Tập 5-14. BÃI BIỂN – NGOẠI – NGÀY/CHIỀU
DV: THẮNG, TOÀN, TUYỀN, NGỌC
Biển đẹp, gió thổi nhẹ, sóng êm. Bãi biển vắng người, chỉ có mấy ngư dân đang
dọn dẹp và chuẩn bị lưới để ra khơi.
Thắng, Toàn, Linh Ngọc và Tuyền tung tăng trên
bãi biển. Ánh bình minh cũng sắp khuất dần sau chân núi.
LINH
NGỌC
- Đã lâu rồi không có đựơc cảm giác như bây giờ.
Toàn cười đắc chí.
TOÀN
- Chỉ có Toàn thiếu gia mới nghĩ ra cách này thôi.
Ước gì giờ này có người đẹp Giáng Hương của mình ở đây nhỉ.
LINH
NGỌC
- Có 2 người đẹp đây rồi cần gì phải mơ mộng đâu nữa chứ?
Mọi người cười vui
vẻ.
THẮNG
- Thôi, tắm
nha?
Mọi người cầm tay nhau dàn thành một hàng ngang
chạy ra biển. Sóng vỗ, thỉnh thoảng làm cho mọi người tách xa nhau ra rồi lại
xích lại gần nhau. Toàn, Thắng khoát nước vào Tuyền và Linh Ngọc, 2 cô gái cười
ré lên. Cứ thế 4 người , 2 nam, 2 nữa vui đùa thoải mái bên nhau. Một lát sau,
cả 4 người mệt mỏi lên nằm dài trên bãi cát, mắt nhìn lên bầu trời.
TOÀN
Nói to
- Ê, chỉ còn mấy ngày nữa là chúng mình sẽ phải từ
biệt thời áo trắng rồi. Buồn quá đi ha?
TUYỀN
Nói to
- Biết là buồn, nhưng mỗi người có một tương lai
và một lý tuởng khác nhau. Xa nhau nhưng vẫn mãi nhớ về nhau mà.
- Ê, các bạn có thể nói lên uớc mơ của mình sau này
không?.
Toàn cười nhanh miệng.
TOÀN
- Ước mơ hả? Toàn thiếu gia này chỉ có một ước mơ
nho nhỏ thôi.
TUYỀN
- Nho nhỏ là gì?
TOÀN
- Là đựơc làm bộ trưởng bộ ngoại giao.
Mọi người đồng
thanh, ngạc nhiên.
MỌI
NGUỜI
- Trời!
- Mơ chi dữ vậy?
TOÀN
- Bất ngờ hả? Ước mơ mà. Ai cũng có quyền ước mơ,
bởi nó có tốn kém hay mất mát gì đâu.
THẮNG
- Nhưng ước mơ phải thực tế với chính mình tí chứ?
TOÀN
- Mấy bạn nghĩ mình không làm bộ trưởng đựơc hay
sao?
TUYỀN
Lý sự
- Làm bộ trưởng bộ ngoại giao phải hội tụ nhiều
yêu tố lắm, không thể kể ra hết được, nhưng đại khái thì Toàn chỉ làm được bộ
trưởng bộ ăn chơi thôi. Hi hi !
TOÀN
- Thế Tuyền
mơ làm gì?
TUYỀN
- Tuyền hả? Ước mơ của Tuyền cũng nho nhỏ thôi,
thi vô trường du lịch, làm Kế toán trong 1 công ty du lịch gần nhà.
TOÀN
- Ôi, bình thường quá. Làm Kế toán có gì hay ho
chứ, khô khan và nguy hiểm lắm. Còn Linh Ngọc thì sao?
LINH
NGỌC
Ngập
ngừng
- Ngọc thích đi du lịch. Có thể Ngọc sẽ làm quản
lý du lịch …gì gì đó.
TOÀN
- Còn ngài HIỆP SĨ? Hay là chỉ làm HIỆP SĨ thôi?
THẮNG
- Hiệp sĩ gì tao chứ. Có chút võ nghệ, thấy chuyện
bất bình thì phải ra tay hành hiệp thôi. Mình cũng chưa quyết định, đến đâu
tính tới đó. Nhưng mình thích làm nhà báo- báo công an để vừa viết bài, vừa
điều tra án.
TÒAN
Nghiêm túc
- Mày có khiếu văn thơ lại là đệ tử của ông Năm,
ông Ba thì làm nhà báo công an được rồi.
Với
Tuyền, Ngọc
- Hai bà nên học ngành du lịch, sau này sẽ được
làm việc gần nhà. Vùng mình bây giờ đầy rẫy khu du lịch kìa.
Mọi người im lặng suy nghĩ, sóng vỗ vào làm ướt mấy bàn chân
của họ.
Linh Ngọc nhìn lên bầu trời nói.
LINH
NGỌC
- Sau này dù có bất cứ chuyện gì thì chúng mình
không đựơc quên nhau nhé, đúng không anh Thắng.
TUYỀN
Chọc
- Sao lại hỏi có mỗi mình anh Thắng? Phải hỏi tất cả chứ.
Mọi người cười, Linh Ngọc mắc cỡ, cô đứng dậy
bỏ đi nhanh ra biển. Mọi người nhìn Linh Ngọc rồi nhìn nhau cười. Tất cả đứng
dậy, tung tăng chạy theo Linh Ngọc.
Thắng chạy vượt
lên rồi bỗng dừng lại, mấy đứa đứng lại theo. Thắng đứng nhìn ra biển, cả bọn
nhìn ra theo. Cậu lất tay đưa lên miệng làm loa, hét thật to.
THẮNG
- Hỡi trái đất hãy dừng quay lại
Sóng dài ơi chớ vội xô bờ
Con chim nhỏ đậu nhé đừng bay
Để ta ở lại mãi nơi này !
15. SÂN TRƯỜNG – NGỌAI- NGÀY
DV: TOÀN, NGỌC, THẮNG, NHÓM 10 HS NAM NỮ
* Giờ
ra chơi. Sân trường tràn ngập học sinh. Tiếng cười đùa, tiếng la hét ing ỏi. Tòan
long nhong 1 mình, tính sang lớp Linh Ngọc chơi. Thấy bóng Linh Ngọc xa xa cậu
liền chạy tới. Lúc đó Linh Ngọc đang cùng mấy người bạn cả nam lẫn nữ cùng lớp
đứng, ngồi ở ghế đá dưới bóng cây phượng. Thắng định kêu tên Linh Ngọc thì có 2
nam sinh lớp 12D bước nhanh qua mặt cậu tới gần Linh Ngọc trước.
- Linh Ngọc ! Linh Ngọc ! Chào người đẹp.
NHÓM
NAM
LỚP NGỌC
Ồn ào
- Ở đây nhiều người, không chỉ có mình Ngọc thôi
nha.
- Tụi tôi chào Linh Ngọc, mắc mớ chi đến các ông?
- Ông nói chi kỳ cục, tụi tôi đang chơi chung, nếu
lịch sự thì ông phải chào tất cả chứ.
- Ông hỏi Ngọc có chưyện chi không?
- Đó là chuyện của tôi, ông hỏi làm chi ?
- Rách việc quá đi.
Tới gần
Linh Ngọc
- Linh Ngọc, đi chơi với tụi mình nha ?
LING
NGỌC
- Xin lỗi mấy bạn nha, Ngọc không đi được, để bữa
khác nha.
Tới kéo
tay Ngọc
- Đi đi Ngọc, có chuyện này vui lắm.
LINH
NGỌC
- Đừng mà, bỏ tay tôi ra, bạn kỳ quá.
Tòan ở xa nhưng nhìn thấy
hết, cậu khó chịu đi tới trước mặt nam sinh 2
TÒAN
- Nè ông bạn ! Bất lịch sự quá, bỏ tay cô ấy ra.
Quê quê
- Tôi có làm gì đâu, chỉ muốn rủ Ngọc đi chơi thôi
mà. Mắc mớ chi tới ông chứ ?
TÒAN
Kiêu hãnh
- Ai cũng biết Ngọc là bạn thân của Tòan Thiếu Gia
này. Không ai được thất lễ với cô ấy. Ông hiểu chưa ?
Cáu
- Mày nói y như mày là chồng của Ngọc vậy ? Tinh
tướng quá đó.
- Với tụi này thì Tòan Thiếu Gia không có ý nghĩa
gì hết.
TÒAN
- Tụi bay muốn gây sự hả? Muối ăn đòn hả?
- Tòan ! Mày có dám ra đánh tay đôi với tao không
?
TÒAN
- Tao chấp cả tụi mày luôn.
Lúc đó Ngọc đi tìm Thắng, cùng Thắng chạy tới. Ngọc vừa hổn hển
vừa giải thích cho Thắng hiểu. Nhưng khi nhìn thấy cảnh trước mắt thì Thắng
hiểu ngay mọi chuyện.
THẮNG
- Tất cả dừng lại. Im lặng !
Tiếng của Thắng sang sảng do cậu đã luyện khí
công nên làm cho cả bọn giật cả mình.
THẮNG
- Ai muốn đánh nhau thì đánh với tôi nè.
Tất cả im lặng
nhìn nhau, chỉ có Tòan được thể lấn tới
TÒAN
- Ê tụi bay ? Sao câm lặng cả rồi ? Muốn đánh nhau
nữa không ? Nào! Nhào vô, Nhào Vô!
THẮNG
Với Toàn
- Cả ông nữa cũng im đi cho tôi nhờ.
Với
nhóm kia
- Các ông
thích đánh nhau hả ? Đánh tôi nè. Bây giờ tôi đứng để cho mỗi ông đấm 1 phát,
nếu tôi mà kêu đau hoặc té thì coi như các ông thắng.
Tòan cụt hứng. 2 nam lớp 12 D nín thinh, nhìn
nhau. Đám con gái xì xồ bàn tán.
THẮNG
- Là bạn học cùng trường sao cứ phải đánh nhau ?
NHÓM
NAM
SINH
- Anh Thắng ! Tụi em xin lỗi. Bọn em chỉ đùa một
tí cho vui thôi mà.
- Xin lỗi
các bạn. Xí xóa nha. Kẻng vô lớp rồi kìa.
- Thôi chào anh Thắng, chào các bạn nha.
Cả bọn kéo nhau chạy về lớp. Lũ con gái có mặt
ở đó, reo to.
LŨ
CON GÁI
- Hoan hô anh Thắng!
- Đúng là
anh Thắng Hiệp Sĩ.
Ad
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét