đi
thẳng vô phòng lớn.
* QÚAN CAFE – NỘI
Tòan tìm 1 bàn đẹp
giữa phòng rồi ngồi xuống, kêu to hách dịch.
TÒAN
-
Phục vụ đâu ?
CÔ
GÁI PHỤC VỤ
-
Thưa, anh dùng chi ?
TÒAN
-
Cho 1 café sữa nóng, 1 dĩa bò
lúc lắc, lẹ lên nha.
PHỤC
VỤ
-
Dạ, anh chờ chút ạ.
Tòan ngồi lơ đãng nhìn quanh. Ở góc phòng có 1
nhóm nam, nữ thanh niên trẻ đang ngồi. Họ cười nói, bàn tán chuyện gì đó rất
sôi nổi. Cậu phát hiện ra trong đó có 1 cô gái trẻ, khá xinh, mỗi khi cười cô
hay lấy tay che miệng. Cậu tỏ ra thích thú, ngắm nhìn cô gái.
Phục vụ mang đồ
tới.
PHỤC
VỤ
-
Mời anh ăn sáng, uống café ạ !
Tòan vừa ăn vừa ngắm nhìn cô gái. Phát hiện ra
có người lạ đang nhìn trộm mình. Cô gái quay mặt đi. Tòan thích thú cười 1
mình, mắt không dời cô gái.
Cô gái thấy cậu nhóc cứ nhìn mình chăm trú liền
khó chịu, cau mặt. Một anh bạn ( khỏang
ngòai 20 tuổi, khá diển trai ) thấy vẻ khác thường liền hỏi cô gái.
THANH
NIÊN 1
-
Em sao thế ? Có chuyện gì không
?
CÔ
GÁI
-
Có 1 thằng nhóc ngồi kia cứ thô
lỗ nhìn em, khó chịu quá, thấy ghét.
THANH
NIÊN 1
Nhìn Tòan
-
Thằng nhóc kia hả ? Chỉ là nhóc
con thôi, kệ nó.
Tòan vẫn vừa ăn,
vừa nhìn cô gái. Lần này cô gái phản ứng với Tòan.
CÔ
GÁI
-
Nhìn gì mà nhìn ? Bộ chưa thấy
gái đẹp bao giờ hả ?
Tòan đối đáp nhanh.
TÒAN
-
Thấy nhiều rồi. Nhưng em là đẹp
nhất.
Cô gái lại cau
mặt. Lần này cậu thanh niên phản ứng với Tòan
THANH
NIÊN 1
-
Nè nhóc, đừng láo, ăn xong rồi
biến đi. Mới nứt mắt mà đã dê.
Cả nhóm đã hiểu
chuyện liền phá lên cười, có đứa nhìn Tòan, nháy mắt chọc quê.
THANH
NIÊN 2
-
Có lẽ ba chú mày có máu dê nên
chú mày dê sớm. Khá đó. Ha ha !
TÒAN
Cáu
-
Ê cha nội ! Có chửi thì chửi
tôi nè, đừng đụng tới ba tôi. Không xong với
tôi đâu nha.
THANH
NIÊN 2
-
Nhóc con mà cũng làm tàng quá
ha. Nhưng mày không đáng làm tao bẩn tay. Cút đi.
TÒAN
KHÔNG
VỪA
-
Ông đuổi ai ? Quán café, tôi có
tiền tôi ngồi, tôi thích nhìn ai thì tôi nhìn. Ông làm gì tôi ?
THANH
NIÊN 1
Cáu
-
Thằng nhỏ này láo quá, phải dạy
cho nó 1 bài học mới được.
Nói xong anh ta
khệnh khạng tới chỗ Tòan
THANH
NIÊN 1
-
Nè nhóc ! Tao đấm 1 phát thì
mày toi đời đó.
TÒAN
Ung dung ngửa người ra ghế, vênh mặt
-
Ông anh ! Đừng manh động nha,
coi chừng hối hận không kịp đó. Tòan Thiếu Gia này không dễ chơi đâu.
THANH
NIẾN 1
-
Mày cũng phách lối dữ ha ? Cứ
như con ông tướng vậy.
TÒAN
-
Con tướng đã ăn nhằm gì ? Các
ông có biết Thắng làng Chài không ?
THANH
NIÊN 1
-
Vùng này có cả chục làng chài,
có chục đứa tên Thắng, tao quan tâm đến làm gì ?
TÒAN
Vênh mặt
-
Ông kém hiểu biết quá. Tôi muốn
nói đến Thắng HIỆP SĨ kìa, người đã đánh băng N.1 đó. Biết chưa ?
Cả nhóm thanh niên
ồn ào, bàn tán.
THANH
NIÊN 1
-
Tưởng mày nói ai, chứ Thắng
HIỆP SĨ thì ai mà không biết. Bộ mày
cũng quen ổng sao ?
TÒAN
-
Các ông thường quá. Thế có biết
Tòan Thiếu Gia là ai không?
THANH
NIẾN 1
-
Nữa, lại thêm Tòan Thiếu Gia,
nó là đứa nào ?
TÒAN
Vênh váo
-
Tòan Thiếu Gia là chiến hữu
thân cận nhất của Thắng HIỆP SĨ, là người đang ngồi trước mặt các vị nè.
Nhóm thanh niên
lại ồn ào, bàn tán.
THANH
NIÊN 1
-
Thì
ra là ông hả ? Hèn chi ông bạn cứng cựa quá. Thôi, hiểu lầm thôi. Hòa nhé “ Tứ
hải giai huyng đệ”. Mời ông sang bàn tụi tôi chơi. Tôi đãi ông chầu café nhé.
TÒAN
Kiêu hãnh
-
Thôi khỏi. Tôi phải đi công
việc, có dịp gặp lại sau.
Kêu phục
vụ
-
Ê phục vụ ! Tính tiền.
PHỤC
VỤ
Đi tới
-
Dạ, của anh hết 60 ngàn ạ.
TÒAN
Khoát tay
-
Tính luôn cả bàn kia, tôi trả
hết.
THANH
NIÊN 1
-
Không được, để tôi trả.
Với
phục vụ
-
Không được lấy tiền của ảnh.
Với Tòan
-
Tôi tên là Tùng. Hẹn gặp lại nhé.
TÒAN
Nhún vai
-
Ok ! Cám ơn nhé ! Hẹn gặp lại.
Bye !
Cậu khệnh khạng quay
đi, vẫn không quên nhìn cô gái và nháy mắt đưa tình.
Ad
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét